[Dịch] Phong Vu Yêu Đích Thực Nghiệm Nhật Chí
Chương 39 : CHỢ THỨC ĂN
Người đăng: spchjken
.
Chương 39: Chợ thức ăn
“Đây là dự án của bên ta, là một phần của minh ước, chúng ta muốn có được quyền mua sắm ba mươi loại thương phẩm này, ngoài ra chúng ta kì vong các thương nhân tộc ám tinh linh có được quyền tự do ra vào quý thành.”
Đại sảnh hội nghị rộng rãi xa hoa đúng theo phong cách truyền thống của tinh linh, đến cái chân bàn cũng muốn điêu khắc theo phong cách của tinh linh kiếm vũ. Tại một góc nào đó, ta nghe hai bên đàm phán đã chán đến mức sắp ngủ gật.
“Quân chính có Annie đàm phán, thương mại có Eliza phụ trợ, không có việc gì cần ta cả, nhàn rỗi quá, tìm chút việc cho vui bây giờ.”
“…Hai mươi ba loại thương phẩm này có thể mở cửa thị trường, thế nhưng các loại sản phẩm như thuỷ ngân, nọc rồng, dung dịch lưu huỳnh đã qua hai lần gia công… đều thuộc về phạm vi chịu quản chế hoặc cấm tiêu thụ, bảy sản phẩm này không được phép tiêu thụ ra phía ngoài, trừ phi có thể trao đổi đồng giá bằng những sản phẩm đặc thù tương tự của các ngươi. Với cả, chỉ cần các thương nhân ám tinh linh thật sự là thương nhân chứ không phải cái gì đó giả trang thì cần gì phải sợ kiểm tra.” Eliza đẩy nhẹ gọng kính.
“Đại tỷ, chút dưa vàng này ngươi còn mặc cả, được rồi, hai đồng rưỡi lấy tất nhé, chẳng qua nên mua thêm mấy trái cà chua chứ. Yên tâm, tất cả đều là hàng Khựa mới nhập khẩu tươi ngon đảm bảo.”
…
“Ha ha, bé gái đáng yêu, một đổi một thì một đổi một. Nói thật, những mậu dịch này chỉ là để thắt lại quan hệ song phương thôi. Có lẽ chúng ta nên bàn một chút chuyện chính yếu, chẳng hạn như, sức mạnh luật pháp của các ngươi.” Kaya cười cười.
“Ha ha, em gái trẻ tuổi, làm thế cũng được thôi, chút tiền này thím không để ý, đúng rồi, mấy con cá bống này bán thế nào?”
…
“Ân, sự kiện này Annie có thể tự quyết định. Các ám tinh linh bọn ngươi nếu thật sự cảm thấy hứng thú với luật pháp thì có thể phái người đến thành Sulfur học tập, thế nhưng phải đưa ra lời thề trên danh nghĩa của Chu hậu, không được tổn hại đến người dân bình thường, đồng thời tuyên bố huỷ bỏ lệnh đuổi giết đối với đồng bào ở thành Sulfur.”
“Ân, nếu ngươi muốn mua chỗ cá bống này thì lấy giá thấp cho ngươi, mười hai đồng một cân. Chỗ này chỉ có một ít cá bống, nấu lên ăn là ngon nhất. Chẳng qua, muốn lấy cá bống vậy đừng có so đo chỗ tiền thừa chưa trả lúc mua mấy củ khoai tây lần trước nha.”
…
Nghe được câu trả lời của Annie, Kaya lắc đầu:
“Ý chí của Chu hậu không thể làm trái, phản đồ phải bị quét sạch. Chúng ta có đủ thời gian chờ đợi, để những tên phản đồ đó kiên nhẫn chờ ngày chung kết đi đến đi… Tốt rồi, không nói những chuyện mất hứng như thế nữa, có lẽ chúng ta có thể nói những chuyện hợp tác sâu sắc hơn, tỷ như liên hợp tại phương diện quân sự chẳng hạn, tất nhiên việc này sẽ không miêu tả trên giấy.”
“Vậy sao được, bà chủ quán ăn của chúng ta luôn luôn nợ nần sòng phẳng, chỗ tiền thừa đó sớm muộn phải đòi… Chẳng qua chúng ta nói chút chuyện khác đi, tỷ như chúng ta dắt tay nhau đi đánh cái tên béo ú đáng ghét đó một trận, đương nhiên, nếu tên béo đó phát hiện ra, chúng ta phải chối thật lực.”
…
Hiển nhiên những thứ đằng trước chỉ là cái nền, việc liên minh quân sự ngầm hiện tại mới là lí do chính của cuộc gặp mặt bí mật này. Nghe vậy, Annie do dự, Eliza nhíu chặt lông mày, trên mặt ngập tràn băng hàn, tựa như đang gặp phải chút khốn nhiễu.
A, tất nhiên phải khốn nhiễu rồi, quyết định này liên quan đến vô số sinh mạng trong tương lai, chẳng qua phải có áp lực thì mới nhanh trưởng thành được, ta xem trọng các ngươi, Annie, Eliza.
“…Xin đợi một chút.” Cuối cùng, Eliza hạ quyết tâm đứng lên, sau đó…đi tới trước mặt ta.
“Chủ nhân! Ngài nghịch đủ chưa vậy? Xin đừng réo mấy lời nói chợ búa mua bán thức ăn đó lên trong đầu ta, đừng gây trở ngại cho đàm phán! ! !”
“À há, ta không cẩn thận nói ra miệng sao? Xin lỗi xin lỗi.” ta nói xin lỗi nhưng không có tí thành ý nào, sau đó ta cúi thấp đầu hạ thấp cảm giác tồn tại của bản thân… nói nhảm phải có đối tượng, lảm nhảm một mình để thành thần kinh à.
Được rồi, tại trong mắt người ngoài, Eliza chỉ lặng lẽ đứng tại trước mặt ta dùng ánh mắt trao đổi, sau đó ta vẫn trầm mặc như cũ, tựa hồ mặc nhận đem quyền quyết định giao cho đối phương.
“Thất lễ.” sau khi xin lỗi, Eliza lại nhập toạ lần nữa.
“Kỳ thực ta nói không sai nha, loại đàm phán như thế này có gì khác mặc cả trả giá ngoài chợ đồ ăn à?”
“Ta đang suy nghĩ vấn đề, thỉnh ngài an tĩnh một chút.”
Được được, các ngươi đã lớn, các ngươi hiềm lão già như ta phiền, lão già như ta đi là được rồi chứ gì.
Cũng tốt, ta đã chán ngấy cái không khí buồn tẻ trong phòng đàm phán rồi, vì vậy ta không do dự đứng lên cáo từ mà đi.
“Xin ngài chú ý cẩn thận khi đi đường, về nơi trú sớm một chút, đừng có nhặt mấy thứ linh tinh trên mặt đất lên ăn, cũng đừng doạ khóc mấy đứa trẻ con rồi khiến phụ huynh bọn chúng tìm tới cửa, ta không quen biết cảnh vệ nơi này, muốn lĩnh người không dễ dàng như ở Sulfur đâu.”
Ta đang ngẫm lại xem cách giáo dục của mình có chỗ nào sai lầm không, một bé gái vốn sợ tối sợ lạnh sợ cô đơn, khí trời thay đổi một chút cũng run run kéo chéo áo của ta đòi ngủ chung, nàng đáng yêu nhút nhát như thế tại sao càng lớn lại càn độc miệng, càng vặn vẹo, giờ này còn lên mặt lải nhải ta!?...
Trên đường đi ra ngoài, dưới ánh nhìn chằm chằm của Eliza, ta còn phải giả trang không chú ý mấy ánh mắt ái muội và những lời mời bí mật của các chủ mẫu… Đáng tiếc, các kĩ thuật và kĩ xảo của ám tinh linh vô cùng nổi tiếng nha, đó là thứ mà mỗi thằng đàn ông đều mơ tưởng…
Được rồi, dù không có người nữ bộc kia ta cũng không có khả năng làm được trò trống gì, thế nhưng tưởng tượng chắc cũng được chứ, tưởng tượng không phạm tội đúng không!... Má, Eliza, đừng có hát ‘công công đau đầu’(*) trong óc ta, lúc đó thật sự không nên dạy ngươi bài hát này, càng không nên giải nghĩa cho ngươi công công là cái gì!
“Hừ, chờ ta sống lại…”
Trước khi ly khai, ta nhìn về phía Annie một lần cuối, trong lòng mong mỏi nàng sớm ngày có thể trưởng thành, trở thành một thành chủ tiêu chuẩn, lúc đó ta cũng có thể lĩnh thưởng phục sinh.
Ta không biết, sau khi ta rời đi, tất cả các chủ mẫu ở nơi này đồng loạt thở phào một hơi.
“Bộ pháp bào và chiếc mặt nạ kia hình như đều là thần khí, không cách nào dò thám bên trong.”
“Không thể nhận ra được biến hoá của tâm tình, tiếng tim đập cũng không có, nếu nhắm mắt lại căn bản không thể cảm nhận được sự tồn tại của hắn, hắn cuối cùng là thứ gì?”
“Ác ma? Nhân loại? Vong linh? Tinh linh? Không thể biết được! Lúc này là lúc hai tiểu nữ hài ỷ lại phán đoán của hắn nhất thì hắn lại rời đi, lý do vì sao? Chẳng lẽ có âm mưu nào đó?”
Trên ý nghĩa nào đó, trở ngại duy nhất của buổi đàm phán hôm nay chính là Vô Miên giả.
Tại trong mắt các chủ mẫu ám tinh linh, cường đại thế nào cũng không đáng sợ, thứ đáng sợ nhất là không biết gì cả, nhất là tên Vô Miên giả này lại quá quỷ dị và nguy hiểm.
“Đối với một kẻ khai sáng ra loại sức mạnh trật tự mới, đánh giá cao đến đâu cũng không quá đáng. Nếu luật pháp có thể trở thành loại sức mạnh cường đại như thánh quang, không khéo kẻ vừa rồi chúng ta đối mặt sẽ là một chân thần trong tương lai. Bất luận vì sao, việc hắn rời đi là chuyện tốt đối với cuộc đàm phán… Cũng có thể nên để ‘ảnh tử’ đi theo hắn, nếu có cơ hội…”
Resina, vị đệ nhất chủ mẫu thành Menzobenrra, trên ý nghĩa nào đó còn là hàng xóm của thành Sulfur. Cũng chính nhờ những nữ ám tinh linh tín ngưỡng thánh quang kì hoa kia trốn được mới khiến đệ nhất gia tộc trước đây mất đi sự ưu ái của Lolth, sau đó gia tộc Sphynx của ả mới có thể trèo lên.
Tuy nhiên, không quản lý do gì, việc những ám tinh linh đi theo Diana đã sống thật tốt ở nơi khác thuỷ chung là nỗi sỉ nhục của cả Menzobenrra, nếu không thể lau đi sự sỉ nhục đó một cách kịp thời…. Lolth trước nay luôn không phải là một vị thần thích lí lẽ, thảm trạng bị nhện hoá của chủ mẫu tiền nhiệm vẫn luôn ám ảnh trong lòng Resina.
Đúng lúc này, Kaya đột nhiên dùng ánh mắt hướng về phía Resina, tựa hồ xem thấu tâm tư trong lòng ả.
“…Nếu có cơ hội nên đưa tặng một chút lễ vật để tăng thêm cảm tình đối với vị đại nhân đó, lần kết minh với vị bá chủ tân hưng này là việc hệ trọng liên quan đến quyền chủ đạo của liên quân minh ước, cũng là đại sự của cả chủng tộc ám tinh linh, chắc không ai nông cạn đến nỗi chỉ vì cá nhân mình ảnh hưởng đến cả đại cục.”
Cho dù Resina đổi giọng rất nhanh, lúc ánh mắt Kaya lưu lại trên người, trái tim ả cũng sợ tới mức ngừng đập trong chốc lát, mồ hôi lạnh chảy ra ướt đẫm áo lót.
Kaya có thể nắm trong tay gần nửa chủng tộc ám tinh linh không chỉ vì ả có sự chiếu cố của Lolth, thủ đoạn trấn áp máu tanh của vị nữ tư tế tối cao này cũng làm người khác lạnh gan, nếu không phải như vậy, với một chủng tộc lấy mưu phản là mĩ đức như ám tinh linh làm gì có chuyện ngoan ngoãn nghe lời vị lãnh tụ tối cao trên danh nghĩa này.
“Như vậy lễ vật do ngài, chủ mẫu gia tộc Sphynx tôn quý tự chuẩn bị đi. Hiện tại chúng ta quả thực cần một minh hữu đáng tín nhiệm.”
“Thưa vâng, đó là vinh hạnh của ta, ta sẽ chuẩn bị hoàn hảo tất cả.”
Không quan tâm nụ cười trộm của các chủ mẫu khác, trong lòng Resina Sphynx giờ chỉ còn niềm may mắn khi sống sót sau tai hoạ.
“Như vậy, chúng ta xác định một con đường để liên lạc lẫn nhau đi…”
Hai thế lực lớn tiến hành liên minh, cho dù bên nào bên đấy cũng đầy bụng ý xấu, cũng có rất nhiều chi tiết nhỏ cần thảo luận, hội nghị lần này nhất định cần thời gian thật lâu.
Ta thì không để ý, chính xác mà nói là không cần để ý.
Chính như lời ta nói với Eliza, việc đàm phán giữa các quốc gia, thế lực, phe phái cũng không khác thị trường mua bán thức ăn là mấy, tất cả đều có thể quy về ngươi cho ta hai đồng tiền, ta đưa ngươi một cây củ cải thêm một củ khoai tây.
Sau khi giá thị trường đã cố định, dù kĩ xảo đàm phán có cao siêu hơn nữa cũng chỉ có thể khiến giá cả chênh lệch chút xíu.
Nói thẳng ra, kết quả một cuộc đàm phán thường được xác định trước khi đàm phán rồi, nếu thứ gì không đòi được trên chiến trường thì cũng đừng hòng đòi được trên bàn đàm phán… Được rồi, ta biết có đặc lệ, đừng đề cập những sự kiện lịch sử khiến người ta khó chịu đó nữa, nếu người lãnh đạo đã ngu hết thuốc chữa, đánh thế nào cũng không có ý nghĩa gì.
“Kẻ chủ đạo thị trường giao dịch quyết định giá thị trường!”, tại cuộc đàm phán của song phương, bên nào càng cấp bách càng dễ dàng mất đi quyền chủ động, bên nào có chuẩn bị càng nhiều thường càng dễ dàng dùng món lợi nhỏ đổi lấy lợi ích lớn, kiếm được tiện nghi.
Do những nỗ lực trong đoạn thời gian này của chúng ta, quyền chủ động hiện tại đang ở trong tay thành Sulfur, Morel và Dath thời gian gần đây liên tiếp có hành động; Astranaar và thế lực ma quỷ sau lưng hắn luôn luôn giảo hoạt thiện biến, là một kẻ hai mặt không thể tin tưởng, thêm vào đó là đám chủ mẫu ám tinh linh không có khái niệm trung thành trong lòng, áp lực mà Kaya phải đối mặt lúc này là cực lớn.
Tại nguyên bản ‘lịch sử’ ta từng đọc, trong chiến dịch sử thi khi liên quân địa hạ thành phản công mặt đất vào mười năm sau, lãnh tụ tối cao của ám tinh linh là một chủ mẫu tên Victoria… Một cuộc chuyển đổi quyền lực của ám tinh linh chưa bao giờ diễn ra trong hoà bình, càng không bao giờ có ai chủ động thoái vị, dù sao nếu làm thế thì kết cục phải nhận thường còn thảm hơn cái chết.
Do đó, không kể là bản thân Kaya hay thế lực ám tinh linh mà ả đại diện hiện tại đều đang rất cần một minh hữu.
Còn đối với thành Sulfur, lần đàm phán này, thậm chí lần gia nhập minh ước này đều không phải là bắt buộc. Ít nhất, trước khi những trò đùa ác ý và các bố trí của ta bị lộ, thành Sulfur không có lí do nào phải cố gắng lẫn vào bãi nước đục này.
Nếu quyền chủ động trong đàm phán đã ở trong tay, đối phương có sở cầu quyết tâm cùng chúng ta liên minh. Một bên là bắt buộc, một bên có hay không cũng không sao, bên kia lại còn chuẩn bị nhiều hơn, thấy thế nào thì chúng ta cũng là người thắng.
Đây cũng là lý do ta dây dưa không muốn gặp đặc sứ của Astranaar và Kaya, ta muốn bọn hắn nóng ruột, lo lắng chúng ta giảng hoà với Dath và Morel, khiến cân bằng trong liên minh lệch về phía không mong muốn.
Vì thế, sau khi xác định kĩ xảo đàm phán của Annie và Eliza đạt trên mức tiêu chuẩn, ta tự tin tiêu sái rời đi.
Hiện tại, trên đường phố của Vitein, nhìn vào khung cảnh phồn vinh trước mắt, ta tính toán bắt đầu kế hoạch của mình.
“Ta, Vô Miên giả Roland, từ trước đến nay không phải người dễ dàng khoan nhượng. Nếu các ngươi đã dám đánh lén thành Sulfur, vậy thì cũng nên nghĩ đến việc bị người đến báo thù, Dath, Morel, nợ ta bao nhiêu kiểu gì cũng phải nôn ra bằng sạch.”
(*) công công đau đầu: một bài hát của jay chou, gg để biết thêm chi tiết.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện