[Dịch]Ngốc Tử Vương Gia, Tiểu Bạch Vương Phi - Sưu tầm

Chương 28 : Lễ Tình nhân

Người đăng: 

.
“Nga, nói cho cùng là có đạo lý nha! Chờ Dục nhi gặp phụ hoàng, nhất định nói cho phụ hoàng, làm cho hắn hảo hảo thưởng lão bà nương tử!” Nam Cung Dục vỗ tay sùng bái nhìn Tiểu Đa Đa. Nương tử hắn thật lợi hại! Này đó chỉ có phụ hoàng biết nàng cũng biết a! “Vậy Dục nhi hôm nay học xong những lời này là được” Tiểu Đa Đa một bộ dáng ‘thế nào? Rất đơn giản đi’ nhìn Nam Cung Dục. Không nghĩ, Nam Cung Dục vẻ mặt hưng phấn nghe xong liền lập tức tiêu tán, bĩu môi lông mi nhăn thành hai con sâu lông “Làm sao vậy, Dục nhi? Rất khó sao?” “Lão bà nương tử, thật sự phải học sao?” Nam Cung Dục biết miệng không tình nguyện nói. Hắn thật sự không thích đọc sách nha! Trước kia hắn cũng lên ngự thư phòng, hắn là ngốc nhất, mọi người đều chê cười hắn a! Nếu lão bà nương tử biết mình thực ngốc, có phải cũng sẽ không thích mình không? “Nhưng mà Dục nhi rất ngốc a!” “Được rồi, ngươi không muốn học ta cũng không có biện pháp. Bất quá, ta vốn đang muốn nói, nếu hôm nay ngươi học xong, ta liền thưởng cho ngươi a! Xem ra ta là không cần lãng phí tinh lực thưởng cho ngươi cái gì a! Bởi vì ngươi căn bản không muốn học!” Tiểu Đa Đa ra vẻ thất vọng nói, cuối cùng còn ra vẻ tiếc nuối thở dài. “Thưởng cho? Thưởng cho cái gì a?” Mâu quang Nam Cung Dục ảm đạm nhanh chóng lóe sáng lên, nhìn nhìn Tiểu Đa Đa, bộ dáng rất đáng thương. “Quên đi, dù sao có người lại không nghĩ muốn!” Tiểu Đa Đa nhìn bộ dáng Nam Cung Dục đáng thương hề hề, trong lòng rất vui vẻ. Ngươi còn không mắc câu, hừ! “Muốn! Ai nói không cần? Dục nhi đem những câu này ngâm nga lên, lão bà nương tử, ngươi nói cho Dục nhi trước, là thưởng cho cái gì a?” Nam Cung Dục vỗ vỗ ngực cam đoan, sau đó lại chờ mong nhìn Tiểu Đa Đa. “Thật sự học?” Tiểu Đa Đa nhìn Nam Cung Dục, không xác định hỏi. Nhìn thấy Nam Cung Dục lập tức khẩn cấp gật đầu, liền thanh thanh cổ họng nói: “Nếu ngươi học xong, ta liền, ta liền, liền cho ngươi hôn, hôn một chút!” Tiểu Đa Đa vốn là nghĩ, giống như có nữ chủ nào xuyên qua đã dùng, hẳn là dùng tốt đi? Cho nên nàng liền mượn dùng một chút, đương nhiên, nàng làm sao cũng có thể chiếm chút tiện nghi. Nhưng mà để nàng nói ra trực tiếp, vẫn là có chút ngượng ngùng. “Thật sự? Thật là một chút?” Nam Cung Dục thụ sủng nhược kinh hỏi. Hắn nhưng là nhớ lúc trước lão bà nương tử nói cho hắn hôn một chút, nhưng mà hắn còn chưa hôn xong đã bị lão bà nương tử đẩy ra a! “Ân, là, là một chút!” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Đa Đa đỏ ửng, cúi đầu nhỏ giọng nói. Nụ hôn đầu của nàng vẫn là cho Nam Cung Dục a! Vừa mới nghe được Nam Cung Dục cường điệu ‘Một chút’, nàng bắt đầu nghĩ lần đầu tiên Nam Cung Dục hôn nàng, hắn còn ầm ỹ nói ‘một chút’ chính là “Chỉ cần không buông ra chính là một chút” nghĩ, khuôn mặt nhỏ nhắn càng phát đỏ. “Hảo nha! Lão bà nương tử, ta sẽ! Ngươi nghe, Dục nhi ngâm nga cho ngươi nghe nha!” Nam Cung Dục hưng phấn nói. “Ách ~! Nhanh như vậy sao?” Tiểu Đa Đa khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng không dám tin nâng lên, hắn không phải vừa nói hắn thực ngốc sao? Sao lại lập tức học được? Kỳ thật là Tiểu Đa Đa không biết, nam nhi Hoàng gia đều thực thông minh, trên cơ bản đều có thể gặp qua là không thể quên được, mà Nam Cung Dục sau khi choáng váng, chính là cần tốn nhiều tinh lực đi học hơn so với huynh đệ, cho nên mới bị người khác chê cười, nhưng mà cho dù vậy, hắn vẫn là học mau hơn so với người thường a. “Ân, Dục nhi muốn ngâm nha!” Nam Cung Dục buông tờ giấy trong tay, chớp chớp mắt to ngập nước, nhìn Tiểu Đa Đa ngây ngốc cười, liền đọc diễn cảm: “Quân giả thuyền cũng, dẫn giả thủy cũng. Thủy có thể tái thuyền, cũng có thể phúc thuyền. Quân lấy này tư nguy, tắc cũng biết. Lão bà nương tử, Dục nhi ngâm nga đúng hay không?” “Ách ~” Tiểu Đa Đa nhìn Nam Cung Dục ngâm xong liền nhìn mình trông mong, chờ mình đánh giá: “Dục nhi giỏi quá! Toàn đúng rồi!” “Hảo nga! Vậy lão bà nương tử, Dục nhi muốn thưởng! Dục nhi muốn hôn!” Nam Cung Dục tiến đến trước mặt Tiểu Đa Đa, gắt gao nhìn chằm chằm đôi môi phấn nộn của Tiểu Đa Đa, sau đó đầu lưỡi liếm liếm miệng mình, một bộ dáng khao khát. “Cái kia, cái kia, Dục nhi a, chờ buổi tối Lão bà nương tử lại cho ngươi hôn, được không?” Tiểu Đa Đa đánh thương lượng, tuy rằng nàng hiện tại thực sắc, nhưng mà bây giờ rõ như ban ngày, trước công chúng, làm cho nàng cùng một đại nam nhân hôn môi, nàng xem là không tốt a! “Buổi tối a? Được rồi, nhưng mà đến buổi tối Dục nhi muốn hôn hai cái!” Nam Cung Dục oai đầu suy nghĩ, trong chốc lát lại mở miệng cò kè mặc cả. “Hảo, được rồi!” Miệng Tiểu Đa Đa không khỏi rút trừu, thằng nhãi này khi nào thì học được nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, cò kè mặc cả? Sau cơm trưa, Nam Cung Thuần liền mang Nam Cung Tuấn đến đây. “Lão đại, ngày mai ngươi cùng Tứ hoàng huynh tính như thế nào a?” Nam Cung Thuần một bộ dáng bát quái hai tay nâng cằm ra vẻ tự hỏi nhìn Tiểu Đa Đa . “Cái gì như thế nào? Dựa theo kế hoạch ta vừa nói cho các ngươi làm a? Có vấn đề gì sao?” Tiểu Đa Đa nghi hoặc nhìn Nam Cung Thuần, mấy ngày gần đây Tiểu Đa Đa đem kế hoạch vận động của mình nói qua cho bọn hắn một lần. “Nhưng mà ngày mai không giống với a!” Nam Cung Thuần oai đầu nhìn Tiểu Đa Đa, một bộ dáng “ngươi thực không tình thú” của tiểu đại nhân. “Có cái gì không giống như vậy?” Tiểu Đa Đa không sao cả than thở một câu. “Ngày mai nhưng là Thất tịch a! Chẳng lẽ Lão đại ngươi vốn không muốn cùng hoàng huynh như thế nào sao?” Trong mắt Nam Cung Thuần càng phát ra khinh bỉ Tiểu Đa Đa, khiến Tiểu Đa Đa tức giận nghiến răng, thằng nhãi này, xem ra là bình thường đối với hắn tốt quá, cũng dám khinh bỉ nàng! “Ai nói không có? Ta nghĩ đưa một cái kinh hỉ lớn cho Dục nhi a! Đừng nhìn ta như vậy, ta sẽ không nói cho ngươi, hừ!” Tiểu Đa Đa vì khẩu khí liền bịa chuyện mà nói, chọc ba người Nam Cung Thuần tò mò nhìn nàng. Nhưng nàng lại một bộ dáng thần bí ‘Không thể nói’ Ngày hôm sau, sáng sớm Tiểu Đa Đa rời giường liền không thấy tăm hơi bóng người, nói cho Nam Cung Dục ở nhà ngoan ngoãn, nàng đi chuẩn bị kinh hỉ cho hắn, đến lúc đó cam đoan hắn vui vẻ. Nam Cung Dục buổi sáng an vị trong bụi Hoa viên, ngồi nhàm chán ngắt hoa, thường thường nhìn ra cửa, lo lắng chờ Tiểu Đa Đa. Hắn bỗng nhiên phát hiện hắn không ở cùng lão bà nương tử giống như hắn không có ăn cơm, rất không có khí lực a! Ngay cả trước kia hắn thường xuyên thích bắt con bướm nhưng bây giờcũng không thích nữa a! “Uy, uy! Hoàng huynh, hoa trong Hoa viên đều bị ngươi ngắt hết, ngươi cũng đừng ngắt nữa!” Nam Cung Thuần không biết từ đâu chui ra, đi theo phía sau còn có Nam Cung Tuấn. “Hoàng huynh, ngươi sao lại ngồi một mình ở đây a?” Nam Cung Tuấn thấy Nam Cung Dục bĩu môi mất hứng liền hỏi.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang