[Dịch]Nghịch Lân- Sưu tầm

Chương 71 : Rừng rậm, tiềm sát!(thượng)

Người đăng: 

.
- Toàn bộ đều bị tiêu diệt? Đi tới bên cạnh vài cỗ thi thể, chân mày Lan Đặc cau lại. - Mười lăm thất giai cao thủ. Mặc dù trong lòng Lan Đặc vì Áo Luân bị Tần Hiên giết mà phẫn nộ dị thường. Thế nhưng, đối với chuyện mười lăm thất giai cao thủ bị Tần Hiên diệt sát, hắn vẫn nhịn không được cảm thấy kinh hãi! Tốc độ trưởng thành của Tần Hiên thật sự quá nhanh. Nhanh đến mức khiến người ta kinh hãi, nhanh đến mức khiến người ta hoảng sợ! Một tháng trước, Tần Hiên hoành không xuất hiện, đánh chết lục giai cao thủ của Vu gia. Ngày hôm nay, sau một tháng, mười lăm cao thủ thất giai trong nháy mắt đều bị đánh chết! Gần một tháng thời gian, thực lực của Tần Hiên từ ngũ giai đề thăng lên tới thất giai! Tốc độ phát triển kinh khủng dị thường! Mặc dù, Tần Hiên được sự giúp đỡ của bạch tuyết tiểu thú kia mới có thể đánh chết hết mười lăm thất giai cao thủ, thế nhưng, điểm này cũng là quá mức kinh khủng rồi. "Thất giai thực lực." Lan Đặc nhìn thoáng qua phương hướng Tần Hiên đã thoát đi, hai mắt tản ra một tia sắc khí sắc bén. - Truyền lệnh xuống, không tiếc tất cả lực lượng, đánh chết Tần Hiên cho ta! Lan Đặc ra lệnh cho mấy người ở bên cạnh, lạnh giọng ra lệnh. - Rõ, tướng quân. Mấy người kia rất cung kính trả lời, cùng lúc phi thân rời khỏi, tập hợp cao thủ, chuẩn bị đuổi giết Tần Hiên. - Đem cái chết của tất cả những người này tiết lộ cho gia tộc của bọn họ. Lan Đặc liếc nhìn một cao thủ trong gia tộc ở bên cạnh, đồng thời chuyển thân quay trở về. - Tiết lộ cho gia tộc của bọn họ? Cao thủ của gia tộc Lan Đặc có chút run sợ, sau đó trên mặt liền lộ ra một tia cười quỷ dị. - Lan Đặc tướng quân. Nhìn thấy Lan Đặc mang theo sắc mặt âm trầm trở về, Đỗ gia gia chủ vội vã đi tới nghênh đón. - Các ngươi trở về đi. Sắc mặt Lan Đặc âm trầm, ngữ khí băng lãnh nhàn nhạt liếc mắt nhìn Đỗ gia gia chủ, phất phất tay. - Trở về? Đỗ gia gia chủ sửng sốt, nhìn Lan Đặc với ánh mắt không hiểu. - Sao? Chẳng lẽ, ngươi còn muốn cùng ta kết làm thông gia? Sắc mặt Lan Đặc âm trầm, đối với cái chết của Áo Luân, Thanh Thanh tuy không phải là hung thủ trực tiếp, nhưng cũng là hung thủ gián tiếp. Bây giờ Lan Đặc không bắt nàng vấn tội, cũng là không tệ rồi. Trên mặt Đỗ gia gia chủ lộ ra một nụ cười khổ sở. Ai cũng không thể ngờ, trường hôn lễ này cuối cùng lại biến thành như vậy. - Thật có lỗi! Trên mặt Đỗ gia gia chủ tràn đầy vẻ áy náy nhìn Lan Đặc. - Các ngươi, đều trở về đi thôi. Sự tình phát triển đến bây giờ, trường hôn lễ này đã vô pháp tiếp tục được nữa. Huống hồ, tân lang cũng đã chết thê thảm. Đã không còn bất kỳ ý nghĩa nào nữa. Nhìn đám tân khách còn đang xì xào bàn tán mà chưa rời khỏi nơi này, sắc mặt Lan Đặc càng u ám. Nguyên là hôn lễ đình đám, long trọng, bây giờ lại biến thành trò hề dị thường khôi hài, một màn thảm kịch. Áo Luân, đứa con trai mình yêu thương nhất, dĩ nhiên bị giết ngay tại hôn lễ! Lan Đặc càng nghĩ lại càng phẫn nộ. Hừ lạnh một tiếng, phất tay áo Lan Đặc liền rời khỏi nơi này. "Ai..." Sắc mặt Đỗ gia gia chủ bối rối thở dài một hơi, mang theo Thanh Thanh vẻ mặt lo lắng, rời khỏi tướng quân phủ. Trải qua sự tình hôm nay, Lan Đặc không trở mặt với bọn họ, cũng đã là may mắn lắm rồi. Còn có thể muốn gì hơn được nữa? ... - Cái gì? Ngươi dĩ nhiên lại phái người lén giết Tần Hiên? Khi biết Tần Khải một mình tự ý hành động, còn dẫn theo bốn năm cao thủ lục giai, thất giai của Tần gia. Sau khi biết Tần Hiên thuật lợi thoát đi, lòng Tần Hiên nhẹ nhõm, thế nhưng, biết đám cao thủ Tần gia toàn bộ tử vong, tiếp đó, hắn đập bàn đứng dậy. Thất giai cao thủ, cho dù với các đại gia tộc như bọn họ mà nói cũng là hiếm có. Hiện tại, chỉ trong một ngày tổn thất mấy người! Cho dù, chỉ mới mấy người, thế nhưng, chết một người là ít đi một người, bồi dưỡng ra một cao thủ, cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy. Sau đó, Tần Thiên lại nghĩ đến Tần Hiên lấy thế sét đánh không kịp bưng tai liền đánh chết mấy cao thủ, sắc mặt Tần Thiên không khỏi co quắp vài cái. "Hỗn trướng tiểu tử này thật sự là quá độc ác." - Tần Khải, ngươi cho rằng những lời ta nói lúc trước là gió thoảng bên tai? Sắc mặt Tần Thiên âm trầm nhìn Tần Khải, trong mắt hiện lên một tia sát khí. Trán Tần Khải toát ra vài giọt mồ hôi lạnh. Vị gia chủ cũng chính là đại ca này của hắn bình thường mặc dù khiêm tốn lễ độ, một bộ dạng nhu nhược. Thế nhưng, Tần Khải biết, nếu như Tần Thiên này một khi thực sự tức giạn, hậu quả tuyệt đối nghiêm trọng! Bởi vậy, Tần Khải chỉ biết cúi đầu, không dám ngụy biện, hắn cũng không muốn lần thứ hai gặp rủi ro, bằng không, hắn nhất định ăn phải quả đắng. ... Ngoài thành, sau một hồi chạy như điên, Tần Hiên đã chạy tới Thượng Đô sơn. Sau đó, thân ảnh hắn liền biến mất ở trong rừng rậm. "Hẳn là không còn ai đuổi theo nữa?" Tần Hiên dừng lại tại một địa phương bí ẩn. Ở trong trong thành chém giết lâu như vậy, hơn nữa dọc theo đường chạy như điên, mặc dù hắc động bên trong ẩn chứa chân khí khổng lồ, Tần Hiên hiện tại cũng có điểm không thể chống đỡ nổi. "Trước mặc kệ mọi thứ, khôi phục một chút chân khí rồi hãy nói." Tần Hiên buông bảo bảo xuống, ngay lập tức ngồi xếp bằng, hiện giờ biện pháp sáng suốt nhất chính là khôi phục một bộ phận lực lượng trước, bằng không, một khi còn bị người đuổi giết, vậy xong đời. "Hả?" Tần Hiên hơi nhíu mày. Không biết tự lúc nào, hắn phát hiện một đạo nhân ảnh đang lén chạy đến phía hắn. "Hi vọng chỉ là đi ngang qua. Nếu không..." Tần Hiên hừ lạnh một tiếng trong lòng, làm bộ không hề quen biết người kia, vẫn như cũ mau chóng phục hồi chân khí của mình. Sau một hồi, người kia đã lén đến một địa phương cách không xa vị trí của Tần Hiên. Sau một khắc, người kia liền động, cực nhanh đánh tới Tần Hiên. - Muốn chết! Trong nháy mắt này, Tần Hiên mạnh mẽ mở mắt, điều động tử mang từ trong hai mắt hắn bắn nhanh ra. Đồng thời, một chưởng của Tần Hiên hung hăng vỗ mạnh xuống mặt đất phía trước. Lực lượng cường đại mà kinh khủng từ bàn tay hắn mạnh mẽ tuôn ra, nổ mặt đất thành một cái hố to thật lớn! Mà Tần Hiên, lại đã mượn lực bay lên trời... Ở giữa không trung, thân ảnh Tần Hiên quỷ dị xoay tròn, sau đó, liền giống như điện quang, hướng phía nhân ảnh đang bổ nhào tới kia tức thì vọt thẳng đến. Người còn chưa tới, tay phải của Tần Hiên như một chưởng đao hung hăng chém tới thân ảnh đang bổ nhào đến. Trong nháy mắt này, một đạo tử khí cuồng bạo mà kinh khủng từ trong tay Tần Hiên điên cuồng tuôn ra, ở giữa không trung đón gió mở rộng ra, hóa thành một đạo tử khí dài đến mấy thước. "Xuy xuy!" Đứng mũi chịu sao chinh là cây cối bên người Tần Hiên, chỉ qua nháy mắt, hơn mười thước chu vi xung quanh địa phương này đã bị đạo tứ khí sung mãn kia tràn ngập. Dưới ảnh hưởng của lực lượng kinh khủng này, những đại thụ thậm chí ngay cả một chút khả năng kháng cự cũng không có, trong khoảnh khắc liền toàn bộ bị xé nát thành bột mịn, đón gió phiêu tán về phương xa.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang