[Dịch]Nhật Ký Xoay Người Của Nữ Phụ Ác Độc - Sưu tầm
Chương 18 : Tận thế nữ vương
.
Vu Hạo Dương hơi sửng sốt, ngây người nhìn bóng dáng Tô Lăng dẫn tiểu quái khập khễnh bước đi, mất nửa ngày, định tiến lên cản lại nhưng rất nhanh liền dừng lại, im lặng một lúc, cuối cùng vẫn lựa chọn không nói.
Trước giờ Vu Hạo Dương đều hiểu rất rõ tính tình của Tô Lăng, nhưng Tô Lăng hiện tại lại thay đổi rất nhiều, lúc trước hắn còn chưa nhận ra nhưng giờ hắn thấy rất rõ, cô bây giờ lạnh lùng và tùy hứng hơn.
“Đội trưởng, chị dâu như vậy có phải muốn…”. Thấy Vu Hạo Dương có vẻ không muốn quan tâm Tô Lăng nữa, Hứa Cường không nhịn được nữa, buộc miệng nói ra suy nghĩ của mình, nhưng nửa cầu sau liền vội nuốt lại.
“Tìm đại một phòng gần đây để ở qua đêm là được, còn nơi này…” Vu Hạo Dương nhìn hướng căn nhà của Tô Lăng, cắn răng nói“Không cần làm phiền cô ấy!” Nói xong liền xoay người bỏ đi.
“Đội trưởng…” Hứa cường nhìn bóng dáng của Vu Hạo Dương, lại nhìn cánh cổng nhà đang đóng chặt của Tô Lăng, khẽ thở dài, con gái của Tô soái bướng thật !
Cô ấy có thể thản nhiên chung với thây ma, thật là… gan quá. Nghĩ đi nghĩ lại Hứa Cường chỉ có thể dùng từ này để diễn tả hành động của Tô Lăng.
Tô Lăng đương nhiên không biết hình tượng của mình trong lòng Vu Hạo Dương giờ thế nào, cô lại càng không để ý hình tượng của mình trong mắt đám người Hứa Cường, điều duy nhất cô biết là đêm nay cô phải nghỉ ngơi thật tốt, dị năng lúc trước mới phục hồi lại tiêu hao hết.
Nhưng nghĩ đến đống phiền toái còn đang chờ cô xử lý phía trước, lại còn do Tiêu Vũ Đồng gây ra, Tô Lăng nheo mắt, quyết định, dù thế nào đi nữa cô cũng quyết không để cho Vu Hạo Dương được thoải mái, dựa vào cái gì cô mở đường cho bọn họ hưởng lợi chứ? Chưa kể bọn họ lại còn ở trước mặt nguyên chủ ân ái. Sau khi quyết định, Tô Lăng mới cảm thấy thoải mái mà ngủ. Đến hôm sau tỉnh dậy, ăn một chút thức ăn rồi bảo tiểu quái ra sân.
“Chào chị dâu!” Sau khi tập luyện xong, Hứa Cường vừa định vào ăn một chút, không ngờ quay người lại thì gặp Tô Lăng, hơi ngạc nhiên một chút, sau đó liền nở nụ cười hiền lành, hướng Tô Lăng chào một tiếng.
Hứa Cường trong sách không được nhắc đến nhiều, có vẻ là một người bình thường, sau này chết trong một lần thây ma tấn công vào căn cứ, cũng không làm chuyện gì có lỗi với nguyên chủ. Hơn nữa hiện tại nhìn rất thân thiện, Tô Lăng mỉm cười “Xin chào, cứ gọi tôi là Tô Lăng đi, nếu không thì gọi tôi là cô Tô cũng được!” Dù sao cũng đừng gọi cô là chị dâu là được.
Hứa Cường nghe Tô Lăng nói liền sửng sốt, cũng có chút không rõ, cô tiểu thư này hôm qua còn trưng bộ mặt lạnh lùng sao hôm nay liền thay đổi 180 độ vậy? Nhưng vừa liếc mắt một cái liền thấy Vu Hạo Dương vừa đi ra cửa, rõ ràng Vu Hạo Dương nghe thấy, nhưng lại không phản ứng gì, vẫn lạnh lùng như trước, lập tức sờ mặt mình, có chút xấu hổ, cũng không tiếp lời Tô Lăng mà dời tầm mắt đến tiểu quái đang đứng sau Tô Lăng, không khỏi chậc chậc mấy tiếng lấy làm lạ.
“Cô…Tô!” Hứa Cường vốn là một người thô thiển, cũng không thích gọi cô này cô nọ, nhưng nếu gọi Tô Lăng thì lại thấy hơi không quen, kêu chị dâu thì hai người đó lại không đồng ý, dù hơi ngại miệng nhưng vẫn gọi cô. Tô Lăng nhìn Hứa Cường sao không biết hắn ngại cái gì, nhưng tâm trạng cũa Tô Lăng lúc này khá tốt ”Ừ! ”
“Này… anh chàng thây ma này… hắn trước giờ vẫn có bộ dạng như thế này sao?” Nói xong nhịn không được liền chọc tiểu quái một chút, lại phát hiện chỗ bị chọc thế mà đỏ lên, kinh ngạc kêu lên “Kì lạ quá, nếu không phải ánh mắt không giống chúng ta, thì đây rõ ràng là con người nha!”
Tiếc là hai người ở đây cũng ngạc nhiên, không phát hiện ra trong con mắt đen của tiểu quái ánh lên một tia không vui, đúng vậy, không vui vì người khác chạm vào hai má bóng loáng của nó.
“Không phải, lần đầu tiên tôi nhìn thấy nó, cả người đều tím đen, nhưng may ở chỗ là nó không thiếu tay chân, trên người cũng không có nơi nào bị thương!” Kỳ thật hiện tại Tô Lăng cũng không thể nhận ra biến hóa này của tiểu quái.
“A! Ngạc nhiên thật đó!” Hứa Cường không thể không cảm thán, thật ra hắn cố ý lắc lư ở trước mặt tiểu quái càng nhiều, càng nhìn thấy cái mũi tiểu quái động đậy không ngừng, rõ ràng là bị mùi con người thu hút, nhưng lại cố tình bất động như khúc gỗ. Vì vậy Hứa Cường mới yên lòng, càng bội phục dị năng của Tô Lăng.
Tô Lăng đương nhiên nhìn ra động tác của Hứa Cường, cũng không vạch trần, dù sao cô định đi cùng bọn họ, dù thế nào cũng phải khiến họ yên tâm với tiểu quái. Đúng lúc Tô Lăng định nhắc đến chuyện cùng về căn cứ, Hứa Cường đã nói trước.
“Cô Tô, tuy rằng cô có thây ma làm vũ khí, nhưng một người bình thường dù sao cũng không thể so với bộ đội, hơn nữa chúng ta đi cùng hường, Tô soái cũng vô cùng rất lo lắng và nhớ mong cô, chi bằng cô cùng đội trưởng… còn có tôi và mọi người trong nhóm cùng nhau trở về?”
Điều này chính rất đúng ý của Tô Lăng, sao cô có thể không đồng ý? Nhưng vẫn phải khách sáovài câu đồng thời giải thích chuyện tối qua một chút. Hứa Cường cười, hắn còn sợ Tô lăng sẽ không muốn, liền nhìn Vu Hạo Dương ra hiệu đã thu phục được. Vu Hạo Dương chỉ lạnh lùng nhìn thoáng qua, cũng không nói gì, đây chẳng qua chỉ là nể mặt Tô soái mà thôi.
Tô Lăng da mặt dày, cũng hướng mặt lạnh của Vu Hạo Dương nở nụ cười, giống như chuyện tối qua chưa từng xảy ra. Quả nhiên nhìn thấy trong mắt Vu Hạo Dương ánh lên tia cười nhạo, Tô Lăng dùng đầu ngón chân cũng biết hắn nghĩ gì, chắc nghĩ Tô Lăng mặc kệ thành dạng gì, tình yêu đối với hắn vĩnh viễn cũng không thay đổi. Chuyện hôm qua chắc hắn cũng nghĩ cô dùng chiêu lạt mềm buộc chặt. Đương nhiên nếu Vu Hạo Dương biết Tô Lăng chọn đi theo bọn họ chủ yếu là do không muốn lại giải quyết phiền toái mà đám người Tiêu Vũ Đồng để lại, không biết hắn sẽ nghĩ sao!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện