[Dịch]Nghịch Thiên Ngự Thú Sư - Sưu tầm

Chương 28 : Thiên tài Quân gia

Người đăng: 

.
Edit: Zi Quân Mộ Khuynh nhìn Thôn Sát chạy tới, mang theo vẻ mặt kinh hoảng, nghi ngờ nhìn Quân Mặc liếc một cái. Thôn Sát chạy một hơi tới cửa, thở dốc hộc hộc nói: “Tiểu thư, nghe nói Quân gia kia lại phái người đến Phù Thủy trấn.” Mặc dù tiểu thư không có nói đêm qua đã xảy ra chuyện gì, sáng sớm nay liền truyền ra tin Quân Tế đã chết, dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được là ai giết, lúc này Quân gia lại phái thêm người đến nữa, chắc chắn không phải là chuyện tốt. Quân Mặc sắc mặt trầm xuống, vẻ mặt lo lắng: “Người tới là ai?” “Quân Lạc Phàm.” Thôn Sát sắc mặt cũng không được khá cho lắm, mấy tháng trước, Quân gia truyền ra với ngoại nhân rằng Quân Lạc Phàm đã là thập cấp đỉnh kỹ linh sư, thập cấp đỉnh kỹ kinh sư đến Phù Thủy trấn làm cái gì? Quân Mặc nhíu mày, sắc mặt càng thêm trầm trọng, không có chú ý tới, trong tay hắn lực đạo nặng mấy phần. Quân Mộ Khuynh liếc mắt nhìn nắm tay, tò mò hỏi: “Quân Lạc Phàm?” Rất lợi hại? Thế nào ca ca cùng Thôn Sát nghe thấy tên, sắc mặt liền thay đổi? Trong trí nhớ của nàng không có nhân vật như thế a? “Quân Lạc Phàm là Quân gia đệ nhất thiên tài, cũng là đệ nhất thiên tài của ngũ đại gia trong tộc, năm nay mười tám tuổi, liền đã đạt tới thập cấp đỉnh thủy hệ kỹ linh sư.” Quân Mặc trầm giọng nói, chính mình cũng đã mười chín, bất quá cũng là vừa tới cấp năm. Mười tám tuổi, thập cấp đỉnh kỹ linh sư? Ở ngũ đại gia tộc đứng hàng thứ đệ nhất thiên tài, đến Phù Thủy trấn làm cái gì? So với tên thiên tài này lợi hại, Quân Mộ Khuynh càng thêm hiếu kỳ mục đích lần này của Quân gia. “Đại ca, Quân Lạc Phàm là người thế nào?” Quân Mộ Khuynh nghiêng đầu, bộ dáng hiếu kỳ hỏi. Quân Mặc lắc lắc đầu, từ khi nghe thấy Quân Lạc Phàm tới Phù Thủy trấn, chân mày không dãn được một chút, “Ta cũng chỉ là ở lúc bảy tuổi kiểm tra đã thấy qua hắn một lần, khi đó hắn đã là thiên tài trong mắt mọi người, sau ngày đó, chúng ta đều trở lại nhà mình, không có tiếp xúc nhiều, bất quá ở mấy tháng trước, bổn gia truyền ra tin tức, nói Quân Lạc Phàm đã là thập cấp kỹ linh sư.” Vòng đấu mới của Ngũ đại gia tộc còn chưa có bắt đầu, thế nhưng Quân Lạc Phàm mới mười tám tuổi, thập cấp kỹ linh sư, ngũ đại gia tộc liền tự nhiên đem hắn đặt ở vị thứ nhất, ba năm sau ngũ đại gia tộc so đấu, hắn tất nhiên cũng là đệ nhất. “Ca ca đừng lo lắng, dù sao chúng ta đã thoát khỏi Quân gia, Quân gia ai tới, cũng không phải là chuyện của chúng ta.” Quân Mộ Khuynh vung lên một mặt tươi cười, không có một chút bộ dáng của tiểu hài tử mười tuổi. Quân Mặc khóe miệng dù nhếch lên, trong lòng lại là thập phần trầm trọng, hắn cái gì đều không quan tâm, chính là sợ Khuynh nhi bị nửa điểm thương tổn, nàng mười tuổi đại kỹ sư, đó là so với Quân Lạc Phàm còn muốn thiên tài trong thiên tài, Quân gia bổn gia người nếu như biết, chỉ sợ… Thấy Quân Mặc còn là vẻ mặt trầm trọng, Quân Mộ Khuynh cuồng ngạo ngửa đầu nói: “Đại ca, Khuynh nhi còn là song hệ đại kỹ sư đấy, dù cho Quân Lạc Phàm đến nhà của chúng ta, chúng ta cũng không sợ.” Quân Lạc Phàm? Nàng trái lại rất muốn nhìn một chút là một cái dạng gì thiên tài. Quân Mặc xả ra một mạt tươi cười, lo lắng sợ sệt. Nói: “Đại ca nhất định sẽ không để cho ngươi có nửa điểm nguy hiểm.” Nói xong, hắn đi ra ngoài cửa, song hệ đấu kỹ sư, Quân gia nếu như biết thân phận của Khuynh nhi, nhất định sẽ không bỏ qua nàng, hắn cũng tuyệt đối sẽ không để chuyện như vậy phát sinh. Quân Mộ Khuynh đỏ đậm hai mắt nhìn chằm chằm Quân Mặc ly khai bóng lưng, hàn quang theo trong mắt thoáng qua, nàng bước đi ra từ đường, hướng gian phòng của mình đi đến. Thôn Sát cúi đầu đứng ở phía sau Quân Mộ Khuynh, tự trách mình vì chuyện tối ngày hôm qua, hắn về tới thì tìm Thủy Nhận, thế nhưng Thủy Nhận cũng không biết tiểu thư ở địa phương nào, hắn có cảm giác là lạ , nhưng lại nói không nên lời, triệu hoán sư cùng khế ước thú hẳn phải có tầng liên hệ mới đúng, nhưng tối hôm qua Thủy Nhận vậy mà tìm không được tiểu thư. “Thôn Sát, rải tin tức, nói một nhà Quân Ly bị Quân Tế ép buộc thoát ly Quân gia, nhớ lúc nói chuyện uyển chuyển một chút.” Quân Mộ Khuynh hai tay để ở sau người, đi nhanh đi về phía trước, thanh âm lạnh như băng vang lên bên tai Thôn Sát. “A?” “Kỳ thực ta vẫn rất tò mò, ta thua, ngươi vì sao không đi?” Quân Mộ Khuynh đột nhiên dừng bước lại, dùng người thì không nghi ngờ người, nghi người thì không dùng người, bất quá nàng còn muốn nghe lý do của hắn. Thôn Sát lập tức quỳ xuống, kính phục nói: “Thôn Sát từng phát lời thề, ai có thể làm Thôn Sát kính phục, liền vĩnh viễn theo, từ lúc tiểu thư giết người của Lôi gia, thua trong tay thuộc hạ, đều lớn mật thừa nhận, Thôn Sát cũng đã quyết định theo tiểu thư, vĩnh viễn sẽ không phản bội.” Hắn tìm mười mấy năm, mới tìm được một người có thể làm cho mình kính phục người, đương nhiên muốn theo. Quân Mộ Khuynh gật gật đầu, “Đi đi, ta muốn ở trước khi người của Quân gia tới Phù Thủy trấn, tất cả mọi người biết chuyện này.” Người của tứ đại gia tộc nhất định sẽ không nói chuyện tối ngày hôm qua, lại nghe thấy Quân Ly một nhà thoát ly, liền càng thêm không nói, Quân gia đã có một người đứng hàng đệ nhất thiên tài, bọn họ sẽ không lại để Quân gia nhiều ra thêm một thiên tài. “Rõ.” Thôn Sát đứng dậy đang định đi, đột nhiên nhớ lại chuyện mới vừa rồi, ấp a ấp úng nói, “Tiểu thư, có một người gọi là Hoa Thiên Nhiêu phái người đến nói, thỉnh Xích Quân công tử đến điện Ngọc Lâu một lát.” Nói xong Thôn Sát cúi đầu, vẻ mặt nghi ngờ mà ly khai, nhà bọn họ lúc nào có một Xích Quân công tử? Hoa Thiên Nhiêu… Quân Mộ Khuynh nghĩ đến nhân yêu kia, liền vẻ mặt hắc tuyến, nhân yêu kia tìm nàng làm cái gì? “Chủ nhân.” Thủy Nhận Phong Nhận trong màu sắc tự vệ, lẻn đến trước mặt Quân Mộ Khuynh, có chút tự trách. Quân Mộ Khuynh đạm đạm nhất tiếu, “Tối hôm qua đều không có chuyện gì, thậm chí có thể nói trong họa có phúc đi.” Nói xong, Quân Mộ Khuynh sắc mặt liền trở nên ngưng trọng, tối hôm qua nàng thiếu chút nữa liền bị Quân Tế thiêu cháy, cái tên kia nói chuyện cuồng vọng, nhưng cũng không có nói sai, không phải mỗi lần đều có vận tốt như vậy. Thủy Nhận Phong Nhận cũng cảm thấy kỳ quái, thấp hơn hai tầng cấp, chủ nhân sao có thể đem Quân Tế thiêu cháy, nhưng cũng không dám hỏi Quân Mộ Khuynh nhiều. “Sau này các ngươi sẽ biết, ta phải đi ra ngoài một chút.” Nhân yêu kia muốn làm gì? Xích Quân? Tối hôm qua hắn không phải đã biết thân phận của mình rồi sao, còn tìm “Xích Quân” làm cái gì? “Không cần chúng ta theo sao?” Phong Nhận lo lắng nhìn bóng lưng của Quân Mộ Khuynh ly khai. “Chúng ta còn phải vội vàng trở nên mạnh mẽ, như vậy mới có tư cách đứng ở phía sau chủ nhân.” Thủy Nhận lé liếc mắt Phong Nhận một cái, đánh cái run run mới ly khai, thần thú chính là thần thú, cao hơn nó một cấp bậc, đứng ở trước mặt nó mình cũng khiếp đảm, nó cũng phải nhanh một chút tấn chức thần thú!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang