[Dịch]Mỹ Nữ Đại Tiểu Thư Của Ta- Sưu tầm

Chương 67 : Không nên cùng xa lạ nữ nhân nói chuyện

Người đăng: 

.
"Ha ha ha ha ~~!" nữ nhân hài lòng cười, một tay che trước miệng, nụ cười thực sự xinh đẹp, bờ vai nhún lên, bộ ngực run lên một cái, nhất thời làm hấp dẫn bao ánh mắt của những sắc lang xung quanh, đương nhiên trong đó cũng có cả Lưu Tinh.. Thế nhưng Lưu Tinh không thể giống cùng hội với bọn chúng, như vậy sẽ làm mất đi thân phận Sắc lang siêu cấp của Lưu Tinh. “Ta có thể mời tiên sinh uống một ly rượu được không?” Nữ nhân nhìn Lưu tinh cười hỏi. “Có người từng nói cho ta biết, không nên cùng nữ nhân xa lạ nói chuyện, bằng không sẽ rất nguy hiểm” Lưu Tinh với bộ dáng khó khăn nói. Hỏa ~~! Lửa giận ~~! Ghen tỵ ~~! Những người xung quanh bàn Lưu Tinh nỗi lên cơn lửa giận lẫn ghen ghét, mặc dù không có giơ tay lên biểu quyết, nhưng từ biểu tình của bọn họ có thể thấy được, bọn họ nhất trí cho rằng, Lưu Tinh cần phải ăn một trận đòn! Dường như không chỉ riêng gì rượu, mà cho dù nữ nhân này có mời bọn họ uống thuốc đọc, bọn họ cũng nhất định sẽ vô cùng vui vẻ đáp ứng. “Chúng ta không phải là đang nói chuyện hay sao? Như vậy thì chúng ta đâu thể tính là người xa lạ ~~!” Nữ nhân lúc đầu nghe Lưu Tinh nói thì hơi sững sờ, sau đó thì cười, những lời này là độc quyền và chỉ nên để nữ nhân nói mới đúng ha. “Nữ nhân cùng Lưu Tinh ta nói chuyện phiếm đã rất nhiều, trong đó cũng có cả người xa lạ, như vậy đi, nếu như cô có thể đoán ra tên của ta, ta có thể để cho cô mời ta một ly rượu” Lưu Tinh nhìn đối phương nghiêm trang nói. “ ... !” không nói gì, các nam nhân xung quanh cũng nhất tề im lặng, cho thấy trước mắt người này rõ ràng là đang giả ngu, bọn họ hận không thể lập tức đem Lưu Tinh đập một trận. “Ah, vấn đề này rất khó khăn!” sau khi nghe vậy, nữ nhân bộ dáng tự hỏi nói, ngón tay liên tục vuốt cằm như đã được điêu khắc, sau đó nhìn Lưu Tinh nói “Ta đoán... Anh tên là Lưu Tinh đúng không?” Nữ nhân sau khi nói xong vẫn còn giữ lại bô dạng nghi vấn.(Đúng là trâu). Lưu Tinh sau khi nghe thấy liền sững sờ, mọi người xung quanh thì trợn mắt há mồm, lập tức hắn nắm lấy tay của nữ nhân còn đang sờ cằm. “Duyên phận ha!” ... Không thẻ chiu đựng được, đám sắc lang xung quanh sau khi nghe Lưu Tinh nói, lại thấy hắn đang nắm chặt tay của nữ nhân thì vài người lập tức sụp đổ, sau đó không hẹn mà cùng hung hăng trừng liếc Lưu Tinh, cùng nhau tiến đến sàn nhảy. Tức giận, bực bội, ghen ghét nên bọn họ cần nơi phát tiết. Nguyên lai tán gái cũng có thể sử dụng cách như vậy. “Hô, rốt cục cũng đi, bị đám nam nhân nhìn kỹ chăm chăm có cảm giác thật khó chịu!” Lưu tinh thấy cảnh này liền cười cười, sau đó liền bỏ tay của đối phương ra, về phần cảm giác... Thật là tuyệt! Tay của nữ trước đó còn giữ trên không trung, sau đó bị Lưu Tinh bất thình lình nắm lấy nên đã giật mình, thật không ngờ đối phương có lá gan lớn như vậy, phải biết răng nam nhân trước mặt nàng đều xem nàng như thần thánh. (RiOCuong: có quá không nhỉ) “Ai, này, cô rốt cuộc có nước đá nóng hay không đây? Hoặc là nói cô có thể làm được hay không? Mau trả lời đi!” Lưu Tinh hướng về phía nữ pha chế rượu bên quầy bar nói. “Không... Không được!” Nữ pha chế rượu hung hăng cắn răng nói, nước nóng không thể lạnh, viên đá không thể tan? Như vậy thì làm sao có thể pha. “Nước nóng thêm đá? Đây là loại nước uống gì vậy?” Nữ nhân bên cạnh sững sờ, sau hồi phục tinh thần, nghe Lưu Tinh nói liền hiếu kỳ hỏi. “Nước uống lưu hành nhất, làm sao, các người cũng không biết sao?” Lưu Tinh với bộ dáng kỳ quái nhìn đối phương hỏi. “Không có.... Chưa có nghe quá!” Nữ nhân không giải thích được, cũng có loại nước uống này hay sao? “Oh, thậ không ngờ có người không biết, nhìn cô bộ dáng cô lạnh lùng lãnh khốc, còn tưởng rằng cô cái gì cũng biết chứ!” Lưu Tinh vừa cười vừa nói, đối với cô gái pha chế rượu này cũng muốn đả kích không nhỏ. “Anh đã uống qua hay sao?”cô gái pha chế rượu nhìn Lưu Tinh hỏi. “Đương nhiên, bằng không cũng không yêu cầu cô làm cho ta như vậy!” hắn vừa cười vừa nói. “Ở nơi nào? ” cô gái pha chế rượu lại hỏi, biết có phương pháp chế biến được loại nước uống như vậy, nàng cũng rất muốn được học. “Thế nào? Muốn học sao?” Lưu Tinh nhìn đối phương hỏi: "Muốn học thì ta sẽ dạy cho cô!" “Ah? ” cố gái nghi hoặc nhìn Lưu Tinh. “Thế nào, lẽ nào ta không giống sao?” Lưu Tinh nhìn chính mình nói “Ta cảm thấy cũng không tệ, tuy răng không phải là thanh niên chủ nghĩa xã hội khoa học , nhưng ta cũng không có làm nguy hại đến xã hội, cũng không có ngăn trở chủ nghĩa xã hội khoa học phát triển!” Khuôn mặt cô gái đanh lại, hiển nhiên là xem lời nói của Lưu Tinh là hồ ngôn loạn ngữ, mà nữ nhân bên cạnh hắn thì liên tục che miệng cười. Ngăn trở chủ nghĩa xã hội khoa học phát triển? Nam nhân này... Đúng là có ý tứ! “Cầm ly nước nóng, một ít viên đá đến đây!” Lưu Tinh nhìn cô gái pha chế rượu nói “Xem ra ta cần phải bộc lộ tài năng rồi. Tuy rằng đã thật lâu rồi không có làm như vậy nữa.” “Ta cũng muốn xem một chút, xem àm sao mà nước nóng không thay đổi .” Nữ nhân bên cạnh đầy hứng thú nói, không biết là đối với phương pháp này cảm thấy hứng thú hay là đối với Lưu Tinh cảm thấy hứng thú. Cô gái pha chế rượu nghe vậy liền đem ngay tới một ly nước nóng và một ít ciên đá nhỏ, sau đó đặt trước mặt của Lưu Tinh. Lưu Tinh cầm lấy ly nước nóng hớp thử một ngụm, nhiệt độ vừa phải, sau đó liền nuốt vào bụng. “Cái này hôm nay ta đã phá lệ để bộc lộ tài năng, xem trọng rồi~~!” Lưu Tinh vừa vừa cười vừa nói, sau đó làm ra vẻ vắn ống tay áo, mà kỳ thực thì hắn mặc áo ngắn tay...! Phương pháp nước nóng thêm đá này được Lưu Tinh “vô sỉ” biểu diễn, hiện tại chỉ còn lại cố gái phá chế rượu cùng nữ nhân bên cạnh xem, mà cử của Lưu Tinh hấp dẫn đến sự chú ý của hai nàng. “Đây là ly nước nóng!” Lưu Tinh đen đặt trước mặt, sau đó cầm lấy viên đá, “Đây là viên đá nhỏ, các người đều đã biết.” “Lúc này cho cô biết phương pháp làm sao nước nóng có thể thêm đá lạnh, nước không thể lạnh, đá không thể tan” Lưu Tinh vừa cười vừa nói, sau đó hai nàng nhìn viên đá trong ly nước. Viên đá nhỏ đó sau khi cho vào trong ly nước lập tức như muốn ta hết ra, nhưng như vậy cũng cần một quá trình, mà trong lúc này hăn tiếp tục vô sỉ. “Trong ly nước là nước nóng đúng không?” Lưu Tinh nhìn cô gái đó hỏi. “Đúng vậy!!” Cô gái đáp, trên mặt dường như bốc hơi nóng rồi, thế nhưng viên đá này sẽ tan... “Đá trong nước nóng phải không? ” “Đúng vậy`~~” Cô gái lại đáp. “Tan ra hết chưa?” “Còn chưa hết, thế nhưng...” Ngay khi cô gái nói thế nhưng thì Lưu Tinh đã cầm ly nước lên và cho hết vào miệng, sau đó còn nhai nhai lộm côm mấy mảnh viên đá trong miệng. “Nước nóng thêm đá, nước không thể lạnh, đá không thể tan, ta đã làm được chưa?” Lưu Tinh đắc ý nhìn cô gái pha chế rượu hỏi. “...!” Cô gái sắc mặt âm trầm, càng có cảm giác mình giống như một kẻ ngu si lại bị nam nhân trước mặt này đùa giỡn. Nữ nhân bên cạnh Lưu Tinh sững sờ, vừa rồi nàng cũng có thể làm được như vậy. “Ta làm được chưa?” Lưu Tinh lần thứ hai nhìn cô gái pha chế rượu hỏi. “Làm được!” cô gái pha chế rượu cắn răng nói, hận không thể ăn ngay Lưu Tinh, “Anh nếu sớm nói như vây, ta cũng làm được!” “Đúng nha, trên trái đất mói người đều có tể biết, thế nhưng ta đã có thời gian hỏi cô thì cô lại nói là không được sao?” Lưu Tinh nhìn đối phương nói “Không nên cảm giác chính mình biết đươc mấy phương pháp thì mình có thể vô địch thiên hạ, pha chế rượu là một nghành có thể cũng cấp các thức uông cho người khác, không phải đem cô về nơi này để làm một bình hoa, cô không nên làm ra bộ mặt lạnh nhạt đối với khách, cũng giống như ly nước nóng kia, cho dù trong lòng có băng lãnh hay lạnh nhạ, nhưng nhất định phải làm ra bộ dáng vui vẻ nhiệt tình. Tôi không biết cô đã làm nghành này bao lâu rồi, thế nhưng đã làm người pha chế rượu thì không phải cô nghĩ dễ dàng như vậy, không có cái không thể làm, chỉ có nghĩ không ra, nếu như không làm được điểm này, vậy đã nói lên cô không hợp với nghề pha chế rượu chính tông” (Éc, không biết có đúng nghĩa gốc trong câu này không đây, sax chắc như thế) Khôn riêng gì cô gái pha chế rượu, nữ nhân bên canh Lưu Tinh kia cũng bộ dạng tự hỏi, nguyên lai là nam nhân này với việc làm trước đó không đơn giản là muốn đồ uống như vậy hay trêu đùa gì cô gái, mà còn có hàm nghĩa khác. “Ha ha ha, mới vừa rồi nhìn tài lắc cốc khi pha chế rượu của cô, phối hợp phương pháp điều chếcổ lổ sỉ ấy ta chỉ có chút cảm khái mà thôi, cũng không có ý đã kích anh. Ta chỉ hy vọng ta trong lúc vô tình vào một quán rượu nhỏ này, có thể thấy được người pha chế rượu giỏi (Tửu Sư) có thể thường xuyên ném các thứ rượu mới nhất, thử các đồ uống mới nhất, như vậy ta cũng không có uổng công đến nơi này, có phả không?”(DG: Dịch xong câu đầu trên này em phải đi tu bổ lại não của em lại các pác ạh, em đọc thì có thể bỏ qua chổ nào không hiểu, mà dịch ra thì có phần khó khan, mong pro hộ dịch ) “Hiểu rồi!” sau khu nghe Lưu Tinh nói, cô gái pha chế rượu gật đầu, hiển nhiên Lưu Tinh vừa rồi nói với nàng rấ đúng. HIện tại nàng đã hiểu nam nhân trước mặt này cũng không phải cố tình gây sự. “Lão đại không hổ là lão đại, cho dù thả rắm cũng có mùi hương~~”Cách đó không xa Cam Cường một mực nhìn về phía này, kích động như muốn khóc lên. (DG: Chả biết mùi gì người tỏa ra mà lại có hương nhỉ…~~~)
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang