[Dịch] Ngự Đạo
Chương 23 : đầu xà
.
Tuy hắn biết rõ vị trí của Lạc Nhật hồ ở đâu nhưng cả đoàn vẫn cần nửa tháng mới đến được nơi. Một hàng người dưới sự dẫn đường của Mộc Vĩnh Diệp đi phi thường mau lẹ, mỗi người trong đoàn trừ Mộc Vĩnh Diệp thực lực đều đạt thất cấp trở lên, mười mấy ngày nay đi không nghỉ ngơi gì đối với họ mà nói căn bản không có vấn đề gì , các bản tôn cùng phân thân của những người này cũng không cần phải trao đổi một lần nào.
Còn Mộc Vĩnh Diệp thì cứ nửa ngày đổi một lần , đầu tiên là chấp niệm , đi mệt rồi thì đổi bản tôn ra ngoài đi tiếp.
Lúc chấp niệm lấy ma hạch, từ trên lưỡi kiếm xích đồng nổi lên đấu khí, có thể thấy được chấp niệm là tu luyện kim hệ đấu khí, nhưng với bổn tôn, các dong binh đều như hồ đồ, lúc bản tôn dung xích đồng kiếm lấy ma tinh, trên kiếm căn bản không có chút đấu khí nào, mà cũng chẳng có một tia ma pháp ba động nào cả.
Sự tình làm mọi người kinh ngạc hơn cả là chấp niệm do tu luyện đấu khí nên hành tẩu giữa rừng rất bình thương, nhưng so với chấp niệm thì bổn tôn lại càng nhanh, mọi người đều nghiên cứu kĩ càng quá trình bản tôn hành tẩu, trong con mắt tinh đời của bọn họ, hai chân bản tôn như không chạm đất, mỗi lần chỉ là điểm nhẹ trên mặt đất một cái, thân hình tựa như phiêu du theo gió. Khoảnh khắc đó bản tôn như là không có trọng lượng, chẳng lẽ là phong hệ mà pháp? Ánh mắt mọi người nhìn về phía bản tôn đầy quái lạ.
Khi đoàn người đi đến ngày thứ tư, mọi người đã đi vào trong sơn cốc, bên trên đều là vách đá dựng đứng, nhìn qua thì mạo hiểm vô cùng, mà sơn cốc phi thường lớn, bên trong sơn cốc, có một đầm lầy đen, dưới sự chỉ dẫn của Mộc Vĩnh Diệp, bọn họ chuẩn bị vượt qua đầm lầy tiếp tục lên đường.
Đột nhiên, Mặc Sâm dừng bước, khuôn mặt xấu xí lộ ra biểu tình quái lạ, mà những người khác thấy Mặc Sâm dừng bước cũng đều ngừng lại.
“ Làm sao vậy, Mặc Sâm?”Bản kì quái hỏi
“Khí tức hắc ám nặng quá”Mặc Sâm nhìn lên đầm lầy nhíu mày nói
“Khí tức hắc ám?”Mặc Ni kì quái nói. Dường như mọi người đều không phát hiện điểm nào dị thường
Bản lại nhìn hướng hắc bào nhân, hắc bào nhân gật đầu khẳng định lời Mặc Sâm nói.
“Hắc ám khí tức tuy rất nhiều nhưng lại tâp trung ở sâu trong đầm, không tràn ra ngoài, bởi thế các ngươi mới không cảm nhận được” Mặc Sâm nhàn nhạt nói .
“Mặc Sâm đến từ câu lũ tộc, hắn nói có hắc ám khí tức, nhất định là không sai rôi, nhưng rốt cục là cái gì đây?”Bản nói.
“Không sai, ta là người câu lũ tộc, bẩm sinh mẫn cảm với hắc ám nguyên tố, nguyên tố hệ khác ta không dám nói , nhưng với hắc ám hệ ta vô cùng nắm chắc không ai có thể sánh với ta, phía dưới kia chắc chắn là một ma thú hắc ám hệ cường đại” Mặc Sâm tự đắc nói
“Không nên sinh chuyện, chúng ta nhanh lên đường đi”Mạc Ni nói.
“Không kịp rồi, nó đang đến”Mặc Sâm nhíu mày nói
“Ầm!”
Một tiếng nổ vang, trung tâm đầm bùn đất trong nháy mắt văng lên, mọi người trong một khắc này khẩn trương nắm lấy vũ khí, Lạc Băng cùng Lạc Kì hình thành lên một vòng đấu khí hộ tráo nồng nặc. Trên người Mạc Ni lúc này cũng xuất hiện một vòng nước bảo vệ, còn Bản, Mặc Sâm và hắc bào nhân kia lại không chút động đậy, chỉ là hai mắt sát sao quan sát trung tâm đầm lầy nơi xuất hiện ma thú.
Lúc này Mộc Vĩnh Diệp đã để bản tôn ra ngoài, vận hành chân khí đại chu thiên, vào lúc bùn đất văng lên đã nhìn rõ bộ dạng ma thú. Nội tâm chấn kinh, đồng thời đem chân khí vận toàn lực xuống hai chân
Trong nháy mắt, thân ảnh Mộc Vĩnh Diệp đã lui ra ngoài hơn trăm thước, hơn nữa còn lấy một tốc độ khủng khiếp lui ra ngoài sơn cốc, lúc này cả dong binh đoàn đều kinh hãi nhìn vào ma thú ở đằng xa, mà Mộc Vĩnh Diệp đứng sau cùng đội ngũ, bởi thế không ai chú ý đến hắn, vì thế không ai quan sát được tốc độ dị thường của Mộc Vĩnh Diệp, nếu chứng kiến được tốc độ của Mộc Vĩnh Diệp lúc này, tất cả nhất định sẽ lác mắt , kể cả là chiến sĩ bát cấp cũng chỉ đạt đến trình độ này là cùng.
Chẳng phải bản tôn thích bộc lộ thực lực, mà là không thể không dốc toàn lực rời đi, bởi hắn đã xem qua thông tin về ma thú trước mặt ở thư phòng Thủy gia. Nó có tính uy hiếp rất lớn, làm cho Mộc Vĩnh Diệp không thể không sử dụng tốc độ nhanh nhất Truyện "Ngự Đạo "
Trước mắt là một con đại xà dài trăm thước, thân màu xám, điều quái lạ là nó có hai đầu hơn nữa lại không giống nhau, một đen đen như mực, mắt lóe ra hắc sắc, một đầu màu lục quỷ dị, hai nhãn xà phát ra quang mang ngũ sắc. Đại xà vừa thoát khỏi đầm lầy liền đưa bốn mắt nhìn đám người, từ hai cái lưỡi rắn không ngừng thò ra thụt vào, phát ra tiếng “ti ti”.
Lúc này bản tôn đã rời khỏi sơn cốc cách cả ngàn thước mới dám quay đầu lại nhìn, hắn nhìn rõ con ma thú này , nó gọi là “đầu xà”. Khi mới sinh ra chỉ có một đầu, cứ như vậy cho đến trưởng thành lên ngũ cấp, sẽ mọc thêm một cái đầu nữa, đến lúc đó vượt cấp trở thành ma thú cửu cấp, bởi thế ngay khi nhìn thấy ma thú này bản tôn dã lựa chọn chạy trốn.
Đầu xà, ma thú này có thuộc tính phi thường đặc dị, cái đầu thứ nhất là hắc ám hệ, mà cái thứ hai thì không xác định rõ ràng, mỗi khi mọc thêm một cái đầu thì sẽ mang theo một thuộc tính khác, hiện tại mới chỉ có hai đầu, nếu cái thứ ba mọc lên thì thực lực sẽ đạt thánh cấp, tương truyền đến thánh cấp vẫn có thể mọc thêm đầu nữa, nhưng cũng chỉ là truyền thuyết mà thôi, mà chỉ với hai đầu cũng đã làm nhân loại sợ hãi, bởi thế, đầu xà là một loại mà thú cực kì cường đại, cường đại một cách biến thái
“Chúng ta vẫn còn gặp may, con đầu xà này mới tiến hóa hoàn toàn không lâu”Mặc Sâm trợn mắt há mồm khẩn trương nhìn đầu xà nói.
“”Tại sao đầu xà lại có thể xuất hiện ở ngoại vi Lạc Nhật sơm mạch chứ?”Mạc Ni có chút không dám tin hỏi lại.
“Ma thú khi tiến hóa đều muốn tìm một địa phương an toàn, mà tại sâu trong Lạc Nhật sơn mạch có rất nhiều ma thú cường đại như nó tốn tại, khi vừa tiến hóa nó sẽ hư nhược trong một khoảng thời gian ngắn, đến lúc đó không có cách nào ngăn cản ma thú khác tấn công, bởi thế nó mới chọn ngoại vi Lạc Nhật sơn mạch, nơi ma thú khá yếu để tiến hóa, như vậy dù khi hư nhược, cũng có thể ứng phó được”Bản đề phòng nói.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện