[Dịch] Phong Vu Yêu Đích Thực Nghiệm Nhật Chí

Chương 42 : Chân tướng lịch sử

Người đăng: 

Sau hai tuần nữa, minh hội của địa hạ thế giới sẽ bắt đầu. Hiện tại những đại lão trong minh ước chắc đang trên đường, cũng tốt, một người vui không băng mọi người vui, lừa một thằng sao bằng lừa cả đám, mọi người cùng nhau vui vẻ chui hố đi. Dựa theo tiến trình của minh ước, muốn gia nhập thực ra rất đơn giản, chỉ cần có hai vị bá chủ thừa nhận là được rồi, nhưng hiển nhiên chỉ gia nhập minh ước không phải là mục tiêu của ta. Ta tất yếu phải có một cơ hội xuất hiện với tư thế cường ngạnh trước mặt các thành viên hiện tại. Theo lệ quen, bá chủ mới phải giẫm bá chủ cũ mới leo lên được (đánh hoà hoặc đánh bại), có lẽ vị bá chủ lâu năm như Long hậu là hòn đá kê chân tốt nhất trong thời điểm này. Rốt cuộc, dù Morel có thực lực cá thể mạnh nhất trong các bá chủ, thủ hạ ở Long thành cũng lớp lớp tinh anh, tuy nhiên thực lực tổng hợp và sức ảnh hưởng của ả lại là yếu nhất. ‘Yếu nhất’ này không phải là hơi yếu, mà là chênh lệch trên căn bản. Điều này không quan hệ đến mưu lược hay thực lực của Morel, chỉ là sự phân bố chủng tộc ở địa hạ thành mà thôi. Các bá chủ đang thượng vị hiện tại, dù thực lực và thế lực cá nhân đều không thể xem thường, thế nhưng thứ khiến thế nhân kính sợ trên thực tế vẫn là những thành chủ địa hạ phía dưới âm thầm chống đỡ cho bọn bọn họ. Trong bốn bá chủ hiện nay, nghe nói Astranaar mới vừa vào thánh giả, Kaya ở của thánh giả bậc trung, lão sư tử Dath là thánh giả đỉnh cao, còn Morel, tổng hợp thực lực của ả đã đạt đến thậm chí vượt qua ranh giới bán thần, cao hơn mấy kẻ còn lại những hai giai (thánh giả - sử thi – bán thần), vậy mà chính Astranaar, kẻ có thực lực yếu nhất, mới là ứng cử viên số một cho vị trí lãnh đạo liên quân minh ước. Hắn cũng là tổng chỉ huy khi liên quân minh ước phản công lên mặt đất trong ‘Lịch sử’, điều đó thuyết minh trong sự kiện tranh giành vị trí chủ đạp này hắn chính là kẻ cười sau cùng. Thế giới dưới lòng đất vẫn luôn nói chuyện bằng nắm tay, thực lực cá nhân Astranaar có yếu cũng không sao, bởi lẽ thế lực của hắn là mạnh nhất, thủ hạ trực tiếp có đến hơn năm mươi toà thành, số lượng người ủng hộ hắn trong bóng tối lên tới hơn bốn trăm, đây là một con số đáng sợ. Nguyên nhân rất đơn giản, Astranaar Alur, là nhân loại, chí ít vỏ bọc của hắn là nhân loại, cũng vì thế nên những thành chủ nhân loại khác ở địa hạ thế giới sẽ ủng hộ cho hắn. Dath và Kaya cũng giống như vậy, kẻ trước là vua của người thú dưới lòng đất, kẻ sau là nữ tế tự tối cao của ám tinh linh, số những kẻ ủng hộ trong bóng tối của hai người này là lượng sức mạnh không thể không cân nhắc đến, trên mặt ý nghĩa nào đó, bọn họ chính là đại biểu lợi ích và lãnh tụ tối cao của chủng tộc mình, đương nhiên ngoài miệng thì các thành chủ khác sẽ không trực tiếp thừa nhận, thế nhưng khuynh hướng ngầm là không thể thiếu. Khi Dath tập kích Sulfur, thành chủ Hừ Hừ của Caron phải xông lên làm pháo hôi chính vì điều này. Mà khi liên quân minh ước vì nguyên nhân nào đó toàn lực hành động, các thành chủ độc lập nếu muốn một khối lãnh địa càng tốt hơn hay không muốn bị đưa ra làm bia đỡ đạn thì chắc chắn phải đến nương nhờ một thế lực nào đó, lúc ấy, thế lực của Dath, Kaya, Astranaar sẽ như quả cầu tuyết càng lăn càng lớn, họ sẽ trở thành bá chủ thực sự. Vậy tộc rồng ở địa hạ thế giới thì sao? Những con rồng trưởng thành nguyện ý nghe Morel chỉ huy đều đã ở Long thành, địa hạ thế giới đúng là còn vài con rồng cấp thượng cổ thậm chí cấp thái cổ ẩn cư đâu đó, thế nhưng Morel chỉ huy được sao? Ả cũng chỉ là một con rồng cấp thượng cổ thôi. Đến lúc đó, các bá chủ khác đều tăng cường thực lực, duy chỉ có Morel không xê xích gì. Nếu không có con đường khác, thế lực của Morel sẽ dần dần trở thành tay chân cấp cao. Cũng vì thế nên lòng truy tìm lực lượng của ả cường liệt hơn nhiều những bá chủ còn lại, lực hấp dẫn của vĩnh dạ quyền trượng đối với ả cũng là lớn nhất. Tranh đấu dưới địa hạ thế giới liên miên không ngớt, đến đồng tộc còn đâm chém lẫn nhau, dị tộc chém giết căm thù là chuyện bình thường. Thậm chí nghe nói ngày xưa Dath từng là một nô lệ trong trường giác đấu của thành chủ nhân loại nào đó, cũng vì vậy nên vua người thú đối đãi người thú không tệ, thế nhưng đối với con người lại căm hận mãnh liệt. Còn thành Sulfur, do cấu tạo chủng tộc hỗn hợp nên có lẽ sẽ không phải tiếp nhận địch ý không biết tại vì đâu của các thành chủ khác, thế nhưng cũng đừng hòng nghĩ nhận được sự ủng hộ từ các thành chủ không thuộc nhân loại. Mặt khác, thành chủ hiện thời của Sulfur là Adam Hans, một anh hùng như hắn hệt như cây gai trong mắt các hậu duệ của những kẻ bị trục xuất, điều này làm hai bên rất khó xích lại gần nhau, có lẽ phải đợi đến khi Annie thực sự trở thành thành chủ thì tình trạng này mới đỡ hơn phần nào. Do đó, dù gia nhập minh ước, giành được vị trí bá chủ, thành Sulfur cũng vẫn sẽ trở thành phần tử bên rìa, cho nên ngay từ đầu kế hoạch ta đã định vị vị trí của thành Sulfur là…. Một con ruồi trong li nước chanh, hòn đá cuội chìm trong bể phốt…. Đúng vậy, nếu đã không thể ngồi vào vị trí hạch tâm, vậy thì khiến hạch tâm loạn lên, nơi đâu cũng có phần tử ngoài rìa và phe phái thiểu số, nếu ta có thể đem những phe thiểu số đó quấn cùng một chỗ, sau đó ngươi muốn đánh phía đông, ta đi dánh phía tây, người muốn đi công thành, ta ở tại chỗ thủ doanh trại… Dạng này có thể kéo cuộc quyết chiến máu tanh với mặt đất kéo dài thêm mấy năm thời gian đi, đợi đến lúc vong linh xuất hiện, ác ma trở về, địa hạ thế giới và mặt đất chắc rồi cũng biết thu vòi lại ôm nhau thành đoàn sưởi ấm. Trong ‘lịch sử’ nguyên bản, sở dĩ hạo kiếp càng về sau càng khó có thể thu dẹp cục diện cũng bởi vì thực lực của đại lục Nahri đã tổn thất quá lớn bởi những làn sóng trước, đặc biệt là các vương quốc nhân loại. Dù các vương quốc nhân loại có nhân khẩu nhiều nhất, tổng hợp thực lực mạnh nhất, tuy nhiên vì các cuộc nội chiến, tôn giáo tranh đấu, địa hạ thế giới xâm nhập, vong linh xâm nhập, ác ma xâm nhập… nên chúng bị chơi hỏng luôn, hoàn toàn không gánh nổi tác dụng trụ cột chống đỡ cuộc chiến. Đương nhiên, một phần cũng là do các tộc khác đều đem chủng tộc nắm giữ nhiều đất đai và nhân khẩu nhất là cái đinh trong mắt, giở đủ trò xát muối vào nỗi đau của nhân loại. Tại thời khắc gian nan sau này, vô số người suy đoán nếu các đế quốc nhân loại và địa hạ thế giới lúc không đánh nhau kịch liệt như vậy, hai bên còn bảo lưu một nửa lực lượng trở lên, có lẽ chiến cuộc cũng không đến nỗi bết bát đến thế. Tại ‘lịch sử’ nguyên bản, khi địa hạ thế giới và đế quốc nhân loại đánh xong chiến dịch bình nguyên Biaenor, nơi đó máu chảy thành sông, thây chất đầy đồng, nhân khẩu hai bên giảm ba thành. Đúng lúc đó vong linh thiên tai chớp thời cơ tiến tới (trong lịch sử vốn không có đế quốc Ciro, chỉ có nghị hội vu sư vong linh, bọn họ mở ra cánh cửa đi tới vị diện chết chóc dẫn đến vong linh thiên tai), vừa vặn đem hai phương trong tình trạng nửa máu đánh thành tàn máu, cũng đem cả hai buộc lại trên một sợi dây thừng… Lúc ấy, vì tăng sâu thứ tình nghĩa và tín nhiệm như màn băng mỏng giữa hai bên, một trong những đại lão của liên quân minh ước lúc bấy giờ, nữ hoàng ám tinh linh Victoria Sphynx thậm chí còn liên hôn cùng Lang vương Dasos của đế quốc Oran, từ đó tương thân tương ái, trở thành một giai thoại nổi danh lịch sử. “Đáng tiếc, nghe nói vị Victoria Sphynx kia là mỹ nhân hiếm có, các mỹ nhân tinh linh đứng quanh nàng cũng chỉ xứng làm nền, ha ha, có lẽ cũng vì vậy mà khi Lang vương chiến tử mới thốt ra câu di ngôn nổi tiếng rằng. “Ngươi hận ta sinh non, ta hận ngươi sinh sớm, một đời này, ta hận nhất là đến trước khi chết cũng không quên được ngươi”. Hừ, đã đem được người đẹp về nhà rồi mà vẫn còn kêu câu di hận lúc chết như thế, tên Dasos này quá không biết thế nào là đủ, hắn định để những người FA khác tự xử thế nào đây.” “A, chủ nhân được hoan nghênh đến vậy sao lại là FA được.”, cho dù hiểu lầm được giải trừ, nét băng giá trên gương mặt Eliza vẫn chưa có tan, điều này làm ta rất kì quái. “….Khục, ngươi nên biết chuyện đó vốn là hiểu lầm nha. Với cả đừng nói Centaur, cho dù là một mĩ nhân thực sự thì sao, một bộ xương như ta có thể làm gì à? Ngươi có phải định mưu hại cấp trên đúng không?” Lời rống giận của ta vậy mà bắt đầu dao động trước ánh mắt băng lãnh như đang xem một đống rác kia… Loại tình huống này chỉ xảy ra khi ta làm sai cái gì, thế nhưng ta gần đây rõ ràng không làm gì xấu mà. “Mặt dưới cuốn sách ≪hai mươi bốn chiêu hắc ma pháp≫ trên giá sách của ngài…” “Quả nhiên, quả nhiên là ngươi. Ngươi đem tập ảnh tinh linh bên bãi biển của ta cắt sạch rồi đổi thành ảnh mấy thằng địa tinh khoả thân, lúc đó ta suýt thổ huyết. Lần đó ta đang cùng Adam trao đổi hàng hoá, ánh mắt hắn lúc đó còn lạnh hơn cả ngươi bây giờ, trong đó nói rõ ràng ‘Hoá ra ngươi là một tên biến thái thích chơi gay với địa tinh, cách xa ta ra một chút’. Ta thậm chí từng muốn tự sát!!” ‘Nga, hoá ra đại nhân Adam cũng có phần, phải nói cho sư phụ mới được, việc lưu hành sách báo cấm trong thành cũng nên chỉnh đốn kĩ càng một chút.” “Ta….ta hôm nay muốn thanh lý môn hộ.” “≪ kĩ xảo nhỏ của ma nữ≫, ≪ hướng dẫn săn thú của đại pháp sư Karl≫, ≪ Ha ha, đánh rất tốt. Thế nhưng [viêm bạo] đến rồi≫….” Mỗi lần nàng nói tên một cuốn sách thì hơi lạnh trên áo lót ta lại lạnh thêm một phần, nhìn những cuốn ‘vật phẩm nghệ thuật’ được bọc trong những trang bìa tưởng như nghiêm túc kia…. Đó là những đứa con vận mệnh của ta, ta phải tốn rất nhiều công sức mới thu thập được những trân phẩm đó tại thế giới nghèo ‘tài nguyên’ này. “Eliza đại nhân, xin bỏ qua cho những đứa trẻ vô tội ấy, có việc gì cứ đổ hết lên đầu lão già này.” Con tin trong tay đối phương, ta không thể không cúi đầu. “Ha ha, ngài làm gì vậy, mời chỉnh đốn lại tâm lí của mình, thỉnh tự lo cho tốt.”, nói xong, Eliza cúi người một cái rồi rời đi. Trước đây, nếu thành công khiến ta đầu hàng nàng sẽ rất vui vẻ, vậy nhưng giờ phút này nàng có vẻ không chỉ tức mà còn rất buồn bực. Nhìn Eliza đi khỏi, Annie mang theo khuôn mặt với một nụ cười trêu tức nhảy nhót đi đến, nói thầm bên tai ta: “Cốt đầu thúc, Eliza tỷ tỷ tức giận vì cái thành Menzobenrra đó đưa một lễ vật tới, lễ vật là một vị tỷ tỷ rất xinh đẹp nha.” “Lễ vật? Gì?” ta dở khóc dở cười, ai mà ngờ được ám tinh linh lại tăng tình cảm bằng cách tặng người sống. “Ân, một tỷ tỷ siêu siêu xinh đẹp, Annie chưa thấy ai xinh đẹp đến vậy, ân, hình như tên là Victoria.” “Gì cơ? Victoria? Victoria Sphynx?” “A cốt đầu thúc cũng biết sao, hoá ra vị tỷ tỷ đó rất nổi tiếng à. Khó trách, người đẹp như vậy cơ mà. Chẳng qua Annie sẽ nỗ lực uống sữa bò, Margareth tỷ tỷ nói đàn ông thích ngực lớn, vị tỷ tỷ kia dù rất xinh đẹp nhưng lại hoàn toàn không có ngực nha…” Annie nói gì ta đã không còn để ý, khi nghe đến cái tên đó, hàng loạt con lợn gặm tỏi chạy trước mắt ta(*), cuối cùng ông trời muốn làm cái gì, tại sao lại đưa nữ hoàng ám tinh linh đến chỗ ta, nếu không có nữ hoàng, địa hạ thế giới và mặt đất có thể thuận lợi giải hoà sao? Hiệu ứng cánh bướm cũng đừng khoa trương như vậy chứ? Ta gấp rút chạy đến, sau đó nhìn đến một mĩ nhân bị đám thành quản vây quanh. Đôi mi tinh tế, ánh mắt ấm áp, mặt mày như hoạ, môi hồng chúm chím, chút phấn hồng đánh nhẹ điểm xuyết khiến nàng như thể tiên nữ hạ phàm, nàng không có nét anh khí và bá khí thường thấy của ám tinh linh mà lại có khí chất ôn nhu lương ngọc của vị tiểu thư khuê các, khí chất ấy khiến người ta cảm thấy an tâm thư thích, quả là một mĩ nhân càng xem lại càng khiến người muốn nhìn nhiều hơn. Nếu nhìn từ góc độ một thằng đàn ông, loại nữ tính vẻ hiền thê lương mẫu này là khó chống đỡ nhất, đặc biệt, nếu chỉ tính vẻ ngoài và khí chất, Victoria còn phải cao hơn một bậc so với những mĩ nhân hiếm thấy như Eliza hay tiểu Hồng, khó trách nàng có thể dùng sắc đẹp lưu danh lịch sử. Cũng khó trách Lang vương quyến luyến nàng mãi không quên, ta đã hiểu tại sao Eliza lại kì quái như thế, đây thật sự là siêu cấp mĩ nhân, lại đúng khẩu vị hiền thê lương mẫu của ta nha… vậy nhưng… ở đây hình như có điều gì đó không đúng. “Quái lạ, hoàn toàn không có chút xúc động khi nhìn thấy thiếu nữ xinh đẹp nha. Thậm chí trực giác còn đang mách bảo ta đây là một phiền toái, một cái siêu siêu phiền toái.” Mà câu rống của Diana cũng cho ta biết vấn đề nằm ở đâu: “Victor Sphynx! Vì sao ngươi lại ở đây, lại còn ăn mặc thành bộ dạng này!” “Diana Sphynx, xin gọi ta là Victoria Sphynx, hiện tại ta là một nữ mục sư của Chu hậu. Do việc chạy trốn vô trách nhiệm của ngươi, sự phẫn nộ của Lolth hàng lâm xuống, thân nhân duy nhất của ngươi phải chịu loại thần phạt biến hình vĩnh cửu ác độc. Cũng may, Lolth phát hiện sau khi ta biến thành nữ tính lại có thiên phú thần thuật không tệ, vậy nên Lolth bảo trụ tính mạng của ta và để ta trở thành mục sư của ả. Tất cả đều nhờ ngươi ban tặng, tỷ tỷ thân ái của ta.” Đối mặt câu chất vấn sắc bén của đệ đệ, sắc mặt Diana biến thành màu xanh, thanh đồ long đao cũng rơi xuống đất, vị nữ kị sĩ chìm trong khỗn nhiễu, hoài nghi mình đã làm sai ở chỗ nào. “Ta… con mẹ nó, thế mà lại là nam, hoặc là nói, đã từng là nam! Khó trách bản năng của ta cảm thấy có vấn đề, nguyên lai trong thân thể mĩ nhân tuyệt thế đó lại là một linh hồn nam tính.” “Chờ chút, như vậy nếu ta không thành lập thành Sulfur thì Diana cũng không chạy trốn, ít nhất cũng không chạy trốn sớm như thế, Lolth cũng không giáng xuống thần phạt. Vậy thì nữ hoàng Victoria trong lịch sử chẳng lẽ thật sự là đàn ông!!” Đây là việc hoàn toàn có khả năng, trong xã hội ám tinh linh, nam tính tuyệt đối không thể lộ mặt, muốn trở thành kẻ đứng đầu vậy thì phải nguỵ trang, lại thêm mĩ mạo trời sinh khó phân trai gái… Được rồi, ta sắp choáng rồi, lần này số lượng con lợn gặm tỏi trong đầu đã nhiều hơn gấp đôi. “’Ngươi hận ta sinh non, ta hận ngươi sinh sớm….’, thảo nào cặp đôi yêu nhau mà lại xưng ta – ngươi chứ không phải ta – nàng. Không, có lẽ người hầu bên cạnh đã nghe nhầm; đáng ra phải là ‘Ngươi hận ta sinh là nam, ta hận ngươi cũng vậy…’, chẳng trách Lang vương trước khi chết còn hận chính mình không thể quên nữ hoàng Victoria. Đổi thành ai, nhặt được một tên đực rựa về làm hoàng hậu, đã vậy còn khăng khăng yêu hắn nữa, yêu đến nỗi chết cũng không quên được. Nếu ta mà gặp trường hợp như trên, đừng nói tiếc suốt đời, có khi còn huỷ diệt thế giới ấy chứ.” Hình như tên Victor kia đã chú ý tới ta, muốn nói cái gì đó… Mặc kệ ánh mắt cầu cứu của Diana, ta quay đầu đi thẳng… Chân tướng lịch sử tốt nhất vẫn nên vùi trong lịch sử đi, mẹ, thứ tồn tại có thể bẻ cong cả giới tính của hoàng đế một đế quốc, quá đáng sợ!! (*)con lợn gặm tỏi – clgt – cái l*n gì thế nguyên văn: hàng vạn con thảo nê mã (alpaca) chạy qua, thảo nê mã – thao nỉ ma = đ*t mẹ mày.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang