[Dịch] Ngự Đạo

Chương 17 : Chương 17

Người đăng: 

.
“Không trả lời?”Mộc Vĩnh Diệp cười quái dị nói. Hắn cũng không lựa chọn giật xuống khăn che mặt của Thủy Như Quý, như vậy chơi không vui, mà là vòng ra đằng sau Thủy Như Quý, nhìn vào dáng ngồi chổm hổm của Thủy Như Quý, không khỏi cười rộ lên. “Bộp”Mộc cước đá lên, tuy Mộc Vĩnh Diệp mới chỉ ba tuổi, nhưng dù sao cũng đã tu hành được một khoảng thời gian, lực một cước này còn là khá lớn. Sau khi đá một cái, Mộc Vĩnh Diệp cười nói: “Ngươi có nói hay không?”. Mà Thủy Như Quý vẫn ngậm miệng không đáp, trong lòng không ngừng kêu gào: “Sao lại biến thành như này chứ? Ma pháp này lúc nào mới kết thúc chứ?”. “Bộp”Lại là một cước, Thủy Như Quý bị đá đến đau đớn, nhưng là chỉ có thể thầm nuốt nước mắt mà thôi. “Ngươi vẫn không chịu nói sao?”Mộc Vĩnh Diệp cười quái dị nói, ngay lập tức, từ một biến thành hai, bản tôn cùng chấp niệm đứng ở hai bên Thủy Như Quý, đồng thời nhấc chân, đồng thời đá. “Bộp, bộp”. Thủy Như Quý hiện tại rất muốn khóc, từ nhỏ đến lớn, mình khi nào phải chịu khi nhục lớn như này chứ? “Tên chết tiệt, ngươi dám!”Một tiếng rống giận vang lên từ phía xa xa. Đó chính là thanh âm của Thủy Đông Các, Thủy Đông Các không được may mắn như con mình, mà sau khi thiên mã tấn cấp, ông cũng mất đi liên hệ cùng thiên mã, chỉ có thể tìm kiếm khắp nơi như mọi người, mà sau cùng ông cũng tìm thấy Mộc Vĩnh Diệp, nhưng thời khắc này, ông nhìn thấy bên người Mộc Vĩnh Diệp có một thanh đại kiếm, còn có một nam tử mặc hắc y, tuy không biết vì sao lại có tư thế quái dị như vậy, nhưng là, trong tâm lý của Thủy Đông Các, hắc y nhân nhất định là có ý định bất lợi đối với Vĩnh Diệp. Truyện "Ngự Đạo " Mà là, tiếng hét lớn chỉ để hù dọa hắc y nhân, trong tay ông đột nhiên xuất hiện một thanh cự kiếm phụ thêm màu vàng đất, một kiếm này vì để chém hắc y nhân mà bên cạnh hắc y nhân còn có Mộc Vĩnh Diệp nên ông cũng không dám dùng sức lớn nhất. Nhìn thấy đại kiếm phụ thân bổ về chính mình, Thủy Như Quý triệt để bị dọa sợ, cũng không dám che giấu gì nữa. “Cha, là con đây”Hắc y nhân trong tư thế ngồi chổm hổm vội vã kêu lên. Nghe thấy tiếng kêu của hắc y nhân, Thủy Đông Các không khỏi giật mình kinh ngạc, đồng thời, dùng tốc độ nhanh nhất thu lại lực đạo, cũng may một kiếm này còn chưa dùng toàn lực, còn có thể thu phát tự nhiên. Tiếp theo ông đi đến trước mặt Thủy Như Quý, nhìn vào Thủy Như Quý đang ngồi chổm hổm, không khỏi kỳ quái, dùng sức giật ra mặt nạ trên mặt hắn, quả đúng là Thủy Như Quý con mình, nhưng mà lúc này khóe mắt Thủy Như Quý đã ủy khuất rơi lệ, hắn hiển nhiên không ngờ chính mình có ngày mất mặt như thế. Truyện "Ngự Đạo " “Còn không chịu đứng lên?”Thủy Đông Các nói. “Cha, con không thể động đậy”Thủy Như Quý ủy khuất nói. Thủy Đông Các nhanh chóng kiểm tra Thủy Như Quý, đột nhiên phát hiện tại giao điểm một kinh mạch trên người hắn có một tia kim hệ đấu khí, một tia này phá hỏng giao điểm kinh mạch, tuy không hiểu vì sao kinh mạch hắn bị phá hỏng như vậy lại không thể động đậy, nhưng là Thủy Đông Các dẫn nhập đấu khí vào, giúp con mình hoạt động trở lại. Thủy Như Quý vừa có thể động đậy, vội ngồi phịch xuống mặt đất, miệng không ngừng thở dốc, rốt cuộc có thể động đậy, dù sao thân thể không thể động đậy, mông lại bị người đá, không chỉ thân thể không dễ chịu mà tâm hồn cũng bị dày vò. “Sao lại như vậy?”Thủy Đông Các lập tức hỏi. Lúc này, Thủy Như Quý nào dám giấu diếm gì, chỉ có thể chậm rãi thuật lại. “Ba”Một chưởng vỗ lên mặt của Thủy Như Quý, “Tên kém cỏi này, ngày mai đi đến chỗ lão tam đi”Thủy Đông Các giận dữ nói. “Vâng”Thủy Như Quý vô tội nói, tuy nhiên lúc này tâm lý hắn vô cùng ủy khuất nhưng không thể nói ra. Lúc này, Hỏa Vân Nhi cũng đến nơi, nhìn thấy Thủy Đông Các tát Thủy Như Quý trong bộ đồ hắc y, không khỏi phi thường kinh ngạc cùng đau lòng thương xót con, vội vã hỏi nguyên nhân. “Tự mình nói đi”Thủy Đông Các giận dữ quát lên. Hỏa Vân Nhi thật lâu không thấy Thủy Đông Các tức giận như vậy, lập tức hỏi Thủy Như Quý, sau khi biết tại sao như vậy, cũng vô cùng kinh ngạc, nhưng dù sao cũng là con của mình, bà lập tức nói: “Thôi mà, hài tử còn nhỏ, còn chưa hiểu rõ, để nó qua bên lão tam tu luyện là được”. Nhìn thấy Hỏa Vân Nhi nói Thủy Như Quý còn nhỏ, Mộc Vĩnh Diệp không khỏi có chút chán nản, nhưng là, nghĩ đến tình cảnh vừa rồi của Thủy Như Quý, hắn lại thoải mái hơn không ít. “Quên đi, ta đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân”Mộc Vĩnh Diệp nói ra một câu làm mọi người vô cùng cổ quái, ngươi mới mấy tuổi mà đã đòi làm đại nhân? “Đúng rồi, suýt chút đã quên, vì sao Như Quý nói cháu có ma pháp thế?”Hỏa Vân Nhi lập tức cười nói. “Đúng a, bác vừa rồi phát hiện một tia kim hệ đấu khí trong thân thể Như Quý, tại sao lại vậy chứ?”Thủy Đông Các cũng đầy cổ quái nói. “Thấy mọi người đều nhìn về phía mình, Mộc Vĩnh Diệp biết không thể tránh khỏi, chỉ đành nói: “Chỉ có một điểm đấu khí mà, chính là cháu theo nội dung thư tịch tu luyện thành”. Truyện "Ngự Đạo " “Cái gì?”Thủy Đông Các không dám tin tưởng thốt lên, sau đó ông vôi vã đưa vào một tia đấu khí, tỉ mỉ kiểm tra thân thể chấp niệm. Khi phát hiện đã có một tia đấu khí trong huyệt đàn trung của Mộc Vĩnh Diệp, đôi mắt của Thủy Đông Các trở nên phi thường quái dị. “Sao vậy?”Hỏa Vân Nhi lập tức hỏi. “Quái vật, quái vật y như cha hắn, không, phải là quái vật khủng bố hơn cha hắn nhiều”Ngữ khí Thủy Đông Các cứng ngắc nói. Nghe được Thủy Đông Các đánh gia, Mộc Vĩnh Diệp không khỏi không nói nên lời, có ai đánh giá người như vậy không? “Mình nói gì vậy thế?”Hỏa Vân Nhi kỳ quái nói. “Hắn mới ba tuổi tu luyện kim hệ đấu khí đã sắp đạt đến nhất cấp, mà căn cơ phi thường vững chắc”Thủy Đông Các như nhìn quái vật nhìn về phía Mộc Vĩnh Diệp. “Thật sao?”Hỏa Vân Nhi kinh ngạc nói, mà Thủy Như Quý nhìn về phía Mộc Vĩnh Diệp như nhìn quái vật, không ngờ biểu đệ chính mình xem thường lại có thiên phú cao như vậy.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang