[Dịch] Ở Rể (Chuế Tế)

Chương 278 : Chuyện nhỏ mở màn cho bầu không khí căng thẳng

Người đăng: Hoàng Oanh Hay Hát

Sau đêm xảy ra chuyện ở Tứ Quý trai, Lâu Thư Uyển không chủ động đi tìm Ninh Nghị, bởi vì những chuyện liên quan tới Ninh Nghị mà huynh trưởng Lâu Thư nói ra làm nàng cảm thấy mình như đang ở trong mộng. Vốn nàng cho rằng mình quen được một nam tử xuất sắc, thậm chí còn cho rằng trên thế gian này chỉ có mình nàng nhận ra hắn xuất sắc. Bất ngờ nàng lại phát hiện mình đã đánh giá thấp đối phương, những chuyện mà người đàn ông Ninh Nghị kia làm là những chuyện mà nàng vốn không thể chạm tới. Đây cũng là lần đầu tiên nàng trải qua loại cảm giác này. Ở ngõ Thái Bình, có thể dùng lực một người chống lại đám người Thạch Bảo mà không thua; trên đường chạy trốn dùng mấy ngàn bại binh thay đổi càn khôn, người như vậy nếu như cho tự do phát triển thì sẽ đạt tới mức độ nào? Lâu Thư Uyển khó lòng mà lường được. Đương nhiên, xét trên phương diện lý trí, nếu như có thể nhìn nhận một cách khách quan, nàng sẽ chấp nhận cách nói của anh trai mình. Sức người có hạn, dù là anh hùng cũng có thể bị thời thế thổi bay. Những lời đồn có liên quan tới Ninh Nghị có phải do một thế lực nào đó ngầm giúp đỡ hay không cũng rất khó nói. Nếu không có lực lượng chống lưng, tử cục ở Tứ Quý trai đúng là rất khó giải quyết. Có thể mình và đại ca không có cách nào giải quyết được vấn đề, nhưng biết đâu hắn chỉ cần giơ tay là có thể lật ngược thế cờ. Trong những suy nghĩ rối bời của nàng bây giờ, suy nghĩ như vậy thỉnh thoảng cũng sẽ xuất hiện nhưng sau đó ngay lập tức bị đặt vào trong một góc. Đêm này, trong thành xảy ra vô số chuyện lớn chuyện nhỏ, cho dù đã về đến nhà nhưng Lâu Thư Uyển cũng không cách nào ngủ được. Thỉnh thoảng lại có nha hoàn đến báo cho nàng biết tin tức bên ngoài. Đối với những người mới quy thuận như Lâu gia, những biến loạn phát sinh trong thành chính là những điều nhạy cảm nhất; tuy nhiên, tin tức có liên quan tới Tứ Quý trai không phải là những tin tức mà họ quan tâm. Sáng hôm sau, đến khi bốn phía sương mù phủ trắng xóa đã phủ đầy khắp không trung, nàng mới nghe được một ít tin tức từ đám người Ngụy Lăng Tuyết. Từ sau khi nàng bị huynh trưởng đón đi, Ninh Nghị và đồng bạn đi cùng phải đối mặt với Lệ Thiên Hữu - một kẻ hùng hổ hay bức bách người khác. Thế nhưng hai người họ vẫn ngang nhiên không lùi chịu bước. Cuối cùng thư sinh Ninh Nghị kia quyết đấu với đối thủ, chém chết y ngay tại trận tiền. Sau khi nàng biết được tin này từ đám người Ngụy Lăng Tuyết, Tần Cổ Lai, trong lòng nàng xốc tới tột đỉnh. Vậy thì, người chồng ở rể của Tô Đàn Nhi rốt cuộc là loại người gì đây... Nàng vốn cho rằng mình đã hiểu đối phương nhưng bây giờ lại cảm thấy càng thêm mơ hồ không hiểu nổi. Trên thực tế, Ngụy Lăng Tuyết và Tần Cổ Lai cũng không chủ động ra ngoài dò la tin tức về Ninh Nghị. Tin tức này thật ra là từ đám anh em của thủ hạ truyền tới, họ cũng đang rất chú ý tới sự phát triển của chuyện này. Lâu Thư Uyển đi thẳng đến ngôi nhà lớn. Tuy sương mù tràn ngập nhưng người trong Lâu Thư Vọng đã thức dậy làm việc từ sớm. Mấy vị quản sự trong thư phòng nghe lời nàng ra ngoài; hai nha hoàn bên người đại tẩu cũng mới bưng một chậu nước nóng ra khỏi phòng. Lâu Thư Vọng đang xử lý chuyện mà tùy tùng báo cáo lên, đại khái là mới rửa mặt xong. Hắn ngẩng đầu nhìn nàng một cái: - Nếu là chuyện có liên quan tới Tề gia, không thể làm gì khác hơn là đành phải bảo người đi hủy bỏ hợp đồng. Chuyện này phải làm cho dứt khoát, không dây dưa gì nữa… Cứ làm theo quy định, sang phòng kế toán bảo họ chi hai mươi lượng… Vừa nói, Lâu Thư Vọng vừa cúi đầu viết một giấy, đợi hạ nhân cầm giấy rời đi, mới đi tới trước bàn đọc sách, tay phải nhẹ nhàng nắm lòng bàn tay trái, nói: - Dậy rồi à? Sáng nay Lệ Thiên Nhuận sẽ về, thế cục sẽ trở nên căng thẳng trong khoảng thời gian tới. Muội cũng cần chuẩn bị tâm lý. Cộng thêm việc Tề gia mới xảy ra chuyện, có một số nơi muội không nên lui tới nữa. Lâu Thư Uyển nhìn hắn, mặc dù chuyện Lệ Thiên Nhuận sắp trở về có tác động tới nàng nhưng miệng vẫn hỏi: - Tối hôm qua huynh không ngủ? Lâu Thư Vọng cũng không nghĩ nhiều, gật đầu, đưa tay nhéo sống mũi em gái mình một cái, nói: - Ừ. Ta không ngủ, phụ thân cũng thắp đèn cả đêm, Suốt đêm qua nhị ca muội không về… hóa ra bị bên Hình phương (bộ phận quân luật) lưu lại, không có đại sự gì. Những câu nói này có thể coi là những câu nói qua loa, chẳng qua Lâu Thư Uyển tới đây rồi vẫn chưa biết phải nói gì. Sau khi ngồi xuống cái ghế bên cạnh, trầm ngâm một lúc lâu mới mở miệng: - Y còn sống. - Ta biết. Đã nghe nói. Lâu Thư Vọng nói với giọng chẳng có gì ngạc nhiên. Đối với hắn, chuyện này chẳng phải đại sự gì cả. Lâu gia hiện có giờ quan hệ mật thiết với triều đình Phương Tịch, biến chuyển theo sự thay đổi của Hàng Châu, có thể gọi là rễ sâu thì lá tốt. Mỗi ngày hắn phải xử lý vô số chuyện lớn nhỏ, chuyện có liên quan tới Ninh Lập Hằng, nếu không phải là tình nhân mà em gái mình tranh đoạt, có thể nói là một nam tử xuất sắc thì hắn cũng chẳng thèm để ý. Từ địa vị của hắn mà nhìn vào chuyện này, cho dù có một số phán đoán sai thì hắn cũng chẳng có gì phải ngạc nhiên. - Tình thế lúc đó rất đặc biệt, Lệ Thiên Hữu không thể không đồng ý quyết đấu với y. Cuối cùng một cao thủ bên phía Lệ Thiên Hữu đứng ra ứng chiến… Ở trong tình hình như vậy mà có thể kiếm được một đường sống, Ninh Nghị này đúng là không đơn giản. Nghe nói là Bá Đao doanh có người ra mặt, hình như là… sau khi nhị ca muội trở về… có đề cập tới tung tích của y. - Đại ca cũng nói y không đơn giản, vậy sao còn để Nhị ca gây chuyện với y? - Ta không tham gia vào chuyện này, đây là chuyện của Nhị ca muội. Người không đơn giản nhiều lắm. Bây giờ ở Hàng Châu, mười người có thể cầm đao đi ngoài đường thì đã hết tám người không đơn giản, dù là hai người theo bảo vệ muội cũng có thể lấy ít địch nhiều… Phải xem họ ở hoàn cảnh nào, địa phương nào đã…. Đêm qua đã nói với muội rồi, chuyện này coi như xong. Thư Uyển, chớ nghĩ nhiều nữa, tiếp tục suy nghĩ không có lợi đâu. Không chỉ Nhị ca muội, nếu Lệ Thiên Hữu trở về, anh em họ chúng ta không chọc nổi ai trong họ cả… Đại ca nói toàn lẽ phải! Trong lúc nhất thời Lâu Thư Uyển cũng khó mà tập trung suy nghĩ về Ninh Nghị. Lúc thì cảm thấy gần đối phương mà lúc lại cảm thấy xa tít tắp. Ngay trước đây không lâu, ý tưởng hai người có thể sống chung với nhau bây giờ cũng bị thay đổi, tình cảm lúc thì dạt dào, lúc thì trống rỗng. Trong khoảng thời gian ngắn tới, nàng không cách nào chủ động đi tìm hắn. Sau khi Lệ Thiên Nhuận trở về thành, thế cục Hàng châu sẽ trở nên căng thẳng, bắt đầu lùng bắt những ai cổ động chấp nhận chiêu an từ phía triều Võ; đồng thời cũng bắt đầu lùng bắt những mật thám chiêu an trong quân đội của phía triều đình. Áp lực Đồng Quán xuôi nam đã ở phía bắc không xa, đây là những hành động phải làm quyết liệt để thủ thành. Chuyện này mặc dù không ảnh hưởng nhiều đến Lâu gia. Vì là thân gái nên Lâu Thư Uyển cũng rất hiểu chuyện. Mấy ngày kế tiếp nàng không bước chân ra khỏi cửa, chỉ ở trong nhà xử lý một số sự việc. Nhưng trên thực tế, cái bóng của chiến tranh và áp lực từ việc bắt người bên ngoài đã bao phủ Lâu gia. Việc lưu thông vật liệu trên các con phố ngày một khó khăn, tất cả chỉ dừng lại ở mức cầm chừng, không có quá nhiều không gian cho các hoạt động xã giao thường ngày. Dù vậy, chuyện này cũng chỉ đè nặng trên đầu mấy đấng nam nhi mà thôi. Cuộc sống của nàng bắt đầu trở nên nhàn nhã. Thỉnh thoảng nàng nhìn lá khô trong sân, nghĩ vẩn vơ xem hiện giờ Ninh Nghị sống thế nào. Thật ra Ninh Nghị cũng rất rảnh rỗi. Sau khi chuyện Tứ Quý trai kết thúc, tạm thời hắn không có quá nhiều việc phải làm. Hắn bị thương. Trong lúc dưỡng thương, việc dạy học ở thư viện Văn Liệt bị tạm ngừng, nhân đó hắn được mấy ngày nhàn hạ. Lệ Thiên Nhuận trở về thành đồng nghĩa với việc bắt đầu quá trình chuẩn bị, nhưng cũng chưa ảnh hưởng mấy đến Bá Đao doanh, thứ chịu ảnh hưởng duy nhất là vật giá tăng vọt. Lúc này việc thu hoạch mùa màng đã xong. Cho dù năm nay phải chịu chiến loạn nhưng cũng là một năm mùa màng bội thu, chẳng qua lương thực bị các thế lực chia nhau chiếm giữ, khống chế mà thôi. Trong tình trạng cái bóng của chiến tranh đang bao phủ khắp nơi, việc vận chuyển vật liệu ở bên ngoài ít hẳn, vật giá tăng cao là điều hiển nhiên. Những thế lực như kiểu Bá Đao doanh sẽ có lương thực dự trữ để dùng, trong thời gian ngắn không bị ảnh hưởng gì nhiều. Tuy nhiên, cuộc sống bên ngoài mới thực sự khó khăn. Chuyện Ninh Nghị ở Tứ Quý trai giết Thang Khấu trong thời gian ngắn đã trở thành đề tài bàn tán ở đường Tế Liễu. Nhưng chuyện khiến người ta nói say sưa nhất chính là sự tích ngày đó Lưu Đại Bưu đơn đao chiến quần hùng. Dù không biết nội tình cụ thể thế nào nhưng thiên hạ vẫn đồn đoán loạn xà ngầu. Nào là sau khi Bá đao Lưu Đại Bưu đánh bại Tác Hồn thương Tề Nguyên Khang, dùng quy củ giang hồ một người một đao độc kháng ba anh em Tề gia báo thù thành công; lại nghe nói Lưu Đại Bưu là một anh hùng hảo hán, thân cao tám thước, thắt lưng cũng là tám thước. . . Mà đối với một số ít người thực sự biết nội dung câu chuyện, hành vi của cô gái Lưu Tây Qua cũng làm cho họ phải gật đầu thán phục. Đáng nhẽ việc Tề Nguyên Khang phản loạn có thể đợi đến khi Lệ Thiên Nhuận trở về thành mới tiêu trừ; nhưng Bá Đao doanh vốn im hơi lặng tiếng lại xông pha đi đầu, có lẽ là muốn trước khi Lệ Thiên Nhuận trở về biểu diễn lực lượng của mình một phen. Thế nhưng sau chuyện này mấy hôm, có một điều bất ngờ dần xuất hiện khiến mọi người phải ngã ngửa. Đó là Lưu Tây Qua nên lập gia đình... Không ai biết điều này có thật không, nhưng những lời đồn đãi có liên quan đến việc "Lâu Tĩnh Chi cầu hôn Lưu Tây Qua", "Lâu Tĩnh Chi có tình cảm với Lưu Tây Qua" bắt đầu xuất hiện trong quân hệ của Phương Tịch, mặc dù mới chỉ xuất hiện trong tầng lớp cấp cao, nhưng không lâu sau, có khá nhiều thanh niên tài tuấn ám chỉ, thậm chí liên hệ với Bá Đao doanh. Bọn họ nửa tin nửa ngờ việc Lưu Tây Qua có tình cảm mập mờ với Lâu Tĩnh Chi, nhưng việc Lưu Tây Qua nên lập gia đình thì hình như mọi người đều đạt được nhận thức chung, có một số người muốn thử vận may một chút. Trong nhất thời, bầu không khí trong Bá Đao doanh như hòa cùng không khí căng thẳng ở bên ngoài, có đôi chút mập mờ. Lưu Tây Qua dưỡng bệnh trong chủ viện nên không ai được gặp. Tổng quản Lưu Thiên Nam cố tình che giấu những lời đồn đại ác tâm của bên ngoài. Nếu Lưu Tây Qua mà biết, kiểu gì mũi thương cũng sẽ chỉ vào Lâu Tĩnh Chi. Thật ra Lâu Tĩnh Chi vô tội trong chuyện này. Là một người kiêu ngạo, hắn không nói quan hệ giữa hắn với Lưu Tây Qua cho người ngoài biết, dù phụ thân có hỏi hắn cũng chỉ trả lời là "phụ thân không cần lo lắng". Tuy nhiên, lần này Lâu Mẫn Trung lại cảm thấy khá hứng thú với chuyện kia, sợ rằng trong đầu đang suy nghĩ việc cầu hôn cho con trai. Tâm trạng của thiếu nữ hoặc đang chuẩn bị có thay đổi, hoặc đã ra quyết định. Thế nhưng ánh mắt của nàng lại không thể hiện điều gì, dù sao chuyện cũng quá lớn, cần cân nhắc kỹ càng hơn. Ninh Nghị đi thăm nàng hai lần, hai người không ai đề cập tới chuyện này. Thương thế của Ninh Nghị không nặng, phục hồi nhanh hơn Lưu Tây Qua nhiều, chỉ sau hai ba ngày việc vận động đã không có trở ngại gì. Lúc này Lệ Thiên Nhuận đang cho lùng bắt thám tử và gian tế, vì thế bầu không khí cũng sôi lên sùng sục, Ninh Nghị cũng đã chuẩn bị, chờ đợi chiến dịch trả thù tới từ Lệ gia, chẳng qua trước khi xảy ra việc này lại có một số chuyện khác bất ngờ xảy ra. Hôm nay, khi trời còn chưa sáng, tiếng gõ cửa dồn dập ở bên ngoài đã vang lên, Ninh Nghị thức dậy mở cửa, xuất hiện ở ngoài cửa là một học trò nhỏ của thư viện. Thiếu niên này tên là Trác Tiểu Phong, không phải học sinh trong lớp Ninh Nghị giảng bài mà thuộc về phe bài xích Ninh Nghị. Phụ thân của thằng nhóc là một phụ tá trong quân của Phương Tịch. Năm nay nó mười bốn tuổi, là người thông minh, có thể coi là cố vấn trong đám nhỏ. Mỗi lần nhìn thấy Ninh Nghị, đối phương đều tỏ thái độ giương cung bạt kiếm, nhưng lúc này lại đứng thở hồng hộc ở ngoài cửa, trên mặt hiện rõ sự vội vàng. Đầu tiên Ninh Nghị tưởng rằng Trác gia bị ảnh hưởng bởi lần sóng gió này, nhưng thấy bên ngoài không có truy binh nên vội vàng kéo thằng nhóc vào trong. Sau một phen hỏi thăm mới biết hóa ra hai hôm nay nó không đi học. Hai phe của đám trẻ con vẫn minh tranh ám đấu cả trong lẫn ngoài thư viện, tranh nhau làm người tốt. Việc bắt người xấu đương nhiên là một chuyện tốt, nhưng lần này chúng đã đụng vào một tồn tại không thể chọc nổi rồi. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang