[Dịch]Nam Chủ À, Nữ Chủ Của Các Ngươi Ở Bên Kia Mà - Sưu tầm
Chương 20 : Nữ phụ thứ 5 [P2]
.
Từ đầu tới cuối Giang Ánh Tuyết đều không rời mắt khỏi Tà Y. Là người bình thường chắc hẳn sẽ rất là hãnh diện khi được một mĩ nhân loli nhìn chăm chú như thế. Nhưng Tà Y thì khác. Ngoài Thần, bất kì ai nhìn cô quá 3 giây đều khiến cô khó chịu. Cô hơi nhíu mày liễu, đôi mắt phượng lạnh xuống vài độ (Vài độ?! Vài chục độ thì có ấy)
Giang Ánh Tuyết vốn là một tiểu thư khuê các, hiển nhiên là không thể chịu được sự chèn ép từ "Nữ hoàng tàn nhẫn". Cô ta vội cụp đầu xuống để né tránh ánh mắt đáng sợ kia. Thần dễ dàng biết được điều này nên cô cũng không lấy làm lạ. Nhìn đồng hồ đã quá 8 giờ 32, cô vội nhặt nốt vài tập tài liệu dưới đất lên, đưa cho Giang Ánh Tuyết rồi nở nụ cười hòa nhã:
- Cũng muộn rồi, nếu không có gì thì mình xin phép đi trước nhé. Tạm biệt.
Nói rồi Thần rảo bước đi lên tầng, Tà Y vốn chẳng muốn tốn hơi, thừa lời với những kẻ mờ nhạt nên cũng cất bước đi theo. Lúc bấy giờ Giang Ánh Tuyết kia mới ngập ngừng mở lời:
- Kho...Khoan...đã...
Thần hơi dừng lại còn Tà Y vẫn cứ thế bước lên.
- Chị...Chị...có phải là...Tà Y sư tỉ không ạ...?!
Giang Ánh Tuyết mở to đôi mắt hạnh ngập nước trong veo ra, hướng về phía Tà Y, lấy hết tự tin ra nói to. Tà Y bấy giờ cũng dừng lại, chỉ là đến đầu cũng lười quay lại, nhàn nhạt lên tiếng:
- Thì sao?!
Giang Ánh Tuyết bẽn lẽn , cúi xuống nhìn mũi giày, bàn tay vò vò mép váy đồng phục:
- E...Em rất...hâm mộ tỉ...Tỉ có thể...
- Không. - Không đợi Giang Ánh Tuyết nói hết câu, Tà Y đã lạnh lùng lên tiếng cắt ngang.
- Ta...Tại...sao...ạ...?! - Giang Ánh Tuyết kia hiển nhiên là sững sờ, Thần nhìn rõ hốc mắt cô ta hơi đỏ lên. Tà Y nhếch môi cười:
- Tôi không có thời gian.
Nói rồi cô kéo tay Thần đi lên tầng, để lại Giang Ánh Tuyết cúi gằm mặt, bàn tay bấu chặt vạt váy ở đằng sau. Thần đưa mắt nhìn cô ta rồi nhìn người đang kéo mình đi:
- Tàn nhẫn.
Tà Y cười nhạt:
- Cô ta vốn dĩ không xứng.
Thần không nói gì thêm. Giờ cô mới biết trong cuốn tiểu thuyết này có cả...Les...
- Không thấy kì lạ sao?! - Tà Y nghiêng đầu qua nhìn Thần. Cô lắc nhẹ đầu. Tà Y chỉ cười ẩn ý rồi kéo Thần đi qua 2 dãy nhà, đứng ở một góc khuất. Thần đang định lên tiếng hỏi thì Tà Y đã đưa ngón tay chạm vào môi, ra hiệu "Im lặng". Thần hiểu ý, gật nhẹ đầu và im lặng nhìn xuống dưới. Một lúc sau, cô thấy Giang Ánh Tuyết kia đi đến một góc, ngó quanh một hồi. Khi chắc chắn không có ai, cô ta liền rút điện thoại cảm ứng ra. Thần cảm thấy hơi lạ. Royal cho phép học sinh sử dụng điện thoại mà, tại sao cô ta phải giấu giếm?!Bỗng cô ta mở miệng nói gì đó trước màn hình. Nhìn khẩu ngữ kia, lông mày của Thần hơi nhíu lại. Tà Y giang tay ôm gọn cơ thể Thần, đặt cằm lên đỉnh đầu cô, khóe môi cong lên nụ cười tà mị và khe khẽ thầm thì:
- Hệ Thống, kế hoạch thất bại rồi.
End Chap 20.
Hè này các mem đi du lịch chứ?! Tớ bị bắt đi học thêm này...Huhu...
Cầu comment a... :3
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện