[Dịch] No Game No Life

Chương 3 : Cách hướng dẫn/Killing Giant (part 6 phần 2)

Người đăng: fishscreen

Ngày đăng: 07:02 30-07-2018

Part 6 (2) ■ Khu vực đài xem ■ Trò chơi đã bắt đầu. Trong lúc người xem đang còn choáng váng vì cái trò chơi ngốc ngếch này. Một thiếu nữ dáng vẻ căng thẳng, đôi mắt đen nhánh ẩn sau bóng tối của lớp sa đen mỏng. .... Clamy đang có mặt tại đây. (.... Fii, có nhìn thấy rõ không?) ((Có~. Độ kết hợp rất tốt. Tất cả những gì Clamy trông thấy chị đều nhận được hết rồi~)) Thị giác của Clamy và thiếu nữ tộc Elf, Fii, đang ở ngoài tòa nhà được đồng bộ với nhau. Hai người trao đổi bằng ý thức trong hoàn cảnh như vậy. Mặc dù chuyện này với người sinh ra và lớn lên tại Elven Guld như Clamy cũng chỉ bình thường như hít thở vậy... (Thật là, những chủng tộc khác sao có thể chịu nổi được lại có loại ma pháp như thế này chứ.) .... Lông mày Ino khẽ giật giật. (.... Đây là.... cảm giác của ma pháp?) Do cũng giống như Imanity, đều không có thần kinh kết nối với hành lang tinh linh, tộc Werebeast không biết sử dụng ma pháp. Nhưng các giác quan vượt xa bình thường giúp họ nắm bắt được [cảm giác] đó. Ino liếc nhanh quá hướng phát sinh cảm giác. (.... Clamy Djer! Tại sao cô ta lại ở đây...!?) Nếu không nhầm thì cô ta chính là gián điệp do Elven Guld phái tới, trà trộn vào trong cuộc đấu lựa chọn quốc vương. (.... Hắn ta đã đưa tới.... [giám sát của chủng tộc khác] à.) .... Điều kiện bao hàm trong Minh ước chỉ có ký ức của người chơi và chủng tộc loài người. Nếu như bây giờ Clamy đang lợi dụng ma pháp truyền tin tới cho chủng tộc khác.... tộc Elf. Tất cả nội dùng trò chơi sẽ bị Elven Guld nắm được. Nhìn sang Sora đang di chuyển trong không gian mô phỏng, Ino thầm nghĩ. (Cái gã này.... từ lúc nào đã chuẩn bị chu đáo đến thế...!) ..... [Thử dùng cheat một cách lộ liễu xem, ngay cả cách gian lận trong trò chơi của các người cũng sẽ bại lộ hết đó.] Gã thanh niên nhắm mắt, khóe miệng khẽ nở một nụ cười nhàn nhạt kia phảng phất như đang nói vậy. ((Hư hư, vẫn giả vờ không phát hiện ra sao.... Tai ngươi đang động đậy vì phản ứng với ma pháp kìa.)) Thấy Ino không di chuyển tầm mắt nhưng ý thức rõ ràng là đã chú ý sang phía bên này, Fii bật cười. .... Đây hẳn là tiến triển mà Sora hi vọng. (Fii, trò chơi đang tiến hành đúng như Sora đã dự đoán, ở trong [không gian vi tính], là một thế giới mô phỏng mà ma pháp không thể can thiệp được. Có vẻ là chúng ta chẳng thể làm gì được thêm nữa...) ((Chị hiểu rồi~, điều quan trọng là vệc chúng ta đang quan sát.)) .... Không hổ là Fii. Sợ là ngay từ hôm nhận được yêu cầu của Sora, cô đã nắm bắt được ý đồ của cậu rồi. (Như vậy Liên Hiệp Đông Bộ sẽ không thể dùng cách ăn gian quá lộ liễu.) Nội dung trò chơi thì cũng thôi.... Nếu đến cả bản chất của gian lận cũng bị Elven Guld biết được thì đối phương sẽ có thể tìm được cách ứng phó.... Đến lần tiếp theo Liên Hiệp Đông Bộ sẽ thực sự tiêu đời. Vì nguyên nhân này, Sora mới lợi dụng kẽ hở trong Minh ước, phái ra người dù có thua cũng không bị xóa bỏ ký ức, [Fii], để phụ trách giám sát. (.... Nhưng mà cho dù như vậy thì em cũng không định bỏ qua cho gian lận. Fii cũng phải giúp em đấy.) ((Ưm~ Duy trì thuật thức này vất vả lắm đấy nhé~! Nhưng vì Clamy, chị sẽ cố gắng.)) .... Soát lại một lần phương pháp phá giải trò chơi này từ trong ký ức của Sora. Dù đã xem đi xem lại không biết bao nhiêu lần vẫn cảm thấy nó quá mạo hiểm. Những giai đoạn mấu chốt thì lại hoàn toàn không có kế hoạch gì. Nhưng dù có những nhân tố bất lợi như vậy, [tất thắng] vẫn hiển hiện rõ ràng trong ký ức Sora. Thứ đem lại sự khẳng định chắc chắn đó.... Điều khiến Sora tin tưởng vào khả năng có thể của con người. Mình có thể chạm tới được điều đó qua trò chơi này không, Clamy thầm nghĩ. “Hãy cho tôi xem nhé.... Sora.” Và như thế, trên đôi mắt ẩn sau lớp mạng che của Clamy ánh lên hình ảnh Sora đang di chuyển trong màn hình. ■ Bên trong game ■ Giữa khu rừng bê tông, trong thành phố Tōkyō hư cấu, ba người đang chạy gấp gáp, xuyên qua khe hở giữa những tòa nhà cao tầng. .... Sora khéo léo tránh khỏi một nhóm NPC kemonomimi đang lao tới. Ánh mắt sắc bén quan sát xung quanh, bắt đầu suy nghĩ. NPC được cài đặt là tộc Werebeast nên dù là tốc độ chạy hay là năng lực thân thể đều cực cao..... Có điều. Sora vẫn có thể miễn cưỡng đối phó được Đại khái là vì thân thể, khả năng của mỗi người thú cũng có khác biệt và bọn họ chỉ muốn lao tới ôm, động tác rất đơn điệu. Nhưng chuyện đó hoàn toàn không quan trọng.... Vấn đề mấu chốt ở đây là. Lúc trước, theo thói quen của game thủ đỉnh cao, cậu luôn dùng [headshot] để hạ NPC, nhưng đồng thời cũng có cảm giác gì đó không được hài hòa cho lắm. “Giữa bản thân NPC biến mất và y phục biến mất... hình như có một thoáng gián đoạn!” Đôi mắt của game thủ với hệ thần kinh ngay cả một khung hình cũng không bỏ sót, đã phát hiện ra điều đó. Không lẽ là thật sự có thể.... phá hủy từng bộ phận! Sora đưa súng ngắm chuẩn, bóp cò. Ánh sáng lóe lên từ nòng súng, tiếp đó, viên đạn màu đỏ theo tiếng nổ bắn ra ngoài, sượt qua váy của NPC.... NPC không biến mất, mà sau khi những trái tim tình yêu nhỏ bé tan đi, chỉ có chiếc váy là biến mất! “Quả nhiên... quả nhiên là như vậy!! Đây mới là điểm hấp dẫn thật sự của trò chơi này sao!!” .... Vậy thì mình có thể làm được không? Không, nhất định phải làm được. Cái món đồ hoàn toàn dính sát với cơ thể đó... Hay nói theo cách khác! Chỉ bắn vào quần lót.... Nhất định có thể làm được!! “Diện tích y phục.... Giả định là quần lót bằng cotton, bình quân 1.5mm.” Sora nhìn chằm chằm vào NPC đã mất váy nhưng vẫn chạy tới ôm bằng tốc độ vượt xa loài người. “Sai lệch đường đạn cho phép chưa tới 1mm... Nhưng nhất định mình sẽ làm được....!” Đôi tay giang ra ôm của NPC phát ra tiếng rít xé gió, lướt qua bên đầu Sora. Cậu hơi khom người, tránh qua tay NPC, nghiêng mình sang bên, bước chân phải lên trước. Dùng động tác có độ di động thấp nhất, chỉ bước hai bước đã vòng ra sau lưng NPC. Sora đưa súng từ khoảng cách siêu gần, ngắm chuẩn vào.... quần lót sọc ngang! “... Chính là thế này!” Viên đạn rời khỏi nòng súng, sượt qua quần lót... tiếp đó biến mất. Nhưng cùng lúc ấy, NPC cũng tan rã thành những trái tim màu hồng, hóa thành [năng lượng] (sức mạnh tình yêu) rồi biến mất.... “Khốn kiếpppppppp~! Tại sao lại không thành nopan được chứ!? Đáng ghét!!” ■ Khu vực đài xem ■ Thấy Sora thất bại trong việc làm quần lót biến mất, người xem ngồi đông nghẹt trong phòng lập tức. OHHHHHHH...., lên một tràng tiếc nuối. Chứng kiến cảnh tượng đó, Clamy bấu chặt cánh tay, cố gắng hết sức để không quay mặt đi. (Đó là chiến thuật, là chiến thuật, nhất định là có ý đồ gì đó, chắc chắn là anh ta đang thăm dò điều gì đó, cố gắng chịu đựng nhé, Fii.) ((Chị không sao cả.... Nhưng mà Clamy, ánh mắt em di động nhiều quá, làm chị choáng hết đầu óc rồi.)) [Ầu dêêê~ phá hủy áo lót! Lấy tay làm áo à, đúng là chuyên nghiệp!] Tiếng Sora vang lên từ màn hình, lần này khu vực người xem liền OOOOOHHHHH lên một tràng hoan hô rầm rĩ. (... Thật sự, không thể quản nổi nữa, cái chủng tộc ngu xuẩn này....) Clamy không tiếp tục suy nghĩ sâu xa gì hơn nữa. ((Á, Clamy, đừng có nhắm mắt lại chứ, mở mắt ra đi, Clamy!)) ■ Bên trong game ■ (.... Rất tốt, thêm một xác nhận cuối cùng nào.) Bị các bé kemonimimi truy đuổi, Sora sung sướng bỏ chạy trong ngõ ngách giữa các tòa nhà, tiếp đó đưa mắt ra hiệu. Shiro chạy theo nhịp riêng của mình, dùng những bước nhỏ ngắn nhưng vẫn theo sát ngay bên cạnh Sora. Jibril thì chạy nhảy tung tăng từ tòa nhà này sang tòa nhà khác, vui vẻ bắn lui những NPC ở sau lưng hai người Sora. Ánh mắt cô và hai người thoáng chạm nhau, khẽ gật đầu lĩnh hội. “Shiro, báo cáo tính năng của súng.” “.... Tất cả, làm tròn... Đơn vị, là... mét.” Giải thích qua như vậy, Shiro hít sâu một hơi. “Tốc độ bắn một phút 300, tầm xa khoảng 400, không bị gió và trọng lực ảnh hưởng, đạn bay thẳng và có thể bật nảy, số lần đạn nảy tối đa và tầm bắn tỷ lệ vô hạn, góc độ đạn nảy và góc độ bắn tỷ lệ thuận, đơn hóa...” Cô bé nói liền một tràng rồi khẽ thở hắt ra, bổ sung thêm. “.... Mệt... quá, đi...” Có vẻ nói ra miệng còn mệt mỏi hơn là tính toán, Sora xoa xoa đầu em gái. “Giỏi lắm giỏi lắm, đúng là Shiro có khác!” Xác nhận tâm trạng Shiro đã được cải thiện một chút. “Jibril, năng lực thân thể cô được xác lập như thế nào?” Tính năng thân thể mấy người Sora như đã thuyết minh từ trước, hoàn toàn không khác biệt gì với thân thể bình thường của họ, chạy một chốc là sẽ thở dốc. Nhưng còn Jibrirl thì sẽ bị giới hạn thế nào đây? “Đối với em, việc không thể sử dụng ma pháp này thật sự giống như là phủ định [bản thân] vậy. Chỉ số có vẻ là được cài đặt đến giới hạn vật lý. Thân thể vật lý này đúng là quá bất tiện.] Có thể chạy nhảy qua lại từ cao ốc này sang cao ốc kia mà còn bất tiện gì nữa..... Dù vậy, Sora vẫn thận trọng hỏi. “Lúc trước cô từng nói, tính năng thân thể của tộc người thú đã tiếp cận tới giới hạn vật lý, tức là cũng tương đương với cô hiện tại à?” “Mặc dù vô cùng khó chịu nhưng phải thừa nhận là đúng như vậy.” Nhưng mà, Jibril còn bổ sung thêm. “Giống như em đã nói với người lúc trước, trong tộc Werebeast tồn tại những cá thể có khả năng sử dụng [huyết hoại]. Nếu như cả điều đó cũng được phản ánh trong trò chơi thì.... thậm chí có thể vượt trên cả em trong một thoáng chốc, nên chuẩn bị sẵn tư tưởng là sẽ như vậy.” .... [Huyết hoại].... Tộc Werebeast có tính năng thân thể đạt tới giới hạn vật lý, trong số họ còn có một phận có thể sử dụng loại sức mạnh đột phá giới hạn vật lý trong khoảng khắc này. Đây là trò chơi được xây dựng dành cho người thú, không thể không phản ánh năng lực đó. “Tộc Flügel cũng thế mà tộc Werebeast cũng vậy... Cư dân của cái thế giới này đúng là quá vượt chuẩn mà.” Sora thở dài sườn sượt..... Thôi bỏ đi, cũng đã thu thập đủ thông tin rồi. “Cũng có nghĩa là, tiến hành [chiến đấu dựa trên tính năng thân thể] vốn là sở trường mình trong không gian mô phỏng cấm sử dụng ma pháp, chiếm ưu thế áp đảo so với đối thủ... Đối phương đang nghĩ như vậy phải không?” Sora không nhịn được phải bật cười. Bọn họ không hề có nghĩa vụ phải [chiến đấu] với đối phương, đây là trò chơi cơ mà. .... Tại thế giới trước kia, 『  』 đã đứng ở đỉnh cao của hơn 280 trò chơi. Hai người họ đã vạch ra chân lý chung của các loại trò chơi, đó chính là... “Không cần biết là trò chơi phức tạp tới mức nào, đến cuối cùng hành động có thể lựa chọn chỉ có hai loại.” “Ý của người là?” Nghe Jibril hỏi, Sora nở một nụ cười gian xảo, đáp. “.... Hành động mang tính chiến thuật và hành động mang tính đối ứng. Cũng tức là chỉ có chủ động và bị động mà thôi.” Và cũng có nghĩa là... bên giành được quyền chủ đạo sẽ chiến thắng. Đó có thể nói là chân lý chung của tất cả mọi trò chơi. Thêm vào đó.... “Bọn họ không hề nhận ra, đây mới là trò chơi mà loài người thông thạo nhất từ xưa tới nay.” Tên của trò chơi đó chính là... [săn bắn]. “Shiro, chuẩn bị xong chưa? Phải duy trì cường độ chạy ở mức thấp nhất... nhé.” “... Đã, hiểu..” “Vậy thì.... chúng ta cũng nên bắt đầu thôi chứ nhỉ?” ............. Trên tầng tám một tòa nhà cao tầng cách chỗ nhóm Sora khoảng vài trăm mét. Izuna đang nấp trong một căn phòng chứa đồ chỉ có một cửa sổ nhỏ hẹp. Do góc chiếu của ánh sáng mặt trời, mấy người Sora không nhìn thấy khung cửa sổ đó, còn Izuna thì lợi dụng thị lực của người thú để quan sát hành động của nhóm Sora. Đối thủ có bốn người, còn mình thì chỉ có một. Dù là trò chơi nắm chắc chiến thắng đến mức nào thì chỉ cần sơ sẩy một chút thôi là sẽ kết thúc trong nháy mắt, càng huống hồ trong số kẻ địch còn có cả tộc Flügel. Trước khi tiến hành tấn công, Izuna hoàn toàn tập trung vào phân tích sức chiến đấu của đối thủ. Nhưng nhìn bộ dạng ba người vui vẻ chơi đùa bắn phá y phục của NPC, cô bé nhíu mày bực bội. ... [ Lần cuối cùng em chơi trò chơi thấy là lúc nào?] Câu hỏi của Sora làm Izuna nghiến chặt răng. (Vui vẻ cái gì chứ, làm sao mà tôi có thứ cảm xúc như vậy được, desu) Trò chơi là cướp đoạt lẫn nhau, là cách gián tiếp để chém giết. ….. Nếu như thua cuộc, sẽ khiến rất nhiều người gặp bất hạnh. Vì thế, dù thế nào cũng bắt buộc phải chiến thắng. Nhưng mà, nếu chiến thắng, có thể sẽ khiến đối thủ suy thoái, thậm chí đoạt mất tính mạng của họ. Chuyện như vậy sẽ [vui vẻ]? Chỉ cảm thấy…. [sự tội lỗi] đối với người bị cướp đoạt mà thôi. (Thế quái nào, lại có vẻ vui như vậy, desu?) Izuna cảm thấy rất khó chịu, ánh nhìn về phía Sora càng trở nên thù địch. …. Đột nhiên, cô bé trông thấy [lựu đạn] xuất hiện trên tay Sora. Cậu vung tay lên, [lựu đạn] bay lên cao, tỏa ra ánh chớp sáng màu hồng tươi. Sau một thoáng, tiếng nổ kịch liệt cùng sóng chấn động làm xung quanh rung chuyển. “.....?!” Tòa nhà nơi Izuna đang nấp hơi rung lên. Izuna nhảy bật lên giống như một chú mèo bị làm giật mình, hai tai dỏng cao, cảnh giác lắng nghe xung quanh. (... Nơi ẩn nấp đã bị phát hiện, desu?! *** thể như thế được, desu!) Sau khi trò chơi bắt đầu, Izuna lập tức giữ khoảng cách với mấy người Sora, hoàn toàn chỉ chú tâm vào quan sát. Nếu như không có giác quan của người thú... mà không, cho dù là có thì hẳn là cũng không thể xác định được. Nhưng thính giác của Izuna... đôi tai giống như radar, có thể nắm bắt được tất cả mọi tiếng động trong phạm vi bán kính 100 mét. Thật sự nghe được tiếng bước chân đang chậm rãi tiến vào tòa nhà này. (Tiếng bước chân này là.... Shiro, desu.) Nhịp chân cố định, bước chân ngắn, trọng lượng nhẹ. Izuna phán đoán đây là người chơi [không có tính uy hiếp] nhất. Mà không.... Không chỉ Shiro, cả Sora và Steph cũng vậy. Imanity căn bản không đáng được coi là sức mạnh chiến đấu. Sở dĩ Izuna không lập tức tấn công ngay khi vừa bắt đầu là vì có sự hiện diện của tộc Flügel, Jibril đứng cảnh giới. Không cần biết đối phương có kỹ thuật chơi game siêu đẳng đến mức nào, hay là trò chơi của bên mình đã bị bại lộ đến bao nhiều, đối với Imanity, muốn tiếp cận mình hay muốn phát hiện bị mình tiếp cận đều là chuyện không thể.... bởi vì căn bản không thể theo kịp được với phản ứng của Werebeast. ..... Thế nhưng... Cảm giác quái dị đến từ [lựu đạn] lúc nãy cùng [tiếng bước chân tới gần] hiện tại là gì vậy? Đột nhiên, cô bé cảm thấy có điều gì đó khác thường. Dựa vào âm thanh có thể biết được, trong tòa nhà này cũng chứa đầy NPC. Trong đó có một tiếng bước chân chuẩn xác không chút rối loạn đang từ từ di động...? “.....!” Izuna vụt bừng tỉnh, góc áo kimono tung bay, họng súng nhắm thẳng vào cửa ra vào của căn phòng nhỏ đầy bụi bặm. Đó là lối vào duy nhất của căn phòng kho mà Izuna đang ẩn nấp. Bên ngoài cánh cửa khép hờ có rất nhiều NPC đang đi qua đi lại. Tiếng bước chân nhỏ bé, nhẹ nhàng tiến thẳng lên tầng tám, khi vừa đến nơi.... Bỗng đột ngột... dừng lại. (.......?) Izuna ngạc nhiên, lập tức dỏng tai lên thăm dò tình huống, tiếp đó... Tiếng bước chân vụt tăng tốc. Tốc độ chạy của trẻ con loài người, không đủ tạo thành uy hiếp gì... Đáng lẽ là phải như vậy, thế nhưng.... (..... Chuyện quái gì đây, desu?) Bên ngoài..... Các NPC đi qua đi lại trong khắp tầng. Mỗi tiếng súng vang lên là có một NPC bị tiêu diệt, không hề có một ngoại lệ nào. Izuna chỉ cảm thấy một luồng hơi lạnh dâng lên sau lưng. Những phát bắn vô cùng chuẩn xác lặp đi lặp lại, nhưng tiếng bước chân lại không hề có một thoáng chần chừ hay rối loạn nào. Không giảm tốc độ, vừa xua đuổi vô số NPC vừa tiến thẳng.... (Về phía này sao..... desu?!) Không còn gì để có thể nghi ngờ được nữa, [nơi ẩn nấp đã bị phát hiện]..... Hiện tại việc đối phương làm thế nào tìm ra được đã không còn quan trọng nữa. Izuna phát huy tối đa năm giác quan của tộc Werebeast, hướng về phía Shiro đang ở ngoài căn phòng kho, đang di động, thậm chí đang ở ngoài tầm mắt.... bóp cò. Theo tiếng nổ cùng ánh sáng lóe lên, viên đạn bắn ra khỏi nòng súng, cực kỳ chuẩn xác xuyên qua khe cửa mở hé, bắn trúng vào tường làm bật ra trái tim, tiếp đó bật nảy, hướng thẳng vào giữa trán Shiro..... Đúng vậy, đó là phát bắn giống như kỹ xảo đặc biệt, từ vị trí Shiro không nhìn thấy, lợi dùng đạn nảy đã có tính toán chênh lệch. Vậy mà.... viên đạn chính xác vô cùng đó..... Shiro chỉ bước sang ngang một bước, nó đã bay sát qua mặt cô bé. (.... Không thể nào, desu!) Đúng thế, không thể nào. Viên đạn bay với vận tốc 300m/s, tiếp cận tốc độ âm thanh, không thể trông thấy rồi mới tránh né. Imanity cho dù nhận thức có thể nắm bắtđược thì thân thể.... chắc chắn không thể theo kịp động tác. Càng không cần nói đến khả năng thân thể của một bé gái mười một tuổi.... Nhưng mà. Đó là trong tình huống.... [tránh né]. Trước đó, [tiếng bước chân Shiro] đan xen vào giữa vô số NPC nhưng vẫn không chút rối loạn, tiến về phía này. Tiếng bước chân của cô bé khiến Izuna tìm ra được câu trả lời. (Chẳng lẽ là....!) Để xác nhận, lần này Izuna cho viên đạn bật nảy hai lần, bắn về phía Shiro.... Thế nhưng. “.... Vô, dụng...” Viên đạn đó bị viên đạn Shiro [đã bắn ra từ trước]... bật nảy lần thứ tư, chặn lại. (Quả nhiên... là như vậy à, desu!?) Đến bước này, Izuna đã có nhận thức mới. .... Cô bé tin chắc rằng. Imanity này.... Cô bạn mười một tuổi này. Lựa chọn hành động khi đã hoàn toàn nắm bắt được động thái của tất cả mọi vật thể. ..... Đạn và NPC đều không thể bỗng không xuất hiện. Nếu là đạn bắn thì đều nhất định phải xác định vị trí mục tiêu, giơ tay lên, nhắm chuẩn sau đó mới khai hỏa. Nếu là NPC thì đều nhất định phải phát hiện ra mình, di động, sau đó ôm tới. Tuân theo vô số trình thức, công thức... Đòn tấn công nhắm tới là quá trình hoàn toàn tất nhiên. Vậy thì.... căn bản không cần phải tránh né. Chỉ cần không ở trên đường bắn là được rồi. ..... Có bí mật gì ở đây vậy?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang