[Dịch] No Game No Life

Chương 2 : Cách chỉ hướng/Blue Rose ( part 1)

Người đăng: Nagato Yuki

.
Part 1 Ngày hôm sau…… Tại một căn phòng hội nghị nhỏ trong lâu đài hoàng gia Elechia Sora và Shiro, Steph và Jibril, Clamy và cô gái tộc Elf Feel cùng tụ tập trong phòng. Sora nở một nụ cười châm chọc, Shiro hai mắt lim dim khép hờ như bình thường, Clamy thì giữ ánh mắt bình tĩnh. Hôm qua ba người khóc mệt xong liền nằm luôn ra sàn ngủ thiếp đi, bây giờ đã không còn dáng vẻ gì của lúc đó nữa. Nếu cẩn nhận nhìn kỹ thì khóe mắt cả ba đều còn thoáng chút ửng đỏ nhưng nói chung thì đã khôi phục lại như bình thường. “.... Vậy thì, tại sao chúng ta lại tập hợp ở đây?” Có vẻ là ai cũng đang chờ người khác đưa ra câu hỏi này, cuối cùng thì do Steph tiếp nhận nhiệm vụ. Và cũng giống như đang chờ sẵn họ lên tiếng hỏi, Sora đáp. “Mặc dù nhờ ký ức của Clamy, tôi đã có hiểu biết nhất định về mọi người nhưng để có thể hợp tác, chúng ta vẫn cần giới thiệu bản thân đúng không?” ..... [Hợp tác] Hôm qua Clamy đã nói..... làm gián điệp hai mang tại Elven Guld. Lời họ nói khiến người ta có cảm giác kế hoạch thậm chí còn kéo dài tới sau này nữa. Jibril và Steph nhìn chằm chằm vào hai người Clamy. Clamy..... tóc đen mắt đen, ánh mắt sắc bén đầy trí tuệ, thẳng thắn nói. “.... Tôi là Clamy Djer, mong được giúp đỡ thêm.” ................... Thấy cô có vẻ không muốn nói thêm gì, Sora nhún nhún vai tiếp lời. “Ừm~ Cô ấy mười tám tuổi giống tôi, chiều cao 158cm, số đo ba vòng từ trên xuống là.....” “Này anh, anh!? Thế là chơi xấu nhé!” Nghe Sora bắt đầu lề rề tiết lộ thông tin cá nhân của mình, Clamy hốt hoảng kêu lên. “Còn có áo ngực là độn, thực tế chỉ.....” “Được rồi, được rồi mà! Tôi biết rồi, đừng nói nữa, tôi sẽ giới thiệu hẳn hỏi được chưa?” Ngoài Clamy ra, ai cũng thấy được rằng cô sắp sửa bật khóc đến nơi, nhưng dù sao thì.... “Nhưng, nhưng mà trước đó.... Nếu không giới thiệu [Fii] trước thì sẽ không thể trình bày rõ ràng được....] Vừa nói Clamy vừa đưa mắt ra hiệu, thiếu nữ tộc Elf được gọi là Fii lên tiếng. “Vâ~ng, tôi là Feel Nilvalen.” Đôi tai dài đặc trưng của tộc Elf lộ ra dưới mái tóc vàng gợn sóng mềm mại..... Thiếu nữ tộc Elf, bộ dạng khoảng mười lăm tuổi bắt đầu tự giới thiệu với giọng ngọt ngào. “Ngoài tên ác ma đằng đi ra, mọi người đều có thể thoải mái gọi tôi là Fii~” Nụ cười như mặt trời tỏa nắng có lẽ là để chỉ trường hợp thế này chăng? Fii gây cho người ta cảm giác rất hiền hòa dịu dàng, nhưng người bị cô gọi là Jibril thì khó hiểu hỏi. “Ủa, có vẻ là rất ghét tôi. Sao vậy nhỉ, đúng là khó hiểu mà.” .... Cô bạn này không nói đùa đấy chứ? Tất cả mọi người cùng lạnh lùng nhìn Jibril, Sora chống tay bên má, nói. “Dùng cái gì [Thiên kích] tấn công thủ đô của người ta, đúng là chỉ có cô mới nói như vậy được.” Nhưng nghe Sora chỉ trích, Jibril tựa hồ vô cùng bất ngờ. “Eh, chuyện đó như em đã giải thích từ trước, dù nhìn thế nào thì lỗi cũng....” “Tại cô còn gì! Bị sưng một cục và thủ đô hủy diệt, tổn thất không cân xứng thỉ cũng chỉ đến một mức độ thôi chứ!” Nghe Sora vặc lại, Fii cười hì hì hùa theo. “Bổ sung thêm nhé~, lúc ấy sách vở về ma pháp của bọn tôi còn bị cướp sạch~ luôn. Để khôi phục lại hệ thống ma pháp bị mất lúc đó, chúng tôi đã phải mất hơn 800 năm đó~” Ngón tay Sora gỗ cộc cộc xuống bàn như chiếc búa của thẩm phán, nói. “.... Bị cáo Jibril, cô có gì để bào chữa không?” “Người bảo em bào chữa nhưng mà... Thủ cấp của tộc Elf chỉ ở mức [Rare 2], còn em sau khi dùng [Thiên kích] liền mất hết tất cả sức mạnh, như vậy không phải là rất không cân xứng sao? Em đã phải tốn mất 5 năm mới khôi phục lại được sức mạnh đấy!” Tuy không biết cái gọi là [Thiên kích] đó là như thế nào nhưng có vẻ là đòn tấn công một chiêu đủ tiêu diệt một thành phố. Sức mạnh to lớn như thế, dù là tộc Flügel thì cũng phải trả giá đắt, nghe vậy, các Imanity có mặt trong phòng không khỏi cùng thầm thở phào. ..... Tạm thời chưa bàn 5 năm có phải là cái giá thích hợp hay không. “Cho nên em mới mang hết tất cả sách vở trông thấy đi, ít nhất cũng coi như giành được chút chiến lợi phẩm. Hơn nữa sau khi Mười Minh ước thành lập..... Eh heh heh, bây giờ nghĩ lại thật đúng là thu hoạch lớn, eh heh heh, eh heh heh heh~~” “Phán quyết, bị cáo Jibril.... Có tội.” “Tại sao!?” Mặc kệ Jibril đang đầy vẻ kinh ngạc, bộ dạng như sắp đòi kháng cáo ngay lập tức. Sora vắt óc suy nghĩ xem nên làm thế nào để thuyết phục đối phương tha thứ cho hung thủ đã tàn sát vô số đồng bào mình. “À ờ, vậy tôi có thể gọi cô là Fii không?” “Vâng, xin cứ tự nhiên~” “Để có thể chân thành hợp tác, tôi muốn mọi người không còn vướng mắc gì nữa. Làm thế nào mới có thể khiến cô tha thứ cho Jibril?” Sora trực tiếp đưa ra vấn đề, Fii đặt tay lên má, dịu dàng đáp. “Hmm~, chuyện đó thật sự rất khó ~~” Nhưng Clamy cũng nhắm mắt, khoanh tay trước ngực nói. “.... Fii, kế hoạch của Sora cần tới khả năng của chị. Em cũng trông cậy vào chị.” Ư ư..... Do dự một lúc, cuối cùng Fii thở dài bất đắc dĩ, đề xuất một phương án. “Vậy thì~ chỉ cần liếm chân tôi và nói [Xin tha thứ cho tôi, Feel-sama] là tôi sẽ tha thứ cho cô ta~ ❤” “Ô kìa ô kìa ~, vừa mới nể mặt một chút là đã hếch ngược lên tận trời rồi, cái đồ tạp chủng trong rừng chỉ có tai là dài này~ ♪” Hai người cười hì hì, cùng nở nụ cười đen tối với nhau. Nhưng Shiro đang ngồi trên đùi Sora có vẻ không hứng thú gì với chuyện này, vừa chơi game trên di động vừa nói. “…. Jibril… có tội…. chịu phạt.” “Ehhhhhhhh~!? Chẳng, chẳng lẽ người thực sự bắt em phải liếm chân cái loại động vật này…..” “… Chịu phạt.” “Ư, ư ư ư ư…. Mặc dù không thể chấp nhận được nhưng nếu đó là mệnh lệnh của các Master…” Và thế là Jibril cúi xuống bên chân Fii. Liếm liếm…. “….. Xin hãy tha thứ cho tôi, Feel-sama.” “Đượ~c, ta tha thứ cho ngươi đó ~” Fii khoanh tay lại, mỉm cười, nhìn bộ dạng có vẻ đã thực sự bỏ qua cho Jibirl. ….. Vậy là đủ rồi sao? Sora không thể không hoài nghi, phải chăng là cô bạn này kỳ thực chẳng hề để ý tới quá khứ, chỉ muốn đùa cợt với Jibril mà thôi? Nhưng mà cậu tạm thời không muốn truy cứu đến cùng chuyện đó. “Ma ma ma, Master, em, em có thể hỏi một chút không?” Nhưng Jibril bỗng như vừa có phát hiện cực kỳ quan trọng, hưng phấn chạy tới, cắt đứt mạch suy nghĩ của Sora. “Mặc, mặc dù phải liếm chân xin lỗi loại sinh vật cấp thấp này thực sự là chuyện vô cùng nhục nhã, nhưng mà không biết tại sao! Khi nghĩ tới việc các Master ra lệnh cho em phải làm như vậy, không hiểu sao tự nhiên... Em lại có cảm giác tim đập thình thịch! Người có biết cảm giác đặc biệt đó là gì không.....” “Được rồi, nào Clamy, tiếp tục giới thiệu đi....” Bỏ ngoài tai mấy chuyện léo nhéo của Jibril, Sora ra hiệu tiếp tục câu chuyện lúc nãy, nhưng mọi việc vẫn còn chưa kết thúc. “Này, nếu nói về chuyện vướng mắc thì tôi cũng có!” “.... Ủa, Steph? Cậu có vấn đề gì chưa giải quyết với họ à?” Steph chỉ vào Clamy đang bình thản ngồi đó, gào lên. “Còn gì nữa.... Người, người này không phải đã dùng ma pháp để ăn gian, đánh bại tôi sao?” “Để bị lừa là lỗi của cậu. Nào Clamy, tiếp tục đi.” “Ê này!?” Mặc kệ Steph bị ném một câu chặn họng sang một bên, Clamy bắt đầu nói. “Fii là.... bạn từ thời thơ ấu. Nói một cách chính xác thì.... chị ấy là chủ nhân của tôi.” Thấy Shiro nhất thời có vẻ vẫn chưa hiểu ra, Jibril lên tiếng giải thích. “Elven Guld tuy là quốc gia dân chủ nhưng luôn khuyến khích việc dùng Minh ước trói buộc các chủng tộc khác xếp hạng dưới bọn chúng.... Nói trắng ra là [chế độ nô lệ].” “Hả... Vậy thì Clamy là...” Steph buột miệng kêu lên, Clamy khẽ gật đầu. “Đúng thế, gia đình tôi từ thời cụ nội đã là nô lệ của gia tộc Nilvalen. Tôi cũng sinh ra và lớn lên tại Elven Guld.” Thấy Steph không nói nên lời, Clamy thoáng cười khổ. “Không có gì đáng nói cả.... Ai thì cũng có một hai chuyện rắc rối thôi mà.” Thấy ánh mắt cô hướng về phía Sora, Steph và Jibril, thậm chí cả Fii cũng đều cảm thấy nghi hoặc. Có thể khiến chính bản thân Clamy nói [không có gì đáng nói], rút cuộc thì quá khứ của Sora... “.... Thôi nào, chuyện bình thường thôi mà. Tôi vốn là một nô lệ, chỉ duy nhất có Fii coi tôi như [bạn bè].” Cảm thấy không khí không được tự nhiên, Clamy vội chuyển hướng câu chuyện, tiếp tục kể. “Nhưng mà coi nô lệ như [bạn bè], chuyện đó sẽ gây tổn hại không chỉ đến danh tiếng của gia tộc, cho nên ở bên ngoài chúng tôi đương nhiên không thể biểu hiện giống như bạn bè bình thường.” “Bản thân tôi thì~ , thấy chuyện đó vô~~~~~ cùng là đáng ghét!” Fii thoáng lộ vẻ bực tức, còn Clamy tiếp tục nói. “Tại Elven Guld, gia tộc Nilvalen cũng là một dòng họ có danh tiếng, mỗi thế hệ đều có ghế nghị sĩ trong Thượng nghị viện. Từ năm ngoái sau khi gia chủ đời trước qua đời, Fii trở thành gia chủ thực sự của dòng họ....” Lắng nghe thuyết minh, người có phản ứng không ngờ lại là... “.... Vậy thì, trước khi Elven Guld tiến hành tuyển cử lần tới, Feel-san sẽ là nghị sĩ đại biểu tại Thượng nghị viện..... Hả? Khoan đã, nghị sĩ Thượng nghị viện có ý tiến hành vận động giải phóng nô lệ.... Đó không phải tương tương với phản quốc sao?” ..... Chuyện đó sẽ trở thành vết nhơ cực lớn của quốc gia lớn nhất thế giới. Nhưng so với chuyện đó, ánh mắt mọi người lần này lại đổ dồn hết vào Steph, tất cả đều đầy vẻ kinh ngạc. “..... Ste, Steph, cậu theo kịp được nội dung trao đổi vừa rồi sao!? Cậu lại ốm rồi à? Có bị sốt không đấy!?” Sora giải thích thay cho tất cả mọi người, Steph lập tức quay phắt đầu lại, gào lên. “Đã nói là đừng có dán mác ngu ngốc lên mặt tôi có được không!? Về chuyện chính trị, nếu tôi không thông thạo hơn hai vị quốc vương hoàn toàn bỏ mặc quốc chính nào đó thì đã không thể ứng phó nổi đâu nhé!” Thôi thì, bỏ đi, tạm thời dẹp cảnh tượng quái dị trước mặt này sang một bên. Sora nhìn thẳng vào mắt Fii, hỏi. “... Như vậy không sao chứ, Fii?” “Vâng~? Có vấn đề gì ư~?” “Hợp tác với bọn tôi có thể sẽ khiến Elven Guld bị hủy diệt đấy?” ..... Đúng thế, giống như Clamy đã nói, kế hoạch của Sora là sau khi xong việc với Liên Hiệp đông bộ, nhưng mà..... “À~, đến lúc đó hãy tính đi~” Fii vẫn tiếp tục mỉm cười dịu dàng đáp. “Với tôi thì ~, chỉ cần Clamy không bị tổn thương là thế nào cũng được~.... Gia tộc gì gì đó, nói thật là tôi chẳng quan tâm..... mấy cái hội nghị [toàn các ông bà già] đó rất là phiền phức nên là tôi đã muốn bỏ cái chức gia chủ này từ lâ~u lắm rồi.” Vẫn nụ cười hiền hòa khó đoán như mây bay vô định. “Tôi từng nghĩ, nếu cả cái quốc gia đó biến mất thì mọi chuyện đã đơn giản hơn nhiều rồi, eh he he~~” “Đúng, đúng là thẳng thắn thật đấy....” Nghe cô cười hì hì thoải mái nói, Steph không khỏi lùi lại một chút. ..... Hóa ra là vậy, vì Clamy, cho dù quê hương bị hủy diệt cũng không vấn đề gì. Khi nghe như thấy như vậy, đáng lẽ Sora sẽ phải hoài nghi... Nhưng do đã tiếp thu một bộ phận ký ức của Clamy nên cậu có thể cảm nhận được lời cô nói không phải là dối trá. So sánh quan hệ giữa hai người.... với quan hệ giữa mình và Shiro.... Không ngờ lại có thể thấy có một sự đồng cảm. “Chỉ cần hơi~ không chú ý tới Clamy một chút là em ấy sẽ lập tức trốn vào một chỗ để khóc, cho nên tôi luôn phải ở bên cạnh em ấy đó~” Fii khẽ xoa đầu Clamy, nói. “Khóc, khóc đâu mà khóc! Em chưa bao giờ khóc nhé!” “Không, sau khi thua trong cuộc đấu lựa chọn quốc vương, cô đã khóc ầm lên như trẻ con vậy....” Bị Sora lật tẩy, Clamy lập tức hung hăng trừng mắt nhìn cậu, nhưng Fii cũng không ngừng tay xoa đầu cô. “Quả nhiên là như vậy. Chị đã nói nhiều rồi mà Clamy, em tự đặt cho mình nhiều áp lực quá~” Trông Clamy đầy bực bội nhưng cũng không có vẻ là muốn hất tay cô ra, nghiêm giọng nói. “Em đã nói là em không khóc cơ mà!? Đừng, đừng có nghĩ là chị biết em từ lúc em còn là trẻ con thì có thể mãi mãi coi em như trẻ con nhé!?” Nghe hai người đối đáp, Sora len lén lục lại trong ký ức của Clamy, suy đoán tuổi của Feel. Bề ngoài thì như khoảng 15 tuổi, nhưng mà do là người tộc Elf cho nên tuổi thực là..... 52 tuổi. Nhìn Feel tiếp tục mỉm cười xoa đầu Clamy, có vẻ như không hề cảm thấy mệt mỏi, Sora thầm nghĩ (..... Không hẳn là bạn bè, gọi là.... mẹ thì đúng hơn.) Giống như trông thấy một chuyện chưa từng biết đến, Sora và Shiro nhìn hai người họ với đôi chút ghen tị....
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang