[Dịch]Nữ Hoàng Quần Chúng - Sưu tầm
Chương 17 : Chương 17
.
Asisu không nhịn được đành lên tiếng
“Chẳng hay sứ giả có thể tặng cây đàn này cho ta?” (tiếng Trung)
Sứ giả nhìn Asisu với ánh mắt không tin được, hắn không ngờ tại hoàng cung Babylon không chỉ công chúa, mà ngay cả hoàng hậu cũng biết nói ngôn ngữ của nước họ. Nghĩ vậy, họ thật sự cảm phục sự hiểu biết và nhân tài tại đất nước Babylon...
Sau khi suy nghĩ, hắn mới hỏi
“lệnh bà cũng biết nói tiếng Trung?” (tiếng Trung)
“Không dám nói biết, chỉ là hiểu một chút. Cũng là nhờ công chúa có vô tình dạy được một ít, xin sứ giả đừng cười chê” (tiếng Trung)
“Nào có, chúng thần rất lấy làm vinh dự khi lệnh bà và công chúa biết đến văn hóa nước chúng thần... vậy xin dâng tặng chiếc đàn này cho lệnh bà” (tiếng Trung)
Asisu tiếp nhận đàn từ tay xứ giả, rồi xứ giả lại tiếp tục công việc dâng tặng
“Vật tiếp theo nước thần xin dâng tặng là...” ( tiếng Trung)
Sau một hồi nói chuyện xả giao.. thì cả bọn cũng chia chác được như sau:
Asisu: đàn tranh cống phẩm, hợp đồng mua bán giữa Rasu với Trung Quốc..
Chế Max: vài ba khúc lụa tơ tầm thượng hạng ( gần cả thùng mà dám nói vài khúc)
Chriski: ăn ăn ăn và ăn...
Về phần Ragashu giành được những gì thì đám Asisu cũng không biết, vì cả bọn ôm chiến lợi phẩm rút quân về tự bao giờ, để lại cho Ragashu một thân một mình tiếp đón xứ giả..
...
Phòng hoàng hậu
Asisu đang ngủ trên giường, với cái chăn bị nàng đạp xuống góc giường..
Tay chân thì.. ôi, tướng ngủ quá cường hãn đi mà...
Phòng Max,
Chế Max đang cuộn mình trong tấm chăn với lót nệm là lụa tơ tầm Trung Quốc tiến cống
Phòng công chúa,
Trên giường, ... người đâu??
À, thì ra nàng đang uống nước chanh mật ong gừng để tiêu bớt cái đống thức ăn đã ngốn hồi chiều, Chriski vừa đặt chén xuống bàn, vừa lấy tay kia xoa bụng
“Haiz, tức bụng quá... biết vậy ăn ít lại rồi...ui...”
Phòng hoàng đế,
Ragashu nằm trên giường, mắt nhìn lên trần, bất giác nhớ đến những việc đã xảy ra hôm nay. Khóe môi hắn khẽ nâng lên...
Đêm đó, toàn bộ hoàng cung chìm dần trong màn đêm thanh tĩnh, thật là một đêm ngon giấc.
..
Đúng như lời hứa với bọn Ryan, cung hoàng hậu lại nhộn nhịp đón những người bạn mới... mở những bửa tiệc nho nhỏ, và với sự xuất hiện của hoàng đế Ragashu, công chúa Chriski thường xuyên đến cung hoàng hậu..
Làm cho hoàng cung đều truyền tin nhau về “gia đình hạnh phúc ấm êm”
Cung hoàng hậu
Hình ảnh bửa tiệc khái quát như sau:
Chriski cùng Max, ngồi trên ghế dài, Max ôm guitar ngồi đàn, còn Chriski thì cầm ly rượu vừa hát...” Khi hai ta về một nhà ..Khép đôi mi chung một giường ..Đôi khi mơ cùng một giấc ..Thức giấc chung một giờ..Khi hai ta chung một đường ..Ta vui chung một nỗi vui ..Nước mắt rơi một dòng..Sống chung nhau một đời ...”
Bên lò nướng thì Hali đang ngồi ngoan ngoãn ăn một dĩa thức ăn đầy ắp, cạnh bên là hội nghị chị em bạn dì gồm Anna, Asisu, Midi và Ari.
“Hay.. công chúa hát hay quá đi.. “ Midi khen chủ nhà mình
Asisu gắp thức ăn cho Chriski và Max, nói
“Thưởng cho hai người nè, bài tiếp theo hát bài 'Trái táo nhỏ' đi...”
“ thịt này chín rồi nè nữ hoàng...” Ari cũng gắp thức ăn cho mọi người..
Bên phía khác, bên chiếc bàn đựng trái cây và rượu, thì Ragashu, Ryan, và Goshu đang vừa uống rượu cùng thảo luận vài ba chuyện gì đó, thỉnh thoảng lại bị tiếng cười lớn, tiếng la hét giành đồ ăn của bên hội chị em bạn dì làm giật mình mà quay qua xem..
Ba người họ cũng chỉ biết lắc đầu, mỉm cười cho qua, và thưởng thức đồ ăn rượu thịt thôi, chứ họ bó tay với sự 'nết na' của đám bên kia rồi...
Càng ngày đám người Ryan và đám Asisu càng thân thiết, thật sự là náo từ trong cung ra đến ngoài cung, từ cung hoàng hậu qua cung hoàng đế, từ điện thần ra tới ngoài chợ, từ những sạp hàng nhỏ lề đường cho đến khu VIP của Rasu...
Mà quan trọng là hoàng đế của họ - vua Ragashu lại cứ nuông chiều vợ và em gái mình, mắt nhắm mắt mở cho qua, đôi khi còn tán thưởng những ý nghĩ quái lạ của họ thì mọi người còn ai dám ý kiến cơ chứ??
và hôm nay, lại một lần nữa cả bọn kéo nhau ra khỏi cung.. đứng trước phía bên trái cổng thành, dưới chân là một lỗ chó đã được che lại, nếu không nhìn kĩ sẽ chẳng thấy được
( chú thích luôn là cái lỗ chó đó chính là con đường mà bọn Asisu trốn ra khỏi cung)
“ hôm nay chúng ta làm gì đây?” Anna hỏi cả nhóm
“ con muốn ăn cái món hôm bửa” Hali nhanh chóng đưa ra ý kiến.
“Em cũng muốn ăn” Chriski cũng đồng ý với Hali
“Vậy nay mình đi ăn, rồi ghé qua chợ xem có gì mua không. Rồi hả ghé Rasu” chế Max tổng kết lịch trình hôm nay cho cả bọn
“Yeah...đi thôi!!” Hali nắm tay Chriski và Asisu kéo nhanh về hướng quán ăn..
..
Lúc nhóm Asisu đang ăn ngon lành trong quán cạnh chợ, thì nghe có tiếng ồn ào bên ngoài, theo tính cách hóng chuyện nên cả bọn thanh toán tiền rồi đi qua xem có chuyện gì ..
Nhưng đám đông chen lấn quá, không thể nào chen vào được. Chỉ nghe loáng thoáng cái gì mà
'Tội quá'
'Chắc bị thương nặng lắm'
'Chắc sắp chết rồi'...
Thế là cả bọn nhìn nhau, cùng suy diễn ra cảnh nào là có người bị đánh sắp chết, có người bị thương, có người bị truy sát, rồi nào là băng đảng thanh trừ lẫn nhau...v..v...
Rất muốn biết tình hình bên trong, nhưng đám đông như vầy sao chen vào được...
Thế là chế Max nảy ra ý nghĩ, bỗng tự cấu vào tay mình cho chảy cả nước mắt rồi nắm tay một người gần đó, nghèn nghẹn nói”Làm ơn, tôi là con của người bên trong... xin cho chúng tôi vào...”
Ôi, thương tâm.. thương tâm...
Vị huynh đệ nghe xong liền nhường chổ cho chế Max, rồi nói với mấy người gần đó
“Nè nè, tránh ra.... cho người thân của người bên trong vào nè...”
Rồi người này nhường, lại nói với người cạnh đó
“Cho người ta vào kìa”
“Mấy tên này thật là, cho người thân người ta vào kìa”
“Tránh qua bên”
“Né né coi...”
Và cứ thế, cả bọn đi theo chế Max lần lượt được nhường chổ, cuối cùng cũng vào đến bên trong
Thì ôi thôi. Khuôn mặt của chế Max bây giờ chỉ có thể hình dung: rất buồn cười - hai mắt trợn to, chút nước mắt hồi nãy vẫn chưa khô hết, nên đôi mắt có phần bi ai. Mặt hồng hồng, có hơi hướng trắng, miệng thì hơi há ra...
Tổng thể thì chế Max đang bị đứng hình trước hình ảnh trước mắt
Một đám gồm sáu tên cao to, ba tên bên này đánh một chú chó trên đất, một tên thì ghìm giữ một bé trai tuổi tầm 13 trên mặt cũng bê bết máu đang cố chạy về phía hai tên đang đánh chú chó kia. Còn phía bên này thì có hai tên đang bắt giữ 3 đứa trẻ nhỏ khoảng 5-6 tuổi
Cả bọn cũng đang chưa kịp xử lí thông tin, thì Asisu phản ứng đầu tiên - nàng ôm bụng cười sằng sặc, vừa cười vừa cố nói cho tròn câu
“Há há... con... con của... con của chó.. há há... không ngờ.. chế... chế là con.. là con của chó...há há há...”
Chriski cũng cười theo,
“ há há ha.....”
Nàng tính nói gì đó, nhưng do cười liên tục nên chả còn hơi để nói..
Asisu và Chriski cười ngoặt ngoẹo, khoa trương tới nổi phải bám vào nhau để đứng, không thôi sẽ bị ngồi xuống đất mất
Hali thì thấy mặt chế Max từ hồng chuyển sang trắng, bây giờ thì có xu hướng hơi ngã qua màu tím thì không dám cười lớn như hai người kia, chỉ đành mím môi cố gắng cho bản thân đừng cười, nhưng hai vai đã rung có nhịp độ rồi...
Chỉ có Anna, khuôn mặt bình tĩnh, không cười cợt mà đi đến bên cạnh Max, đặt tay lên vai Max nhìn với ánh mắt cảm thông, nói
“Chị hiểu cưng..”
“Chị...” Max vừa cảm động, tính nói tiếp thì bị câu sau của Anna đánh một cú làm cho hóa đá..
“Qua xem cha cưng có sao không kìa” và chị Anna nói một cách thản nhiên như đúng rồi, làm cho Hali cố nén cười từ nãy giờ cũng phải “phụt..” rồi cười lớn. Mấy người xung quanh cũng không khỏi phì cười cho số phận của chế Max, thảm nhất là hai đứa Asisu với Chriski - hai đứa vừa mới ổn định lại nhịp thở, tính dìu nhau đứng lên cho thẳng người thì lại cười đến mức ngồi bẹp xuống đất, dựa lưng vào nhau...
Trận cười được dừng lại bằng cái nhìn muốn đục lỗ trên người của chế Max, cuối cùng mọi người cũng nín cười, hai con người cười đến thở dốc kia cũng khó khăn dìu nhau đứng dậy được rồi.
Bây giờ tình hình bên trong lại được chú ý lần nữa..
Lúc này chú chó đã nằm gần như bất động, cậu bé thì cố gắng thoát khỏi tên đàn ông đang ghìm giữ mình, bọn trẻ bên kia thì gào khóc xin họ dừng tay nhưng chúng chẳng quan tâm
Bây giờ đám Asisu mới vào việc chính, chế Max lên tiếng trước
“Này, làm gì mà một đám người lớn lại đi ức hiếp bọn con nít thế này...”
Một tên trong nhóm 3 người dùng động tác lại, ra hiệu cho hai tên còn lại đang đánh chú chó dừng tay lại. Rồi nói, vừa quan sát chế Max
“Liên quan gì mày?”
Một tên tiếp lời “ bọn mày khôn hồn thì đi ra chổ khác, đụng vô bọn tao là chết đó..”
Anna tiến lên đứng cạnh Max, nhướng mày nói “ khẩu khí lớn dữ..”
Lúc này Asisu và Chriski cũng đã đi đến bên cạnh Max, Asisu cũng nhìn rõ hơn đám người đang đánh chú chó, nàng như suy nghĩ điều gì..
“Chuyện gì vậy?” Chriski hỏi Asisu
“Hình như nhìn bọn này quen quen..” rồi chợt Asisu búng tay, như nhớ ra một chuyện
“Hèn chi... bảo sao nhìn bọn chúng quen quen... thì ra là cái đám đánh chế Max lần trước”
“Hả, là bọn chúng?” Max không nghĩ trái đất tròn vậy, lại để cho bọn họ gặp được đám đánh mình lần trước, dù người bị đánh tới chết không phải là mình, nhưng dù sao cũng là chủ nhân của thân thể này, cũng nên vì chủ nhân trước đây đòi lại một chút tiền lãi chứ ...
Max tiến lại gần, cười đến sáng lạng
“Mấy huynh, ngại quá chuyện này ta quản chắc rồi..”
tên kia vẫn còn hùng hổ cười khinh khỉnh nhìn chế Max “bằng ngươi? Ngươi lấy cớ gì can dự vào chuyện này?”
Hàng vạn lí do, nhưng không ngờ tới chế Max lại nói ra lí do thuyết phục lòng người như sau
“Bằng việc ngươi đánh cha ta...”
Nói rồi xông vào, Asisu cũng nhảy vào tham chiến, nhưng không quên đâm cho chế Max một câu
“Bác trai, con đến cứu người đây..”
“ giải cứu bác trai!!!” Chriski sợ thiên hạ chưa đủ loạn, bồi thêm một câu, rồi cũng bay vào đánh
Anna bên này tính đứng coi 3 đứa kia diễn vai chính, ai dè một tên không biết sống chết, nhảy lại tính đánh Anna, vì nghĩ nàng là phụ nữ duy nhất trong nhóm, có lẻ sẽ dễ xử hơn ba tên con trai đang hăng máu kia..
(Nói luôn là đám này đi chơi thì Asisu và Chriski đã giả làm con trai nên nhìn tổng thể cả nhóm là 3 trai, 1 nữ, 1 trẻ em)
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện