[Dịch]Nữ Hoàng Quần Chúng - Sưu tầm

Chương 9 : Chương 9

Người đăng: 

.
Thì có một đoàn người đã đến trước họ, mà đoàn người này thật gây bất ngờ cho Asisu mà... .... Trên biên giới địa phận Babylon, đoàn ngựa vừa dừng lại ở một trấn nhỏ, trời cũng khoảng chiều tà và mọi người đều đã mệt sau cả ngày đi trên sa mạc đầy cát và gió.. mọi người quyết định tối nay nghỉ ở trấn này, mai sẽ tiếp tục lên đường. Trên chiếc xe ngựa giữa trung tâm hàng người ngựa hai bên, một nô ti tuổi còn nhỏ chỉ khoảng 12-13 tuổi, đáng yêu nhảy xuống đất rồi nhón chân, vén rèm xe lên, giọng đáng yêu nói “Công chúa, tới chổ nghỉ rồi, mời người xuống xe” “Ừm” tiếp lời, một thân hình mảnh mai, xinh đẹp với bộ đồ màu xanh mạ nhạt đơn giản nhưng lại làm tăng nét linh hoạt và thanh thuần của cô gái... Bước xuống xe, chân vừa chạm đất. Cô gái vươn vai cái thật mạnh.. “A... ngồi xe ngựa cả ngày, xương ta sắp biến dạng luôn rồi...” Sau khi thấy chủ nhân của mình than vãn xong, cô hầu nhỏ nhẹ nhàng nói “Công chúa, chúng ta đi nghỉ ngơi thôi” “Ừm, đi thôi, Midi” nói rồi kéo cô hầu nhỏ đi vào trong nhà nghỉ mà người hầu mới kiếm được. Mọi việc đều đã được sắp xếp ổn thỏa, chia phòng ra ngủ, thức ăn, cho đến đem ngựa đi cho ăn đều đã chu tất. Lúc này, một người đàn ông coi dạng là đứng đầu đám binh lính theo hầu, bước lên chổ cô gái và cô hầu đang dùng bửa, nói “Công chúa, thần đã cho người truyền tin cho hoàng thượng, tầm khoảng ba ngày nữa là chúng tđến kinh thành” “Ừ, ta biết rồi. Mọi người cũng lui ra nghỉ ngơi, dùng bửa đi. Để một mình Midi hầu ta được rồi” nói rồi khoát tay cho mọi người lui... Ăn cơm xong, Chriski - chính là công chúa mà mọi người gọi, tắm rửa thay trang phục của nam nhân rồi kéo Midi lẻn ra ngoài chơi.... .. Trên con phố nhỏ trong trấn, một nam nhân thanh tú, nắm tay kéo một tiểu cô nương xinh xắn, thật là tâm điểm của mọi người. “Công...” Midi mặt khó xử, toan tính khuyên chủ nhân của mình nên đi về, hoặc ít nhất cũng gọi lính hầu theo bảo vệ “Gọi ca ca” Chriski đang xem hàng trên một sạp bán, thì chặn lại lời sắp nói của Midi “Ca...ca, người không nên đi như vậy” Midi bắc buột phải nghe theo, nàng không muốn thân phận của chủ nhân bại lộ thì sẽ gặp rắc rối hơn “Có gì đâu, đi chơi chút thôi. Cho bọn họ nghỉ ngơi dưỡng sức. Ta với em đi chơi lát về. Không có gì đâu” Chriski tự tin nói “Nhưng..” Midi còn tính nói thì Chriski đã đem một bộ y phục màu phấn hồng để lên tay cô, giựt lời “Thích không?” Midi nhìn bộ đồ, quên mất nghĩa vụ đang khuyên nhủ của mình mà trả lời “Dạ thích” “Vậy mua cho em” Chriski nhanh chóng đưa tiền cho bà chủ sạp hàng, rồi kéo Midi qua sạp khác... Mấy lần liên tục Midi muốn khuyên chủ nhân nhà mình nên về, nhưng cứ bị Chriski giành trước, rồi cuối cùng hai người cũng mua kha khá đồ, thấy cũng đã chơi đủ nên hai chủ tớ cầm đống đồ đi về hướng nhà nghỉ...Đi ngang con hẻm tối, thấy đám năm đứa lớn đang đánh một cậu nhóc nhỏ tuổi hơn. Chriski nổi máu anh hùng, muốn dạy cho đám nhóc đó hiểu không nên ỷ đông ăn hiếp ít, huống hồ chi cậu bé này còn nhỏ như vậy... “Nè nè... mấy đứa. Dừng tay lại” Chriski chạy vào can, đem cậu bé đang bị đánh tới tấp kia bảo vệ sau lưng. Sẳn giọng nói “Có gì từ từ nói...” Chưa để Chriski nói hết, một tên đã văng tục “Mẹ kiếp, khôn hồn thì biến. Không ông đây đánh luôn cả mày” “ Á đù. Gấu dữ” Chriski làm dáng vẻ kinh ngạc, đang tính giỡn thêm chút thì Midi cầm đống đồ chạy lại bên cạnh “Ca. Cẩn thận” nói rồi lấy mấy cái túi đồ vừa mua thuận tay bay lên đập một tên côn đồ tới tấp. Tên côn đồ đang không chú ý, thì bị một đống vật lớn nhỏ phang thẳng vô đầu, làm hắn sút té ngửa... Mấy tên còn lại nhanh chóng phản ứng lại, vung tay tính đánh Midi. Nhưng Chriski đã nhanh hơn bước, kéo tay Midi về sau lưng mình bảo vệ. “Mẹ nó, dám đánh ông đây” tên bị đánh vừa ổn định đầu óc lại “ coi bộ tụi mày không biết sợ rồi. Tụi bây, đánh hai tên đó, còn đứa con gái bắt về hưởng sau” tên cầm đầu ra lệnh. Nhìn trong ánh mắt, thật sự là hắn để ý Midi rồi, ai biểu cô bé này tuy còn nhỏ nhưng lại đáng yêu xinh đẹp như vậy... Chriski thấy tình thế như vậy, thì đành đánh thôi, miệng còn lảm nhảm “Tính giỡn thêm chút, mà... haiz” Chriski xoay người đã đấm cho một tên ngã xuống đất ôn bụng, cả đám bất ngờ nhưng nhanh chóng hiểu rõ tên con trai mặt mũi xinh đẹp này không phải dạng thư sinh rồi, cả đám cùng vây lại, toan đánh hội đồng. Chriski vừa đánh, vừa né. Bọn côn đồ thì bị đánh trúng liên tục, con về nàng thì chưa từng bị chạm vào tay áo chứ nói đến đánh trúng nàng... Đám côn đồ điên tiếc lên, chửi rủa um sùm “Mẹ kiếp” “Má nó...” ... Chriski thật sự bực mình, vừa đạp một cước làm cho một tên ngã dài trên đất vừa chửi “ Con mẹ chúng bây, đành trong im lặng không được à. Phải chửi mới được hả? Mẹ nó, chửi văng tục tao đây cũng biết. Muốn chửi? tao chửi cho nghe. Con bà nó, đánh thì nín cái mồm lại, tao đây nhứt lổ tai.” Nói xong, thì Chriski cũng dần cho cả đám xong. Chúng nó người thì ngất xỉu, người thì ôm bụng, còn lại là ôm hạ bộ đau thấu tâm can.... thật sự, Chriski đánh toàn vào bụng, mặt và bạ bộ không. Mấy nơi đó bị đánh mới thấm... Thấy mọi chuyện đã xong, Chriski đi về phía cậu bé, người cậu bé chỉ bầm vài chổ và khóe miệng bị rách nhẹ, ngoài ra không có gì đáng ngại. Xem xét một lượt, nàng mới bảo cậu bé đi đi, cẩn thận đám côn đồ. Cậu bé luôn miệng cám ơn, rồi chạy nhanh đi. Chriski cùng Midi nhặt đồ rồi về nhà nghỉ,Suốt đường về, Midi luôn khen ngợi và ngưỡng mộ chủ nhân của mình “Công chúa, không ngờ người lại biết võ. Không những vậy còn lợi hại như vậy...” Midi thật sự đã coi Chriski như thần tượng của mình. Cũng may, lúc về mọi người chưa ai phát hiện ra Chriski và Midi lẻn đi chơi. Sáng hôm sau, Chriski gọi mọi người vào phòng cùng ăn sáng và kêu Midi phân phát đồ hôm qua lẻn đi mua. Thật sự Chriski đi chủ yếu là chơi tham quan, vì mấy ngày nay đều đi trên sa mạc, buồn sắp chết rồi.. nên nàng tranh thủ đi chơi cho thoải mái gân cốt, còn mua sắm thì toàn mua cho mọi người. Trên đường đi mọi người đều hầu hạ và bảo vệ nàng, tặng chút lễ vật cũng chẳng là gì... Nào là quần áo cho mấy vị nô tì, cung nữ theo hầu Một vài đặc sản ở nơi đây cho mọi người về nhà dùng Còn có son phấn cho mấy chị cung nữ, cũng như mấy binh lính có vợ ở nhà Ngoài ra còn nhiều thứ linh tinh, nhỏ nhắn, xinh xắn mà Chriski thấy đáng yêu là mua, cho mọi người cùng nhau lựa chọn để đem về tặng cho gia đình mình. Mọi người đều vui vẻ nhận quà của nàng. Họ cùng nhau rối rít cảm ơn công chúa, tự nhủ lòng công chúa là người tốt, họ phải hết lòng hầu hạ và bảo hộ nàng đến kinh thành bình an... Sau nghi ăn sáng xong xuôi, cả đoàn người cùng nhau lên đường tiếp tục tiến về kinh thành. Lộ trình hôm nay đi qua dãy núi hiểm trở, thì sẽ vào đến khu vực đồng bằng, đi khoảng thêm hai ngày đường là sẽ đến kinh thành... Nhưng lại có biến cố xảy ra, đúng thật là ra đường quên coi hoàng lịch mà. Đoàn người của Chriski đã đi hơn phân nữa đoạn núi hiểm trở... Mọi người đang dừng lại nghỉ ngơi, một số binh lính đi săn một ít thú rừng nhỏ về nướng ăn.. Mọi người sau khi ăn uống xong, đang dự tính nghỉ ngơi chút rồi dọn trại tiếp tục lộ trình... Nhưng bỗng trưởng binh lính nói, đồng thời giương gươm về phía trước, cẩn thận quan sát “Có người đến...” Tất cả binh lính nghe vậy, đồng loạt xóc lại đội hình, tinh thần tăng cao, cùng đứng bao vòng các phụ nữ, nô tì, và công chúa lại. Bảo vệ mọi người chu toàn... Lúc này, thật sự có đoàn ngựa đã chạy đến, dừng trước mặt đoàn người Chriski. Một tên thô lỗ, cao to, hai bên đám người rẻ ra để tên đó đi lên. Chắc có lẻ hắn là trùm đám này rồi Hắn thầm đánh giá đám người Chriski. Trưởng binh lính đề phòng cao độ, đồng thời lên tiếng hỏi trước “Các ngươi là ai?” Tên trùm cười ha ha, nhếch môi nham hiểm “Bọn ta đơn giản là muốn cướp.” “Cướp? Bằng các ngươi? Đừng vọng ngôn” Lời này của trưởng binh lính nói quả không sai, xét về số lượng thì bên Chriski đã nhiều hơn rồi, đó là chưa kể đến bên Chriski còn là những binh lính tinh duệ, đào tạo hoàng cung... Vậy mà tên trùm nghe xong, còn đắc chí hơn “Vậy mong thỉnh giáo... mời” Hắn làm động tác mời, bên này trưởng binh lính nghe hắn cao ngạo như vậy, tức người, cầm gươm lao lên so cao thấp Sau một hồi giao chiến, thật sự là tên trùm trên cơ trưởng binh lính rồi... haizz, theo đà này, đám Chriski thua là chắc. Lúc gươm tên trùm hắt văng thanh gươm của trưởng binh lính, vung một vòng nhẹ nhàng kề sát cổ của trưởng binh lính, Chriski thật sự đành bước lên ra mặt “Dừng tay.” Đám đông đang chăm chú quan sát trận đấu, thì bỗng có một giọng nói thanh thoát của con gái vang lên, mọi người hiếu kì cùng nhau quay về phía phát ra âm thanh. Trước mắt họ là một cô gái nhỏ nhắn, tuổi cũng khoảng 18-19, một thân y phục màu xanh biển, khuôn mặt xinh đẹp, thật sự là một mỹ nhân. Tà áo bị gió thổi bay bay, tóc thả tự nhiên lúc này cũng bị thổi bay, nhìn vào đôi mắt trong veo xinh đẹp ấy nhưng lại toát lên một sự quyền uy vô hình làm người ta phải kiêng nể. Chriski nhìn một lượt, rồi đảo tầm mắt tập trung lên hai người đang đánh nhau tại trung tâm. Nàng bước lên, nhẹ nhàng nói với tên trùm “Các hạ tài nghệ hơn người, bọn ta thua. Muốn cướp thì tự nhiên. Mong làm nhanh chút cho bọn ta còn lên đường” Mọi người cùng nhau hóa đá, bên bọn cướp còn đỡ. Chứ bên 'đội nhà' thì muốn ngất hết rồi, tưởng công chúa họ đi ra làm gì? Chẳng hạn thể hiện quyền uy, giảng đạo lí, uy hiếp hay đánh với tên trùm cũng còn chấp nhận được... đằng này ra bảo 'quan gia, người cứ tự nhiên mà cướp đi a..' thật sự là uổng cái phong thái vừa uy vừa mỹ vừa rồi... Haizz. Tên trùm phản ứng lại đầu tiên, hắn cười lớn một cách sảng khoái “Được.. hào sảng..”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang