[Dịch]Nữ Phụ Tiên Lộ Gập Ghềnh - Sưu tầm
Chương 27 : Chỉ mảnh treo chuông
.
" Hai con kiến,muốn đào thoát ra lão phu,đừng mơ,mau mau chịu chết đi"
Hạ Vũ hoảng sợ đến mặt trắng tay run nhưng chân vẫn không ngừng dừng lại.Nàng biết chỉ cần kiên trì thêm,mới đi ba mươi dặm,còn thật xa nữa mới tiến vào pháp trận mà Hạ Vân bày ra lúc trước,nàng sẽ không từ bỏ.Lúc này không hiểu sao Hạ Vũ hi vọng vào thân phận nữ phụ,dù sao cũng chưa thấy nữ chính,chắc chưa lĩnh hộp cơm đâu.Nhưng ý tưởng thì hay lắm mà sự thật đúng là tàn khốc,ngay sau đó chớp mắt,một luồng thần thức mò tới phía sau,tựa sợi dậy vô hình cuốn chặt hai người lại,thậm chí chút ít còn sót tia linh khí cũng đông cứng lại.Hạ Vũ thầm kêu không tốt,thật là bị bắt lại
_" Hai ngươi khá lắm"
Bụi mù tản đi,hiện ra hình dáng của một người,nhìn đến khiến nàng muốn tức điên cuồng mà mắng chửi
_" Là ngươi..."
Đúng vậy,đây chính là một trong hai người đã dẫn đường cho nàng cùng đại ca tiến Bảo vân các.Hắn đây tính là làm gì.Chợt lúc này,Hạ Vân truyền âm tới nhường nàng dâng lên muôn vàn hi vọng
_" Kiên trì thêm chút nữa,ta đã truyền âm cho nương,có lẽ không quá ly trà nhỏ,nương sẽ tới"
_" Thật vậy chăng?" Hạ Vũ kinh nghi hỏi
_" Đúng vậy,điều quan trọng bây giờ là kéo dài thời gian"
_" Cái này..."
Trong lúc hai người Hạ Vũ đang bàn qua tính lại,kia lẳng lặng đứng một bên kẻ truy sát đang kinh ngạc không thôi.Hắn tên Thiểm Quan Sa,là một tên tán tu,nhưng số trời đúng thương hắn,làm hắn đến tay được một viên công pháp ám sát nhường công lực đại tăng,tiến một đường tới kim đan hậu kì đỉnh núi,kém một bước chi nhất tới nguyên anh kì đại năng. Tuy nhiên vì đặc thù công pháp,hắn vẫn đủ tự tin để trốn thoát nguyên anh truy đuổi.
Vậy mà hôm nay hắn đã dùng hết tốc độ quá nửa nén hương mới bắt kịp đôi kia huynh nguội.Lại nhìn xem kia con kiến mới có cái gì đạo hạnh mà có tốc độ kinh người.Thiểm Quan Sa sẽ không tin được đó là từ nội tại chúng mà ra,hẳn là có cái gì pháp bảo trợ giúp. Thì ra Tam hoàng tử phái hắn tru sát đôi nhân này là vì vậy.Nếu như chúng pháp bảo ùn ùn trân quí như vậy,đến lúc đó mình thưởng lấy một hai kiện,ai sẽ biết đó là đâu.Vì vậy,hắn từ cảm khái bỗng mắt sáng quoắc đầy sát khí
Hạ Vũ cảm nhận thấy sát khí,lại nhớ Hạ Vân nói nương tài năng cũng mất trên dưới 5 phút mới tới đây,mình hẳn là phải kéo dài thời gian đi
_" Ngươi là người Bảo trân các đi,thật định tính cướp của diệt nhân ư,không sợ tin truyền ra ngoài sẽ mang tới bao oanh động" Hạ Vũ cứng rắn không cho giọng khởi run sợ,bởi nếu như vậy ngươi còn gì mà đàm luận kéo ra.Lại thật không ngờ nghe nàng nói thế,Thiển Quan Sa cười đến điên cuồng
_" Con kiến xem ra cũng mạnh miệng,tuy nhiên ngươi không cần lo xa.Ngươi nghĩ giờ đây ta ra sát chiêu,lại tiến thêm thiên hỏa đưa hai cái ngươi thiêu làm tro,thử hỏi còn ai phát hiện"
Hạ Vũ thực sợ rồi,đây lúc này tử vong sẽ không là giả,nàng nên làm gì đâu.Suy nghĩ một hồi,Hạ Vũ hạ quyết tâm lật tấm bài tẩy,dù sao giờ cái gì cũng so mạng nhỏ yếu
_" Xem xem ta thật không hiểu sao Thiên Quân Khải có thể đem Bảo trân các cùng Tụ linh các phát quang như hôm nay"
_" Ngươi nói cái gì" Thiêm Quan Sa bị dọa chấn kinh rồi,đây là bí mật kinh người như thế nào hắn là người biết rõ nhất,đây so với quốc gia bí mật còn thâm hơn nhất tầng bởi lẽ chỉ có Vương Phi,Tam hoàng tử ,hắn cùng cái đệ đệ Thiểm Quan Sát biết đến.Nếu như không là ảnh vệ của Tam hoàng tử lâu năm,hắn có bị đánh cho hồn phi phách tan cũng không tin được kia cái hoàng tử bị sủng sinh hư lại là người có dã tâm lớn như vậy.Sở dĩ nói như thế là vì Bảo trân các cùng Tụ linh các là lực lường tiềm ẩn,con át chủ bài cho Tam hoàng tử tiến đến kia ngôi vị.Nói thế làm sao kia nha đầu có thể biết được
_" Ngươi làm sao mà biết?"
Hạ Vũ nhìn kia tia biến hóa của Thiểm Quan Sa,cười đến ngọt ngào
_" Hai ngươi thật nghĩ chúng ta là ai đâu,kia tên tiểu tử tranh ngọc với ta nên gọi là Thiên Quân Khải đi"
_" Ngươi...ngươi...làm sao lại biết...?"
Thiểm Quan Sa kinh hoảng,này đến cùng là từ lực lượng nào bồi dưỡng ra
_" Kì thật cũng không khó,người biết đến huynh nguội ta không nhiều,lại biết ca ta hào phóng xuất ra viên túi trữ vật lại chỉ duy nhất kia một tên.Mà hơn hết hắn có thể ra lệnh cho ngươi,tất cả nên duy là một cái người thôi"
Hạ Vũ có tin tưởng lá bài tẩy này của mình ít nhất cũng khiến cho kia tên ám sát chần chư đôi ba phút,lại thật không ngờ nhìn đến mặt hắn chỉ có ánh lên chút kinh nghi,sau lại càng nùng sát khí tỏa ra
_" Ngươi nha đầu cũng thật tinh chuẩn,đúng kia là Tam hoàng tử,cũng chính là lão bản phía sau Bảo trân các cùng Tụ linh các.Nhưng ngươi biết không,những ai biết bí mật này mà có đe dọa đến ta chủ tử đều chung một kết cục là tử.Mà ngươi lúc trước nên chết vì thân mang bảo,giờ lại càng nên"
Hạ Vũ nhìn kia lão ám sát đã điều động chưởng phong,gấp đến dựng ngược
_" Ngươi cũng không tò mò ta là ai a?"
_" Ta trước nay chưa từng hỏi quá một cái người chết rất nhiều"
Hạ Vũ nghe thế càng sợ run,nhưng trên mặt vẫn mang ý cười
_" Ngươi thật là lạ,sống bó tuổi cũng nghĩ không thông,ta hai huynh nguội chỉ cần liếc cũng không người thường,làm sao sẽ mang một thân bảo vật mà không phòng..."
Hạ Vũ không quên mặt cường ngạnh làm cái khiêu khích,mà lại không ngờ được kết quả sai khác hoàn toàn với dự đoán
_" Vậy ngươi liền kêu ra luôn đi,ta diệt một thể,tránh đêm dài lắm mộng"
Không thể nói Thiểm Quan Sa tự cao lúc này lại hố đúng,hắn tự cho rằng mình cũng không phải vật trong ao,người tu vi hơn hắn cũng sẽ không như củ cải dễ gặp như vậy,vì thế tự nhiên cho rằng hai tên này bảo hộ cũng thực lực không đi đến đâu
Hạ Vũ lúc này chính là tuyệt vọng,nàng cái gì chiêu số cũng đã ra hết mà không thấy cải biến.Không lẽ...không lẽ
Đúng lúc này bên tai lại vang lên một thanh âm thanh thúy
"_Phải không..."
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện