[Dịch]Nhân Duyên Tiền Kiếp - Sưu tầm

Chương 47 : Đến Du Phủ ( Phần 2)

Người đăng: 

.
Sau khi nhận được lời đáp ứng sảng khoái của Du Thái Phó, Ngân Bình hài lòng, vui vẻ tiếp tục dùng bữa. Thật ra lần đến Du Phủ này, Ngân Bình không nhất định phải đi. Cho dù Du Thái Phó dùng thân phận nguyên lão hai triều thì có thể đè ép được công chúa cao quý như nàng sao? Nhưng Du Thái Phó công khai mời công chúa đến phủ tạ lỗi, Ngân Bình nhận lời mời lần này chính là cấp cho Du Phủ một ân tình, đồng thời nói cho các thế lực bên ngoài biết hoàng gia sẽ không vì một lỗi lầm nhỏ Du Tiểu Liên mà bỏ mặc họ Du, làm rét lòng các lão thần trong triều. Cũng tránh cho phụ hoàng thêm nhiều rắc rối. Du gia và Đồ gia là thông gia có liên kết chặt chẽ quyền lợi với nhau,căn cơ trong triều lại vô cùng sâu rộng, đa số văn thần đều là môn sinh đắc ý của họ.Là người hoàng gia, Ngân Bình trong lòng cũng có nhiều nghi kỵ, lần này nàng muốn "Nhất tiễn song điêu" không những dạy dỗ Du Tiểu Liên một bài học mà còn muốn thu hồi một số đặc quyền cùa họ Du, làm suy yếu dần thế lực Du -Đồ. Du Tiểu Liên chẳng phải muốn tự đầu độc mình vu vạ cho nàng sao? Hơn nữa còn thừa dịp ả bị bệnh? Nàng liền thuận theo ý ả. Chẳng phải Ngân Bình "Thần cơ diệu đoán" biết trước được kế hoạch của ả, mà là hai tỷ muội nhà này quả thật không có sáng kiến, lại sử dụng lại thủ đoạn cũ.Chỉ là bất đồng, kiếp trước là vì Du Tiểu Liên muốn chia rẽ tình cảm của Ngân Bình và Tống Minh mà kiếp này là muốn hủy hoại thanh danh của nàng.Đây là ả tự tìm đừng trách nàng nặng tay, vô tình! Sau gia yến, Vương thị- chính thê của Du Thái Phó đồng thời cũng là mẫu thân thân sinh của Du Tiểu Liên nhiệt tình dẫn Ngân Bình đến khuê phòng , nơi Du Tiểu Liên đang nằm dưỡng bệnh. Trước cửa phòng có hai nha hoàn coi chừng, thấy người đến hoảng hốt quỳ xuống hành lễ: "Nô tì tham kiến công chúa, tham kiến phu nhân!" Ngân Bình lạnh nhạt gật đầu, hai nô tì kia nhanh nhẹn, cung kính mở cửa mời nàng vào trong. Khuê phòng vô cùng thoáng mát, các vật bày trí trong phòng vô cùng xa hoa, quý giá đều này cho thấy mức độ được cưng chìu của Du Tiểu Liên ở Du Phủ. Lúc này trên giường lớn khắc hoa bằng gỗ đàn, Du Tiểu Liên đang nằm cuộn mình trong lớp chăn dày, khuôn mặt có chút mệt mỏi, nghe thấy Ngân Bình đến cũng "Gắng gượng" ngồi dậy hành lễ nhìn vô cùng đáng thương, dễ vỡ. Ngân Bình thấy thế cũng mỉm cười ôn hòa, ngăn nàng lại: "Miễn lễ, Du tiểu thư còn bệnh cứ nằm xuống nghỉ ngơi!" Du Tiểu Liên nhìn Ngân Bình đầy cảm kích, yếu ớt dựa vào cạnh giường: "Đa tạ công chúa!" Ngân Bình khuôn mặt nhiễm chút lo lắng, quan tâm hỏi: "Thân thể Du tiểu thư thế nào?" "Thần nữ đã khỏe nhiều rồi, cảm ơn công chúa khoan ái!" Du Tiểu Liên mỉm cười suy yếu,ánh mắt còn mang theo chút cảm động.Sau đó, quay đầu hướng Vương thị sâu kín nói: "Mẫu thân, nữ nhi có chuyện muốn nói riêng cùng công chúa! Người có thể giúp ta chuẩn bị một chén canh cá lư được không?" "A, Được! Con cùng công chúa hãy hảo hảo nói chuyện!" Vương thị "khéo hiểu lòng người" cho Du Tiểu Liên một ánh mắt "thâm tường" ,quy củ hướng Ngân Bình hành lễ rồi dẫn đám nô tì trong phòng lui xuống, đi ra còn chu đáo khép cửa phòng lại. Ngân Bình yên lặng nhìn ánh mắt trao đổi giữa hai người, trong lòng cười lạnh. Diễn cũng khá chỉ là ánh mắt kia đừng âm u như vậy thì coi như hoàn hảo. Rất nhanh trong phòng trừ Liễu Hồng ở lại chiếu cố Du Tiểu Liên chỉ còn lại hai người Ngân Bình, Xuân Mai. Ngân Bình liếc mắt nhìn chén thuốc nóng hầm hập trên tay Liễu Hồng, trong mắt lướt nhanh qua một tia sáng lạnh, khẽ mỉm cười, "hảo ý" nói: "Hôm nay, ta có đem theo dược dưỡng sinh của hoàng gia, ngươi phải uống nhiều một chút!" Nàng vừa nói vừa tiến lên nhanh như cắt vươn tay nhẹ nhàng điểm mấy chỗ trên người Liễu Hồng,nàng ta không chút đề phòng bị Ngân Bình điểm trụ đứng yên bất động cũng không làm rơi chén thuốc. Hai mắt mở to,miệng chỉ nói được "a..a" kinh sợ nhìn Ngân Bình. Xuân Mai bên cạnh cũng nhanh nhẹn mở hộp thức ăn cầm theo, múc ra một bát thuốc.Ung dung bắn từ giữa hai ngón tay của tay cầm hộp, một ít bột trắng liền thuận lợi rơi vào bát thuốc đen đặc. Du Tiểu Liên đang định mở miệng giả vờ cám ơn, thấy động tác của Ngân Bình đầu tiên là sửng sốt sau đó thảng thốt la lên: "Công chúa..Người đây là?" Ngân Bình lúc này cũng lười diễn cùng nàng, lạnh giọng ra lệnh: "Cậy miệng nàng ra, đổ thuốc vào!" Du Tiểu Liên nghe vậy bị dọa ngây người, hai mắt trừng to, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Ngân Bình.Chưa kịp kêu cứu, đã bị Xuân Mai soàn soạt nhào tới,một tay bóp miệng nàng, một tay đổ thuốc. Du Tiểu Liên liều mạng giẫy giụa, nàng không biết đây là độc của nàng nên không chết được. Đại khái cho rằng Ngân Bình thật sự lấy mạng nàng.Ngân Bình trong lòng cảm thán không thôi, nàng cũng bỏ nhiều công sức đem cả đống dược của Du Tiểu Liên nghiền nhỏ thành bột, bởi vậy phải bắt Du Tiểu Liên uống hết nếu không thật lãng phí nha!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang