[Dịch] Phong Vu Yêu Đích Thực Nghiệm Nhật Chí

Chương 3 : Rút thưởng

Người đăng: 

“Cửu âm bạch cốt trảo!!” Dựa vào định luật của lũ trung nhị: ra chiêu phải hô tên, ta rống to một tiếng, tiếp đó, tay ta co thành hình trảo, đập vào trên thân một cái khô lâu binh. Rắc. Hai bên đồng thời gãy xương. Nhìn vào bộ bí kíp ma pháp dị giới “Cửu âm bạch cốt trảo” trước mắt, ta thở dài một hơi, sau đó sử dụng ma lực phục hồi chỗ xương tay vừa bị tổn hại. “Lại là đồ vật không thể sử dụng. Rõ ràng có ‘bạch cốt’, có ‘thủ trảo’, ‘cửu âm’ với ma lực thuộc tính băng chắc cũng gần như, thế mà cái ma pháp này vẫn không thể nào sử dụng.” Thế là, ta thuận tay ném cuốn bí kíp đó vào đống tàng phẩm không người hỏi thăm, giống như những tiền bối cũng đến từ dị giới của nó. Chính xác, đây là sản vật dị giới, từ giới thiệu của nó, có vẻ là ma pháp có tính công kích cực mạnh, vô kiến bất tồi. “Đến cùng sai ở nơi đâu? Giải đọc không sai nha, ‘âm’ tính chất không phải giống ma lực phụ và băng thuộc tính kết hợp sao? ‘Cửu’ hẳn chỉ rất nhiều. Thế tại sao cuối cùng vẫn không có tác dụng.” “’Hàng long thập bát chưởng’, đồ long ma pháp trong truyền thuyết nha. Vốn còn nghĩ có thể tìm tiểu Hồng báo thù, kết quả suýt chút bị nàng tát chết, còn bị nàng nhạo báng tới nhảy khô lâu vũ.” “Như Lai thần chưởng, nghe đã thấy mạnh rồi, thế nhưng nó có tính trừ tà quá rõ. Ta nếu thực đi học, chắc thực nên đi tìm mục sư rửa não hộ.” Những bí kíp dị giới này, đều do ta rút được từ cái hệ thống không bình thường kia. Mỗi đầu tháng, hệ thống cho ta một cơ hội rút thưởng, chọn một trong ba hạng 'thần công bí kíp', 'thần khí vũ khí', 'kì trân dị bảo' tiến hành xổ số. Mà rõ ràng chín thành trở lên là bị lừa đảo, ta vẫn nhiều lần chọn thần công bí kíp, chẳng qua bởi vì có một thành cơ hội ta rút được bảo vật chân chính. “Luận tổ chức kết cấu cùng nhân sự biên chế trong quân đoàn vong linh, giúp ngươi tối ưu hoá chiến lực của vong linh quân đoàn – – Kel’Thuzad” “Bí ảo của quá khứ cùng hiện tại, liên kết của thời gian và không gian? Không có ý nghĩa! Pháp sư chúng ta mới là chủ nhân của thời gian cùng không gian – – Raistlin Majere.” “Phương pháp chế tạo hồn khí cùng mệnh hạp. Làm Boss mà bị giết trong một chương ngươi còn mặt mũi tự xưng Boss cuối? Chuyển chức bất tử hệ, sống đi sống lại mười mấy lần, khiến đối thủ của ngươi chịu dày vò đi! – – Tom Riddle.” “Pháp sư hộ thân thuật mười tám chiêu kinh điển – – để Mordenkainen nắm tay dạy ngươi nhục bác như thế nảo! Ai nói pháp sư không biết võ! Đánh vỡ mõm nó cho ta! Waghhhhh!” “Quân đoàn ma tượng cùng ma pháp chiến lược đại quy mô – – ma thuật tuyển lược ưu nhã của Yvintrine, đại pháp sư chân chính sẽ không để hai tay mình dính bẩn, mọi việc tốt nhất để ma bộc của ngươi đi làm, khiến đối thủ của ngươi chưa nhìn thấy mặt ngươi đã bị diệt!” Những loại ma pháp điển tịch này chiếm nửa cái giá sách, ta coi những bí ảo cùng tri thức đến từ dị giới ấy còn trọng yếu hơn sinh mạng. Đối với kẻ vì tri thức vô tận mà vứt bỏ thân thể của chính mình rồi hoá thành vu yêu, những thứ đó so cả thế giới còn quan trọng hơn. Tuy nhiên, việc những bí kíp đó có ứng dụng thực tế hay không đich thực rất phiền… Rất rõ ràng, những thứ này đến từ nhiều thế giới bất đồng, mà phương thức phân biệt duy nhất là chính mình đi học và nắm giữ. “Lục mạch thần kiếm phiên bản Đoàn Dự….Đây không phải bản đơn giản của cực viêm xạ tuyến sao? Tuy dùng năm đầu ngón tay bắn bắn rất có ý tứ, thế nhưng tỉ lệ thành công là có ý gì? Lúc bật lúc tắt, đây là đánh bạc tính mạng hả. Loại đồ vật không bình thường này chỉ hợp với lũ dùng vận may ăn cơm.” “Điêu nhất vẫn là nhất vi độ giang, cái quái gì mà trôi nổi trên nước không hao năng lượng, lại còn thể trọng càng nhẹ càng tốt. Người khác là gầy dơ xương, ta đây thậm chí chỉ còn lại xương, kết cục không phải vẫn là chìm sao? Hại Eliza phải đi tìm ngư nhân kéo ta từ trong lòng sông đi ra, thật là mất mặt.” “Chủ nhân, việc thu gặt ác trị ở ngục giam dưới lòng đất đã xong, tổng cộng ba mươi chín điểm, kém hai điểm so với tháng trước. Trong ngục có hai tên đã không thể sinh thêm điểm, kiến nghị đổi.” Nhắc nhở của Eliza làm ta nhớ tới hôm nay là đầu tháng, lần nay, ta nhất định phải rút đến thứ ta muốn. “Hệ thống vu yêu siêu cấp!” Tuỳ theo hiệu lệnh, một bảng điện tử màu vàng kim xuất hiện trước mắt ta. Nó chỉ có ba tuyển hạng: “rút thưởng”, “nhiệm vụ”, “cường hoá”. Nhiệm vụ chia làm nhiệm vụ thường ngày cùng nhiệm vụ chính tuyến, nhiệm vụ hàng ngày khá là nhảm, thưởng cũng ít. Mà nhiệm vụ chính tuyến hiện là màu xám, do nguyên nhân nào đó không cách nào sử dụng. Cường hoá trước kia ta từng dùng, phía trên có tin tức cá nhân của ta, thế nhưng giờ cũng không cách nào sử dụng. Đây không phải vấn đề của hệ thống mà là vấn đề của cá nhân ta. Roland Lam, vu yêu, nam tính, mệnh hạp tổn hại, trước khi tu bổ không thể cường hoá. Lực lượng 5 Mẫn tiệp 5 Thể chất 5 Trí lực 30 Mị lực -88 Ý chí 5 Đánh giá: trừ thuộc tính chính của kẻ làm phép, tất cả còn lại đều là cặn bã 5 chiến đấu lực, nên nhớ người bình thường trị số cũng là 10. Chức nghiệp: pháp sư 60 cấp, vu yêu 1 cấp, pháp chú sử 20 cấp, tổng đẳng cấp 81, chiến lực đánh giá cấp 79, xếp hạng đỉnh phong hoàng kim giai. Linh hồn lạc ấn: Công chính pháp ấn, vong giả chi quan(phá tổn), hàn băng hành giả(phá tổn), thánh quang chi tử(huỷ diệt). “Aaaa, thực lực hạ thấp mức độ lớn, huyết mạch hắc thiết, uy nghiêm bạch ngân, ý chí hoàng kim, tôn giả truyền kì, nhân gian thánh giả, sử thi bất hủ, bán thần bất diệt, ta thế mà rơi từ đỉnh phong bán thần xuống chỉ còn đỉnh phong hoàng kim giai…” Linh hồn lạc ấn là kết tinh khi phàm nhân tiến lên truyền kì cấp, là hội tụ kinh nghiệm và lực lượng cả một đời người, là nền để hắn bước vào những cảnh giới tiếp theo, một cá nhân chỉ có một cuộc đời, thế nên cũng chỉ có một linh hồn lạc ấn. Thế nhưng ta có đến bốn cái, nguyên nhân là do khác biệt với những phàm nhân khác, ta từng sống bốn lần, thế nên bốn cái linh hồn lạc ấn cũng đại biều ta bốn lần tiến vào truyền kì trong qua khứ. Hàn băng vương miện, tử gia quân vương, thánh quang chi tử, tất cả đều từng là vinh dự của ta, thế nhưng hiện tại cũng đã tàn khuyết không trọn vẹn. Chẳng qua chết ba lần rồi giờ vẫn còn nhảy tưng tưng được cũng nên biết thế nào là đủ đi, đến linh hồn lạc ấn đều đã phá tổn, đừng nói không thể tiến cấp, sống được cũng đã là việc khó có thể tin. Cũng như đồng liêu dị giới Voldermort từng nói, không phục sinh vài chục lần, biến thân ba năm dạng làm sao có thể xưng Boss cuối. Tuy rằng mỗi lần chết đều khiến ta tổn thất rất nhiều, thế nhưng vượt qua tử vong trở lại nhân gian, thu hoạch cũng không ít. Gần nhất một lần, mệnh hạp tổn hại, thực lực cuồng giảm, thế nhưng tính lại: lần đầu chết ta mới vào truyền kìa, lần thứ hai đã là đỉnh phong thánh giả, lần thứ ba, ta đã đạt tới đỉnh phong bán thần… “…Tri thức và kí ức bị tổn thất quả thật khiến người đau lòng, thế nhưng tổn kết lại, vẫn là có tiến bộ… Chẳng qua suốt ngày chết thật quá mất mặt. Mà bộ dạng hiện tại của ta thanh danh đã quá thối, khiến ta thực sự muốn đổi lại một cái xác ngoài.” Dù sao đã nhiều lần bị đánh về nguyên hình, ta cũng không nản lòng, chỉ cần kiếm đủ điểm số, tu bổ mệnh hạp. Hoặc là dứt khoát trùng tổ thể xác, có trợ giúp của hệ thống, luyện lại acc là chuyện nhỏ. “Đương nhiên, ta làm vu yêu đủ rồi, mặc dù trợ giúp đối với ma pháp hệ băng và hệ vong linh rất tốt, thế nhưng thuộc tính quá lừa đảo, muốn tiến lên tầng thứ tiếp theo, một thể xác hoàn hảo là không thể thiếu. Khục, không phải ta nhìn người khác thành đôi thành cặp, không muốn tiếp tục trong hội FA.” “Ân? Ai dám xem thường ta? Những tên vong linh ở thành đông kia cũng không ít kẻ kết hôn nha, huyết tộc đều thành gia tộc rồi, vì sao cùng là vong linh vu yêu lại phải FA? Vu yêu cũng cần tình yêu nha!!” Vu yêu khá là đặc thù, linh hồn ở trong mệnh hạp chứ không phải thân thể, mệnh hạp bất diệt, cho dù thân thể thành bụi, qua một thời gian ngắn lại nhảy tưng tưng. Thế nhưng nếu mệnh hạp xuất hiện vấn đề, giống như ta chẳng hạn, thế thì sau một trăm năm không nhích thêm tí thực lực nào vẫn là vận khí tốt. Chẳng qua, đối với một pháp sư, tri thức chính là lực lượng, coi như mệnh hạp tổn hại, thực lực không thể tăng lên, thế nhưng những tri thức từ dị giới vẫn cho ta thu hoạch kha khá. “Tu bổ mệnh hạp cần 80.000 điểm ác trị, chế tạo nhục thân cần 100.000 điểm ác trị, ta ngu đến cỡ nào mới đem ác trị đến tu mệnh hạp đây.” Nhìn con số 49.762 điểm ác trị trên bảng điện tử, khẽ cảm thán con đường còn dài, ta thu thập tốt tâm tình của mình, đem mục tiêu đặt lên tuyển hạng sau cùng – – rút thưởng. Rút thưởng một tháng mới có một lần, trừ thần công bí kíp ra còn có thần binh lợi khí và kì trân dị bảo. Tuy vậy, xem xét kinh nghiệm những lần trước, có một loại ta sẽ không bao giờ chọn. “Lần trước rút được phá tà quang diệu thánh kiếm, kém chút tự sát, rút được sinh mệnh chi tuyền cư nhiên cũng có tính trừ ta, dị bảo chu quả ích thọ duyên niên, nghe thì không sai, thế nhưng ta đến miệng còn không có thì ăn thế nào. Dứt khoát đem sinh mệnh chi tuyền cùng dị bảo chu quả cho a Bảo ăn…Thôi bỏ, tri thức là sức mạnh, ta vẫn nên đi rút bí kip đi.” Tuỳ theo một tiếng mệnh lệnh của ta, đĩa quay vàng kim bắt đầu chuyển động. “Siêu dịch chuyển thuật, đại chiết xuất thuật, ngự thú bí pháp…. Dừng lại, mau dừng lại!” Đĩa quay ứ nghe, càng lúc càng nhanh… “Thánh quang tài quyết, vận mệnh chết tài… Coi như không dùng được cũng có thể đem bán, mau dừng lại nha!” Đĩa quay vẫn mặc kệ…. “Sổ tay ma pháp thiêu nướng của FA anh hùng đoàn! Nghe tên đã thấy thích hợp với ta, dừng, mau dừng!” Tiếp tục gia tốc quay… Giờ nhanh đến mức ta đã không thể thấy kim chỉ đến vật gì. Thứ khiến người bực nhât mỗi lần rút thưởng chính là như vật, bảo vật ở trước mắt dần dần trôi qua, thế nhưng đia quay cứ chuyển động nhanh dần đều… Một tháng mới có một lần, người ta không thể nào cam tâm nhắm mắt chờ đợi, cuối cùng, sau hơn mười giây gây khó chịu, một đống bí kíp trân bảo trôi đi, đĩa quay tàn khốc cuối cùng cũng dừng lại. “’Quỳ hoa bảo điển’ – – để Đông Phương tỷ tỷ dạy ngươi thêu hoa như thế nào, đệt, chân long giáng thế!? Đến thêu hoa cũng có thể trở thành bí kíp sao?” Cho dù như vật, ta vẫn ôm một chút kì vọng, không phải cao thủ từ trước đến giờ đều quái gở sao? Nói không chừng Đông Phương tỷ tỷ chính là cao thủ cấp truyền thuyết. Nhưng, hiện thực rất nhanh đem ta dày vò. “Không phải nói không có “căn nguyên dục vọng” liền có thể tu hành sao? Tại sao ta chỉ còn dư lại xương vẫn không tu luyện được???”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang