[Dịch]Ngày Triền Miên - Đêm Mê Loạn - Sưu tầm
Chương 8 : Nguy Hiểm! (1)
                                            .
                                    
             Yêu Miễu Miễu thức dậy trong một căn phòng hoàn toàn xa lạ. Ánh  trắng từ ngoài cửa sổ chiếu vào chỉ vừa đủ cho cô thấp thoáng thấy được  những hoa văn kì lạ trên trần nhà. Rõ ràng rất kì quái, lại khiến người  ta mê mẩn ngắm nhìn..."A...!" Ánh sáng đột ngột khiếnYêu Miễu  Miễu theo phản xạ hoảng loạn chui vào trong chăn, hai tay vô thức đưa  lên cản trở ánh sáng phiền phức kia đi vào đôi mắt xinh đẹp." Miễu Miễu!" Giọng nói trầm thấp lạnh lùng kia tùy ý vang lên trong không gian tĩnh lặng.Rất  lâu sau, Yêu Miễu Miễu mới ý thức được có người gọi tên mình, từ từ lấy  cái đầu nhỏ mang ra khỏi chăn, đôi mắt long lanh đầu dò xét nhìn về nơi  có tiếng nói, tựa như một đứa trẻ ngây thơ sợ người lớn trách mắng."Còn  chưa dậy!? Muốn ngủ đến bao giờ?" Cố Nghiêu đến bên giường, từ trên cao  nhìn xuống cơ thể đang cuộn tròn trong chiếc chăn ấm áp."  Tôi... Tôi... Không có! Không có muốn ngủ nữa!" Yêu Miễu Miễu chân chính  cảm thấy người đàn ông này hết sức hung dữ, hết sức xấu tính giống như  lúc nào cũng có thể đem cô ra làm bữa ăn nhẹ." Tắm rửa đi!  Chúng ta ra ngoài ăn cơm" Cố Nghiêu vốn nghĩ Yêu Miễu Miễu ở nhà chắc  chắn đã nấu cơm đầy đủ rồi, không ngờ cô lại vô dụng như vậy, lại có thể  ngủ từ sáng đến tối mịt? Rõ ràng là một con heo lười.Yêu Miễu  Miễu đối với mệnh lệnh này vô cùng ngoan ngoãn thực thi, dù sao ở trong  cùng một cân phòng với Cố Nghiêu, lại còn là phòng ngủ, rõ ràng chẳng  tốt lành gì! Không ngờ cơ thể vừa đứng dậy muốn bước đi, cơ thể lại âm ỉ truyền đến cơn đau đớn, lảo đảo ngã xuống."Thật  vô dụng! Đến đứng còn không làm được!" Cơ thể mềm mại của cô được Cố  Nghiêu vững vàng đỡ lấy, kéo vào trong lồng ngực ấm áp.Yêu Miễu  Miễu đối với lời chê trách của anh ta vô cùng bất mãn, khẽ kêu lên: "  Tôi như vậy, còn không phải do anh hại sao? Rất đau!"Cô hoàn toàn không biết những lời nói này lại dễ dàng gợi lênh thý tính của người đàn ông bên cạnh."Rất  đau sao? Vậy tôi giúp em đi tắm!" Cố Nghiêu khẽ nhướng đôi mày thanh  tú, cẩn thận quan sát biểu tình của người con gái trong ngực."Không  biết xấu hổ! Ai cần anh...." Yêu Miễu Miễu nghe được câu nói của Cố  Nghiêu, quả nhiên lại như một con mèo xù lông, nhảy dựng lên. "Không  sao! Việc tôi gây ra, tôi sẽ chịu trách nhiệm. Hơn nữa... Chịu trách  nhiệm theo cách này....tôi cũng không phiền đâu!" Cố Nghiêu ung dung  mang cơ thể bé nhỏ của cô đi vào phòng tắm, trên nét mặt còn có chút an  nhàn hưởng thụ. "Không biết xấu hổ! Sắc lang!" Yêu Miễu Miễu  trong lòng hắn điên cuồng dùng mỏng vuốt nhỏ cào cầu. "Rõ ràng anh muốn  chiếm tiện nghi!"Không gian rơi vào yên tĩnh một khoảng thời gian rất lâu..."Bảo  bối, lần sau nếu muốn cào tôi như vậy, em có thể để móng tay không?" Cố  Nghiêu cúi xuống, dùng hơi thở nóng bỏng phả lên vành tai đỏ ửng. " Cào  như vậy... Không đau! Không kích thích!""Anh.... Anh... Anh không biết xấu hổ!" Yêu Miễu Miễu đem khuôn mặt đỏ ửng, vùng vằng thoát ra khỏi tay Cố Nghiêu.Hắn mặt dày như vậy, Yêu Miễu Miễu cô căn bản không có các nào đấu lại."Bảo  bối, chỗ nào cần nhìn cũng đã nhìn rồi!" Cố Nghiêu hung hăng vứt bỏ vật  cản trở vướng víu giữa hai người, đặt cơ thể cô xuống bồn tắm rộng lớn.  " Chỗ nào cần sờ cũng sờ rồi! Hơn nữa không chỉ sờ bên ngoài... Em còn  gì phải ngại chứ?"Hành động tiếp theo của Cố Nghiêu... Lại càng khiến cô đỏ mặt tía tai, lại không phủ nhận có chút kích thích 
                
                            
                                .
                            
             
                
Bình luận truyện