[Dịch] Người Cầm Quyền (Chưởng Quyền Giả)
Chương 23 : Làm đấu sĩ.
.
Hàn Đông hạ quyết tâm và cảm thấy dễ chịu hơn, hắn trở lại công tác ở cục thống kê, dựa theo những gì Hoàng Văn Vận đã từng phát biểu trước đó để sửa bản thảo lại một chút, coi như tất cả đều xuất phát từ vấn đề ổn định, lấy đó làm xuất phát điểm để phân tích sự quan trọng và tất yếu của quá trình mở rộng cải cách.
Vì muốn tăng thêm tính thuyết phục mà Hàn Đông cố ý xuất phát từ thị giác công tác ở cơ sở, kết hợp với công tác số liệu thống kê, tiến hành so sánh huyện Phú Nghĩa trước và sau cải cách, vì vậy mà bản thảo càng thêm tỉ mỉ và xác thực.
- Rất tốt, thế này thì tốt hơn rất nhiều rồi.
Hàn Đông thỏa mãn hít vào một hơi thuốc.
- Tút, tút, tút...
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Hàn Đông nhận điện thoại, bên trong vang lên một âm thanh duyên dáng:
- Đoán xem là ai đây?
Hàn Đông cười ha hả, khóe miệng vểnh lên:
- Để đoán xem nào, là tiểu mỹ nhân...
- Hì hì, anh Đông đúng là rất xấu.
Đầu dây bên kia chính là con gái của cô Hàn Tuệ Linh, tên là Tiêu Bối Bối, đây là một cô gái nhỏ rất đáng yêu, bây giờ đang học cấp ba, có quan hệ rất tốt với Hàn Đông:
- Anh Đông, anh đi xa như vậy mà cũng không nói lời nào.
Hàn Đông cười nói:
- Không phải anh đi rất gấp sao? Sau này quay về sẽ mang theo lễ vật cho em.
- Hay quá, anh Đông, sau này anh sẽ công tác ở bên kia sao?
- Ừ, có lẽ phải công tác ở đây một thời gian dài.
- Vậy cũng tốt, sang năm em sẽ sang bên đó học tập, lúc đó sẽ tìm anh.
- Nha đầu chết tiệt này, chỉ biết chơi thôi.
Bên kia vang lên âm thanh của Hàn Tuệ Linh, sau đó nàng giật điện thoại và nói:
- Tiểu Đông, cháu ở bên kia thế nào? Đã quen chưa?
- Cô, cháu ở bên này rất tốt...
Hàn Đông nở nụ cười, chú của hắn gặp chuyện không may, cô Hàn Tuệ Linh vẫn ở vậy nuôi nấng Tiêu Bối Bối, trước nay đều rất tốt với hắn, coi hắn như con mình vậy.
- Vậy là tốt rồi, cô còn có lắng cho tính tình của cháu, sợ sẽ không quen, khi nào cô có thời gian sẽ đến thăm.
Hàn Đông cảm thấy ấm áp, trước mắt không khỏi lóe lênn gương mặt từ ái của cô Hàn Tuệ Linh.
- Tiểu Đông, cô chuẩn bị cùng mẹ cháu mở một công ty, cháu thấy thế nào?
Hàn Đông cười nói:
- Mở công ty cũng tốt, dù sao mọi người cũng không có việc gì, mở một công ty cũng có nơi ký thác tâm linh.
- Đúng vậy, cô cũng nghĩ như vậy, cháu thấy cô và mẹ luôn nhàn rỗi, mở một công ty thì cũng có việc để làm, nhưng cũng không biết mở công ty gì, cháu cho cô một lời khuyên xem, ngành nào kiếm được tiền?
Khóe miệng Hàn Đông khẽ nhếch lên nhưng trong lòng thì khá ấm áp, hắn nói:
- Cô, với bản lĩnh của cô và mẹ cháu, mở công ty nhất định sẽ phát triển tốt., còn ngành nào dễ kiếm được tiền, cháu cảm thấy phát triển nước giải khát, còn có sản nghiệp máy tính đều là những thứ dễ kiếm tiền, đặc biệt là công nghệ thông tin, sau này nhất định sẽ bộc phát mạnh, hơn nữa còn có thể đa nguyên hóa. Bây giờ nếu chúng ta đầu tư thì sẽ là thời cơ tốt, dù sao thì ở phương diện này trong nước cũng lạc hậu rất lớn so với nước ngoài.
- Máy tính là ngành công nghệ cao, cô cũng không hiểu.
- Cô không quen cũng không phải là vấn đề, cô chỉ cần làm bà chủ là được, cô có thể tuyển dụng nhân viên kỹ thuật và nhân viên quản lý, chỉ cần cô nắm chắc phương hướng là được, làm lãnh đạo cũng không cần hiểu tất cả, biết dùng người là tốt rồi.
- Ha ha, cậu nói đúng, xem ra tiểu quan như cậu cũng có kiến thức, để cô liên lạc với mẹ cháu. Đúng rồi, cháu đã có ý như vậy, sau này sẽ làm tham mưu cho cô, công ty phát triển tốt sẽ có một phần cổ phần của cháu.
Hàn Đông cười cười:
- Cũng không cần cho cháu cổ phần, vì cháu cũng không giúp được gì nhiều.
Hàn Tuệ Linh trước nay luôn rất tốt với Hàn Đông, thật sự coi hắn như con mình, vì thế mà hắn rất quan tâm đến chuyện cô mình mở công ty, cũng không che giấu bất cứ điều gì, nói ra những thao tác tương ứng. Căn cứ vào những gì Hàn Đông được biết, sản nghiệp máy tính bùng nổ ở Trung Quốc những năm chín mươi, quy mô thị trường cứ mỗi năm lại tăng thêm vài chục lần, lúc này nếu tiến vào mà kinh doanh tốt, tương lai sẽ là một công ty đầu ngành trong nước.
- Tiểu Đông, xem ra cháu hiểu rất nhiều.
Hàn Tuệ Linh rất kinh ngạc, nàng dùng giọng đùa giỡn nói:
- Cô thấy cháu cũng đừng làm quan nữa, theo cô mở công ty, phát triển công ty trở thành hạng nhất.
Hàn Đông nói:
- Cô cũng đừng chọc cháu, cháu tham mưu cho cô là được, vì cô và mẹ cầm lái, công ty hoàn toàn có thể phát triển tốt.
- Vậy cũng được, cô sẽ thương lượng với mẹ cháu, đúng rồi, cô đã gửi cho cháu mười ngàn, cuộc sống bên kia chưa quen, có chút tiền cũng thuận tiện hơn.
- Vâng, cảm ơn cô, xem như cháu làm tham mưu cũng có lời lớn.
Hàn Đông cười nói, thật ra hắn cũng không thiếu tiền, khi đến Vinh Châu thì mẹ Dư Ngọc Trân đã cho hắn một thẻ ngân hàng hơn hai chục ngàn, hắn còn chưa dùng hết, vì tiền lương mỗi tháng đã đủ cho tất cả phí sinh hoạt rồi.
Hàn Đông kết thúc điện thoại, hắn thở dài một hơi, cảm thấy hài lòng, vận mệnh kiếp trước đang chậm rãi cải biến.
Hàn Đông tâm tình vui sướng, hắn kiểm tra lại bản thảo một lần nữa, sau đó tìm được sổ điện thoại đảng ủy chính quyền huyện Phú Nghĩa, bấm số thư ký Trương Trường Hà của bí thư Hoàng Văn Vận, nói:
- Trưởng khoa Trương, chào anh, tôi là Hàn Đông, là cục trưởng cục thống kê, tôi muốn đến báo cáo công tác với bí thư Hoàng, không biết bí thư Hoàng có rảnh không?
Lúc này Dương Lâm Sâm đã đi, Hoàng Văn Vận có thể đang rảnh.
Trương Trường Hà khách khí nói Hàn Đông chờ một lát, sau đó đi vào hỏi thăm ý kiến của Hoàng Văn Vận, cuối cùng trở ra nói:
- Cục trưởng Hàn, bây giờ bí thư không rảnh, anh ấy nói tôi chuyển cáo với anh, hy vọng anh an tâm làm tốt công tác bản chức.
Hàn Đông ngẩn người, sau đó liên tục nói:
- Vâng, vâng, cảm ơn trưởng khoa Trương.
Hàn Đông cúp điện thoại mà trong lòng cảm thấy khó hiểu, Hoàng Văn Vận có ý gì? Chẳng lẽ mình đến báo cáo công tác là không an tâm công tác?
- Có chuyện gì vậy? Sao không vừa mắt mình?
Hàn Đông thở dài bất đắc dĩ, hắn bị Thẩm Tòng Phi hiểu lầm, ngay cả Hoàng Văn Vận cũng có ý bất mãn với mình, trong sự việc này có vấn đề gì? Chẳng lẽ Thẩm Tòng Phi nói gì đó về mình? Hoặc Vương Tiến Quý giở trò gì đó?
Hàn Đông suy xét một lúc lâu nhưng chẳng thể hiểu có gì xảy ra, hắn cũng không làm sai điều gì, sao lại như vậy?
- Hừ, không nghĩ nhiều nữa, nếu đã như vậy thì tự mình phấn đấu.
Hàn Đông quyết định không tiếp tục suy nghĩ thêm:
- Xưa nay anh hùng đều tịch mịch, mình là một đấu sĩ cô độc, dù sao mọi người cũng sẽ nhanh chóng biết về mình.
Hàn Đông lấy một phong thư ra, cho bản văn của mình vào trong, tìm địa chỉ của nhận báo Tây Xuyên, quyết định sáng mai đi gửi. Tuy thế lực bảo thủ chiếm thế thượng phong ở tỉnh Tây Xuyên, nhưng dù sao thì mỗi ngày nhật báo cũng có những lời phát biểu ủng hộ cải cách, dù sao cũng có chút địa điểm cho phái cải cách phát biểu chính kiến.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện