[Dịch]Nam Chủ À, Nữ Chủ Của Các Ngươi Ở Bên Kia Mà - Sưu tầm
Chương 9 : Đụng Mặt Nữ Chủ (2)
.
Vy Vy mắt tròn mắt dẹt nhìn Thần:
- Đại Boss, cậu làm cái gì vậy?! Bộ cậu cũng hâm mộ cô ta giống đám người có đầu không có não kia sao?!...
Thần cảm thấy...Có một đàn quạ vừa bay qua đầu mình...
- Cậu nhìn tớ giống như đang hâm mộ cô ta sao?!...
Vy Vy chợp mắt...Vô (số) tội nhìn Thần:
- Vậy cậu chụp hình cô ta làm gì?! Chẳng có lẽ...Cậu định bôi nhọ cô ta sao?!
Thần ngẩng đầu nhìn trần nhà...Thiên à, đây mà là Thiên Tài đứng trong Tứ Đại thiên Vương hả?????????...
- Tớ đâu phải kiểu người đấy...Tớ có mục đích khác...- Vừa nói, Thần vừa gửi tấm hình kia đêm cho MỘT NGƯỜI NÀO ĐÓ MÀ CHÚNG TA AI CŨNG BIẾT...(Là ai nhể?!...=))...)
- Yêu Nghiệt, ngươi thấy cô gái trong bức hình này thế nào?! Rất xinh đúng không?!...- Thần nửa cười nửa không đùa hắn. Vy Vy đứng bên cạnh lập tức hiểu ra, ôm bụng nhịn cười đến mức mặt đỏ lên...Quân tử trả thù 10 năm chưa muộn là đây...Quá chuẩn...
Không chỉ Vy Vy mà sau bức tường trên lỗi dẫn đến chỗ 2 cô đang đứng cũng có 2 người đang ôm miệng nhịn cười...
Anh Bảo nhìn sang Du Nghi, giơ ngón tay cái lên, dùng khẩu hình nói:
"Đại Thần tỉ tỉ quá cao tay"...
"Quá cao tay..." Du Nghi cũng dùng khẩu hình đáp lại...
Ở bên đầu dây bên kia, có một mỗ yêu nghiệt nào đó suýt nữa thì sặc nước trà...Phu nhân nhà hắn đây là trả thù hắn từ cái vụ hắn QUANG MINH CHÍNH ĐẠI nhòm thông tin cá nhân của phu nhân lúc NỬA ĐÊM đi...(Vầng, là quang minh chính đại, là quang minh chính đại...=))...)
Nhìn nữ nhân trong bức ảnh kia, hắn cười cười trả lời:
"Phu nhân...Rất xinh..."
Không khí thâm trầm từ người Thần lập tức tỏa ra...
- Rất xinh sao?!...
"Rất xinh...Chỉ là...Không ra gì...Chất lượng thuốc nhuộm tóc quá kém, tay nghề làm tóc cũng chẳng ra gì, có quá nửa bị chẻ ngọn kìa...Mặt thì tròn quá, da thì như...Cương thi ấy, ít cũng phải mấy tầng phấn...Mắt nhìn như dại ấy, đeo kính áp tròng đểu quá...Mũi thì chắc phẫu thuật ít nhất 2, 3 lần..Môi thì tô son không hợp, khô quá,....Bla...Bla...Bla..."
Thần đơ hình trong 3s, Vy Vy cùng 3 người kia xác định miệng há to đến mức tưởng chừng có thể nhét vừa một cái bánh rán...Thiên ơi, hắn là máy kiểm chứng hay sao vậy?!
"Rút gọn lại...Phu nhân là nhất nhất nhất quả đất, không một ai sánh được với phu nhân...Vi phu chỉ nguyện gả cho phu nhân thôi, tuyệt đối không trao trinh tiết cho ai cả..."
Vy Vy nhịn cười đến độ đau bụng...Phu quân nhà Thần nguy hiểm như thế đấy...Thần nhàn nhạt buông một câu:
- Muốn cười thì cứ cười, đừng nhịn, nội thương đấy...!!
Cô vừa dứt lời, ngay lập tức có 3 bạn bò lăn ra đất mà cười đến chảy nước mắt. Thần mặt không biểu cảm:
- Mất cả hình tượng...
Rồi cô quay sang tên lưu manh nào đó mắc chứng cuồng vợ:
- Ta nói sẽ nhận ngươi sao?!
"Phu nhân...Hức...Phu nhân không chấp nhận vi phu sao?!...Sao phu nhân nỡ...
Thần có cảm giác...Hình như...Cô đã dính phải một SIÊU RẮC RỐI mà chỉ e cả đời cũng không thể bỏ...Và tương lai sau này đã xác minh điều đó...
- Phiền quá...!! - Nói rồi cô cúp máy luôn...Cứ thế này thì băng tuyết trong tim cô đổ vỡ hết mất...Vy Vy vỗ vai cô:
- Sau này có gì nhớ mời tớ ăn cỗ nhé...
- Đại Thần, để em thiết kế váy cho chị...- Từ sau góc khuất, Anh Bảo cười như hoa nở chạy ra, ôm em Thần. Du Nghi nửa cười nửa không:
- Dù gì cũng phải để chị làm phù dâu chứ...
Thần cười đẹp hơn cả thiên địa, NHẸ NHÀNG nói:
- Mọi người thích lắm phải không...?!
- Dạ...KHÔNG...TUYỆT ĐỐI KHÔNG...!! - Cả 3 đồng loạt lắc đầu như máy...Thần à, đừng cười đẹp như thế nữa, cậu còn cười đẹp như thế chắc tụi tớ tổn thọ sớm mất...
Đúng lúc các cô đang đứng hình trước SÁT KHÍ của Thần thì...
- Xin chào các bạn, cho mình làm quen được không?!
Một giọng nói thánh thót như chim vàng anh cất lên, vô cùng dễ nghe trong tai kẻ khác nhưng tuyệt đối khó nghe đối với các cô. Cả 4 người đều liếc mắt nhìn sang người vừa mới đến kia...
Giang Ánh Nguyệt cười dịu dàng nhìn các cô nhưng sâu trong đáy mắt là một mảng coi khinh. Ban nãy khi đứng trên bục kia, kẻ nào cũng nhìn cô ta trừ 4 đứa con gái xấu xí này. Bọn chúng nghĩ mình giỏi giang lắm hay sao?! Từ khi cô ta sống lại ở thế giới này dưới thân phận Đại Tiểu Thư của Giang Gia - Một trong Thập Nhị Đại gia tốc, chưa có một kẻ nào không nhìn cô ta ngoại trừ...4 kẻ đó...4 kẻ mà cô ta đã thề phải có được...Nhất là "Hắn"...Kẻ đứng đầu Đông Phương Thế Gia...
Nhìn nụ cười đẹp đẽ THẬP PHẦN GIẢ TẠO của cô ta mà cả 4 người chán ghét không thôi, nhất là Thần...Giang Ánh Nguyệt ơi, Giang Ánh Nguyệt à...Kĩ năng diễn xuất của cô rất đạt đấy nhưng chỉ là mức nghiệp dư thôi...Còn đối với kẻ 5 năm đứng trên ngôi Ảnh Đế như Thần thì...
- Chào bạn, không biết bạn là...?!
Một câu hỏi nhẹ nhàng mà chỉ 3 người cùng Giang Ánh Nguyệt mới hiểu ý nghĩa thâm sâu của nó...Từ nãy đến giờ, thành tích học tập sáng chói hay các danh hiệu mà cô ta đạt được...Không có nửa chữ lọt vào tai Thần...
- Mình là Giang Ánh Nguyệt, các bạn có thể gọi mình là Ánh Nguyệt...Là học viên trao đổi từ trường Sky...- Giang Ánh Nguyệt vô cùng khó chịu trong lòng nhưng bên ngoài vẫn nở nụ cười rạng rỡ. Đặc biệt , trong câu trả lời, cô ta rất chú tâm nhấn mạnh vào chữ "Giang" như thể nói cho các cô biết rằng: "Các người đã biết chưa, ta là Tiểu Thư của Giang Gia đấy..."
Thần nhàn nhạt nhếch môi lên, khe khẽ "À" một tiếng. Vy Vy hờ hững khoanh tay, "Hừ" nhẹ một tiếng. Anh Bảo cười tựa gió xuân nhìn cô ta nhưng nụ cười còn chưa chạm đến nửa đáy mắt. Du Nghi đeo tai nghe lên, trực tiếp bỏ ngoài tai câu nói của cô ta...Một màn này lọt vào đáy mắt của Giang Ánh Nguyệt càng khiến cô ta tức giận. Bàn tay dưới ống tay áo đồng phục khẽ siết chặt...Các ngươi...Được lắm...
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện