[Dịch]Này! Nữ Phụ Thì Làm Sao - Sưu tầm
Chương 42 : Chương 42
Ngày đăng: 19:10 15-02-2018
.
" Thế giới này thật xinh đẹp nhưng cũng thật đáng sợ. Nó sẽ là màu hồng với nhiều người nhưng cũng có thể là màu đen xám xịt với đa số khác. Chẳng ai biết trước được bởi biết trước thì chúng ta đâu cần phải sống trong hy vọng?
Thế giới này tàn nhẫn? Đúng, nó thật tàn nhẫn... Tại sao thế giới này lại có thể tàn nhẫn đến như vậy? Không, phải là tại sao con người chúng ta lại có những cảm xúc như vậy? Thật tàn nhẫn... Tình yêu,lòng đố kị, ghen ghét... chúng thật ghê tởm bởi nó khiến con người ta trở nên cực đoan, độc đoán và xấu xa hơn.
Nhưng đấy là khi mỗi người trưởng thành phải không? Vậy tôi hy vọng tôi không trưởng thành, vì không trưởng thành thế giới này với tôi sẽ mãi là màu hồng và... tôi sẽ không phải gặp em...""
~~~~~
- Tiểu Tuyết nhắn với cha mẹ là tôi có việc bận nên cả tuần này sẽ không về nhà.
- Vâng, nhưng...
Lời muốn nói cô còn chưa nói mà, vì cớ gì lại có thể lạnh lùng tắt máy như vậy?
Cơ mà cô vốn dĩ mấy tuần nay cũng đâu có gặp hắn, toàn là hắn rời khỏi nhà từ rất sớm, về nhà cũng rất muộn. Cô chính là mấy tuần này không có khả năng đụng mặt với hắn. Gặp hắn cũng chỉ là muốn hỏi chuyện của mấy người kia. Việc họ lâu rồi không xuất hiện làm cô có chút buồn chán.
~~~~~
- Lãnh Thiên Tuyết, ở đây.
- Ừm.
Trần Vân Hy vui vẻ cười, vẫy tay gọi Thiên Tuyết. Gật đầu một cái rồi nhanh chóng tiến đến, cô kéo ghế lịch sử ngồi xuống chào hỏi:
- Cô đến lâu chưa?
- Vừa mới đến, không lâu.
Lời vừa dứt cô liền cảm thấy hình như bản thân đã đặt câu hỏi quá thừa thãi. Nhìn đống đồ ăn la liệt trên bàn... quả thật rất có phong cách của kẻ mới đến ha ha...
Thấy ánh mắt của cô liếc qua đống đồ ăn Trần Vân Hy liền hiểu ý vội cười ngại ngùng:
- A, thật ra vì quán này thật sự có rất nhiều đồ ăn ngon nên... nên...
- Ưm, không sao. Nhưng hôm nay cô gọi tôi đến đây là muốn nói việc gì?
- À, đúng rồi. Vân An anh ấy đã lâu lắm không có xuất hiện rồi, cô có biết anh ấy ở đâu không?
-... Sao cô lại hỏi tôi vấn đề này?
- Tại thấy hai người rất thân nên mới tùy tiện hỏi. Nếu cô không biết thì thôi vậy.
Muốn hỏi gì đó nhưng lại thôi, cô cũng đâu thân thuộc gì với mấy người họ. Hai người cùng trầm mặc, không gian quái dị vô cùng.
- Nếu chỉ hỏi vậy cô chỉ cần nói qua điện thoại đâu nhất thiết phải hẹn ra đây.
- À thì, muốn cùng cô đi tham dự lễ hội ẩm thực với tôi... >.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện