[Dịch]Ngốc Tử Vương Gia, Tiểu Bạch Vương Phi - Sưu tầm
Chương 35 : Tiến Cung
.
Sáng sớm hôm sau Dục vương phủ rơi vào tình trạng bề bộn, bất quá Tiểu Đa Đa bình thường thực hấp tấp lại phá lệ bình tĩnh. Tuy nói nàng không ngủ thẳng đến Mặt trời lên cao như bình thường, bất quá kia đều là Nam Cung Dục đề phòng , nhưng mà hôm nay ngủ cũng quên không điểm huyệt nàng, nhưng mà trừ lần đó ra, nàng chính là một chút cũng không có tính tự giác cùng khẩn trương khi con dâu đi gặp cha mẹ chồng, vẫn trấn định như cũ chỉ huy mọi người.
“Uyển Nhi, ngươi đi vào tủ quần áo của ta tìm bộ quần áo trang trọng nhất lại đây, đừng nóng vội, gấp cái gì?” Tiểu Đa Đa nhìn Uyển Nhi từ buổi sáng đến giờ sốt ruột việc này việc kia, không nhịn được buồn cười, sao lại biến thành hình như nàng muốn xuất giá vậy.
“Aiz nha, tiểu thư của ta, ngươi sao lại còn không nhanh không chậm như vậy a? Hôm nay là ngày ngươi đi vào cung diện thánh a! Aiz nha, ta không cùng ngươi nói, ta đi tìm quần áo!” Uyển Nhi kém chút nữa là dài thêm mấy cánh tay.
“Aiz, tiểu nha đầu!” Tiểu Đa Đa nhìn thân ảnh Uyển Nhi xoay xung quanh giống như con quay không khỏi buồn cười lắc đầu.
“Lão bà nương tử, ngươi xem ta mặc rất khó nhìn a? Di? Lão bà nương tử, đầu ngươi phát sơ rất xinh đẹp nga! Nhưng mà ngươi vì sao không thay quần áo a?” Nam Cung Dục nhảy một cái đứng trước mặt Tiểu Đa Đa, oai đầu nghi vấn nhìn Tiểu Đa Đa.
“Ta a, đây là tìm một bộ quần áo đẹp nhất, như vậy mới có thể xứng với Dục nhi xinh đẹp của chúng ta a! Dục nhi hôm nay thực suất!” Tiểu Đa Đa nhìn nam tử tuấn mĩ trước mắt, một thân áo bào màu tím, một đầu tóc đen dùng trâm ngọc xanh biếc giữ chặt, răng trắng môi đỏ mọng, một đôi mắt đen to lúng liếng trong suốt không có một tia tạp chất, nếu không phải khóe miệng nhếch lên một độ cong thật to, tin tưởng cũng là một người như nàng cũng sai biệt lắm, là một tuyệt thế mĩ nam người gặp người thích, hoa gặp hoa nở đi? Nhưng mà như vậy rất tốt, không có người cướp với nàng, nàng có thể một mình độc hưởng! Ha ha!
“Tiểu thư, quần áo ngài lấy đến đây!” Uyển Nhi cầm một bộ quần áo hồng nhạt đi vào trước mặt Tiểu Đa Đa, Tiểu Đa Đa thoáng nhìn quần áo, nàng thề, nếu không phải muốn vào cung diện thánh, nếu không phải vì Nam Cung Dục bị người khác cười nhạo, nếu không phải triều đại này lưu hành loại quần áo quý tộc như vậy, Tiểu Đa Đa nàng cả đời cũng không mặc bộ quần áo toàn hoa mẫu đơn như thế này đi ra đường.
Rốt cục sau một khắc, Tiểu Đa Đa cùng Nam Cung Dục nắm tay nhau ngồi trên xe ngựa nghe nói rất chi là xa hoa, trên thực tế xe ngựa này còn xóc hơn cả xe ba bánh.
“Vương gia, Vương phi, đến!” Thanh âm Đông Phương Bạch đem Tiểu Đa Đa thống khổ bên cạnh kéo lại.
“Hô ~, rốt cục đến, Dục nhi, trong chốc lát ngươi không cần cưỡng ép, nên làm thế nào thì làm như thế đó, cái khác giao cho ta, có nghe hay không?” Tiểu Đa Đa thở một hơi thật dài, cái xe sa hoa này đúng là thứ nàng không thể tiêu thụ được, trước khi xuống xe còn không quên dặn dò Nam Cung Dục, ở trong Hoàng cung, Dục nhi càng ngốc càng an toàn đi?
“Ân!” Nam Cung Dục tuy rằng không phải thực hiểu lời nói của lão bà nương tử, nhưng mà vẫn giống như tiểu hài tử ngoan ngoãn gật đầu.
Đợi Tiểu Đa Đa cùng Nam Cung Dục đi vào trước cửa cung, thái giám ở Phượng Tường điện đã ở nơi đó ngẩng đầu chờ đợi “Nô tài thỉnh an Dục vương gia, Dục vương phi! Nô tài là Tiểu Thuận Tử, là Hoàng Hậu nương nương phái riêng tới chờ hai vị, Hoàng Thượng, Hoàng Hậu đã sớm chờ ở Phượng Trường điện!”
“Vậy làm phiền công công dẫn đường!” Trên mặt Tiểu Đa Đa lộ vẻ đoan trang tươi cười, nhìn Tiểu Thuận Tử phân phó, trong giọng nói có thân cận cũng có uy nghiêm.
“Vương gia, Vương phi, mời đi bên này!” Tiểu Thuận Tử lập tức khom người đi phía trước dẫn đường.
Tiểu Đa Đa cho tới bây giờ mới phát hiện Hoàng Cung thật là lớn, chân nàng đã muốn mỏi nhừ, nếu không phải vì giả bộ làm một tiểu thư khuê các đoan trang, nàng thật sự muốn cởi giày ngồi dưới đất nghỉ một chút. Hoàng Cung chân thật so với nàng nhìn thấy trên TV càng to lớn hơn! Nơi nơi là cột điêu khắc, chạm trổ, thềm đá cẩm thạch, hết sức xa hoa xa xỉ! Nhưng mà nàng chỉ là dùng khóe mắt thoáng xem qua một chút, không có kinh ngạc. Bởi vì nàng là Dục vương phi, vì Dục vương phủ, vì Nam Cung Dục, nàng không thể làm lộ thân phận của mình. Cho nên nàng không thể giống như con cái các đại quan viên tò mò hết nhìn đông lại ngó tây.
“Dục vương gia, Dục vương phi đến!” Không đợi Nam Cung Dục cùng Tiểu Đa Đa đi tới gần Phượng Trường điện, thái giám đã cao giọng bẩm báo, một cái truyền một cái, tựa như tiếng vang giống nhau, khiến Tiểu Đa Đa nhớ tới trên TV cũng thường xuyên có chuyện như vậy, ví dụ như chuyện truyền tin này…
Tiểu Đa Đa cùng Nam Cung Dục được mời tiến vào Phượng Trường điện, Tiểu Đa Đa cũng không ngẩng đầu lên liền đã cảm giác được một cỗ áp lực không hiểu từ phía trên truyền đến “Nhi thần thỉnh an Phụ hoàng, mẫu hậu!”
“Dục nhi dẫn con dâu tới rồi? Đến, lại đây, Phụ hoàng nhìn xem!” Một thanh âm hùng hậu mà lại từ ái vang lên, Tiểu Đa Đa không ngẩng đầu lên cũng biết đây là Hoàng thượng – Nam Cung Minh. Nhưng xem ra hắn hẳn là rất thích Nam Cung Dục.
“Ừ, Phụ hoàng, ngươi xem, đây là nương tử của ta, nàng gọi là Đa Đa, nàng rất xinh đẹp đi?” Nam Cung Dục hưng phấn lôi kéo Tiểu Đa Đa đứng lên mà giới thiệu thân ái nương tử của hắn, sau đó bỗng nhiên bỏ tay Tiểu Đa Đa chạy đến bên cạnh Nam Cung Minh, cúi người đến bên tai Nam Cung Minh thần thần bí bí nói “Phụ hoàng, ta nói cho ngươi nga! Nương tử của ta rất tốt! Nàng thật là lợi hại! Chúng ta buôn bán lời Tam ca cùng Ngũ đệ thật nhiều thật nhiều tiền a!”
“Nga? Kiếm như thế nào?” Nam Cung Minh nhíu mày hỏi, trên mặt trừ bỏ là một phụ thân đối với con sủng ái chứ không có gì khác.
“Hì hì, chúng ta chơi mạt chược thắng!”
“Nga? Phải không? Đa Đa, ngươi tới nói cho trẫm, mạt chược là cái gì? Các ngươi kiếm như thế nào?” Nam Cung Minh quay đầu nhìn Tiểu Đa Đa.
“Ách ~ Cái này…” Dục nhi ngốc, cái này thì xong đời! Hoàng tử, Vương gia tụm lại đánh bạc, còn để cho Hoàng đế biết, cái này không chết cũng lột da đi? Tiểu Đa Đa giống như nghe được trực tiếp thanh âm của một phần tử đánh giá một tội phạm nào đó “Số tiền đặc biệt lớn, trường hợp lại vô cùng nghiêm trọng, xã hội sẽ chịu ảnh hưởng thật lớn” Aiz, tài sản của nàng sẽ không đem đi sung công chứ? Ô ô, không cần a! “Khởi bẩm Phụ hoàng, mạt chược là một loại trò chơi, có thể giải trí cuộc sống”
“Giải trí cuộc sống? Trẫm thấy là có thể kiếm tiền nuôi Vương phủ đi?”
“Không đúng, không đúng, chúng ta là chơi một chút…” Tiểu Đa Đa ngập ngừng nói, nàng nên làm gì bây giờ a? Nói nàng không kiếm bao nhiêu chính là khi quân, nói buôn bán lời thì lại là đánh bạc, trời ạ! Ngươi không phải là ghen tị tài đổ thần của ta đấy chứ?
“Hoàng thượng, bọn nhỏ cũng là trong lúc rãnh rỗi vui đùa một chút, ngài đừng trách cứ bọn họ, người xem Dục nhi rất là vui vẻ a!” Một thanh âm như hoàng anh xuất cốc vang lên, đây đối với Tiểu Đa Đa chính là một Phật sống cứu tế. Tiểu Đa Đa hướng theo thanh âm cứu mạng nhìn lại, chỉ thấy một mỹ nhân ngồi bên cạnh hoàng thượng đội một cái mũ phượng, mặc phượng bào, khí chất ung dung kia, khuôn mặt xinh đẹp kia, nhìn thế nào cũng không giống nương của một đứa nhỏ hai mươi mấy tuổi. Trong lòng Tiểu Đa Đa đánh giá nàng vài phần, ai kêu người ta là mĩ nhân lại giúp nàng chứ?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện