[Dịch]Người Vô Tâm- Sưu tầm
Chương 39 : Kim Nhi nổi giận
.
Lúc này Lý Ngọc Vân đã không còn sức để chông cự được nữa, thân hình của hắn ngã khụy xuống đất, ánh mắt lộ ra vẻ không cam lòng.
" Gàoooooooooooooooooooo "
Một tiếng gào của dã thú vang lên từ bốn phương trời, sau đó giây lát một con cự viên từ trên không trung đáp xuống.
" Rầm ! "
Cự viên rơi xuống đất tạo nên một xung chấn không nhỏ, làm cho Lý Ngọc Vân bị đánh văng ra xa, khóe miệng của hắn không kìm nổi mà run rẩy.
" Mẹ nó, lại lòi ở đâu ra môt con thú siêu khủng như thế chứ ?! " Lý Ngọc Vân cảm giác sợ hãi, bản thân mình còn chưa bằng cái móng chân của con cự viên này nữa. Lúc này, pháp sư hắc ám từ từ đi tới bên mình con cự viên, cánh tay duy nhất nhẹ nhàng âu yếm lớp lông dày của nó. Sau đó hắn quay lại, ánh mắt hung ác nhìn Lý Ngọc Vân.
- "Thằng nhãi, ngày hôm nay ta sẽ cho ngươi biết, pháp sư truyền thuyết là loại tồn tại như thế nào ! Khặc khặc ... coi như là một món quà đưa tiễn ngươi vậy ! Ha ha ... Nhân thú hợp nhất ! "
Pháp Sư Hắc Ám giơ cao quyền trượng, hắn vừa hung ác nói với Lý Ngọc Vân, vừa nhanh chóng đọc xong một câu thần chú huyền bí nào đó. Tử trương trong tay của hắn phát ra cột ánh sáng màu tím rực rỡ, chiếu thẳng lên trời cao
" Gàoooooooooooo " Cự viên vung tay vỗ vào lồng ngực, hưng phấn ngửa mặt lên trời gào to một tiếng cuồng ngạo. Sau đó, toàn thân cự viên phát ra ánh sáng vàng rực, nhanh chóng hưởng ứng với cột ánh sáng tím nọ, thân hình của nó nhanh chóng tan biến, hóa thành một lớp chiếc áo giáp bàng bạc phủ kín toàn thân Pháp Sư Hắc Ám !
Pháp Sư Hắc Ám tắm mình trong cột sáng, luồng năng lượng hùng mạnh tràn vào trong cơ thể của hắn, nhanh chóng chữa trị thương tổn mà Lý Ngọc Vân gây ra, kể cả cánh tay bị gãy cũng phục hồi nguyên trạng.
Lý Ngọc Vân há hốc mồm, vẻ mặt không tưởng tượng nỗi nhìn chằm chằm biến hóa của Pháp Sư Hắc Ám, nội tâm thầm run sợ : " Người của hành tinh Iris mạnh như vậy sao ?! Mẹ nó, giờ mình không còn chút sức lực để chạy trốn nữa rồi, không lẽ đứng đây chờ chết sao ?! "
Lý Ngọc Vân khẽ nhúc nhích cánh tay rã rời của mình, cố gắng di chuyển thân thể nặng nề đi ra xa. Nhưng hắn vừa cử động một chút liền té ngã xuống đất, cánh tay cũng vì vậy mà chống mạnh xuống đất
" Rắc ! "
Cánh tay của hắn không chịu nổi trọng lượng của cơ thể liền bị gãy ngang, xương trắng đâm thủng lớp da lòi ra bên ngoài. Cảnh tượng cực kỳ khủng bố . Lý Ngọc Vân cắn chặt hai hàm răng để không phát ra tiếng kêu thảm thiết, mồ hôi lạnh từ trên trán bắt đầu đổ xuống, rơi thành từng giọt dưới mặt đất.
" Này, anh ngốc sao không gọi cho tôi ! Anh đúng là ngốc mà ! " Đúng lúc này, giọng nói lo lắng của Kim Nhi vang lên !
" Xin lỗi ! Chỉ sợ tôi không chịu đựng được rồi .... " Lý Ngọc Vân có chút hối hận vì không gọi Kim Nhi, nhưng hắn biết có gọi cho nàng cũng không giúp đỡ được gì.
- " Hừ, anh nói tôi là kẻ vô dụng hả ? Chủ nghĩa đàn ông của anh cao quá rồi đó ! Hừ hừ ... bây giờ anh cứ nằm yên đó, một lát nữa sẽ đau đớn một chút nhưng cố gắng chịu đựng. Đợi tôi ra xử lý tên khốn kia rồi chữa trị cho anh ! Hừ hừ, sau đó cho anh biết tay, ... dám khinh thường tôi " Kim Nhi có chút bực mình, nàng nhanh chóng đi tới vị trí có ký hiệu " Nguy cấp " , không chút do dự mà ấn lên chiếc nút mà đỏ đó.
" Xoẹt ! Á ! "
Lý Ngọc Vân bật kêu thật thanh một tiếng, bởi vì hắn cảm thấy đau nhói ở nơi tim. Đau ! Đau thấu trời xanh ! ....
Lý Ngọc Vân kiên cường cắn chặt hai hằm răng, gân xanh hiện rõ lên trên trán của hắn. Lúc này, từ vị trí trái tim của hắn bắn ra một tia sáng rực rỡ, sau đó một bóng người con gái từ từ xuất hiện. Nàng không phải ai khác chính là Kim Nhi ...
Pháp Sư Hắc Ám sau khi hấp thụ xong luồng năng lượng hùng mạnh liền xảy ra đột biến, trên thân thể của hắn được bao phủ bởi một lớp giáp bàng bạc, toát ra sức mạnh hùng hậu không thể chống đỡ. Hắn giương ánh mắt âm lãnh nhìn chằm chằm vào Lý Ngọc Vân nằm ở phía xa, cười sằng sặc nói :
- " Thằng nhóc, ngươi phải vinh hạnh được chết dưới trạng thái hùng mạnh nhất của ta. Ha ha .... Tử Tiêu Cuồng Lôi, Vạn Lôi Quy Nhất ! Ha ha ..... Chết đi "
Hắn vung cao tử trượng trong tay, từ trên bầu trời xuất hiện vô vàn sấm chớp, dùng tốc độ nhanh nhất giáng thẳng xuống vị trí của Lý Ngọc Vân, thanh thế cực kỳ kinh người và không thể nào tránh khỏi. Lý Ngọc Vân thầm hô không xong, bất quá Kim Nhi ở bên cạnh hắn cũng không có chút gì lo lắng, nàng khẽ bĩu môi một cái, thân hình nhoáng lên biến mất rồi nhanh chóng xuất hiện trước mặt Pháp Sư Hắc Ám, chân phải tung ra một cú đá mạnh mẽ vào người hắn.
- " Hự ! " Pháp Sư loạng choạng lùi lại, kinh ngạc nhìn cô gái lạ mặt này. Bất quá hắn cũng không dừng lại phép thuật mà lại càng nhanh chóng gia tốc thêm, lôi điện đầy trời giáng mạnh xuống vị trí Lý Ngọc Vân đang nằm.
" Oành ! Oành ! Oành ! .... "
" Mẹ nó , lần này chết chắc rồi ! " Lý Ngọc Vân tuyệt vọng nhìn tia chớp màu đen tuyền giáng xuống cơ thể mình. Bỗng dưng, kỳ biến xảy ra.
" Oa ha ha ha .... Bổn Long đã trở lại, cậu bé đừng lo lắng, để ta nuốt sạch đám sấm sét này cho ! Ha ha .... Toàn món ăn ngon ... " Lôi Long không biết từ lúc nào đã xuất hiện, hắn hóa thành hình người đứng bên cạnh Lý Ngọc Vân, gương mặt lộ ra nụ cười vui sướng . Sau đó, Lôi Long vung tay lên cao tạo thành một lốc xoáy, cuốn tất cả lôi điện đang vần vũ trên trời xuống đất rồi hấp thu vào trong cơ thể mình.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện