[Dịch]Ngày Tận Thế - Sưu tầm

Chương 3 : Chương 3

Người đăng: 

.
- CÁC NGƯỜI NHANH LÊN, LÀM KHÔNG XONG THÌ HÔM NAY ĐỪNG MƠ ĐƯỢC ĂN CƠM - một người đàn ông cỡ tuổi trung niên đứng mắng chửi những cô, cậu có độ tuổi từ 15 tới 30 đang bò lăn lộn dưới bùn cố né những cái lưới gai đang trải đầy ở trên đầu. - Muốn lôi ổng xuống dần cho một trận quá - Hikari vừa bò vừa lảm nhảm xả giận - Ráng chịu đi, đã gia nhập để đi cứu người rồi thì phải chịu huấn luyện nghiêm khắc thôi - Moki bò bên cạnh mệt mỏi nói - Mà rõ ràng là chúng ta được vô đội ra ngoài khu vực an toàn tác chiến luôn rồi mà - Karui cũng nói tiếp - Phải đó - Ayaki cũng từ đâu bò ra - MẤY CÔ KIA BÒ LẸ LÊN ĐỪNG TƯỞNG ĐƯỢC THAM GIA TÁC CHIẾN RỒI LÀ CÓ THỂ TRỐN TẬP LUYỆN - người đàn ông chỉ huy đã phát hiện ra cả đám đang tụ tập tám chuyện - VÂNG - Cả đám bà tám nghe thấy tiếng hét liền giật mình và bò với tốc độ bàn thờ. - Bó tay - Haku nhìn sang nói - Haku tập trung đi không bị phạt giờ - Sachi tốt bụng nhắc nhở - À ừm - Rồi cả hai bò tiếp - NORU, SAKI HAI NGƯỜI BÒ NHANH LÊN! ĐÀN ÔNG CON TRAI GÌ NHƯ RÙA BÒ - Ông chỉ huy bắt đầu nhìn hai kẻ đang ngái ngủ bò 1 cách ỉu xìu - Biết rồi biết rồi - Noru trả lời lại bò nhanh hơn nhưng vẫn ngái ngủ. Saki thì như không nghe thấy gì. Điều đó khiến cho ông ta bắt đầu tức giận và thét lên: - HAI NGƯỜI BỊ PHẠT KHÔNG ĐƯỢC ĂN TRƯA. TẤT CẢ NGHỈ. - Chết chưa? - Moki đi qua Noru và Saki vẫn còn bị sốc trước câu nói và cười châm chọc. - Tội nghiệp ghê mà thôi kệ vậy - Hikari cười theo. - Hai người lẹ lên!! Đi coi nhiệm vụ nào - Ayaki kêu - Tới đây - Dù chân chọc nhưng Moki và Hikari cũng không quên lôi hai ông tướng kia theo * Khu vực thí nghiệm - Anh Kai - Kai nghe tiếng gọi vừa quay lại đã bị bốn cô gái nhỏ ôm lấy - Chào mấy đứa - Kai nhìn 4 đứa con trai kia, tay xoa đầu những cô gái đang ôm mình. - Hôm nay tụi em phải làm gì? - Haku hỏi - Các em hôm nay ra ngoài cứu những người dân còn mắc kẹt. Nhớ lục soát từng ngôi nhà nhé! - Vâng - Tất cả đồng thanh - Lại chỗ đội sửa chữa lấy đồ đi. À quên nữa các em bớt làm hư đồ lại phung phí quá. - Dạ - Cả đám đổ mồ hôi hột rồi lết đi lấy đồ. *Khu vực đội sửa chữa - Yuu cho tụi tớ lấy vũ khí và xe - Karui nói - Các người bớt làm hư đồ giùm đi - Yuu lườm tỏ vẻ như không mấy thân thiện khi thấy cả bọn. - Con nhỏ này “Cốp“. Xin lỗi xin lỗi con gái tui tính tình nó khó chịu vậy đấy - Một người đàn ông trung niên nhìn khá hiền hậu nói - Tụi con biết mà bác Ruu - Ayaki nói - Đúng ạ mà dù vậy tụi con cũng không ghét bạn ấy đâu - Lần này tới Sachi nói - Hức ai cần mấy người không ghét tui chứ - Yuu ôm đầu nói - Con nhóc này. - Bác Ruu bịt mồm Yuu rồi quay sang - Mấy đứa ra đằng sau lấy xe và vũ khí nhé! Vũ khí trên bàn đấy. - Bác Ruu nói rồi lôi Yuu đi - Dạ cảm ơn bác - Đồng thanh ngoan ngoãn rồi đi ra đằng sau khu vực - Woa kiếm của tụi mình đẹp ghê, nhẹ mà bén nữa - Hikari cầm lên vung tới vung lui - Coi chừng trúng tụi tớ Hikari - Ayaki cầm súng lùi ra đằng sau. - Xin lỗi xin lỗi - Hikari cười cười - Nói xong chưa lên xe lẹ đi hai người kia - Moki nói - Bà bớt làm trò ngốc đi Hikari - Haku đang đeo kính áp tròng nói - Nói ai ngốc hả tên bốn mắt? - Hikari cùng Ayaki leo lên xe - Bà đấy - Haku đáp lại - Sức mạnh của kẻ ngốc này “Cốp” - một cú cốc trọn vẹn trên đầu Haku - Bà........ - Haku ôm đầu - Hai người ngồi yên cho tôi - Một luồng sát khí tỏa ra khắp buồng xe. Karui không ngừng lườm lườm cả 2. - Dạ...dạ... - Hikari và Haku ôm nhau run rẩy - Chạy đi Noru - Karui sau khi thấy cả 2 ngoan ngoãn thì quay lên nói Noru chạy xe. Karui là đội trưởng của nhóm mà lị. Chiếv xe chạy ra khỏi cổng sau khi được cho phép thì hiện giờ đang bon bon trên đường, băng qua một rừng cây rồi tiến vào thành phố. Chiếc xe dừng lại. - Tất cả chuẩn bị vũ khí - Karui ra lệnh - Sẵn sàng - Tất cả đồng thanh - Được xuất phát - Sau khi Karui nói xong. Cánh cửa của thùng đựng hàng đằng sau xe mở ra, những chiếc xe moto phân khối lớn bắt đầu nẹt ga và chạy. 4 chiếc xe 8 người. Karui và Sachi, Moki và Saki, Ayaki và Noru, Hikari và Haku. - Tất cả nghe lệnh: Nhóm Ayaki và Moki xông vào từng ngôi nhà cứu người. Nhóm Hikari phụ tớ dọn sạch lũ xác sống cản đường. - Rõ - Nghe xong lệnh 2 chiếc xe do Sachi và Haku lái phóng lên trước. Hikari và Karui nhảy xuống xe tay cầm thanh kiếm chạy tới đâm vào những con xác sống trong chớp mắt. Haku và Sachi điều khiển xe chạy xung quanh vừa tông xác sống cộng thêm 1 tay cầm súng lục không ngừng bắn. *Nhóm Moki và Ayaki Nhờ sự càn quét ghê gớm của hai con sư tử cái ngoài kia mà cả hai đến từng nhà an toàn để giải cứu. Bỗng Moki đứng dậy chạy lại cầm kiếm đâm thẳng vào một đứa nhóc xác sống. - Gràaaaaaaaaaaaaaaaaaaa - Thứ ngã xuống không phải đứa bé xác sống đó mà là con xác sống có ngoại hình của phụ nữ. - Hả?? Nó....nó cứu đứa nhóc này? - Moki ngạc nhiên. Nhìn thân xác của người phụ nữ đó để xuống đứa nhóc xác sống này như nổi điên xông tới tấn công Moki. Moki né một cách điêu luyện rồi nói với Ayaki: - Ayaki cậu dẫn mọi người về xe lớn an toàn đi tớ phải bắt thằng nhóc này về cho anh Kai. Nó sẽ là một bước lớn để giúp mọi người sống lại. - Được - Ayaki nói rồi dẫn những người được cứu chạy đi. Chỗ Moki cô đang không ngừng né tránh sự tấn công của đứa nhóc xác sống. Cô nhìn xung quanh rồi thấy một cái lưới nằm trong góc vườn của căn nhà đối diện. Cô liền dùng hết sức chạy sang đó thật nhanh, còn đứa nhóc đương nhiên nó không quên đuổi theo. Khi nó chạy vào khu vườn liền bị cái lưới to lớn đó chùm lấy. Moki rút sợi dây thừng cô mang theo ra trói nó lại cùng với cái lưới. Sau 1 lúc Ayaki quay lại cùng mọi người cùng cái lồng nhốt lấy nó. - A xe không đủ chỗ rồi - Hikari nói nhìn cái xe đầy người - Để tớ gọi về trung tâm đội nói họ gửi thêm xe. - Saki leo lên xe và bật máy bộ đàm. * 15" sau một chiếc xe nữa tới. Kai từ trên xe bước xuống phụ đưa cái lồng lên xe và mang luôn cả cái xác của người phụ nữ lúc nãy về. Trên đường đi Moki và Ayaki kể lại tất cả sự việc cho mọi người nghe. Nghe xong, Kai ngẫm nghĩ: “Vậy là dù đã bị lây nhiễm bệnh và biến thành xác sống nhưng họ vẫn còn ý trí con người. Đây có thể sẽ là bước ngoặc để giải cứu nhân loại.”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang