[Dịch]Nam Chủ À, Nữ Chủ Của Các Ngươi Ở Bên Kia Mà - Sưu tầm
Chương 16 : Người Con Gái Bí Ẩn (P2)
.
Đáy mắt Thần hiện lên tia sáng lạnh...Khốn rồi...Lúc Thần đang suy tính xem rốt cuộc mình lên làm như thế nào thì cánh tay đã bị người kia kéo lại. Nhìn nụ cười nửa miệng ma mị kia, Thần nhíu mày...Cô ta...Muốn làm gì?!
Cả người cô bị kéo, vùi đầu vào ngực cô ta. Người kia rút lấy chiếc điện thoại, đổi giọng vui vẻ:
- Oa, thời tiết hôm nay đẹp quá, chúng ta làm một bức chụp chung ha Tiểu Thần...
Thần sa sầm mặt...Ngươi mới là "Tiểu" ấy, cả nhà ngươi mới là "Tiểu" ấy...
Đúng lúc cô định rướn người lên để phản bác thì lùm cây kia đã bị gạt sang một bên. Từ đó bước ra một thân ảnh vô cùng đẹp mắt. Vì bị chèn ép bởi bộ ngực may ra không quá...KHỦNG BỐ...lên Thần vẫn có thể đưa mắt đánh giá kẻ kia. Hắn rất cao, có lẽ phải tầm 1m86...(Vầng, vẫn thua người đang ôm chụy đấy ạ...)...Mái tóc màu hung đỏ chờm lên gương mặt tinh tế không có nửa điểm khiếm khuyết. Hàng lông mày hình lưỡi kiếm, lông mi cong, dài. Mắt phượng hơi xếch lên, thể hiện rõ đây là một kẻ đào hoa...Thế nhưng, trong ánh mắt của hắn còn hiện ra cả tia ngạc nhiên, say mê không giấu giếm... Dưới mắt phải của hắn còn được Thiên Lão khuyến mãi thêm cho một nốt ruồi lệ, trông càng thêm tinh xảo. Mũi thẳng, môi mỏng. Làn da trắng như sứ. Phong thái tùy ý một chút, tự nhiên một chút như thế này chắc chắn chẳng ai có thể ngờ hắn vừa thực hiện công việc...Chậc chậc, trẻ em dưới 18 tuổi không lên biết...
Bộ não đỉnh cao của Thần bắt đầu hoạt động...Tóc màu hung đỏ...Nốt ruồi lệ...Chậc, quả nhiên...chỉ có thể là hắn - Người thừa kế thứ 4 của Diệp Gia: Diệp Hoàng...
Đúng lúc Thần đang nghĩ ngợi thâm sâu một chút...Làm cách nào để ra khỏi cái chỗ chuẩn bị hỗn loạn này thì đã nghe thấy Diệp Hoàng mở lời, trong giọng nói không giấu nổi sự kinh ngạc của mình:
- Sao...Cô lại ở đây...?!
Thần định kiễng chân lên nghe ngóng thì đã bị người kia ôm chặt cứng hơn. Khóe môi cô ta hơi nhếch lên, tà mị cười:
- Thời tiết hôm nay rất đẹp...Lên ta ra ngoài đi dạo, có vấn đề gì sao...Diệp thiếu?!
Nghe thấy 2 từ "Diệp thiếu", Thần nhìn rõ trong mắt Diệp Hoàng lướt qua tia đau khổ. Thần thở dài trong lòng...Chia buồn vs chú em, bấy giờ ta đã hiểu vì sao ngươi chạm vào Giang Ánh Nguyệt rồi...Rốt cục ngươi chỉ coi ả như một kẻ thay thế...Chậc...Mà cũng phải thôi, một người xinh đẹp đến độ cô cũng phải đơ ra thì liệu đàn ông mấy kẻ không điêu đứng...?!
Cùng lúc đó, từ chỗ bụi cây, Giang Đại Tiểu Thư tao nhã bước ra. Dù váy áo có hơi lộn xộn nhưng vẫn xinh đẹp như thường...
Cô ta quay ra, cười dịu dàng vs Diệp Hoàng:
- Ai vậy anh?!
Diệp Hoàng không đáp lời cô ta, mắt vẫn trân trân nhìn về phía trước. Giang Ánh Nguyệt nhíu mày khó chịu rồi nhìn lên...Đáy mắt cô ta lập tức giãn rộng...
- Tà...Tà Y...Tà Y sư tỉ?!...
Thần chớp mắt nhìn người kia, thấy ánh mắt của cô, người kia chỉ cười dụ hoặc...Tà Y...Lục Tà Y...Học viên bí ẩn nhất của trường Royal cũng như toàn thế giới...Không ai biết cô ta là ai, từ đâu tới, gia cảnh như thế nào...Người ta chỉ biết một điều: Lực học của cô ta luôn đứng đầu dù chẳng bao giờ thấy cô ta lên lớp. Là người mà đến cả Hiệu Trưởng của Royal cũng phải cúi đầu, chi tiền xây dựng riêng cho cô ta một khu nhà mái vòm để cô ta tùy ý làm việc mình thích...Và quan trọng hơn...Cô ta là người thứ 2 điểm số cao đến 101 điểm, sánh bằng Yêu Nghiệt kia...
Thần chớp mắt một cái, số cô đẹp thật, vừa ra ngoài đã vấp được ĐẠI NHÂN rồi...
Giang Ánh Nguyệt kia vội vàng đi đến, định ngỏ ý làm quen...Ai chả biết Tà Y không thích người khác lại gần mình nhưng nếu có thể làm bạn của cô ta thì tức khắc kẻ đó sẽ được hưởng lợi không biết bao nhiêu...Nhìn gương mặt nghiêng nghiêng đẹp đến độ Thần Thánh cũng phải ghen tị kia, lòng cô ta không khỏi tức giận nhưng vì lợi ích cùng hình tượng của mình trước mặt Diệp Hoàng, cô ta vẫn phải nín nhịn, nở nụ cười tươi tắn:
- Tà Y sư tỉ...Em...Em là Giang Ánh Nguyệt, học sinh lớp A1 của Royal...Em...Em rất hâm mộ tỉ...Tỉ có thể làm bạn vs em được không ạ?!...
Đáy mắt Thần là cả một mảng cười ẩn ý...Tà Y nhìn thấy, lòng không khỏi yêu thích hơn. Khóe môi cô hơi nhếch lên:
- Thật xin lỗi, tôi không có hứng thú với thứ bị bẩn, với cả... - Cô đưa ngón trỏ ra, nâng cằm Giang Ánh Nguyệt lên. Ý cười lạnh không hề giấu ở khóe môi: - Tôi với cô là chị em bao giờ mà cô lại gọi tôi là "Sư tỉ"...?!
Giang Ánh Nguyệt cứng họng, cụp mi mắt xuống...Khóe mắt thì rưng rưng trong khi tay nắm chặt lại dưới tay áo. Cô ta đưa tay, tao nhã gạt lệ đi rồi chạy về phía Diệp Hoàng, nép sau lưng hắn:
- Diệp...Diệp ca...
Thần bĩu môi nhìn Tà Y, ý nói rõ: Ngươi thích trêu chọc trẻ con như thế à, người thương của nó đứng ở kia kìa...
Tà Y cười mị hoặc nhìn cô, phản bác: Nhưng cô đây là thích ta trêu nó mà...
Thần giơ tay đầu hàng: Ta cạn lời...
Bỗng nhiên, Diệp Hoàng lạnh lùng lên tiếng:
- Tà Y...Người con gái trong lòng cô là ai?!
Thần nhíu mày...Tà Y cũng nhíu mày...Cả 2 không hẹn mà cùng thầm khinh thường: Vợ ngươi ngươi không quản, đi lo chuyện bao đồng của tụi ta làm cái gì...
End Chương 16...
Há lô, tớ về rồi...Nhưng chắc chỉ về đc 1 ngày thôi...Buồn nhỉ?!
Nhưng không sao, tớ sẽ cố gắng căn thời tgian...
Cầu Comment ná...:3
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện