[Dịch]Nhân Duyên Tiền Kiếp - Sưu tầm

Chương 45 : Bàn Tán Xôn Xao

Người đăng: 

.
Trong một quán trà lớn ở Kinh Thành, có hai khách uống trà vây quanh cái bàn nhỏ trò chuyện. "Ai, ngươi biết gì chưa? Tiểu thư Du Phủ Du Tiểu Liên làm ra hành vi đồi phong bại tục bị người phát hiện mà xấu hổ ngã bệnh luôn đó!" "A? Du tiểu thư? Không thể nào!" "Cái gì mà không thể nào!Bạn của em họ của chị dâu ta làm cung nữ trong cung kể lại. Nghe nói là quyến rũ Nhị hoàng tử bất thành! Còn bị công chúa phạt nên ngã bệnh! Chứ ngươi nghĩ một tiểu thư trong cung tự nhiên bị phạt nặng vì nguyên nhân gì?" "Quyến rũ nhị hoàng tử? Chả trách được ai mà chẳng muốn làm hoàng tử phi! Thật đáng tiếc! Ta nghe nói Du tiểu thư là một đại mỹ nhân đâu!" "Thôi đi! Dù có đẹp thì sao, dùng cái rắm a! Nàng đức hạnh như vậy mà ngươi cũng muốn sao?" "Ai! Sao ngươi có thể nói vậy được dù sao người ta cũng là con gái của Du Thái Phó đức cao quyền trọng! Nói không chừng chuyện này có cái gì đó hiểu lầm thì sao? Ta nghe nói nhiều công tử, tiểu thư đều nói Du tiểu thư bị phạt vì không tuân thủ lễ nghi mà!" "Ta nhổ vào! Ngươi nói chuyện có lý một chút đi, mấy công tử, tiểu thư đó nói mà ngươi cũng tin! Ngươi nghe qua " Quan trường cấu kết" chưa, chẳng phải họ đều bao che lẫn nhau sao?" "Ha ha, Chẳng phải là vì ta thương tiếc hồng nhan sao?" "Hừ! Ta thấy ngươi á, chính là đọc nhiều sách quá, trong đầu cứ nghĩ ai xinh đẹp cũng là nữ thần!" "Hắc Hắc, chẳng phải kiếm chuyện nói cho vui thôi sao!" Bên này, hai người ngươi một lời ta một câu. Lúc này, bên cạnh bàn trà có người không khỏi cảm thấy hào hứng, bưng ly trà đi tới, gia nhập đội ngũ buôn chuyện. "Ai, Các ngươi biết không, vậy mà dạo trước có người dám đặt điều nói công chúa ỷ quyền ỷ thế xử phạt Du tiểu thư, đúng là không biết sống chết mà! Công chúa dịu dàng, thuần lương như vậy, mấy tháng trước nàng còn đi cứu tế ở Sơn Nam đó!" "Ừ đúng đó, bây giờ mọi chuyện sáng tỏ rồi,những người tung tin đó đúng là phường bất lương mà, làm ta chút nữa cũng bị lừa!" "Ta còn nghe nói Du Thái Phó vì thay nữ nhi tạ lỗi mà mở lời mời Ngân Bình công chúa đến Du Phủ dùng cơm, đồng thời bày tỏ thái độ trung tâm của mình với hoàng gia!" "Có chuyện như vậy sao? Không biết Ngân Bình công chúa có nhận lời không?" "Ta thấy chắc công chúa sẽ đến, dù sao Du Thái Phó cũng là lão thần hai triều, lời nói cũng có trọng lượng nha!" "Như vậy chằng khác nào cho Du Phủ một bậc thang đi xuống, Du tiểu thư cũng có cơ hội vãn hồi danh dự! Du Thái Phó đúng là suy nghĩ sâu rộng mà!" "Nhưng ta thấy công chúa cũng không cần phải đi , dù sao công chúa cũng được hoàng thượng yêu thương như vậy cần gì phải e sợ Du Thái Phó chứ!" "Ây, chuyện mấy kẻ quyền quý thường nhiều dây mơ rễ má lắm, dân thường chúng ta không hiểu nổi đâu!" Trong quán trà náo nhiệt phi thường, mọi người đều bị chủ đề Du tiểu thư, Ngân Bình công chúa làm sôi động lên. Chỉ thấy mọi người nương theo chủ đề, tranh nhau phát biểu ý kiến của mình, thỉnh thoảng phát ra tiếng cảm thán, tiếng giễu cợt, bầu không khí trong nhất thời hưng phấn tới cực điểm. "Ai, các ngươi biết không? Biết không? Nghe nói Thiên tôn giáo gần đây lại hoạt động lại!". Mọi người lại bắt đầu đàm luận, tiêu điểm lần này vây quanh Thiên tôn giáo đang rất nổi bật gần đây. "A? Thiên tôn giáo chẳng phải là Tà giáo lớn mạnh nhất trong giang hồ một thời sao? Ta nghe nói chục năm trước đã biến mất sao bỗng nhiên lại xuất hiện!" "Đúng vậy! Thiên tôn giáo là tà giáo độc ác, giết người vô số! 15 năm trước chỉ trong một đêm bỗng nhiên biến mất, giờ xuất hiện lại chỉ sợ lại có một trận máu tanh!" "Thiệt hay giả? Chuyện này thật quỷ mị!" "Ách~ ta cũng chỉ nghe cha ta kể lại, nên cũng không biết thật giả thế nào!" "Cái này...trong giang hồ nhiều chuyện khó nói lắm! Không chừng! Ta cho rằng..." Nói liên miên, lải nhải bất tận, một đám người lúc rảnh rỗi trong quán trà không ngừng bàn luận. Họ hồn nhiên không phát hiện, một cụ già tóc bạc phơ ngồi ở một góc khuất trong quán, khi họ nhắc đến Thiên tôn giáo thì mắt lóe lên một tia lạnh lùng!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang