[Dịch]Ngốc Tử Vương Gia, Tiểu Bạch Vương Phi - Sưu tầm

Chương 23 : Vương phi, người không mang thai, mà là….

Người đăng: 

.
“Lão bà nương tử, ngươi cẩn thận một chút a!” Nam Cung Dục thật cẩn thật. Tiểu Đa Đa hạnh phúc nhìn chính ngốc tướng công mình, kỳ thật bộ dáng hiện tại của hắn một chút đều nhìn không ngốc a! Trách không được kết cục của nhiều phim truyền hình đều cho nữ nhân vật chính mang thai hoặc lâm bồn, quả nhiên, phim truyền hình không phải gạt người, nữ chủ bắt đầu có thể nói là nữ nhân hạnh phúc nhất trên thế giới! Oa ~, đại kết cục quả nhiên là cái hạnh phúc viên mãn a! “Ha ha, Dục nhi, ta không sao! Ngươi đừng lo lắng, kỳ thật ta cũng không cần chiều chuộng như vậy! Ọe ~” Tiểu Đa Đa còn chưa nói xong, trong miệng liền toát ra chua phao phao, nàng che miệng nôn ra một trận. Aiz, không có biện pháp, nghe nói nàng khả năng có thai, Dục nhi khiến cho Hoa Ảnh làm thật nhiều thuốc bổ, nói Ngũ hoàng tử nói cho hắn người có tiểu oa nhi cần bồi bổ! Còn phái người đi phủ Thất hoàng tử cùng Bát hoàng tử nói cho Nam Cung Thuần cùng Nam Cung Tuấn về sau không cho phép đến chơi. Về phần nguyên nhân a? Hắc hắc, Nam Cung Dục nói sợ Thất đệ, Bát đệ đụng phải Tiểu Đa Đa, kỳ thật chính là không thích Nam Cung Tuấn nói thích lão bà nương tử của hắn. Lão ba nương tử là của hắn, bát đệ làm sao có thể thích a? Cho nên liền mượn cơ hội này không cho bọn họ đến gặp lão bà nương tử, vậy là tốt rồi! Hì hì, Dục nhi biến thông minh a! “Lão bà nương tử, ngươi là không phải rất khó chịu a? Hoa Ảnh tỷ tỷ lập tức trở lại, ngươi kiên trì một chút!” Nam Cung Dục một bên khẩn trương giúp Tiểu Đa Đa vuốt lưng, một bên sốt ruột nhìn về phía đại môn của Vương phủ. “Tốt lắm, tốt lắm, Dục nhi không lo lắng, ta không sao. Đúng rồi, mới sáng tinh mơ Hoa Ảnh đi nơi nào?” Tiểu Đa Đa phát hiện sáng tinh mơ đã không thấy Hoa Ảnh, vừa rồi Nam Cung Dục nói nàng mới ý thức được. “Hoa Ảnh tỷ tỷ nói đi tìm đại phu cho ngươi, nói luôn nôn khan như vậy là không tốt, hiện tại rất mau sẽ trở lại” Nam Cung Dục nhớ tới thời điểm Hoa Ảnh vội đưa bữa sáng cho hắn cùng lão bà nương tử, nói với hắn muốn đi thỉnh đại phu về xem cho lão bà nương tử, cho nên liền phụ giúp Hoa Ảnh nhanh đi, khi đó lão bà nương tử còn ngủ chảy cả nước miếng a! Hì hì, bất quá Dục nhi không có nói cho lão bà nương tử nha! Thất đệ nói, người lớn ngủ chảy nước miếng là một việc rất mất mặt, cho nên hắn cũng không nói cho người khác. “Vương gia, Vương phi, đại phu đã đến!” Hoa Ảnh vội vã đến mồ hôi chảy đầy trán đứng trước mặt hai người bẩm báo. “Mau gọi hắn tiến vào! Lão bà nương tử thật khó chịu a! Nhanh chút a!” Nam Cung Dục vừa nghe liền lập tức sốt ruột nhìn Hoa Ảnh vội vàng nói. “Là!” Hoa Ảnh lĩnh mệnh liền quay người trở về thỉnh đại phu đến. Không cần trong chốc lát, một lão giả cõng hòm thuốc, mặc trường bào bụi màu đen đi theo Hoa Ảnh tiến vào. Ổn định, lão giả vừa muốn quỳ lạy thì Nam Cung Dục lập tức vọt tới trước mặt, lôi kéo ống tay lão giả nói: “Lão gia gia, ngươi mau nhìn xem nương tử ta, nàng thật khó chịu a! Ngươi xem nàng có phải sinh bệnh hay không? Trong bụng nàng còn có tiểu oa nhi a! Có thể tiểu oa nhi cũng sinh bệnh hay không? Ngươi mau nhìn xem!” Nam Cung Dục nói năng lộn xộn, rốt cuộc nói gì đó mà lão đại phu căn bản cũng không hiểu được, chỉ hiểu có một chút chính là nữ tử này cũng chính là Vương phi, giống như nha hoàn trong Vương phủ nói có thể bởi vì có thai mà nôn khan, hắn bị mời đến xem mạch cho nàng. “Thỉnh Vương phi ngồi xuống, lão phu bắt mạch cho ngài!” Tiểu Đa Đa theo lời ngồi xuống chỗ của mình, vương tay phải lộ ra cái cổ tay, đặt lên bàn cho đại phu xem mạch. Lão đại phu tam chỉ khinh ấn cổ tay Tiểu Đa Đa, tay kia càng không ngừng vuốt râu, tựa hồ như bị định trụ vậy. Ngay thời điểm mọi người khẩn trương nhìn lão, thời điểm nghĩ đến lão đang ngủ thì thấy lão đại phu thu hồi cánh tay, sắc mặt ngưng trọng nhìn Tiểu Đa Đa. Vừa thấy liền lo sợ, sợ tới mức Tiểu Đa Đa giật mình! Nàng không phải có bệnh gì không thể trị được chứ! Ô ô, nàng không cần! Không khí trong phòng chợt ngưng trọng lên, mọi người ở đây đều khẩn trương nhìn miệng lão đại phu, sợ lão nói ra cái chuyện tình gì mà mọi người không thể tiếp thu. “Vương phi, cái kia, cái kia, ngài gần nhất ăn cơm có gì bất đồng không?” Lão đại phu mở miệng hỏi. “Trước kia, ăn tương đối nhiều” Tiểu Đa Đa thành thực trả lời. “Kia Vương phi gần nhất làm gì a?” Lão đại phu vuốt râu ra vẻ một bộ dáng “Trả lời của ngươi ta đã dự kiến bên trong” “Ách? Làm gì? Ta gần nhất chính là mỗi ngày ăn no rồi phơi nắng lại phơi nắng, sau đó lại ngẫm tiếp theo ăn gì! Cái khác ta cũng không làm, ta chỗ nào cũng không đi a!” Tiểu Đa Đa nói thực cẩn thận, cố ý cường điệu “Nàng gần nhất không có ra ngoài!” Nàng sẽ không phải là nhiễm bệnh truyền nhiễm chứ? Nàng nhưng là nửa tháng không ra khỏi cửa! Sẽ không xui xẻo như vậy? Nói nằm đều có thể trúng chiêu? “Vậy đúng rồi!” Lão đại phu một bộ dáng đã hiểu rõ, sau đó cười tủm tỉm nhìn Tiểu Đa Đa cùng vẻ mặt khẩn trương của Nam Cung Dục đáp: “Vương gia Vương phi yên tâm, vương phi không có vấn đề gì lớn!” “Nga! Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi! Lão bà nương tử, ngươi hù chết Dục nhi! Đúng rồi, lão gia gia, tiểu oa nhi chúng ta có sinh bệnh hay không? Hắn có khóc hay không?” Nam Cung Dục vừa nghe Tiểu Đa Đa không có việc gì, một lòng cuối cùng trở xuống trong bụng, không đợi lão đại phu nói xong liền cao hứng kêu oa oa, nhưng mà hắn nghĩ đến tiểu oa nhi lại khẩn trương lên. “Tiểu oa nhi? Trọng bụng Vương phi?” Lão đại phu nghi hoặc nhìn Nam Cung Dục. “Đúng vậy!” Nam Cung Dục bĩu môi lóe mắt to vô tội trả lời. “Vương gia như thế nào lại kết luận Vương phi có thai?” “Hoa Ảnh tỷ tỷ nói a!” Nam Cung Dục vô tội chỉ vào Hoa Ảnh nói. “Xin hỏi nàng nương, ngươi như thế nào lại kết luận Vương phi có thai a?” Lão đại phu tiếp tục truy vấn Hoa Ảnh. “Kia, ngày hôm qua Vương phi muốn ăn chua, thấy đồ ăn lại không ngừng nôn khan, hơn nữa gần đây rất thích ngủ, sức ăn lại lớn, đây không phảo hiện tượng phụ nữ có thai mới có sao?” Hoa Ảnh hợp tình hợp lý hỏi lão đại phu. “Ha ha, như vậy a! Thứ lão phu nói thẳng, Vương phi, ngài cũng không phải có thai, mà là….” Lão đại phu nghe Hoa Ảnh nói xong liền cười khẽ hai tiếng, sau đó một bộ dáng thực khó xử, lại giường như hạ quyết tâm nói: “Vương phi cũng không phải có thai, mà là ăn hơi nhiều, lại ít vận động, cho nên làm cho tiêu hóa không tốt mà thôi! Về phần thích ngủ, có lẽ là Vương phi thiên tính cho phép mà thôi! Chỉ cần Vương phi vận động nhiều một chút, tự nhiên sẽ khỏi hẳn! Lão phu cáo từ trước!” Nói xong, lão đại phu chạy nhanh như chớp, aiz, nơi đây không nên ở đâu a! Lời nói của đại phu khiến ba người ở đây là ngoại tiêu lý nộn, lý nộn ngoại tiêu! Tiểu Đa Đa khóe miệng trừu trừu, Tmd! Lão đầu tử này có ý gì? Hắn nói như vậy không phải là nói nàng không mang thai, chính là ăn no chống đỡ, thích ngủ vì lười sao? Tức chết nàng! Hắn không phải mắt mờ chứ? Tiểu Đa Đa trong lòng một lần nữa hỏi thăm mười tám đời tổ tông người ta!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang