[Dịch]Nghĩ Lại Đi! Tôi Không Xứng Với Anh - Sưu tầm
Chương 14 : Sự thật (3)
.
Có người đã nghe thấy nó nói chuyện với Thư.Thật ra chính là Thiên Minh khi anh vỗ vào vai nó thật ra là anh đã gắn con chíp ghi âm vào tóc nó
Anh chạy nhanh ra xe ôtô lái xe đến trường vì hôm nay là thứ ba lên phải đến trường.Ôtô bắt đầu chạy xe nhanh,Mình có vẻ rất hồi hộp muốn làm rõ sự thật đó để nó và anh có thể tiếp tục bắt đầu lại một tình yêu hạnh phúc đó.Sau 5' cuối cùng Minh cũng đến trường,anh chạy một mạch đi tìm nó nhưng chả thấy nó đâu cả,chạy một dãy,hai dãy,ba dãy,bốn dãy chả thấy nó đâu cả,lúc này anh hốt hoảng lắm.
Tưởng gì chứ tối qua hai đứa đi ăn uống với nhau lên ngủ quên mãi gần vào lớp mới dậy.Hai đứa bị phạt lau dọn phòng vệ sinh nữ thế là toi mất buổi học phải đi dọn vệ sinh không công.Hừ............khỉ thật.Qủa thực là Minh hết cách để tìm nó luôn đành chịu đợi đến lúc gặp nó anh sẽ nói sau.
-Thư ơi ngồi nghỉ tẹo lát nữa thì làm mệt quá.Nó than thở chắc tại kị cọ suốt từ nãy chắc cô nàng mệt rồi đã gần trưa rồi mà nó và Thư vẫn chưa được nghỉ vẫn bị cô giáo bắt dọn tiếp
-Làm đi cô mà ra thì đến Tết chắc cũng chưa về đến nhà được ý,dậy làm đi bà bây giờ tôi thấy lười lắm cơ í .Thư chê rồi giục nó làm tiếp nếu không thì chắc trưa hai đứa cũng chưa về mất(Su-Ha:hai cj cố làm đi mà về không toons công anh Minh tìm á)
1h sau................
-A,hạ cuối cùng cũng được nghỉ.Nó vui sướng kêu lên có vẻ như chả còn mệt nhọc vây quanh nó,nếu hôm nay nó nghỉ ở nhà thì chắc cũng không phải dọn vệ sinh như ngày hôm nay
-Thôi ra lấy xe đi rồi về nấu cơm.Thư nhắc nhở nó
Đứa ra dắt xe rồi đạp về.Khi hai đứa vừa về xong thì trống về
Quay trở về với Minh nha
Khi vừa có trống Mình đã hớt hải chạy chạy đi tìm nó nhưng quả thật là nó đã về rồi anh ơi đừng tìm nữa về nhà nó mà tìm.Cho xe oto chạy nhanh nhưng vẫn giữ vận tốc bình thường thôi.Quả thực cảnh vật không thay đổi nhưng lòng người thay đổi hề hề.Cuối cùng cũng đã đến đầu phố nhà nó mệt thật đấy(Su-Ha:thế các độc giả đọc truyện có mệt không?)
-Tiểu Vy,ra anh bảo.Minh vẫy tay về phía nó và gọi
-Có chuyện gì không sao em thấy anh hớt hải thế?Nó hỏi với vẻ mặt khiêu khích rồi chạy ra chỗ Minh
-Nào có chuyện gì?Nó hồi hộp nói
-Có.....phải....có...Mjnh ấp úng không nói lên lời
-Có phải gì anh có thể nói rõ hơn được không.Nó yêu cầu Minh với một vẻ mặt làm như nghiêm trọng lắm í
-Em đừng nói dối anh nữa được không,có phải vì thân phận của em mà chúng ta không đến được với nhau hay không,anh biết hết rồi hai chúng ta ở bên nhau thì em đừng có suy nghĩ là chênh lệch gì cả đến với nhau không quan trọng ở tiền bạc,thân phận đâu Vy à.Minh nói
-Anh.....a...n...h biết hết rồi ai nói cho anh biết là Thư phải không?Nó ngạc nhiên hỏi rồi quay ra lừ Thư một cái
-Không phải Thư em còn định bơ đến khi nào nữa hãy quên đi chúng mình làm lại từ đầu được không?Minh nói
-Nghĩ lại đi tôi không xứng với anh sao anh có thể để thân phận thấp hèn của tôi làm mai một đi thân phận cao quý của anh cơ chứ người xứng với anh phải là người có tiền có thế chứ không phải một cô gái nghèo như tôi anh hiểu không.Nó cúi đầu xuống nói nhưng vẫn có vẻ buồn hình như đã khơi lại nỗi đau của nó
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện