[Dịch]Nếu Yêu Chỉ Là Gặp Thoáng Qua - Sưu tầm

Chương 61 : Chương 61

Người đăng: 

.
Thời điểm ý chỉ của Hoàng Thượng truyền đến, Hiệp Phàm chỉ im lặng đọc sách, ăn cơm xong, Tư Mã Hi Thần lại sang sơn trang bên kia nghị sự, Tuyết Liên cũng cùng đi theo, lưu lại Kiều Hà chiếu cố Hiệp Phàm. Kiều Hà không tiếng động đứng bên cạnh, vụng trộm quan sát Hiệp Phàm, nàng cảm thấy sự im lặng của Hiệp Phàm thật kì quái, sự im lặng làm nàng không biết được vị nữ tử này đang vui hay buồn. “Thiếu phu nhân, ngài, ngài hình như không vui lắm thì phải, là do chỗ ở không quen? Hay là –” Hiệp Phàm dời mắt khỏi sách, ngẩng đầu lên ôn hòa nhìn Kiều Hà, lẳng lặng nghĩ, vận mệnh thật sự kỳ quái, tại sao nàng không đầu thai thành kẻ nô tỳ, mà lại hóa thân vào một thiên kim tiểu thư, địa vị này so với kiếp trước của nàng là hai loại người hoàn toàn bất đồng. “Ta tốt lắm, ngươi không cần lo lắng. Còn có, bên kia có tin tức gì không?” “Hình như là có, nghe nói thánh chỉ của Hoàng Thượng đã đến rồi, tạm thời đình chỉ việc vây bắt người của Ngạo Lâm sơn trang, đồng thời cũng cho phép các bằng hữu trên giang hồ rời khỏi nơi này. Ta còn nghe nói, hình như Hoàng Thượng đang chuẩn bị tuyển một vị tỷ muội nào đó của ngài vào cung làm phi.” Kiều Hà gật gật đầu, nói,“Ta nghe thấy rất rõ, nói là vừa rồi, có một thị vệ tới đưa tin tức, là bộ hạ của Ngô Hòe tới báo tin, phỏng chừng, chắc giờ này thiếu chủ tử, trang chủ, cùng trang chủ phu nhân đang tiễn các bằng hữu trong giang hồ.” Hiệp Phàm gật gật đầu, buông quyển sách trên tay, lẳng lặng nói: “Tốt lắm, như vậy là tốt nhất. Còn nữa, Kiều Hà, giúp ta sắp xếp hành lí, ngày mai ta trở về kinh thành thăm cha mẹ, không hiểu Hoàng Thượng lựa chọn vị tỷ muội nào của ta.” “Trở về kinh thành?” Kiều Hà sửng sốt “Vì sao phải trở về, ở chỗ này không tốt sao?” “Ta muốn trở về thăm cha mẹ ta.” Hiệp Phàm thản nhiên nói “Khuê nữ xuất giá,trở về gặp mặt điều này là thiết yếu, không phải sao? Còn nữa, không biết có thể mang theo Tuyết Liên và Thiến Tố hay không?” Tư Mã Hi Thần từ bên ngoài đi vào, Kiều Hà làm lễ, lui ra ngoài. Hiệp Phàm trong lòng âm thầm nghĩ: Mới chỉ là thiếu chủ của Ngạo Lâm sơn trang đã phải chiếu cố nhiều việc như thế, nếu một ngày nào đó trở thành Hoàng Thượng, còn không biết hắn biến thành cái dạng gì nữa? Cho dù nàng là một vị tần phi của hắn thì đã làm sao, cũng chỉ có thể ngồi một mình một chỗ, nói chuyện cùng với nô tỳ thân cận, tịch mịch chờ được sủng hạnh? “Hoàng Thượng đã lệnh cho Ngô Hòe lui binh.” Tư Mã Hi Thần ôn hòa nói,“Các bằng hữu trên giang hồ đều đang chuẩn bị rời khỏi đây rồi. Không ngờ tới, mấy lời nói của nàng có thể làm cho Hoàng Thượng thay đổi chủ ý.” Hiệp Phàm đang định nói, liền nghe thấy bên ngoài có tiếng người đi đến. “Hi Thần” Thượng Tú Lệ nhẹ nhàng gọi, do dự nói “Ta muốn thương lượng với ngươi mấy việc.” “Chuyện gì?” Tư Mã Hi Thần hơi nhíu mày, thản nhiên hỏi. “Ta –” Thượng Tú Lệ dừng một chút, hình như đang lo lắng không biết phải nói như thế nào, nhìn Tư Mã Hi Thần ánh mắt có chút si mê. Không phải nói không cho phép các nàng đến đây sao? Không cho phép nàng ta cùng Đỗ Nhược Hân xuất hiện gần chỗ ở của nàng, tại sao nàng ta vẫn có thể ra vào tự do như vậy ? “Các ngươi đi ra ngoài thương lượng được không?” Hiệp Phàm lạnh lùng nói,“Gả vào Ngạo Lâm sơn trang là ta chứ không phải ngươi, nếu ngươi vẫn không chịu từ bỏ, thỉnh tránh xa khỏi tầm mắt của ta.” Thượng Tú Lệ quay đầu nhìn Hiệp Phàm, trong mắt ẩn ẩn lệ, cứng rắn nói:“Ngươi không cần nhục nhã ta như thế, ta chỉ là không có được thân phận như ngươi mà thôi, nếu như việc ngươi có thể làm cho Hi Thần ta cũng có thể làm, ta lại để ngươi chỉ trích ta, nhục nhã ta sao? Ta chấp nhận sự tồn tại của ngươi, vì sao ngươi không chấp nhận sự tồn tại của ta, chẳng lẽ trên đời này chỉ có một mình Hi Thần sao?” Hiệp Phàm vừa muốn nói cái gì, Tư Mã Hi Thần đứng bên cạnh liền lên tiếng khuyên can “Thôi đi, các ngươi vì sao phải sinh sự với nhau như thế. Được rồi, chúng ta đi ra ngoài nói.” Nhìn Tư Mã Hi Thần cùng Thượng Tú Lệ đi ra ngoài, lúc quay đầu Thượng Tú Lệ còn liếc Kiều Hà một cái, trong ánh mắt có ý miệt thị. Hiệp Phàm cúi đầu, Tư Mã Hi Thần tuyệt đối không phải là nam nhân thích hợp với nàng, nàng dám khẳng định hắn không phải là kẻ xứng đáng cho nàng yêu, bởi trong thế giới của hắn sự nghiệp là điều quan trọng nhất, mà nàng, chỉ là một khách qua đường nhỏ bé mà thôi! Đi ra khỏi phòng, không khí lành lạnh và trong trẻo của mùa thu quất thẳng vào mặt, Tư Mã Hi Thần đứng thẳng, phong độ mà lạnh lùng như băng.“Chuyện gì, nói đi.” Tư Mã Hi Thần đột nhiên lạnh giọng làm cho Thượng Tú Lệ cứng người, chằm chằm nhìn Tư Mã Hi Thần, không rõ hắn tại sao lại vậy, vừa rồi ở trong phòng vẫn còn rất tốt, vì sao khi đi ra, liền biến thành bộ dáng này? “Hi Thần, ngươi làm sao vậy?” “Không làm sao cả, chỉ là, xin ngươi hãy để ý đến cảm thụ của Tiểu Phàm.” Tư Mã Hi Thần lạnh lùng nói “Nàng bây giờ là thê tử của ta, bất kể là lý do vì sao, nàng là nữ nhân mà Tư Mã Hi Thần ta đã lựa chọn, vừa rồi ở trong phòng, ta không muốn làm ngươi mất mặt, bởi vì ngươi cũng chỉ mong có thể giúp ta làm được chuyện gì đó, ta cảm tạ suy nghĩ của ngươi, nhưng –” Tư Mã Hi Thần nhẹ nhàng lắc lắc đầu, ngữ khí hơi chút ôn hòa nói “Nay, với ta mà nói, Tiểu Phàm dường như quan trọng như sinh mệnh của ta vậy, ta không muốn xúc phạm tới nàng, nếu phải thương tổn nàng, ta tình nguyện thương tổn chính bản thân mình !” Thượng Tú Lệ im lặng không nói nửa lời, nước mắt tràn cả khóe mi, muốn ngừng mà không được “Ngươi làm sao có thể như vậy được? Ngươi làm sao có thể yêu nàng?? Các ngươi cũng chỉ vừa mới quen biết nhau, vừa mới ở chung với nhau có mấy ngày, làm sao có thể coi nàng như trân bảo được. Nàng, cũng chỉ là một con tốt trong toàn bộ kế hoạch, ngươi làm sao có thể động tình với nàng đây?!” “Ta biết, ta biết ta phải làm gì, ta biết ta không thể cô phụ kì vọng cùng tâm huyết của mọi người, nhưng mà, chuyện này cùng Tiểu Phàm thì có quan hệ gì?” Tư Mã Hi Thần trầm giọng nói,“Gia quốc ân cừu là chuyện của ta, không phải trách nhiệm của Tiểu Phàm. Ta sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành kế hoạch, nhưng, không nhất định phải dùng mạng của nàng để đổi lấy mạng của con cháu Lý gia, không đáng.” “Nếu ta muốn thay nàng đi thì sao?” Thượng Tú Lệ đột nhiên nói,“Ta biết thuật dịch dung của Thiến Tố phi thường xuất sắc, nếu ta có thể đem bản thân mình dịch dung thành bộ dáng của Hiệp Phàm, còn lo ta không thể tiếp cận tên cẩu Hoàng đế kia sao ? Huống hồ, không chỉ có ngươi và hắn có cừu oán, ta cùng với hắn cũng có đại hận thâm thù, chỉ hận không thể chém hắn ra thành trăm ngàn mảnh.” “Không được.” Tư Mã Hi Thần lắc lắc đầu,“Phụ thân của ngươi đối với Tư Mã gia có ơn cứu mạng, nếu không phải lúc ấy phụ thân ngươi thả chúng ta, sẽ không có ta trên cõi đời này, tuyệt đối không thể, Tiểu Phàm không thể mạo hiểm như vậy, ngươi cũng không thể. Ta sẽ nghĩ ra biện pháp tốt nhất để giải quyết vấn đề này, sau này ngươi không cần phải quan tâm đến chuyện này nữa, về phần cừu hận của ngươi, tự nhiên sẽ có ngày ngươi báo được, không cần nhất thời vội vã, ngươi đã đợi hơn mười năm trời, còn không chờ nổi thêm mấy ngày sao ?” Thượng Tú Lệ nhếch môi, muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng lại nuốt trở lại, lẳng lặng đứng ngẩn người.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang