[Dịch] Ngự Linh Thế Giới

Chương 4 : Vân Thể Thiên Phong thuậtspan

Người đăng: vipnd2003

Huyền Linh đại lục, Chư Thiên chi mộ. Không một ai biết được lai lịch của phiến đại lục này, cũng như không một ai biết quá khứ của nó. Nơi đây tựa như đã bị thời gian xóa đi dấu vết, đại đạo không còn, thần ma tịch diệt. Đại lục bị hải vực rộng lớn vô cùng chia thành bốn châu ba đảo, giữa các khu vực này có khoảng cách tựa như khó có thể vượt qua. Mà Vân Mộ đang ở trên phiến đại địa này, chính là nằm ở cực nam của Huyền Linh đại lục 【 Nam Ly Châu 】. Nam Ly châu có vô số thế lực đan xen phức tạp, ba đại vương triều chiến tranh không ngừng, lại có chính tà cửu tông, ngũ phương hào môn mỗi thế lực chiếm cứ một phương, có thể nói là một vùng đất vô cùng hỗn loạn. Vân Mộ lại là con dân thuộc về Đại Lương cổ quốc của Cổ Càn vương triều. ... Một lần nữa trở lại trong gian phòng, Vân Mộ ngồi lẳng lặng xếp bằng trên giường gỗ, sắp xếp lại ký ức hỗn loạn trong đầu. Ba ngày sau chính là ngày mười lăm tháng tám, ngày trăng tròn nhất năm, đồng thời cũng là ngày mà Vân gia mở ra khải linh đài. 【 Khải Linh Đài 】 là cách duy nhất để thức tỉnh linh khiếu, mà linh khiếu lại là trọng điểm để luyện hóa 【 Huyền Linh 】 . Trong kiếp trước, Vân Mộ bởi vì người bị trọng thương, thiên phú chưa đủ, nên đã bỏ lỡ nghi thức khải linh, mà lần này hắn tự nhiên không muốn bỏ qua cơ hội thay đổi vận mệnh của chính mình. "Huyền Linh" giả, đem hoang thú hồn phách ẩn giấu tại linh khiếu trong cơ thể con người, dùng huyết khí dựng dưỡng mà sinh trưởng, ngoài có thể ngăn địch, trong có thể tụ lực, thiên biến vạn hóa, thông thiên triệt địa. Mà tu sĩ có Huyền Linh, địa vị thường thường tương đối cao quý, được thế nhân tôn xưng là 【 Huyền Giả 】. Kiếp trước Vân Mộ chính là một vị huyền giả, hơn nữa còn là một Huyền Tông cường đại. Chỉ là kiếp trước quá trình Vân Mộ thức tỉnh linh khiếu có chút khó khăn, chính là sau khi bị đuổi ra khỏi Vân gia, vì bị cái chết của mẫu thân kích thích, do đó mới thỏa mãn điều kiện thức tỉnh linh khiếu. Thật lòng mà nói, Vân Mộ lúc đó có vài phần may mắn, hôm nay hắn không thể nào đi theo con đường cũ, càng không thể để cho bi kịch tái diễn một lần nữa. Nhưng chính mình hiện tại không chỉ không có tu vi, người còn bị thương nặng, hiện tại ngay cả đi lại cũng trở thành vấn đề, làm sao có thể bước lên khải linh đài, thức tỉnh linh khiếu chứ? "Còn ba ngày thời gian sao, không biết có đủ hay không!" Vân Mộ trong lòng sinh ra cấp bách, khẽ nhíu đôi lông mày nho nhỏ, trên mặt lộ ra vẻ chững chạc hoàn toàn không hợp với số tuổi của mình. Có trí nhớ một trăm năm, mặc dù Vân Mộ đối với tương lai tràn đầy kính sợ, nhưng hắn không cảm thấy do dự hay mê mang, càng không cảm thấy sợ hãi, hắn biết rõ chính mình muốn làm gì, đang làm gì, nên làm gì. ... ———————————— Vân phủ nội viện, Thính Phong tiểu trúc. Lúc này, vợ chồng Vân Vượng đang quỳ gối bên ngoài trúc đình, không ngừng dập đầu , cả người lạnh run, vẻ mặt cực kỳ sợ hãi. Bên trong trúc đình, một cẩm y thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi, mệt mỏi tựa vào trên ghế dài, bưng chén trà nhỏ không chút để ý vuốt vuốt . Vân Minh Hiên, đại thiếu gia của Vân gia đệ tam phòng, thiên tư tiên thiên tứ khiếu, thiên phú ngộ tính khá cao, tuổi chỉ mười lăm đã là Huyền Đồ khai khiếu trung kỳ, hơn nữa còn thành thạo một môn huyền linh thuật, tuyệt đối là một trong những thiên tài đệ tử kiệt xuất nhất trong cùng thế hệ của Vân gia . Sau một hồi lâu, thiếu niên tiện tay đặt xuống chén trà nhỏ, không nhịn được nói: "Được rồi được rồi, đừng dập đầu nữa! Nếu làm bẩn gạch, còn phải thay gạch mới . Thật là hai tên phế vật, chút chuyện nhỏ cũng làm không nổi, nếu không phải nể mặt mũi muội muội của các ngươi, sớm đã ném các ngươi vào hồ nước cho cá ăn rồi ." Vợ chồng Vân Vượng thân thể nhất thời cứng đờ: "Minh Hiên thiếu gia, không... Không phải..." "Đủ rồi!" Thiếu niên lạnh lùng cắt lời đối phương nói: "Bổn thiếu gia chỉ để ý tới kết quả, không muốn nghe bất kỳ cái cớ gì. Từ giờ trở đi, không cần biết các ngươi dùng biện pháp gì, trong vòng ba ngày, phải đem kẻ bị chồng bỏ cùng với tên tiểu dã chủng kia đuổi ra khỏi Vân gia, nếu không các ngươi cũng không cần ở lại Vân gia nữa, chính mình cút ra khỏi Lưu Vân trấn đi!" Dứt lời, thiếu niên phất áo rời đi. Vợ chồng Vân Vượng liếc mắt nhìn nhau, từ sợ hãi đến do dự, trên mặt dần dần lộ ra nét tàn nhẫn. ... ———————————— "Hô ~~ vù vù ~~~ " Hô hấp thanh âm, trầm ổn mà đặc biệt . Trong gian phòng mờ mờ, Vân Mộ cố nén đau đớn trên người, trên mặt đất loay hoay tạo thành các động tác ly kỳ cổ quái... Hoặc ngừng hoặc dựng, hoặc đứng hoặc ngồi, hoặc ngưỡng hoặc nằm, tay chân phối hợp, ngưng thần chuyên chú, tĩnh tâm dưỡng khí. Cùng lúc đó, bụng của Vân Mộ có quy luật co rút lại , phối hợp với phương pháp hít thở, để máu đọng trong cơ thể hắn dần dần tan ra. Bộ pháp môn rèn luyện này tên là « Vân Thể Thuật » , là đệ tử Vân gia nhập môn thường dùng, sở hữu ba mươi sáu động tác, có thể cải thiện thể chất một chút, tăng cường lực lượng, đối với việc lưu thông máu cũng có hiệu quả nhất định. Vân Mộ từ ba tuổi bắt đầu tu luyện môn này, vô luận trời lạnh căm căm hay trời nắng chang chang, cho dù khổ cho dù mệt mỏi hắn cũng chưa bao giờ có một ngày nào lười biếng, kiên trì đến nay đã chín năm. Không hề khoa trương mà nói, hắn tuyệt đối là người tu luyện « Vân Thể Thuật » chăm chỉ nhất thuần thục nhất toàn bộ Vân gia . Vốn dĩ dựa vào cố gắng cùng thiên phú của Vân Mộ, sớm nên thức tỉnh linh khiếu rồi, nhưng ông trời không chiều theo lòng người, thể chất cùng lực lượng của hắn mặc dù vượt trên bạn cùng lứa tuổi không ít, nhưng tinh thần hồn lực chậm chạp không cách nào bước vào đệ nhất trọng cảnh giới. Mà những thiếu niên tuổi nhỏ hơn hắn, lực lượng yếu hơn hắn, ngược lại thật sớm đã thức tỉnh linh khiếu, trở thành 【 Huyền Đồ 】chân chính . Tinh thần hồn lực là gì? Con người vốn là đứng đầu vạn linh, trời sanh có tam bảo, huyết mạch chi "Tinh ", nội tức chi "Khí ", ý niệm chi "Thần ", đây cũng là "tinh khí thần" mà thế nhân thường nói. Mà tinh thần hồn lực, chính là "Thần" diễn hóa mà thành, huyền giả gọi nó là ý niệm lực, vô hình vô tướng, thiên biến vạn hóa. Tinh thần hồn lực mạnh yếu mặc dù không có bất cứ quan hệ nào với lực lượng, nhưng đối với chuyện thức tỉnh linh khiếu lại có tác dụng cực kỳ quan trọng, tinh thần hồn lực không đủ, không cách nào dẫn tinh thần lực vào thân thể, làm sao có thể thức tỉnh được linh khiếu? Người bình thường rất khó ngưng tụ tinh thần hồn lực, cuối cùng cả đời chưa hẳn có thể đạt tới đệ nhất trọng, cũng chính là cảnh giới 【 Ý Niệm Như Nhất 】 . Mà có người trời sanh đã có tinh thần hồn lực cường đại, còn nhỏ tuổi đã có thể thức tỉnh linh khiếu, trở thành huyền giả tài trí hơn người. Đây cũng là chênh lệch giữa người bình thường cùng huyền giả, chênh lệch này không thể vượt qua. Rất hiển nhiên, Vân Mộ thuộc về loại trước. ... ... "Vù vù ~~~ hô ~~ " Hấp khí, thổ khí, sau đó hấp khí. Thời điểm tu hành, Vân Mộ rất chuyên chú, trong lòng không có chút tạp niệm, đây là thói quen khổ tu nhiều năm của hắn. Không có thiên phú thì như thế nào? Tư chất bình thường thì như thế nào? Vân Mộ thủy chung tin tưởng chỉ cần chuyên tâm cố gắng làm chuyện gì, nhất định có thể đạt được thành công, nếu như không thành công, chỉ có thể nói rõ chính mình còn làm chưa đủ... Đây chính là đạo lý đầu tiên mà hắn học được sau khi hiểu chuyện. Chỉ một lúc sau, Vân Mộ khó nhọc hoàn thành ba mươi sáu động tác trong « Vân Thể Thuật » , không có nửa điểm lệch lạc, mà thương thế bên trong cơ thể hắn dần dần chuyển biến tốt đẹp, mấy chỗ máu đọng cũng đã tiêu tán, chỉ có gân cốt vẫn đau nhói. Cả bộ thể thuật đã hoàn thành, Vân Mộ cũng không dừng lại nghỉ ngơi, vẫn tiếp tục tái diễn động tác lúc trước. Cứ liên tục như thế, cho đến khi kết thúc ba lần, Vân Mộ ánh mắt ngưng tụ, cả người khí thế đột nhiên nổi lên biến hóa! Chỉ thấy mũi chân trái chống trên mặt đất, chân phải vận chuyển vắt lên đùi trái, tựa như sợi dây leo quấn lấy nhau, phần eo khẽ cong, hai tay mở rộng, giống như một con hùng thú sắp bổ nhào về phía trước. Đây là một tổ hợp động tác trọn bộ, tên là 【 Phi Hùng Thức 】, cùng ba mươi sáu động tác lúc trước khác biệt rõ ràng. Trên thực tế, « Vân Thể Thuật » có tên đầy đủ là « Vân Thể Thiên Phong Thuật » , tổng cộng có một trăm lẻ tám động tác, chính là Vân gia tổ tiên cảm ngộ mây bay biến hóa, do đó chế tạo thành một bộ thể thuật, đối với cải thiện thể chất có chút huyền diệu. Đáng tiếc, sau mấy lần biến cố thì Vân gia ngày càng suy bại, trở thành một cái gia tộc không ra gì, rất nhiều điển tịch đã mất ở bên ngoài. Mà bộ « Vân Thể Thiên Phong Thuật » chính là trong biến cố thất lạc, chỉ còn lại có động tác trụ cột nửa phần trước, về phần bộ phận tinh túy nhất phía sau đã không rõ tung tích rồi. Dần dần, « Vân Thể Thiên Phong Thuật » giản hóa thành « Vân Thể Thuật » , đưa cho Vân gia đệ tử nhập môn luyện tập, cho đến sau này cũng bị vứt bỏ một bên không ai ngó ngàng tới. Kiếp trước, Vân Mộ trong một lần du lịch bên ngoài, tình cờ ở trong một khu chợ giao dịch của huyền giả đổi được « Vân Thể Thiên Phong Thuật » bảy mươi hai thức phía sau. Chính là dựa vào bộ « Vân Thể Thiên Phong Thuật » đầy đủ này, thể chất của hắn mới được cải thiện, nếu không dựa vào tư chất nhất khiếu kiếp trước của hắn, muốn đột phá cảnh giới Huyền Tông, khó khăn không thua gì hái sao trên trời. Hơn nữa, Vân Mộ lúc đó đã trưởng thành, thân thể xương cốt đã thành hình, động tác phần sau chỉ tu luyện ba mươi ba thức, những động tác còn lại khó có thể làm được. Hôm nay hắn sống lại ở tuổi mười hai, đây là kỳ ngộ lớn nhất của hắn. Hắn vô cùng mong đợi, nếu chính mình tu luyện trọn bộ « Vân Thể Thiên Phong Thuật » , thân thể sẽ biến hóa thế nào. ... "Hô hô hô! ! !" Vân Mộ hít thở càng ngày càng dồn dập, không tới mười tứ, hắn đã đầm đìa mồ hôi, thân thể khẽ run, trong cơ thể huyết khí cuồn cuộn, sắp duy trì không được. 【 Phi Hùng Thức 】 không giống với động tác trụ cột khi trước, mà do mấy động tác tổ hợp lẫn nhau thành một động tác, từ đỉnh đầu tới ngón tay, từ lưng đến ngón chân, tràn đầy lực lượng mỹ cảm. Hơn nữa còn cần quan tưởng hùng thú tụ thế lao tới cảnh tượng, để cho ý chí cùng động tác hoàn mỹ phù hợp. Cũng vì vậy, thể lực tiêu hao càng thêm khổng lồ. "Thình thịch!" Vân Mộ ngã nhào trên đất, mệt mỏi thở hổn hền, cả người giống như từ trong nước vừa ra. "Thể lực chưa đủ, cơ thể quá đau, vẫn có chút miễn cưỡng!" Vân Mộ kinh ngạc nhìn nóc nhà, trên mặt không thấy buồn bã, ngược lại lộ ra mừng rỡ. Hắn thích cảm giác như vậy, liên tục khiêu chiến cực hạn của mình, sau đó đạt được thành công. Nghỉ ngơi trong chốc lát, Vân Mộ đứng dậy luyện tập « Vân Thể Thiên Phong Thuật » lần nữa, vẫn là từ động tác đầu tiên bắt đầu, tiến hành tuần tự, từ dễ tới khó. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang