[Dịch]Nữ Vương Khác Người - Sưu tầm
Chương 16 : Kiêu ngạo là bệnh
.
Bất quá bây giờ mọi người vẫn ngoan ngoãn nghe lời.
Từ Vãn sao lại không biết biểu hiện không coi ai ra gì của mình sẽ làm lòng người sinh ra oán khí? Bất quá không sao cả, cô muốn làm người khác tức giận, làm người khác cảm thấy cô cuồng vọng không thuốc nào cứu được!
Lối rẽ thứ tư, lối rẽ thứ năm, lỗi rẽ thứ sáu, hết thảy đều đúng như Yến Cung Việt Giáp tính toán, cũng đúng như mong muốn của Từ Vãn khiến cho người khác nhìn thấy như vậy!
Cô chính là một tên ngốc tự tin đến tự kỉ đến tự phụ, ta thích!
Đứng ở lối rẽ thứ sáu, đối diện là lối rẽ thứ bảy, Long Cức thứ bảy bắt đầu chuẩn bị lao về phía trước. Lòng bàn tay của Yến Cung Việt Giáp cũng chảy ra một lớp mồ hôi, đây là lần đầu tiên hắn chỉ huy mà khẩn trương đến vậy.
Long Cức thứ bảy đã hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang bước lên con đường đi chịu chết!
Không hề ngoại lệ dưới đầy trời ánh sáng cùng kĩ năng lộng lẫy của các chức nghiệp, hắn bị đánh thành cặn bã, ngay cả cơ hội để đánh trả cũng không có. Hắn không đứng lên, dường như đang đợi Họa Bình của chiến minh đến cứu viện!
Giống với sáu lần trước, Chung Cực chiến minh lại dùng tốc độ rùa bò bước lên con đường trước mặt!
Yến Cung Việt Giáp gần như tính toán từng giây một, chờ đến khi đám người dưới sự chỉ huy của Nhất Đao Độc Bá không hề phòng bị tiến vào lối rẽ lại bị bọc đánh từ hai phía, Từ Vãn đột nhiên hô dừng, toàn bộ đội ngũ liền đứng ở giữa đường!
Yến Cung Việt Giáp lập tức thầm kêu không tốt!
Nhất Đao Độc Bá như thế nào lại nhìn ra được chiến thuật của hắn!
“Lui, lui! Toàn bộ lui về!” Biết Nhất Đao Độc Bá nhất định sẽ rẽ vào Huyền Không Bình dùng sức mạnh của toàn bang đi tấn công một nửa số người mà hắn cho mai phục, lần này Yến Cung Việt Giáp là thực sự nóng nảy! “Từ Huyền Không Bình lùi ra sau đến Đại Quang Minh đỉnh! Người ở lối rẽ thứ bảy cũng nhanh chóng rút lui đến Đại Quang Minh đỉnh! Dùng tốc độ nhanh nhất!”
Mà giờ phút này Từ Vãn đứng ở giữa đường cười cười, lúc này Yến Cung Việt Giáp hẳn là đang khẩn cấp lùi về?
Lùi tốt, lùi hay! Cô cũng biết hắn thông minh như vậy nhất định sẽ phát hiện kế hoạch của mình bị cô phá, cho nên thay đổi sách lược chuẩn bị chiến một trận quy mô ở Đại Quang Minh đỉnh thôi!
Lúc này Từ Vãn lại làm ra một quyết định khiến Long Kính mở rộng tầm mắt: “Mọi người lùi về lối rẽ thứ sáu, làm chúng ta lo lắng đề phòng lâu như vậy cũng nên đến lượt khiến cho Tướng Hành Thiên Hạ kinh hồn bạt vía!”
Nếu nói đợt tiến công thứ nhất là cuộc đụng độ nhanh như sao xẹt, như vậy đợt này chính là khảo nghiệm sự kiên nhẫn cùng cẩn thận của mọi người.
Đem đi so sánh, đợt thứ hai có vẻ nhàm chán hơn rất nhiều.
Nhưng người của Chung Cực chiến minh không ai dám đi khiêu khích Từ Vãn, bây giờ vẫn còn đang là Chung Cực chiến minh dẫn trước, Nhất Đao Độc Bá là công thần, chỉ cần có thể chơi thắng, đánh nghẹn khuất một chút cũng không hề gì.
Khi Chung Cực chén minh âm thầm lùi về lối rẽ thứ sáu, Tướng Hành Thiên Hạ tập hợp ở Đại Quang Minh đỉnh lại không chờ được đợt cùng truy mãnh đánh của đối thủ.
Yến Cung Việt Giáp sửng sốt, một quyền đập vào trên bàn!
Người thông minh như hắn đã rõ ràng ý đồ của Nhất Đao Độc Bá. Cô đào cho hắn một cái bẫy trước sau đều là hố, nếu hắn không lui, cô liền truy, nếu Yến Cung Việt Giáp lui, cô liền lui về.
Dù sao đầu người do Chiến Minh dẫn đầu, Tướng Hành Thiên Hạ như thế nào cũng phải công lại đây.
Mà hiện tại không có truy binh, Yến Cung Việt Giáp lại chạy trối chết, lúc này đây không phải là tăng lên sĩ khí của Chiến Minh, mà là đang tiêu hao sĩ khí của Tướng Hành Thiên Hạ!
Cô nghĩ lúc này, bên trong Tướng Hành Thiên Hạ hẳn là đang rối loạn.
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Làm hay!
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Nhờ có ngươi nhắc nhở, ta càng ngày càng cảm thấy kì thực ngươi mới là boss cuối.
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Ta chỉ là một vú em cấp 61, toàn thân tử trang mà thôi. Ngươi xem, ta còn đánh không lại ngươi.
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Ngươi xác định ngươi đánh không lại ta?
…
Từ Vãn cười đến gian xảo đối với máy tính, lần này thật sự là ít nhiều nhờ có Tố Vô Tâm. Hắn cố ý vô tình nhắc nhở làm cô cảm thấy giữa bản thân Tố Vô Tâm cùng Tướng Hành Thiên Hạ, hẳn là có chút mâu thuẫn.
Khi Yến Cung Việt Giáp bị buộc phải để cho Tướng Hành Thiên Hạ mở ra hình thức dò đường Từ Vãn vẫn hồi hộp như trước. Cô tính toán thời gian Tướng Hành đi đến, nếu chỉ huy là một việc đơn giản như vậy, Long Kính chẳng phải là tương đương với tặng không cho cô hai kiện chanh trang? Trên đời này nào có chuyện dễ dàng như vậy!
“Toàn bộ mở ra hình thức chuẩn bị chiến đấu cấp một! Các ngươi không phải là đã chờ đến mất kiên nhẫn rồi sao? Thời khắc chiến đấu đã đến!” Từ Vãn vừa gõ bàn phím vừa nói: “Họa Bình ở cuối cùng giữ nguyên không thay đổi, Thiên Bi mở đường Long Cức Quỷ Độn đuổi theo, phục hồi toàn bộ đại kĩ năng của viễn trình, chúng ta sẽ không cho bọn hắn có bất kì cơ hội nào để thở!”
Cô sẽ để cho Yến Cung Việt Giáp có thời gian tìm hiểu trước khi hành động sao?
Không có khả năng!
Cô muốn giết qua trong lúc Yến Cung Việt Giáp đang chuẩn bị phái người đi ra dò đường! Giết cho hắn trở tay không kịp!
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Tiểu Tâm Tâm nhờ vào ngươi!
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Nếu không nể mặt ngươi là con gái, ta mới sẽ không giúp ngươi!
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Tiểu Tâm Tâm là tốt nhất, ngươi là vú em của ta mà!
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Nếu lại gọi ba tiếng kia nữa, ta khó mà đảm bảo ta có lập tức phản chiến hay không!
Tố Vô Tâm bỏ lại một câu rồi cắt sang tài khoản Sầu Bất Mị, hắn nói hôm nay hắn bề bộn nhiều việc, cho nên vẫn đi theo Phục Vô Yên, giờ phút này Tướng Hành Thiên Hạ đang từ lối rẽ thứ tám xê dịch sang lối rẽ thứ bảy, khoảng cách chỉ có bốn năm trăm mét, bất cứ lúc nào cũng có thể tiến đến.
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Chỉ giúp ngươi một lần, còn có 300 mét.
Từ Vãn mừng rỡ: “Tất cả chuẩn bị, khi ta kêu tiến lên toàn bộ nhằm vào lối rẽ thứ bảy, cần phải mau lẹ chính xác!”
Người của Chung Cực chiến minh vừa nghe vậy, lập tức lên tinh thần!
Đại chiến sắp tới!
Ba!
Hai!
Một!
Gần như là khi Tướng Hành Thiên Hạ của Yến Cung Việt Giáp dừng chân chuẩn bị phái người đi đến lối rẽ thứ sáu, Nhất Đao Độc Bá dẫn theo người của Chung Cực chiến minh lao qua như quỷ mị, bằng những chiêu thức nhanh nhất, mạnh nhất, tàn nhẫn nhất lao vào trong đoàn người của Tướng Hành Thiên Hạ!
Trong một khắc kia Yến Cung Việt Giáp có hơi sửng sốt, nhưng rất nhanh hắn cũng tiến vào hình thức đối chiến, dù sao hắn cũng đi cực kì cẩn thận.
Sĩ khí của Chung Cực chiến minh đang thịnh, mà Tướng Hành Thiên Hạ sau khi bị Từ Vãn chơi khăm hai lần có chút uể oải không phấn chấn, tuy rằng Tướng Hành vô luận là trang bị hay số lượng người đều chiếm ưu thế nhưng lại đã bị Từ Vãn mài hết nhuệ khí!
“Giết giết giết!”
“Đá hết tất cả xuống, một người cũng không chừa!”
…
Đầu người đan xen vào nhau, Từ Vãn đột nhiên cảm thấy hơi chóng mặt.
Loại trường hợp này trước kia thường xuyên xuất hiện, bất quá hơn phân nửa là Tướng Hành Thiên Hạ chiếm ưu thế.
Cô nói cô không muốn giao thủ với Phục Vô Yên, bởi vì trận đấu đầu tiên của cô phải là một trận đấu mọi người đều biết, phải mang theo khí phách lẫm liệt cùng vương giả trở về của cô, để cho Yến Cung Việt Giáp nhìn thấy! Để cho Tướng Hành Thiên Hạ nhìn thấy! Để cho cả Thương Hải phục nhìn thấy!
Đây là khí phách của Nhất Đao Độc Bá cô, ta đến, tất cả đều phải lùi! Ta đứng, các ngươi nhất định phải quỳ!
Cuộc chiến đến giai đoạn gay cấn, không ngừng có người của cả hai phe chết rồi sống lại ở điểm hồi sinh, tuy rằng Chung Cực chiến minh kiếm lời, nhưng ưu thế cũng không thể hiện quá rõ ràng.
Yến Cung Việt Giáp hắn thực sự rất trấn định, trong nháy mắt bị đánh lén còn có thể bình tĩnh trù tính: “Toàn bộ Quỷ Độn ra phía sau khống chế Hoạ Bình của bọn họ, mọi người không cần lo lắng, người của chúng ta sau khi chết sống lại ở điểm hồi sinh không có lệnh của ta đừng di chuyển, toàn bộ ở tại điểm hồi sinh giết người bị chết quay về của Chiến Minh giành đầu người, không cần quan tâm đến Thiên Bi của bọn hắn, thấy da mỏng liền giết, ưu thế số lượng của chúng ta không phải để không!”
Quả thật không phải để không, Từ Vãn xông lên đánh giết giờ khắc này mới biết được sự chênh lệch giữa Tướng Hành Thiên Hạ và Chung Cực chiến minh.
Nếu giao đấu dưới tình huống đối phương hoàn toàn có chuẩn bị, Chung Cực chiến minh sẽ thua vô cùng thê thảm.
Tướng Hành Thiên Hạ dưới sự lãnh đạo của Yến Cung Việt Giáp, chẳng những có được tổ hợp siêu lực như Phục Vô Yên cùng Sầu Bất Mị, còn có nhiều hơn là những tổ hợp đã quen với việc hợp tác cùng đoàn đội, sự phối hợp và ăn ý của bọn họ Chung Cực chiến minh không thể học theo được.
Từ Vãn nhìn trường hợp hỗn loạn cũng không khỏi có hơi cảm khái, cái chức bang chủ này Long Kính làm hẳn là mệt muốn chết, áp lực quá lớn. Nếu thực lực hai bên không cân bằng một chút, đánh nhau nghiêng về một phía thì còn gì là thú vị?
Khi người của Tướng Hành Thiên Hạ hầu hết đều đã chết sống lại ở điểm hồi sinh, người của Chung Cực chiến minh còn trên hẻm mê cung cũng không nhiều, nhưng số lượng đầu người lại đang không ngừng rút ngắn khoảng cách, mặc dù chiến thắng ở hẻm mê cung, nhưng ở điểm hồi sinh lại bị chèn ép cực kì thảm.
“Sau khi sống lại ở điểm hồi sinh đừng để bị giết!” Từ Vãn lập tức bắt đầu bố trí, “Sau khi sống lại lên tọa kỵ, Chung Cực chiến minh toàn bộ tập hợp ở quảng trường trước hẻm mê cung! Đừng để bị bọn họ rút ngắn khoảng cách, còn có thời gian!”
Cô nhìn đồng hồ, còn có năm phút thời gian, còn đủ để thêm một đợt nữa. Yến Cung Việt Giáp làm sao có thể buông tha như vậy được, hắn là người cực có chấp niệm đối với chiến thắng!
“Toàn bộ người ở hẻm mê cung lên tọa kỵ về bãi đất trống tập hợp, tiếp tục để Tướng Hành Thiên Hạ thủ, lúc này bọn họ nhất định sẽ đến tế tràng, năm phút đồnghồ!” Khi cô nói đến năm phút đồng hồ thì đang xem tấm bản đồ Tố Vô Tâm đưa, trong khi mọi người khó chịu bất an nói một câu, nói năng khí phách, lại làm tất cả mọi người cảm thấy khó có thể tin tưởng!
“Năm phút đồng hồ không dài cũng không ngắn, nếu hắn đi tế tràng, ta sẽ dùng thời gian năm phút này, dưới tình huống viễn trình của chúng ta không hề bị hao tổn, kiếm mấy chục đầu người về cho các ngươi!”
Một khắc kia, ngay cả Phần Tiền Bán Tử Sinh đã bị Từ Vãn thuyết phục cũng cảm thấy sự kiêu ngạo của cô gái này đã biến thành một loại bệnh.
Cái giá của một viễn trình cũng không bị hao tổn là gì? Toàn bộ cận chiến chết sạch sẽ?
Có thể đánh thành cục diện hiện giờ đã nằm ngoài dự kiến của mọi người, vậy mà cô lại khoác lác, nói ra lời làm trò cười cho thiên hạ như vậy?
Từ Vãn lạnh giọng cười cười, cô rất rõ ràng người của chiến minh nhất định là đang nghĩ, Nhất Đao Độc Bá quả thực chính là người điên!
Đúng, cô chính là người điên!
Việc này đối với cô hoàn toàn không có chút ảnh hưởng!
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Ngươi có tin không?
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Tin rằng viễn trình một người cũng không hao tổn, kiếm về mấy chục đầu người?
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Ừ.
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: Ngươi khác có tin hay không, ngươi cũng sẽ không để trong lòng. Đừng hỏi ta tin hay không, cứ đánh như ngươi muốn đi!
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Được!
Cô đột nhiên tràn đầy niềm tin, cô muốn để người khác thấy, lời từ trong miệng Nhất Đao Độc Bá nói ra, chưa từng có chuyện làm được hay không, chỉ có chuyện cô nguyện ý làm hay không!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện