[Dịch] Nhất Đẳng Gia Đinh
Chương 31 : Diệp Tư
.
Trong lúc Hứa Phong đang đợi chủ nhân lầu các, thì từ trên lầu đi xuống vài người làm cho hắn đưa mắt nhìn sang.
Vừa liếc nhìn một cái, Hứa Phong nhất thời ngây ngốc ra, ánh mắt bị thân ảnh nữ nhân xinh đẹp đầy dụ hoặc kia quyến rũ. Gương mặt nàng đẹp tựa thiên tiên, làn da mềm mại như nước, đôi môi kiều diễm ướt át, cực kỳ dụ hoặc, có chút hơi cong lên, càng làm tăng thêm phần dễ thương, ánh mắt câu hồn đoạt phách. Vẻ đẹp trời sinh làm cho mọi người đều bị cuốn hút.
Một thân cẩm bào màu tím bao bọc dáng người xinh đẹp nóng bỏng của nàng, gáy trắng như ngọc, cặp tuyết lê ngạo nghễ muốn phá áo tung ra, tấm lưng mảnh dẻ, đầy đặn. Bờ mông tròn trịa, càng làm cho nàng tăng thêm phần xinh đẹp, giống như mật ngọt, làm cho người ta nhịn không được tà hỏa bốc lên.
Hứa Phong tự nhận bản thân hắn phóng đãng nhiều năm như vậy, đối với nữ nhân đã sinh ra tự chủ, nhưng khi nhìn thấy nữ nhân này, hắn vẫn nhịn không được tâm thần thất thủ, ánh mắt ngốc trệ nhìn chằm chằm thân người nàng, yết hầu giật giật phát ra thanh âm. Thực hiển nhiên, nữ nhân này làm cho người ta phải nảy sinh tà niệm.
" Nữ nhân đẹp quá ! " Tiêu Y Lâm cũng thừ người ra, nhịn không được khen ngợi một câu.
Hứa Phong nghe nàng không kìm lòng được nói ra, lúc này mới bình tĩnh lại, quay đầu nhìn Tiêu Y Lâm một cái, không khỏi đem nàng cùng Liễu Thiến Như so sánh, nhưng rất nhanh Hứa Phong liền phát hiện, nữ nhân kia xinh đẹp vượt trên hai nàng. Đương nhiên không phải hai nàng kém cỏi, mà là vì chưa tới tuổi trưởng thành. Hứa Phong có lý do tin tưởng nếu hai nàng trưởng thành chắc chắn là khuynh thành khuynh quốc.
Nhưng hiện tại xem ra, nữ nhân thực tế trên hai mươi tuổi, đối với Hứa Phong càng thêm mị hoặc, hơn xa hai nàng. Trên người hai nàng vẫn còn nét ngây ngô của thiếu nữ, hiển nhiên thiếu điểm ấy.
Đối với Hứa Phong hơn hai mươi năm tuổi đời mà nói, hắn càng cảm thấy được nữ nhân kia càng kinh tâm động phách.
Mấy người Tiêu Lâm cũng nhìn thấy vẻ đẹp khuynh thành của nàng, nhưng tuyệt đối không như Hứa Phong bị chấn động tâm thần. Đây có lẽ bởi độ tuổi chênh lệch, trong niên kỷ của mấy người Tiêu Lâm càng thích thú vẻ đẹp ngây ngô của hai nàng Liễu Thiến Như.
Hứa Phong nỗ lực dời ánh mắt của mình khỏi thân thể nữ nhân này, điều hòa cảm xúc bản thân, sau đó mới tiếp tục hướng nàng nhìn lại.
" Hắc hắc ! Có phải cảm thấy nữ nhân này rất đẹp hay không? Người hâm mộ nàng ở Hạc thành cũng không ít, cơ hồ không ai lại không thích cả. " Chu Dương lặng lẽ cười nói với Hứa Phong.
Hứa Phong còn chưa kịp nói, thì Tiêu Y Lâm đã kinh hô : " Ngươi nói chính là nữ nhân tuyệt sắc thiên hạ, gọi là Diệp Tư sao ?"
" Nếu không phải nàng thì còn là ai đây ? " Chu Dương thành thật trả lời Tiêu Y Lâm .
" Nàng rất nổi tiếng sao ? " Hứa Phong hỏi.
Chu Dương giải thích : " Phụ thân của nàng chính là gia chủ Diệp gia. Diệp gia từng là thế gia buôn bán lớn nhất đế quốc. Năm đó nàng mười tám tuổi, theo cha mẹ đến tham dự một buổi yến hội, liền khiến cho mọi người cảm thấy kinh ngạc. Trong đó có một vị cường giả đế quốc đã tự mình nhận xét nàng : " Tam cung vô sắc " ! Ngươi nói nàng có nổi tiếng hay không hả?"
Nghe được Chu Dương nói như thế, Hứa Phong thầm hút một hơi khí lạnh. Thật không ngờ nữ nhân này lại có sự tích như vậy.
" Bất quá, nàng cũng thật đáng thương. Từ sau lần yến hội đó, cha mẹ nàng đột nhiên biến mất, gia chủ Diệp gia liền bị nhị thúc của nàng tiếp quản. Đường đường một Diệp gia to lớn như vậy bị nhị thúc nàng nắm trong tay, chỉ sau vài năm liền xuống dốc. Nàng cũng bị nhị thúc ở bên cạnh quản lý. Chẳng qua Diệp gia không có đánh bóng danh tiếng nhưng danh tiếng của nàng không những không tuột dốc mà ngược lại còn càng ngày càng lên cao. " Chu Dương nói : " Chẳng qua nàng vì sao lại đến tiểu trấn như vậy ? Tuy rằng địa vị của nàng ở Diệp gia không như trước kia, nhưng cũng là Đại tiểu thư mà . "
Mọi người ở đây, sợ là không có người nào biết rõ chủ nhân lầu các này chính là Diệp Tư.
Diệp Tư đi đến trung tâm của lầu các, ánh mặt mê hồn đảo qua mọi người. Tất cả nam tử nơi đây không ai dám nhìn thẳng nàng, lúc sau nàng mới cất giọng nhẹ nhàng đáng yêu, nói : " Hết sức xin lỗi vì đã quấy rầy các vị công tử, tiểu thư. Bất quá trà lâu thật sự có huyền cấp hạ phẩm huyền kỹ. Người đâu, mang lên ! "
Sau khi Diệp Tư nói xong, có một nha hoàn dâng lên một quyển sách được bọc bằng vải, Diệp Tư tiếp nhận rồi đặt trước trên bàn trước mặt, nhìn đám quý tộc cười nói : " Đây chính là huyền cấp hạ phẩm. Haizz , bất quá chỉ có một quyển, đành phải xem vận khí của các vị đây ! "
Hiện trường đã bị Diệp Tư thao túng, thanh âm của nàng vừa dứt, cũng không có người nào mở miệng nói, mà ngược lại ánh mắt chăm chú nhìn Diệp Tư, nội tâm không tự chủ được bị cuốn hút.
" Diệp Tư tới tiểu trấn này, cần mọi người giúp đỡ, cho nên mới tung ra huyền kỹ như vậy , không biết các vị có ai nguyện ý giúp đỡ cho Diệp Tư ? " Diệp Tư nhìn mọi người nói.
Những lời này làm cho mọi người đang bị vẻ đẹp của nàng mê hoặc nhất thời hưng phấn không thôi, hô to : " Diệp Tư tiểu thư đã có lời mời, chúng ta sẽ tận hết năng lực giúp đỡ, mọi người thấy có đúng không ?! "
" Đúng ... đúng ! Diệp Tư tiểu thư xin mời nói đi ! " Thanh âm vang dội trong lầu các, Hứa Phong thầm nghĩ, mỹ nữ quả nhiên là một vật kích thích con người mà.
" Ha ha ! Vậy thì Diệp Tư cũng không khách khí ! Lúc này bản thân phải đi đến tiểu trấn như vậy, nhưng lại thiếu nhân thủ. Các vị đều là những nhân vật có uy tín nơi đây, không biết có thể cho Diệp Tư mượn vài người hay không ? " Ánh mắt Diệp Tư rung động làm cho người ta mê đắm, khuôn mặt tươi cười nói.
" Diệp Tư tiểu thư muốn bao nhiêu người ? Ha ha, trong phủ của ta còn có một chút gia đinh, Diệp Tư tiểu thư nếu cần có thể mượn dùng vậy ! "
" Ha ha , phủ đệ của ta cũng có một ít ... "
"... "
Nhiệt tình của những người này làm cho Hứa Phong cảm thấy xấu hổ đi thôi, thầm nghĩ làm sao một chút miễn cưỡng cũng không có, người ta vừa nói xong một câu, liền gật đầu đáp ứng, cẩn thận không người ta đem ngươi đi bán .
" Như vậy liền cảm tạ mọi người. " Diệp Tư thở dài nhẹ nhõm, nàng sợ nhất là không mượn người được, đến lúc đó lại phiền toái, nhưng thật không ngờ những người này nhiệt tình như vậy. Cho dù mục đích của họ là nhan sắc của nàng, nhưng nàng cũng không quan tâm, quan trọng nhất là phải hoàn thành nhiệm vụ.
" Tiểu Thúy ! Ngươi đi xuống nơi đăng ký, xem xem các vị công tử có thể xuất ra bao nhiêu người. " Diệp Tư nhìn Tiểu Thúy kế bên nói.
" Dạ ! " Nha hoàn liền nhanh chóng mang theo giấy bút đi xuống phía dưới.
Một phen đăng ký, Tiểu Thúy cũng đi đến chỗ Tiêu Lâm, Tiêu Lâm nhìn nhìn dãy số rậm rạp, suy ngẫm một hồi viết lên một chữ thập !
Sau khi Tiểu Thúy đi xong một vòng, liền đem giấy đăng ký đưa cho Diệp Tư, Diệp Tư nhìn thoáng qua, lập tức gật gật đầu bảo Tiểu Thúy mang đi, sau đó nhìn mọi người nói : " Đa tạ mọi người ! Ta cũng không có nhiều lời, sẽ đem thù lao cấp cho họ ! "
Nói xong, Diệp Tư cầm lấy huyền kỹ, nhìn mọi người nói : " Bất quá huyền kỹ chỉ có một quyển. cũng không thể chia đủ cho mọi người được. Như thế này đi, ta có một giải pháp, ta ra vài đề mục câu đố, ai có thể trả lời nhiều nhất thì liền có được huyền kỹ, thế nào ? Nếu như không chiếm được thì mọi người cũng đừng oán hận ! "
" Cứ dựa theo sự sắp đặt của Diệp Tư tiểu thư ! " Người khác còn không có nói gì, Chu Dương dẫn đầu đáp ứng.
Thấy Chu Dương mở miệng, mấy người quý tộc rốt cuộc cũng có phản ứng, suy nghĩ một chút cũng đáp ứng đề nghị này, giống như Diệp Tư nói vậy, một quyển huyền kỹ cũng không thể chia nhỏ cho nhiều người như vậy, chỉ có thể bằng vào bản lĩnh mà lấy. Không ai muốn thừa nhận mình kém hơn so với người khác, người khác đáp ứng lý do gì bản thân không chịu đáp ứng chứ.
" Ha ha ! Một khi đã như vậy, cám ơn mọi người ! " Đôi môi anh đào Diệp Tư khẽ mở, nở nụ cười mê hoặc, làm cho một ít thiếu niên cảm thấy yết hầu khô khốc.
" Tiểu Thúy ! Ra đề mục ! " Diệp Tư làm việc thực rõ ràng, sau khi mọi người đã đáp ứng, nàng liền lui ra ngoài, nhường lại quyền điều khiển cho nha hoàn của nàng.
Tiểu Thúy gật gật đầu, lấy ra một đề mục đã chuẩn bị sẵn : " Mọi người nghe kỹ, đề thứ nhất của tiểu thư : Có một bạch cầu và một hắc cầu, cân nặng bằng nhau, bề ngoài giống nhau như đúc, nếu bịt kín hai mắt người lại, hỏi có cách nào phân biệt được chúng ?"
Vấn đề thứ nhất vừa ra, nhất thời làm cho đám công tử nhìn ngó lẫn nhau, đồng thời nhíu mày lại.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện