[Dịch]Nghịch Lân- Sưu tầm
Chương 13 : Đàn sói
.
Thác nước tựa như một dải ngân hà, xuất hiện cắt ngang không trung đổ thẳng xuống.
“Ầm ầm ầm….”
Dòng nước chảy xuống hung mãnh đập thẳng vào mặt đá, tạo nên những tiếng “ầm ầm” thật lớn. Do va đập mạnh, hơi nước sinh ra tỏa mù mịt bốn phía.Dưới ánh mặt trời , một cầu vồng vô cùng mỹ lệ hiện ra trước thác nước.
Phía dưới thác nước chừng hơn mười trượng là một cái hồ sâu không thấy đáy. Có điều, làm cho người ta kỳ quái chính là cho dù bao nhiêu tuế nguyệt, dòng thác luôn mạnh mẽ từ độ cao hơn mười trượng đổ xuống lại không hề làm cho đá phía dưới chân thác vỡ vụn ra .
Phía dưới thác nước có rất nhiều tảng đá lớn. Những tảng đá này toàn thân màu đen tuyền, thi thoảng tản ra những ánh sáng lấp lánh. Mặc dù dưới lực đánh kinh khủng của dòng thác, chúng vẫn bị đánh vỡ vụn ra nhưng mặt đá đã trở nên trơn nhẵn mịn màng .
Thác nước vô cùng hung mãnh đổ xuống phía dưới tạo ra vô vàn các bọt nước tựa như một đám sương khổng lồ bao trùm một pham vi chừng trăm thước xung quanh làm cho cảnh sắc càng thêm thần bí .
Lúc này phía dưới thác nước, trên một tảng đá lớn, một nhân ảnh đang ra sức chịu đựng áp lực từ dòng nước đổ xuống để tu luyện.Đó chính là Tần Hiên. Hắn đã tu luyện ở đây được năm ngày rồi .
Không thể không nói, cường giả nào cũng đều phải nếm qua mùi khổ cực. Lúc bắt đầu tu luyện Tần Hiên thậm chí còn không thể đứng vững nổi trên tảng đá trơn nhẵn . Lại càng không nhắc tới phải chịu đựng áp lực từ thác nước đập xuống người .
Nhưng mà Tần Hiên hắn cũng không phải là người bình thường.
Trải qua một thời gian không quen, bây giờ hắn đã có thể đứng vững dưới thác nước để tu luyện! Hiện tại Tần Hiên có thể đứng trong thác nước chịu đựng áp lực tối đa năm phút .Mặc dù chỉ là năm phút, nhưng thân thể Tần Hiên bây giờ có thể nói đã đạt đến cực hạn rồi. Mỗi ngày năm phút đồng hồ, khiến cho sức lực của hắn hoàn toàn cạn kiệt. Nhưng đồng dạng, lợi ích thu được cũng cực kỳ lớn . Bởi vì khi thác nước đập sâu vào thân thể Tần Hiên, cũng là trui rèn sức bền bỉ chịu đựng cho thân thể hắn.
Chỉ có rèn luyện như vậy, thân thể của hắn mới có thể nhanh chóng trở lên mạnh mẽ. Nếu chỉ tu luyện đơn thuần, ngày ngày hít thở vận công, thì thân thể của hắn không có khả năng trong một khoảng thời gian ngắn mà tăng cường được.Sau năm phút, Tần Hiên hét lớn một tiếng rồi chạy ra khỏi thác nước, bơi qua hồ, lên bờ .
“Không sai , hiện giờ ta đã có thể kiên trì được sáu phút đồng hồ.”
Tần Hiên mừng thầm trong lòng.
Lúc này chân khí trong cơ thể hắn đã tiêu hao sạch sẽ. Nhưng Tần hiên không tính đến chuyện nghỉ ngơi, hắn ôm một tảng đá chừng năm trăm cân ở cạnh hồ nước, nhấc bổng qua đầu rồi cứ thế hướng phía trước mà chạy thật nhanh.
Hắn đang rèn luyện lực lượng trong cơ thể. Nếu như nói thác nước đánh mạnh vào thân thể khiến thân thể trở lên cường hãn, thì cách tập luyện này giúp hắn gia tăng thêm sức mạnh và khả năng bạo phát.
Tần Hiên biết, một người vô luận mạnh mẽ cỡ nào thì chân khí cuối cùng cũng có lúc sẽ tiêu hao hết . Chân khí trong cơ thể con người ta giống như một hồ nước . Bình thường thì nước trong hồ luôn tràn đầy. Nhưng nếu có người không ngừng đem nước đổ ra ngoài thì sao ?
Tất nhiên nước trong hồ cũng sẽ cạn sạch.
Trong cơ thể, chân khí cũng giống như vậy. Nếu như gặp phải cường địch, lúc chiến đấu chân khí trong cơ thể giống như nước cuồn cuộn chảy ra ngoài mà không có biện pháp hữu hiệu bổ sung thì sớm muộn cũng cạn kiệt .
Nhưng lực lượng trong cơ thể thì không giống như vậy .Mặc dù chân khí có mất hết thì lực lượng cơ thể cũng không bị cạn theo. Trừ phi là một người không đủ sức di chuyển, không còn sức điều khiển cơ thể
Bởi vậy nên trong quá trình tu luyện Tần Hiên không hề quên việc rèn luyện thân thể .
Hòn đá năm trăm cân không tính là nặng mà cũng chẳng tính là nhẹ. Người bình thường cho dù có đem hòn đá nặng vài chục cân nâng qua đỉnh đầu cũng rất là khó rồi. Tần Hiên hiện giờ cực hạn của hắn cũng chỉ nâng được hòn đá năm trăm cân.
“Ầm”
Nửa canh giờ sau Tần Hiên chạy trở về, thoáng cái ném tảng đá đang nâng quá đầu xuống mặt đất. Sau đó Tần Hiên lại tiếp tục tu luyện ..
Lúc này thì bất kể là chân khí hay thể lực Tần Hiên cũng đều đã hoàn toàn cạn kiệt . Đây đúng là lúc tu luyện tốt nhất .
Cứ như thế Tần Hiên không ngừng tu luyện. Lực lượng trong cơ thể hắn ngày một gia tăng .
Năm ngày sau, thực lực Tần Hiên vẫn như cũ chỉ dừng ở mức nhất giai. Nhưng thân thể của hắn lại đạt đến cấp bậc nhị giai. Nguyên nhân là trong mấy ngày này hắn sử dụng đại bộ phận chân khí để rèn luyền thân thể .
Hôm nay, Tần Hiên như thường ngày sau khi tu luyện thì nhảy vào trong hồ tắm rửa. Sau đó hắn thay một bộ quần áo sạch sẽ rồi hướng về phía xa đi đến.Mấy ngày nay ngoài trừ việc tu luyện ra Tần Hiên còn bỏ thời gian ra dò xét khu vực xung quanh. Có lẽ nơi này ở tận sâu trong Thượng Đô Sơn, nên không có bất kỳ dấu tích nào của con người. Trong quá trình dò xét Tần Hiên đã phát hiện ra có không ít địa phương phong cảnh cực kỳ tú lệ.
Xung quanh một mảnh tĩnh lặng , tĩnh lặng đến dị thường.Một cơn gió thổi qua mang theo mùi máu tươi nồng nặc.
“Không hợp lý.”
Tần Hiên mặc dù là nhất giai thực lực nhưng linh giác của hắn lại khác hẳn với thường nhân, từ hoàn cảnh xung quanh hắn cảm nhận được một tia nguy hiểm.
“Chẳng lẽ xung quanh đây có ma thú thường hay lui tới?”Sắc mặt Tần Hiên trở lên ngưng trọng. Thượng Đô sơn mặc dù có rất ít ma thú nhưng cũng không phải là không có, đôi khi còn có cả cao giai ma thú xuất hiện. Nếu quả thực xuất hiện một cao giai ma thú, Tần Hiên chỉ còn nước quay đầu mà chạy thật nhanh. Không còn cách nào khác, lấy thực lực của hắn bây giờ, tuyệt đối không phải là đối thủ của cao giai ma thú.
Gió ngày càng nồng nặc mùi máu tươi.
Đột nhiên mặt đất rung chuyển. Sau đó phía trước mặt Tần Hiên không xa xuất hiện một đám dã thú đen nghịt . Mà tinh phong cũng từ đó truyền tới .(Gió có mùi máu)
“Một đàn sói?” Tần Hiên thở dài một hơi , đối với người bình thường mà nói thì một đàn sói có lẽ rất đáng sợ. Nhưng đối với những người tu luyện như bọn hắn, một đàn sói thông thường hoàn toàn không đáng để trong mắt .Tần Hiên vẫn đứng tại chỗ, không có ý định tránh né đàn sói . Hắn muốn kiểm tra thành quả của mấy ngày nay.Lấy thực lực của hắn hiện giờ tuy không thể tìm ma thú mà luyện tập, nhưng với đám dã thú thông thường thì quá ổn.
Rất nhanh, bầy sói chỉ còn cách trước mặt Tần Hiên chừng vài mươi thước. Nhìn thấy Tần Hiên, cả bầy sói mắt lộ hung quang, sau đó đồng loạt tru lên hướng phía Tần Hiên lao đến .“Tuyệt! Sợ là không dưới một trăm con sói a!”Tần Hiên thầm giật mình ,nhưng không một chút sợ hãi.
“Ngao” Bầy sói giống như một đám ô hợp lao đến trước mặt Tần Hiên, chúng nổi giận gầm lên, hai mắt lộ hung quang nồng nặc. Cặp móng vuốt toả ra hàn quang khiếp người hướng về phía Tần Hiên hung dữ bổ tới .
Tần Hiên cười lạnh một tiếng, thoáng đảo người tránh khỏi công kích của con sói, tay phải nắm lại tung ra một quyền.
“Phốc!”
“Răng rắc!”
Một quyền ngoan độc đập thẳng xuống đỉnh đầu con chó sói, sau đó tiếng xương đầu gãy vang lên .
“Ầm!” Con sói vô thanh vô tức ngã xuống .
Chính xác nó đã bị một quyền của Tần Hiên giết chết !
Thực ra việc này cũng hết sức bình thường, chó sói tuy hung mãnh, nhưng cũng chỉ là dã thú bình thường, so với nhất giai đấu sĩ đương nhiên không cùng một cấp bậc .
“Phốc! Phốc! Phốc”. Trong nháy mắt đàn sói đã bị Tần Hiên giết chết sáu bảy con .Mà Tần Hiên vẫn đứng một chỗ chưa hề di chuyển .
“Hoa lạp”Hai con sói cùng lao tới xác của đồng bạn. Sau đó xác con sói vừa chết bị cắn xé tan tành .
Thoáng chốc mùi máu tươi lan tỏa nồng nặc.
Ngửi thấy mùi máu, bầy sói càng trở lên điên cuồng. Chỉ trong chớp mắt xác những con sói bị giết đã bị đám còn lại ăn sạch sẽ. Bầy sói mắt lộ hung quang nhìn Tần Hiên, chúng gầm lên một tiếng rồi cả đám lại lao tới cắn xé Tần Hiên.
Tần Hiên thậm chí còn chưa dùng đến chân khí, chỉ dùng năng lực của thân thể không ngừng giết chóc. Khoảng chừng mười phút sau, xung quanh Tần Hiên chỉ còn hơn mười đầu sói.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện