[Dịch]Nữ Phụ Hảo Yêu Nghiệt! - Sưu tầm
Chương 2 : Nhiệm Vụ Đầu Tiên
.
Lam Ngân Tuyết như nhớ ra gì đó, vội la làng trong đầu 'Hệ thống tiên sinh! Người ở đâu?' Lam Ngân Tuyết giờ mới nhớ ra trong lúc nàng ngủ có một giọng nói hiện ra y như mấy cái hệ thống trong truyện nàng từng đọc.
[Hệ Thống]: Ta đây! Ngươi có gì thắc mắc sao?
'Ta muốn tiền! Ngươi cho ta được không?' Lam Ngân Tuyết đang định hỏi vài vấn đề thì bỗng muốn trêu chọc cái hệ thống này, hắc hắc! Hệ Thống nên chỉ điểm cách kiếm tiền cho ta đi a!
[Hệ Thống]: Người chơi phải hoàn thành nhiệm vụ thì mới có thể có tiền
Hệ Thống vẫn rất bình tĩnh nói, còn Lam Ngân Tuyết thì cốc đầu mình một cái, sao nàng lại xém quên luôn mấy cái nhiệm vụ cơ chứ 'Ta muốn có nhiệm vụ, nhưng mà dung mạo này không phải của ta, có cách nào để có được dung mạo như cũ không?' Lam Ngân Tuyết sờ mặt mình, khuôn mặt này cũng có thể gọi là khuynh quốc khuynh thành nhưng nàng có chút không quen cho lắm
[Hệ Thống]: Người chơi hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên sẽ được thay đổi da thịt, đó là Bàn Tay Bạc mà hệ thống dành tặng cho người chơi. Còn có thể nhận được tiền và nhiều phần thưởng khác. Hiện tại người chơi có một cái ngân khố có giá trị vĩnh viễn có không gian vô hạn, nếu người chơi làm nhiều việc tốt thì ngân khố sẽ tự động nâng cấp cao hơn
'Hả? Làm việc tốt? Mà kệ đi, vậy nhiệm vụ đầu tiên là gì?'
[Hệ Thống]: Nhiệm vụ đầu tiên 'Phá Đám' nội dung nhiệm vụ là phá đám lần gặp gỡ của nữ chủ với nam chủ Hiên Viên Dực. Khi hoàn thành sẽ được thưởng nhiều phần thưởng vì là nhiệm vụ đầu tiên. Thời hạn hoàn thành là bốn canh giờ
'Hửm? Khó nha! Bất quá ta biết rồi, hệ thống tiên sinh cứ chống mắt lên xem ta đây, ha ha ha! Nhưng mà hệ thống à, ngài có thể mở lòng từ bi mà ban cho ta cái dung mạo trước được không. Ta dám thề chắc chắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ' Nàng sau khi hoàn thành nhiệm vụ này sẽ bỏ đi a! Cùng lắm là có nhiệm vụ thì quay lại, nàng sẽ mang theo đệ đệ là Lam Hàn Phong và Tiểu Thúy theo, nàng muốn vứt bỏ cái vai diễn buồn tẻ này, nàng cũng lười lám ngốc tử nha!
[Hệ Thống]: Có thể được, nhưng thời gian bị rút ngắn còn ba canh giờ, chúc người chơi may mắn!
Lam Ngân Tuyết cười nhìn đám ánh sáng đang bao bọc lấy nàng, dung mạo cũ! Về với tỷ tỷ nào! Rất nhanh ánh sáng đã biến mất, để lộ ra dung nhan như không cốc u lan, vừa có chút man mác bi thương, vừa có chút lạnh nhạt mà trong trẻo, lại tựa như một đóa bạch liên không nhiễm bụi trần, dịu dàng mà thoát tục. Khuôn mặt như thi như họa được mài dũa kĩ càng từng chi tiết lại như liên hoa tiên tử. Làn da trắng như tuyết nhẵn nhụi mà mềm mịn với đôi môi đỏ kiều diễm mà ướt át. Mái tóc màu bạch ngân không gió mà bay, lại như một dải lụa thượng phẩm không thể mua được, chỉ có thể ngắm, từng sợi tóc như có hào quang bao phủ, không chói lóa nhưng lại nổi bật. Lông mày như khinh vân tế nguyệt lộ ra phong tình vạn chủng, nhất là đôi lam mâu trong veo như nước, đúng là song đồng tiển thủy! Nhưng mà đôi con ngươi này lại chứa đựng sự cô đơn và xa cách. Bộ bạch y làm bằng vải thô vẫn không giấu được khí chất lạnh lùng mà trong trẻo.
Tiểu Thúy vừa vặn bước vào, nhìn một màn này mà như ngừng thở. Thật sự là quá mức kinh hãi! So với Lam Bạch Băng chỉ có hơn chứ không kém, nhưng Lam Ngân Tuyết vốn không biết nha! Nàng ngẩng đầu thì thấy Tiểu Thúy, quả là một nha hoàn xinh xắn đáng yêu, khuôn mặt thanh tú dễ nhìn với đôi mắt to tròn trong veo, làn da trắng ửng hồng khỏe mạnh.
"Thúy nhi? Tỷ có việc phải đi trước, muội ở lại cẩn thận, tỷ sẽ quay lại sớm" Tiểu Thúy vốn đã biết Lam Ngân Tuyết không phải ngốc tử, nhưng từ khi nào nàng lại có mái tóc màu bạch ngân và đôi lam mâu đẹp như vậy, không hề mất tự nhiên mà còn có chút ưu thương mà trầm tĩnh. Tiểu Thúy gật đầu trong vô thức, khi tỉnh lại thì đã không thấy bóng dáng nữ tử như tiên nữ đó đâu
Còn Lam Ngân Tuyết thì cần phải đi hoàn thành cái nhiệm vụ chết tiệt đó, chỉ còn khoảng nửa canh giờ nữa hai người họ sẽ gặp nhau mất! Lúc đó nam chủ Hiên Viên Dực vì bị trọng thương, được nử chủ Lam Bạch Băng cứu, từ đó mà phát sinh quan hệ bằng hữu, dần thì thành...mọi người hiểu mà! Nàng cần phải cứu nam chủ trước nữ chủ là sẽ phá được lần này thôi.
Nàng đi không biết đã xuyên qua bao nhiêu chỗ, cũng may là thân thể này có nội lực, nên có thể dùng khinh công. Rất nhanh một khu rừng đầy chướng khí xuất hiện, Lam Ngân Tuyết cười nhạt, nàng là người rành về độc dược hơn bất cứ ai, mấy thứ chướng khí nho nhỏ này có thể làm gì nàng? Nàng không thèm quan tâm mà phóng thẳng vào, bộ bạch y phiêu dật lượn lờ, càng làm cho Lam Ngân Tuyết như một vị tiên nữ.
Lam Ngân Tuyết đi một chút đã thấy một nam tử đang nằm cạnh một dòng suối, nam tử này quả nhiên là cực phẩm! Khuôn mặt như điêu khắc tỉ mỉ từng chi tiết lại lộ ra anh tuấn mà bất phàm, lông mày cương trực khẽ nhíu vẫn không giấu được sự uy dũng từ người nam tử, trên người nam tử là bộ tử y đã thấm đẫm máu, mái tóc đen dài rơi tán loạn, khí chất lạnh lùng mà lãnh liệt. Lam Ngân Tuyết tiến lại, lấy ra bên trong ngực một viên linh đan cầm máu rồi nâng người Hiên Viên Dực dậy, nàng vác hắn tới một căn nhà gỗ bỏ hoang gần đó để chữa thương, dù sao thì đây cũng là nam chủ, vẫn là nên để câu chuyện diễn ra hợp tình hợp lý thì hơn.
Mà Hiên Viên Dực cảm nhận được bước chân lạ nhưng lại không thể động đậy, hắn bị trọng thương rồi! Nhưng người này không giết hắn cũng không hại hắn, còn giúp hắn cầm máu. Chỉ là hắn chỉ có thể mơ hồ thấy được đôi lam mâu như thủy tinh nhìn hắn không một chút cảm xúc, chỉ đơn thuần là nhìn một người xa lạ. Sau đó hắn ngất đi mặc cho người đó cõng hắn thế nào
Lam Ngân Tuyết đặt Hiên Viên Dực lên một cái giường tre cũ, cởi y phục hắn rồi dựa theo huyệt đạo của hắn mà từ từ khôi phục, nàng chậm rãi rót nội lực vào bên trong để chữa thương. Dù sao thì thời này cũng không có cách chữa thương này, vì vậy nên chỉ có nàng mới làm được thôi ha ha ha! Lam Ngân Tuyết cười nhẹ cho cái sự tự sướng của mình. Nhưng điều nàng nói là thật a! So với dùng đan dược thì cách này hiệu quả hơn nhiều
Hiên Viên Dực như có một dòng nước ấm chảy khắp cơ thể, dịu dàng mà chữa đi vết thương trong người hắn, hắn chậm rãi cảm thụ cho đến khi có thể mơ hồ tỉnh dậy. Lam Ngân Tuyết nhìn đã qua một canh giờ chữa thương liên tục, hẳn bây giờ sẽ không mất mạng, cũng hết việc của nàng rồi
[Hệ Thống]: Chúc mừng người chơi hoàn thành nhiệm vụ 'Phá Đám' Thưởng năm trăm ngàn lượng, một bộ 'Hoa Châm', một kỹ năng dịch dung cao cấp, thị giác + 1
Lam Ngân Tuyết nghe được phần thưởng thì thiếu chút nữa nhảy cẫng lên, thật hào phóng a! Nhưng mà hệ thống tiên sinh vẫn đang tiếp tục nói
[Hệ Thống]: Người chơi đã vô tình hoàn thành nhiệm vụ phụ [Chữa Thương] cho nam chủ Hiên Viên Dực. Được thưởng thêm một lọ đan dược giải trăm độc, dùng tối đa 10 lần
Làm Ngân Tuyết mừng như điên, khuôn mặt vốn trầm lặng bỗng sáng bừng, vừa vẹn đập vào mắt của Hiên Viên Dực, hắn không thấy rõ nữ nhân này ra sao. nhưng mài tóc và màu mắt rất đặc biệt. Nhưng càng làm hắn kinh ngạc hơn khi nữ nhân đó mở miệng, không phải là giọng nói trong trẻo hay dịu dàng của nữ nhân thường có mà là giọng nói trầm ấm như dòng nước ấm xoa dịu tâm hồn, nó mang chút ưu thương mà lạnh nhạt
"Dực đại nhân à, mai mốt ngài đừng bị thương nữa được không? Chữa trị cho ngài cũng ngốn hết công lực của ta rồi. À mà ngài cứ hảo hảo dưỡng thương, ta phải cáo từ, ngài yên tâm, ở đây sẽ không ai phát hiện ra ngài" Lam Ngân Tuyết cười mỉm, khuôn mặt dịu dàng mà trầm tĩnh, xong nàng xoay người rời đi không một chút liếc mắt. Nam chủ? Nàng mới không thèm!
Còn Hiên Viên Dực thì lại bị nàng làm cho bất ngờ không thôi, nàng biết hắn? biết ai đang truy hắn? Nàng là ai? Nhưng đáng chú ý hơn là cách chữa trị đó, rất lạ nhưng so với đan dược thì hiệu quả hơn hẳn! Nàng ta rốt cuộc là ai?
Lam Ngân Tuyết thì vừa về nhà thì giọng nói máy móc lại hiện ra
[Hệ Thống]: Người chơi có nhiệm vụ phụ, đó là phải đấu trí với thành viên trong Lam phủ, có thể dùng kĩ năng để ngụy trang, đấu càng nhiều điểm kinh nghiệm càng tăng, chúc may mắn người chơi.
Lam Ngân Tuyết nghiến răng dùng thử cái kĩ năng, nàng phải giả làm ngốc tử nữa? Còn là ngốc tử bị câm? A!!! Thật thảm hại a!!!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện