[Dịch]Nghịch Thiên Ngự Thú Sư - Sưu tầm

Chương 74 : Chương 74

Người đăng: 

.
Edit : Hoa Thiên Beta : Zi “Tiêu.” Quân Mộ Khuynh chậm rãi đứng lên, lạnh lùng liếc mắt nhìn người nằm trên mặt đất, thân ảnh kim sắc rất nhanh thoáng qua, xuất hiện ở trước mặt người nọ, trong tay còn mang theo ngoan chiêu. Một đạo tàn ảnh thoáng qua, người nọ liền xuất hiện ở bên ngoài một trượng, tức giận vươn tay, lập tức lùi về, mở miệng, rồi tiến thêm một bước, không nói gì, mở miệng, lại lui về phía sau một bước, lại không nói gì, động tác này liên tục giằng co một khoảng thời gian. Bá Hiêu trừng người nọ một cái, tốc độ còn rất nhanh, chỉ có điều nếu chậm một bước nữa, vậy nó đã có thể thực sự sẽ biến thành nội thương! “Muốn nói gì, liền nói.” Quân Mộ Khuynh ngoáy ngoáy lỗ tai, chuyện chơi xấu này, cũng dám ở trước mặt nàng diễn, nếu là nội thương, vậy nàng sẽ để hắn biến thành nội thương, nếu như gãy chân, vậy hắn liền tính toán làm một đời què chân. “Ngươi, ngươi, ngươi, người trẻ tuổi tại sao có thể như vậy, ta bị ngươi đụng phải, trước không nói cho ta tinh thạch, như thế nào đi chăng nữa, cũng phải cho ta một bình rượu chứ, ngươi lớn lên xinh đẹp như vậy, một chút đồng cảm cũng không có.” Nhiều lần đổi thủ đoạn, làm sao nhìn qua chỉ là một nữ oa oa tuổi không lớn lắm trên tay không phải là chuyện như vậy, kỳ quái, quá kỳ quái, thật là kỳ quái. Quân Mộ Khuynh khoanh tay trước ngực, chậm rãi đi tới bên cạnh người nọ, “Muốn uống rượu, nói thẳng, chiêu này của ngươi từ sớm đã không dùng được.” “…” Người nọ nhìn Quân Mộ Khuynh, sờ sờ cái mũi của mình, nha đầu này sao mà nói trúng tim đen của hắn vậy, hắn không có từng lừa gạt rượu của nàng đi? Nếu không nàng làm sao biết một chiêu này. “Tiểu Khuynh, ta giúp ngươi đem hắn đánh thành nội thương!” Bá Hiêu đi tới bên người Quân Mộ Khuynh, nhìn nhân loại trước mắt, một loại gọi là ý chí chiến đấu gì đó, ở trong thân thể bùng cháy, nó đã rất lâu không gặp được đối thủ, người này có thể né tránh nắm đấm của nó. Quân Mộ Khuynh nhìn Bá Hiêu một cái, khóe miệng giương lên ra, “Lão nhân gia, muốn uống rượu có thể, đánh thắng nàng.” Quân Mộ Khuynh chỉ chỉ Bá Hiêu bên cạnh, có trò hay, tại sao không nhìn, nàng không phải là loại có trò hay không nhìn người. “Lão nhân gia không có sức lực, không đánh, không đánh!” Nam tử nhìn già nua, kỳ thực tuổi cũng lớn đến không tính được, nhìn qua có chút lôi thôi, nếu như sửa soạn một chút, nhất định sẽ là một bộ dáng khác. “Đã không đánh, vậy thì quên đi.” Quân Mộ Khuynh lãnh đạm nhìn người nọ một cái, cất bước đi về phía trước. Bá Hiêu thấy người nọ không đồng ý, cũng không có ép buộc, đi theo phía sau Quân Mộ Khuynh, mặc dù có chút tiếc nuối, chỉ có điều Bá Hiêu nó cũng không đến mức đi uy hiếp một nhân loại cùng nó đánh nhau, sau này nếu như ma thú của tiểu Khuynh đều biến thành Thánh Thú, nó còn lo lắng không có thú cùng mình đánh nhau sao? Thấy Quân Mộ Khuynh không quay đầu lại đi về phía trước, nam tử lập tức đuổi theo, tiến đến trước mặt Quân Mộ Khuynh, “Nữ oa oa, ngươi đã không cho ta uống rượu, liền cho ta mấy tinh thạch, tự ta đi mua, tốt xấu ngươi cũng phải thưởng ta một chút vì diễn xuất vừa rồi.” Thấy Quân Mộ Khuynh bộ dạng không dễ lừa gạt, liền lập đổi chiêu. “Trên người ta không có tinh thạch.” “Vậy mỏ tinh cũng được, nếu không thì thủy tinh nâu, đều có thể, ta sẽ không chê.” Mặt dày mày dạn tươi cười đôi ở vẻ mặt nhăn nhúm trên mặt, nhìn qua là không biết xấu hổ. “…” Bá Hiêu đi ở phía sau Quân Mộ Khuynh, nó chưa từng thấy qua người vô lại như thế, chính là muốn cho hắn uống rượu, hắn có phải hay không uống rượu đến hồ đồ? “Lão nhân gia, sẽ có người giống ngươi buồn chán như thế sao?” Quân Mộ Khuynh dừng bước, đừng nói trên người nàng không có tinh thạch, mỏ tinh, mặc khoáng, coi như là có, vậy cũng không cho hắn! Diễn xuất kém như thế, còn muốn khoáng thạch, còn muốn thưởng. “Không có.” Nam tử đúng sự thật lắc lắc đầu, là thật không có. “Nói như vậy, ngươi không phải là người?” Quân Mộ Khuynh chau chau đầu mày. “Ách…” Vô sỉ! Hắn bây giờ mới biết cái gì gọi là vô sỉ, bình thường người khác nói hắn vô sỉ, hắn nhiều nhất cũng chỉ là lừa gạt uống rượu, người trước mắt này mới là thật vô sỉ! “Phốc!” Bá Hiêu cười khúc khích, đã sớm biết chủ nhân lợi hại, nhưng là như thế này cũng có thể làm cho người ta nghẹn khuất, nó vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy. Nam tử trừng mắt liếc Bá Hiêu một cái, “Cười cái gì mà cười, người thì không thể như vậy, ta cứ như vậy, chẳng lẽ các ngươi nói ta không phải người sao!” Bị hai tiểu nữ oa đùa bỡn, chuyện này nếu như bị truyền đi, để cho người khác biết, hắn còn gì mặt mũi, hắn còn gì mặt mũi a! “Không giống.” Bá Hiêu lắc lắc đầu. “Đúng vậy, không giống.” “Cái gì gọi là giống, ta vốn chính là, nữ oa oa…” Một đôi tay tràn đầy dơ bẩn vừa mới vươn đến, thân ảnh đỏ rực rất nhanh đi đường vòng sang bên cạnh, cái tay kia vẫn chưa từ bỏ ý định, tiếp tục công kích Quân Mộ Khuynh. Mặc kệ thế nào, đôi bàn tay to kia, vẫn là không đụng được người Quân Mộ Khuynh, trên đường chợt lóe lên hai đạo thân ảnh truy đuổi, may mắn xung quanh không có người, nếu không nhất định sẽ gọi tới rât nhiều người vây xem. “Không chơi nữa!” Thấy bất luận như thế nào cũng không bắt được Quân Mộ Khuynh, nam tử dứt khoát dậm chân một cái, ngồi xuống đất, giống như đứa nhỏ vậy, giận dỗi ngồi dưới đất. “Chậc chậc…” Quân Mộ Khuynh lắc lắc đầu, chỉ là không đi qua, giả bộ đáng thương ai không biết, còn tức giận, ở trước mặt nàng, dùng những thủ đoạn này, vẫn là tiết kiệm chút khí lực thì tốt hơn. Thấy Quân Mộ Khuynh còn không ăn bộ này, nam tử chậm rãi đứng lên, lập tức tiến đến trước mặt Quân Mộ Khuynh, “Nữ oa oa, ta đem vật này tặng cho ngươi, ngươi cho ta uống rượu được không?” Nói xong, hắn từ trong ngực thần bí lấy ra một quyển sách, bên ngoài cái gì cũng không viết, càng không biết bên trong có cái gì. “Ta tại sao phải đáp ứng?” Quân Mộ Khuynh nhíu nhíu mày, hình như hiện tại có chuyện muốn nhờ là người kia, không phải nàng. “Ngươi nữ oa oa này làm sao mà cứng mềm đều không ăn!” Nam tử cuối cùng cũng bùng nổ lên, hắn chưa từng thấy qua một nữ oa oa dầu muối không nhận, ý chí sắt đá. Đối đãi với lão nhân gia, một chút thanh tâm cũng không có, còn nữa, hiện tại hắn cũng đã cầm đồ vật trao đổi, nàng còn không chịu đồng ý! Quân Mộ Khuynh lui về phía sau một bước, nhìn thẳng người trước mắt, “Ta làm sao biết vật này của ngươi, có phải hay không có giá trị, nói không chừng căn bản cũng không phải là cái gì đáng giá, lại mất tiền.” Nàng ngắm nghía móng tay, thờ ơ nói. “Dựa vào! Lão tử nhìn qua là người tùy tiện như vậy sao! Người khác muốn thứ này của ta, ta còn không muốn cho, hiện tại cho ngươi, ngươi còn không muốn, nữ oa oa, ngươi biết ta là ai không!” Tiếng sấm gào thét bùng phát, nam tử hướng về phía Quân Mộ Khuynh hét lên. “Nhìn qua, chính là người tùy tiện như vậy, còn ngươi là ai, vẫn thật không biết.” Thanh âm thờ ơ lại vang lên. “Dựa vào! Ta là người nổi danh như vậy, vậy mà ngươi cũng không biết!” Người nọ kích động mặt đỏ rần, hắn là người nổi danh như thế, nàng vậy mà nói không biết. “Tiêu, ngươi nghe nói qua sao?” Nhìn bộ dáng kích động trước mắt, khóe miệng không khỏi co quắp. “Không có.” Bá Hiêu thành thật trả lời, đến thế giới nhân loại, mặc dù có một khoảng thời gian, thế nhưng khi đó nàng không muốn tiếp xúc nhân loại, chuyện thế giới nhân loại, nó cũng chưa từng nghe nói bao nhiêu, các loại người nào, nó càng không đi chú ý, chỉ có điều, cho dù hôm nay nó có nghe nói qua, cũng sẽ lắc đầu nói không có, chủ nhân hỏi nó, không phải là ý tứ này. “Các ngươi, các ngươi… Thực sự là tức chết ta, hai chữ Chiến Sí các ngươi chẳng lẽ không có nghe nói qua sao!” Hai nữ oa oa này là từ nơi nào tới, ngay cả tên Chiến Sí hắn cũng không có nghe nói qua, kiến thức hạn hẹp, kiến thức hạn hẹp! “Phốc…” Quân Mộ Khuynh cười nhìn Chiến Sí, Chiến Sí nàng thật đúng là không có nghe nói qua. “Các ngươi…” Nhìn thấy Quân Mộ Khuynh cùng Bá Hiêu không thể tiếc cười phun, sắc mặt Chiến Sí đỏ sẫm, cả khuôn mặt cũng có vẻ càng thêm tức cười nổi lên. “Chiến Sí các hạ, chúng ta thật đúng là chưa từng nghe nói tên của ngươi.” Quân Mộ Khuynh ngừng cười, trịnh trọng nói, sau đó lại là một trận cười. “Các ngươi…” Hắn hôm nay rốt cuộc gặp được hai người nào, thậm chí ngay cả đại danh Chiến Si cũng chưa từng nghe nói! “Các ngươi không có nghe nói qua Chiến Sí ta, vậy dù sao cũng phải biết công hội lính đánh thuê!” Chiến Sí tức đỏ mặt, mà lại không thể nói cái gì, trước đây, ngay cả hài tử ba tuổi cũng biết tên hắn, hiện tại hai người các nàng vậy mà không biết, còn cười nhạo hắn. Công hội lính đánh thuê… “Ta chính là hội trưởng công hội lính đánh thuê!” Chiến Sí thấy Quân Mộ Khuynh không cười nữa, thân thể run lên, đắc ý nói, mỗi lần vẫn là chiêu này hữu dụng, xem ra hôm nay có rượu uống . “Tiêu, đánh hắn cho ta!” Chiến Sí mới vừa nói xong, Quân Mộ Khuynh đã lạnh lùng nói, hội trưởng công hội lính đánh thuê, hắn không nói mình là hội trưởng công hội lính đánh thuê, còn không bị đánh! “Ừm.” Thân ảnh Bá Hiêu chớp động, rất nhanh đi tới trước mặt Chiến Sí. Chiến Sí còn chưa có lấy lại tinh thần, nắm đấm đầy trời rơi xuống, hung hăng nện trên mặt hắn. “Bịch! Bịch!” “A! Dừng tay!” Tiếng kêu thống khổ kèm theo âm thanh nắm đấm vào thịt vô cùng oanh liệt vang lên. Chiến Sí bị đánh mãi cho đến khi choáng váng một trận, cũng không biết mình ở chỗ nào trêu chọc nữ oa oa trước mặt, nghe thấy mấy chữ công hội lính đánh thuê, nàng vậy mà nhẫn tâm hạ mệnh lệnh đem hắn hung hăng đánh một trận. Dựa vào! Chiến Sí dù gì đường đường cũng là hội trưởng công hội lính đánh thuê, cứ như vậy bị một nữ oa oa đánh, cơn tức cũng nổi lên, hắn vừa mới rống lớn, âm thanh lạnh như băng vang lên ở bên tai. Đánh cũng đánh rồi, hết tức, Quân Mộ Khuynh đi tới trước mặt Chiến Sí, “Muốn biết vì sao ta đánh ngươi không?” Nàng nhíu mày hỏi. “Nói thừa, ngươi bị người không biết vì sao đánh, ngươi không muốn biết nguyên nhân à!” Chiến Sí giận dữ hét, sờ vết thương màu xanh trên người mình một cái, màu tím trên mặt một cái, rồi hít một hơi, không ngờ tới oa oa kia, nhìn qua nhu nhược yếu ớt, lại ra tay như thế, gương mặt hắn vẫn luôn kiêu ngạo, cứ như vậy bị người phá hư ! “Bình tĩnh.” Quân Mộ Khuynh hờ hững nói, khóe miệng giương lên một nụ cười, rốt cuộc giả bộ không được. Bình tĩnh! Nàng cho hắn đánh một trận, sau đó bình tĩnh thử xem! “Long Vũ dong binh đoàn ngươi biết không?” Quân Mộ Khuynh chau chau đầu mày. “Ừm.” Chiến Sí gật gật đầu, hắn là hội trưởng công hội lính đánh thuê, sao có thể không biết Long Vũ dong binh đoàn, mấy năm nay hắn không thế nào quản chuyện lính đánh thuê công hội, ít nhất chuyện thập đại dong binh đoàn, hắn vẫn có nghe thấy, nàng đánh chính mình, cùng Long Vũ dong binh đoàn có quan hệ gì, Long Vũ dong binh đoàn cũng đã bị diệt gần hai năm . “Huyết Nguyệt dong binh đoàn ngươi biết chứ?” Quân Mộ Khuynh lại hỏi lần nữa. Chiến Sí lại lần nữa gật gật đầu, những cái này hắn đều biết, chỉ có điều, việc này cùng nàng đánh mình rốt cuộc có quan hệ gì? “Ngươi biết mình đã trúng bao nhiêu quyền không?” Xem ra trí nhớ còn không sai, có thể nhớ những đoàn lính đánh thuê này, vậy chuyện dong binh đoàn, cũng không biết vị hội trưởng đại nhân này có biết hay không . Chiến Sí sờ sờ mặt mình, nếu như hắn biết mình đã trúng bao nhiêu quyền, thì tốt rồi, còn chưa có lấy lại tinh thần, nắm đấm nặng như nghìn cân liền đánh xuống, đánh người cũng không mang sắc mặt, đây là quy củ, các nàng biết không. “Mười quyền!” Quân Mộ Khuynh phủi bụi trên người, mười quyền này, nàng có phải hay không giúp thập đại dong binh đoàn đánh. “Việc này cùng thập đại dong binh đoàn có quan hệ gì?” “Không có quan hệ gì.” Quân Mộ Khuynh lãnh đạm trả lời, một chút quan hệ cũng không có. “…” Thiểm Điện đổ mồ hôi nhìn Quân Mộ Khuynh, hiện tại nó xem như đã biết tính tình của chủ nhân, tức chết ngươi không đền mạng, người này gặp phải chủ nhân, vậy tuyệt đối không phải là chuyện tốt lành gì, không bị tức chết, cũng sẽ bị đánh chết, hoặc là bị âm chết. “Vậy ngươi đây là ý gì!” Chiến Sí chỉ chỉ vết thương trên mặt. “Trút giận.” Quân Mộ Khuynh thờ ơ nhìn vết thương trên mặt Chiến Sí, đánh hắn chẳng qua là coi như nhẹ. “Ngươi trút giận đánh ta làm cái gì, ai làm ngươi ấm ức, ngươi tìm người nọ đi a!” Chiến Sí bỗng nhiên đứng lên, hắn cũng nhịn không được nữa, dù cho là thần, bị người vô duyên vô cớ đánh, hỏi nàng lý do, nàng gió mát đạm mưa nói là trút giận, không hiểu ra sao tự dưng bị người đánh, chỉ là vì trút giận! Quân Mộ Khuynh đứng lên theo, hai tay khoanh trước ngực, liếc mắt chế nhạo nhìn Chiến Sí, “Ngươi chỉ là vô duyên vô cớ bị người đánh một trận, liền bùng nổ, vậy ta bị người ta vô duyên vô cớ giết, bị một dong binh đoàn truy sát, ngươi nói ta có phải hay không nên đem công hội lính đánh thuê bùng nổ?” Chuyện Long Vũ dong binh đoàn, nàng thiếu chút nữa liền quên mất, hôm nay ở đây, gặp được cái người đội trưởng dong binh đoàn này, nàng mới lại nhớ đến, nàng bị oan uổng, đánh hắn một trận, hiện tại cũng không sao. “Dựa vào! Cũng không phải ta oan uổng ngươi!” Gương mặt Chiến Sí thảm thiết, hắn chỉ quản công hội lính đánh thuê, dong binh đoàn truy sát nàng, nàng làm chi phải đánh hắn. “Nếu không phải là ngươi mặc kệ chuyện của dong binh đoàn, Lôi gia sẽ thừa cơ mà vào sao? Lôi gia không những cấu kết với phó đoàn trưởng các ngươi, còn cùng Long Vũ dong binh đoàn cấu kết, bọn họ dám kiêu ngạo như vậy, ngươi nhất định phải có cái lý do…” Lệnh bài nguyệt nha màu đỏ xuất hiện ở trong tay Quân Mộ Khuynh. “Xem như ta là vì Huyết Nguyệt dong binh đoàn xả giận.” Hắn cần có một cái lý do, nàng cũng không phải là không có. “…” Đây coi như là cái lý do gì, nhưng mà… Chiến Sí trừng lớn hai mắt, lệnh bài Huyết Nguyệt tại sao lại ở trên tay nàng, Lý Cổ Nguyệt vậy mà sẽ đem lệnh bài giao cho một nữ oa oa, việc này cũng không phải quá thần kỳ sao, tuy nữ oa oa này thân thủ là không tồi, thế nhưng lệnh bài Huyết Nguyệt xuất hiện ở trên tay nàng, vậy thì quá không thể tưởng tượng nổi! Bá Hiêu lẳng lặng đứng ở một bên, nhìn thấy màu xanh tím trên mặt xuất hiện khiếp sợ, rất tò mò, đồ vật trong tay Quân Mộ Khuynh rốt cuộc là cái gì, vừa rồi hắn còn tức giận như vậy, thoáng cái liền biến thành khiếp sợ. “Nhìn bộ dạng này của ngươi, hẳn là rất lâu không có nghe nói đến chuyện của công hội lính đánh thuê, lão nhân gia, ngươi vẫn là nên trở về nhìn xem công hội lính đánh thuê của ngươi một chút, suy nghĩ lại, hôm nay vì sao chịu đòn, ta chỉ là làm một việc mà tất cả lính đánh thuê đều muốn làm, lại không dám làm.” Nàng tuyệt đối tin, những đội trưởng dong binh đoàn, nhìn thấy hội trưởng công hội lính đánh thuê trở lại, biểu hiện nhất định so với nàng còn muốn kích động hơn. Chiến Sí phủi bụi trên người, tự giác từ trong nạp giới lấy ra một viên dược hoàn màu xanh, nuốt vào, vết thương trên mặt lập tức tốt hơn phân nửa, “Ngươi đây là muốn đi anh địa?” Chiến Sí không được tự nhiên nói, chuyện dong binh đoàn, hắn mấy năm nay không để ý đến, liền muốn nhanh một chút có người tới nhận vị trí của hắn, hắn còn có việc khác cần hoàn thành. Ai nói hắn không quan tâm chuyện dong binh đoàn, nghe nói chuyện Long Vũ dong binh đoàn, hắn đã lập tức chạy trở về, nhìn thấy Doãn Lệ đảm nhiệm vị trí phó hội trưởng rất tốt, hắn mới an tâm rời đi, lính đánh thuê công hội hiện tại không có hội trưởng là hắn, vẫn tốt như thường, sẽ không có chuyện gì. “Đúng vậy.” Biết nàng vì sao đánh hắn, rất tốt. “Ta ở phía trước dẫn đường, nhưng có điều kiện là, ngươi phải mời ta uống rượu!” Chiến Sí lập tức lại đổi thành bộ dáng nhân gia mặt dày muốn uống rượu, tiến đến trước mặt Quân Mộ Khuynh, không khí khẩn trương vừa rồi cũng lập tức tiêu tan. Khóe mắt Quân Mộ Khuynh không ngừng co giật, hắn ngoại trừ rượu, còn biết cái gì, ngay cả chuyện của công hội lính đánh thuê cũng không quản! “Nữ oa oa, chuyện cũng không phải nói như vậy, hiện tại Doãn Lệ đã đảm nhận chức phó hội trưởng rồi, ta không thể đi cướp vị trí của người ta không phải sao, còn nữa, ta bây giờ còn có chuyện muốn làm, Doãn Lệ vui vẻ làm phó hội trưởng, chủ trì đại cục, cũng không có cái gì không tốt, ngươi xem một chút, đây tuyệt đối là chuyện tốt, ta dẫn ngươi, ngươi tuyệt đối sẽ không chịu thiệt !” Chiến Sí cười ha hả nói, Huyết Nguyệt dong binh đoàn đã đem lệnh bài dong binh đoàn giao cho nữ oa oa, nhất định là có nguyên nhân, nếu như… Hắc hắc… Nụ cười trển mặt Chiến Sí, Quân Mộ Khuynh vẫn cảm giác có vài phần dối trá, còn có vài phần dụ dỗ, cười thành cái dạng này, tuyệt đối là không có cái gì tốt! “Ngươi muốn làm cái gì?” Quân Mộ Khuynh cảnh giác nhìn Chiến Sí, hắn cười thành cái dạng này, nhất định không có chuyện không tốt rồi, ai biết lúc nào sẽ bị hắn ám toán. “Ta không muốn làm cái gì, chỉ là muốn để cho người ta mời ta uống rượu.” Chiến Sí thu hồi nụ cười, nheo mắt, đem tâm tình của hắn lúc này bán đứng. “Không có gì, cặp mắt kia của ngươi, rõ ràng viết, có chuyện, nhanh một chút nói ra, nếu không ta để cho Tiêu lại đánh ngươi một trận!” Cái gì hội trưởng công hội lính đánh thuê, chính là một tên đáng đánh, vừa mới bị ăn đòn xong, vẫn còn dạng này, có phải vẫn còn bị đánh hay không? Ánh mắt kim sắc của Bá Hiêu nhìn Chiến Sí, tâm tư của hắn ngay cả nó cũng không thể gạt được, huống chi là giấu giếm chủ nhân, cũng không biết trong lòng người này đang đánh cái chủ ý quỷ quái gì, nhưng mà nhất định là không có chuyện tốt lành gì. “A, đúng rồi, nữ oa oa, ngươi tên là gì, ngươi bây giờ cũng đã biết ta là ai, vậy ngươi dù sao cũng phải nói cho ta biết tên của ngươi không phải sao.” Hắn nhớ lần đó trở lại công hội lính đánh thuê có nghe nói Lý Cổ Nguyệt đem lệnh bài cho ai đó, chẳng lẽ chính là nữ oa oa này, nàng kia… Quân Mộ Khuynh chậm rãi đi về phía trước, Bá Hiêu cùng tia chớp đi ở sau lưng nàng, Chiến Sí thấy nàng không nói lời nào, bĩu môi, chậm rãi theo sau, một tiểu oa nhi mà giả bộ khốc cái gì. “Nữ oa oa, ngươi vẫn chưa trả lời câu hỏi của ta, ngươi nếu như không nói cho ta tên của ngươi, ta vẫn gọi, vẫn gọi ngươi nữ oa oa, nữ oa oa, nữ oa oa…” Chiến Sí gọi càng lúc càng hăng say, cuối cùng dứt khoát hát lên, tóm lại là một câu nói, hắn chính là nương nhờ bên người Quân Mộ Khuynh, vẫn gọi nữ oa oa! “Quân Mộ Khuynh!” Hắn còn gọi như vậy nữa, nàng không ngại để cho hắn nếm thử tư vị nắm đấm của nàng, thuận tiện cũng để cho kim ô hỏa đến hỏi thăm hắn một chút! “Vậy là được rồi, nói sớm một chút là tốt rồi, Quân Mộ Khuynh, Quân Mộ Khuynh, Quân, Mộ, Khuynh!” Chiến Sí đột nhiên kinh hãi đi tới trước mặt Quân Mộ Khuynh, trừng lớn hai mắt, biểu tình không biết là vui vẻ hay là thương tâm, là bi thương hay là yêu thích, hắn há hốc mồm, nuốt xuống một ngụm nước miếng. Thật vất vả mời tìm về âm thanh của mình, “Ngươi, ngươi thật là Quân Mộ Khuynh?” Quân Mộ Khuynh, Quân Mộ Khuynh, nàng chính là Quân Mộ Khuynh, Quân Mộ Khuynh! “Ngươi biết ta?” Nàng chưa từng thấy hắn, làm người khác có ấn tượng sâu sắc như thế, nàng sao có thể một chút ấn tượng cũng không có! “Ngươi là hỏa nguyên tố?” Chiến Sí không xác định lại hỏi lần nữa. “Đúng vậy.” “Ha ha, hỏa nguyên tố, Quân Mộ Khuynh, thật sự là quá tốt, thật sự là quá tốt!” Chiến Sí đột nhiên cười to chạy về phía trước, mở hai cánh tay, trong miệng còn nói lẩm bẩm, nói cái gì thật tốt quá, vẫn quá tốt. Thật tốt quá? Nàng là Quân Mộ Khuynh, có hỏa nguyên tố, thật tốt quá? Nàng có hỏa nguyên tố, mắc mớ gì tới hắn, cái gì cũng không nói liền đi, người kỳ quái!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang