[Dịch]Nam Chủ À, Nữ Chủ Của Các Ngươi Ở Bên Kia Mà - Sưu tầm
Chương 10 : Đụng Mặt Nữ Chủ (3)
.
Nhìn nụ cười tươi tắn trên gương mặt Giang Ánh Nguyệt nhưng dưới tay áo bàn tay đã sớm nắm chặt lại, Thần chợt thấy nhàm chán...Tác giả à, ngươi đây là "Mĩ lệ hóa" nữ chính thanh cao, xinh đẹp, lương thiện của mình đi...Chỉ nói 2,3 câu đã bộc lộ rõ bản chất hay ganh tị, kiêu ngạo như vậy...Aizzz...Chả thà để cô làm tác giả có phải hơn không...
Không khí đang căng thẳng bỗng vang lên một giọng nói trầm trầm:
- Nguyệt Nguyệt, em đang làm gì vậy?!
Nháy mắt, bộ dáng mím môi tức giận của Giang Ánh Nguyệt được thay bằng bộ mặt dịu dàng, nhu hòa. Vy Vy cùng Anh Bảo phải giơ ngón tay cái lên...Thiên ơi, thay mặt còn nhanh hơn người ta lật sách nữa...Thần và Du Nghi trực tiếp bỏ qua, vô tâm vô phế đứng chờ kịch hay.
- Vũ Ca, anh đi đâu lâu vậy?! Mau lại đây, để em giới thiệu anh với các bạn...- Giang Ánh Nguyệt nở nụ cười tựa như gió xuân, vui vẻ vẫy tay với kẻ vừa đến. Đáy mắt Thần lướt qua tia sáng lạnh...Vũ Ca...Minh Vũ...Chủ nhân của Minh Gia à...?! Kẻ đã hại chết Du Nghi theo như Văn Án...Cô nhìn sang Du Nghi...Quả nhiên cả người cô ấy tỏa ra sự lạnh lẽo, chết chóc đến ghê người...Nhếch môi cười khẽ...Thần đưa tay lên viết khẩu hình...
"Em sẽ để chị lo vụ này..."
Du Nghi cười nhẹ, đáp lại:
"Được..."
Minh Vũ chầm chậm bước đến chỗ Giang Ánh Nguyệt đang đứng. Khuôn mặt đẹp tựa điêu khắc, thập phần anh tuấn. Mái tóc màu sợi đay mềm mại khẽ chờm lên đôi con ngươi màu cafe đậm. Mày kiếm, mũi thẳng, môi mỏng. Hắn vận trên người bộ đồng phục của trường Sky, càng tôn lên dáng người cao ráo hơn 1m84 của hắn. Tựa như bức tượng thần Hy Lạp tuyệt đẹp. Giang Ánh Nguyệt nhẹ nhàng bước đến bên cạnh, khoác tay hắn kéo đến trước mặt các cô, nở nụ cười xinh đẹp:
- Xin giới thiệu với các cậu, đây là Minh Vũ, là boyfriend của tớ...Anh ấy là học viên xuất sắc nhất nhì trường Sky đó...
Minh Vũ nở nụ cười lịch thiệp:
- Chào các em...Các em là bạn mới của Nguyệt Nguyệt à?!
Thần nhàn nhạt cười:
- Vâng...
Vy Vy cùng Anh Bảo nở nụ cười CÓ CŨNG NHƯ KHÔNG:
- Chào anh...
Du Nghi cười nhạt, đôi con ngươi nhìn không ra cảm xúc như sâu bên trong là cả một khoảng lạnh lẽo tựa băng hàn.
Giang Ánh Nguyệt thực sự cảm thấy khó chịu. Tại sao đám con gái kia lại không xúm xít lại hâm mộ cô như những kẻ khác?! Vũ Ca vừa đẹp trai, vừa học giỏi, vừa có gia thế, tại sao bọn chúng lại gần như không có phản ứng gì? Chẳng có lẽ Vũ Ca không đủ sức hút hay bọn chúng biết ai tuyệt vời hơn cả Vũ Ca?! Nhất định phải tìm hiểu mới được...
Trong khi Giang Ánh Nguyệt khó chịu thì Minh Vũ kia cũng thấy kì lạ. Bình thường bất kì nữ sinh nào thấy hắn cũng như bướm thấy hoa, tìm mọi cách khiến hắn chú ý nhưng tại sao các cô lại có thể bình thản như vậy?! Chẳng có lẽ sức hút của hắn hôm nay giảm hơn mọi ngày sao?!...Không chỉ vậy, hắn còn để ý thấy nụ cười lạnh đến thấu xương của cô gái đang đeo tai nghe kia. Nụ cười đó...Ánh mắt đó...Như thể chỉ hận không thể giết chết hắn, băm vành hắn thành từng mảnh...Tại sao cô lại nhìn hắn như vậy?!...
Để chấm dứt buổi gặp mặt đầy mùi GIẢ TẠO này, Thần giả bộ nhìn đồng hồ:
- Ồ, đã hơn 8h45 rồi, chuẩn bị lên lớp thôi các cậu...
Cả 3 đều gật đầu rồi quay người bước đi. Giang Ánh Nguyệt kia mím môi, cười nhẹ nhàng:
- Các cậu học lớp nào vậy?! Tớ học ở bên khối A, nếu được các cậu xin sang đây học cùng tớ cho vui...
Thần cười nhạt trong lòng..."Xin sang"...?! Cho cô xin đi, muốn khoe mình giỏi cũng không đến mức thái quá vậy đâu...Cô quay sang Giang Ánh Nguyệt, cười nhẹ nhàng:
- Cậu giỏi thật, học bên khối A cơ đấy...
Vy Vy cười mỉa mai:
- Bọn tớ cũng muốn học cùng cậu lắm nhưng không được...Aizzz...
- Tiếc quá, giá như em bằng tuổi các chị thì đã được học ở bên KHỐI A rồi...- Anh Bảo bên ngoài thở dài tiếc nuối nhưng bên trong thì cười lạnh không thôi...Thật là dễ mắc lừa a...
Giang Ánh Nguyệt được nước, lên giọng NHU HÒA:
- Hay là thế này đi, Vũ Ca của tớ có quen biết với vị Hiệu Phó của Royal, để anh ấy nói hộ vs cô ấy vài câu giúp các cậu ha...
Bên ngoài thì một bộ thanh thuần, lương thiện nhưng bên trong thì ngạo mạn, khinh thường...Một đám con gái xấu xí, ngu ngốc, sao có thể sánh nổi với Giang Ánh Nguyệt cô cơ chứ...
Minh Vũ bên ngoài cười lịch thiệp, bên trong đáy mắt là một tia coi thường không giấu giếm...Rốt cuộc nữ nhân trên đời không ai sánh được với Nguyệt Nguyệt của hắn cả...
Tia coi thường lướt qua rất nhanh như chẳng thể thoát khỏi mắt cả 4 người. Du Nghi chỉnh lại tai nghe, nhìn về phía Hiệu Phó đang tiến đến chỗ các cô rồi nở nụ cười nhạt:
- Hiệu Phó đến rồi, không biết cậu có thể nói giúp chúng mình không...MINH VŨ...
Đáy mắt cô là một mảng trầm tĩnh đến rợn người. Minh Vũ không khỏi cảm thấy một cỗ hàn khí len lỏi khắp cơ thể. Hít sâu một hơi để bình tĩnh lại, hắn quay ra cúi chào Thẩm Ngọc:
- Em chào cô...
Giang Ánh Nguyệt kia cũng nở nụ cười ngọt ngào:
- Em chào cô ạ...
- Ừ...- Thẩm Ngọc không lạnh không nhạt đáp lại rồi quay sang 4 người các cô:
- Mấy đứa thấy Royal tiêu chuẩn tốt chứ?!
Thần cười nhẹ:
- Vượt cả mong đợi ạ...
Nhìn nụ cười của các cô, Thẩm Ngọc gật đầu hài lòng:
- Thế thì tốt...
Đứng bên cạnh, Giang Ánh Nguyệt bấu chặt tay vào váy...Sao đám ngu ngốc kia lại có thể quen với Hiệu Phó?! Cô không cam lòng...Cô ta quay sang Minh Vũ:
- Ca...
Minh Vũ kia sực tỉnh, gật đầu rồi nói:
- Thưa cô, Ánh Nguyệt là học viên trao đổi, học ở khối A trường mình, các em ấy lại là bạn của Ánh Nguyệt, không biết cô có thể sắp xếp cho các em ấy học cùng một lớp được không ạ?!
Thẩm Ngọc nhìn về phía Giang Ánh Nguyệt, đáy mắt vụt qua tia sáng lạnh...Cô ta dám coi thường những học viên mà Hiệu Trưởng đã dặn cô phải chú ý chăm chút ư?! Bà nở nụ cười không rõ ý tứ:
- Nhưng mà Minh Vũ à, các em ấy đều là những người top đầu trong S1, đâu thể chuyển sang khối A được...
Đáy mắt cả Minh Vũ cùng Giang Ánh Nguyệt kia đều hiện rõ tia bàng hoàng....Cái gì?! Đứng top đầu S1 - Lớp học đỉnh cao nhất toàn thế giới ư?!...
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện