[Dịch]Mỹ Nữ Đại Tiểu Thư Của Ta- Sưu tầm

Chương 49 : Đêm nay, ta chính là Thượng Đế của ngươi

Người đăng: 

Chính mình...... Cứ như vậy sao? Hết thảy là vừa mới bắt đầu, hay là đã kết thúc? Bất quá rốt cục có thể trị bệnh cho phụ thân bệnh, hơn nữa ba mẹ vất vả nuôi lớn mình ba mẹ cũng có thể sống những ngày an nhàn. Vậy còn mình? Là cha mẹ đã cho mình đến thế giới này, chính mình lại tính cái gì đây? Chỉ cần cha mẹ sống tốt mọi chuyện đều tốt. Đi theo nam nhân này, có lẽ là một loại giải thoát. Không cần bận rộn làm việc bỏ mạng, không cần chịu đựng, không cần nhìn sắc mặt các vị thân thích đòi nợ. Đột nhiên nhớ tới sự tình gì, Trương Tĩnh Như lấy điện thoại trong túi. " Alo? Là Vương lão thái à? Có thể phiền ngài giúp cháu gọi mẹ cháu được không? Dạ, được~~!" Vương lão thái là hàng xóm nàng, là cô độc lão nhân bây giờ chỉ còn nàng quan tâm. " Mẹ, tối nay con phải tăng ca, không thể đi tới chỗ ba. Tiền thuốc men con đã kiếm đủ. Mẹ yên tâm, là tiền thưởng của con. Nói bệnh viện trăm ngàn lần đừng ngưng thuốc, ngày mai con sẽ mang tiền qua. Tốt lắm, không nói, con phải làm việc. Ngày mai gặp......!" Trương Tĩnh Như buông điện thoại, tựa trên cửa, ngửa đầu. Nghe mẫu thân không ngừng dặn dò trong điện thoại nhiều chú ý thân thể, vốn nước mắt đã đè nén giống như sợi trân châu bị chặt đứt rớt xuống, miệng xác thực lộ ra nụ cười thản nhiên, có lẽ chỉ có ở cùng mẫu thân nói chuyện giờ khắc này, nàng mới có thể cảm thấy ấm áp. Cất kỹ chi phiếu, cẩn thận bỏ vào túi xách, thật sâu hít một hơi, bước từng bước vững vàng hướng về phía cửa phòng. ...... " Ọc ọc …!” Lưu Tinh dựa sô pha nửa quỳ trên mặt đất, không phun ra rượu vừa uống vào rượu. Khi Trương Tĩnh Như đi hắn lại uống sạch một lọ, tửu lượng hắn từ trước đến nay đã không tốt, vừa rồi lại uống nhiều như vậy, không phun mới là lạ. " Lão bản, ngài không sao chứ?" Cam Cường xuống lầu nhìn thấy Lưu Tinh không ngừng nôn mửa quan tâm hỏi. " Chút rượu này tính cái gì? Năm đó....... Năm đó tôi uống so với này còn nhiều!" Lưu Tinh tựa lên sô pha thượng, sắc mặt phi hồng, ánh mắt mê ly, nói chuyện đứt quãng, hắn quả thật đã muốn say. " Lão bản, trà của ngài!" Cam Cường đem trà tỉnh rượu từ người bán hàng đưa qua Lưu Tinh. " Trà gì? Lăn!" Lưu Tinh sau khi nghe thấy đột nhiên đứng lên, đẩy đối phương ra hướng trên lầu đi đến," Lão tử muốn lên đi giải mộng, con mẹ nó ai nếu dám đi vào, ta liền hủy xương cốt hắn!" Bước chân tập tễnh không chừng, Lưu Tinh một bên dựa vách tường một bên hướng trên lầu đi đến. Cam Cường hướng về người bán hàng vẫy vẫy tay, ý bảo bọn họ không cần lo, lại muốn lên dìu Lưu Tinh. Cam Cường tuy rằng không biết lão bản cùng với nữ nhân này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn có thể cảm giác được, tối nay lão bản rất thống khổ, cứ để hắn sa đọa đi! Sa đọa mới có thể cảm nhận được tự do! Lưu Tinh đâm vào cửa, đi vào phòng ngủ, phát hiện Trương Tĩnh Như trên người khoác khăn tắm màu trắng, ngồi bên giường ngẩn người. Thấy Lưu Tinh vào, Trương Tĩnh Như cau mày, sau đó xoay đầu sang một bên. Trên khuôn mặt trầm tĩnh mang theo một chút đỏ bừng, có lẽ là vừa tắm rửa xong, trên người cái loại khí chất lãnh diễm thoát tục làm cho Lưu Tinh không khỏi mười ngón đại động. Hiện tại nàng giống không cốc u lan. Rõ ràng nữ nhân đã 26 lại có da thịt như cô gái 16-17 tuổi, vô cùng mịn màng, cặp môi đỏ tươi kiều diễm, thật hận không thể lao lên cắn một phát. Sóng mắt long lanh như nước, con ngươi trong suốt, u oán sợ hãi lảng tránh Lưu Tinh trắng trợn ánh mắt, trong phút chốc, Lưu Tinh thấy yết hầu khô ráo, hô hấp dồn dập. Xương quai xanh sâu cạn vừa phải, đường cong rõ ràng, đầu vai no đủ mượt mà nhưng không mập mạp, cơ thể có chút gầy, bảo trì thị giác co dãn cùng bạch hoạt. Lưu Tinh vừa bước tới liền đem đối phương kéo vào trong lòng, xoã tung tóc dài phi trên vai, gần gũi tiếp xúc càng thêm tràn ngập một loại lãnh diễm khêu gợi dụ hoặc. " Cho tới bây giờ cô vốn không có nghĩ tới sẽ có hôm nay ?" Lưu Tinh lấy tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt đối phương, như là làm từ nước, lạnh lạnh thực thoải mái. Trương Tĩnh Như tùy ý đối phương ôm, cũng không nói, lúc ở phòng tắm nàng đã nghĩ thông, nhân sinh không phải như thế sao? Đối với nàng mà nói, nếu đã có được, vậy phải có mất đi, tuy rằng người này làm nàng chán ghét, nhưng cũng tính đã giúp nàng. " Thời trung học, còn nhớ nữ sinh toàn trường cũng không dám vi phạm tôi, đương nhiên ngoại trừ cô, cho nên đối học tỷ ấn tượng phi thường khắc sâu. Do đó tôi đã đặt lời thề này cả đời nhất định phải đem cô lừa lên giường!" Lưu Tinh gắt gao ôm đối phương nói," Ngay lúc đó cô đối người khác đều là tốt như vậy, nhưng là đối tôi lại là lạnh mặt lạnh câu, mắng tôi là bại hoại, nhị thế tổ, công tử bột, có lẽ là lúc ấy da mặt tôi cũng đủ dày, cũng không xem những lời này là chuyện gì ghê gớm. Nhưng là khi tôi thấy cô đi chung tên Vương Đức, tôi thật sự rất thất vọng. Làm sao cô lại lựa chọn tên xú tiểu tử kia chứ ? Chẳng lẽ đơn giản là hắn học tập so với cô tốt hơn? Lúc ấy tôi đã từng nói, các người không có khả năng cùng một chỗ. Con mắt của tôi cho tới bây giờ vốn không nhìn sai, thế nào? Đều nói giác quan thứ sáu nữ nhân thực chuẩn, kỳ thật cảm giác nam nhân cũng không kém. Đó là khi cô ở trường học là cao quý công chúa, không biết thế giới bên ngoài là như thế nào. Có một số việc, đơn thuần là do các người vĩnh viễn đều nghĩ không đến. Có lẽ đối với cô mà nói kẻ tội ác chồng chất như tôi chính là người xấu nhất trên thế giới, nhưng chỉ có hoàn toàn là người xấu, mới có thể trải qua một thế giới mà người tốt như các ngươi vĩnh viễn nhìn không thấy. Gặp cô trễ là nỗi đau của tôi, nhưng tôi vẫn thấy may mắn như cũ, bởi vì tôi đã biết rất nhiều chuyện. Thế sự khó liệu biến đổi thất thường, cũng giống hiện tại cô ngồi trong lòng tôi, tùy ý tôi làm gì." " Đây là công việc của tôi!" Trương Tĩnh Như lạnh lùng nói, bất quá khi đôi tay Lưu Tinh nắm bộ ngực không ngừng dùng sức, thân thể của nàng bắt đầu run rẩy không ngừng. " Trả lời hay lắm, nhưng mà tôi thích chính là sự cao ngạo này của cô!" Lưu Tinh nghe đối phương nói sau cười nói," Vốn là đã quên cô, bất quá mấy ngày hôm trước lại gặp tên Vương Đức kia, do đó mới nhớ tới cô. Thấy bộ dáng hắn rất tốt, tôi cũng đoán tình cảnh của cô, nhưng ai biết hôm nay lại gặp cô ở đây. Không thể không thừa nhận, chuyện này cũng là một loại duyên!" Lưu Tinh nhẹ nhàng cầm khăn tắm trên người đối phương lấy xuống, Trương Tĩnh Như chỉ cảm thấy thân thể chợt lạnh, dùng một tay che ở trước ngực, một tay bảo vệ hạ thể như phản xạ có điều kiện. " Bỏ ra!" Lưu Tinh dùng ngữ khí như mệnh lệnh nói. Trương Tĩnh Như trầm mặc, hai tay run run bỏ ra, thân thể thân thể bại lộ trước mắt Lưu Tinh. Trương Tĩnh Như biết, cho dù trên tinh thần nàng không khuất phục, nhưng là trên thân thể cũng không có thể biểu hiện ra chút gì, bởi vì thân thể này lúc này đã không phải chính nàng. " Rất đẹp!" Lưu Tinh ôm đối phương thật chặt vào trong ngực, ngoài việc hưởng thụ sự xinh đẹp trên thị giác, còn thể hội sự đẫy đà mềm mại trên thân thể đối phương. " Đôi khi vận mệnh sẽ tiếp nhận thế giới từ tay Thượng Đế, mà mọi chuyện phát sinh giữa cô và tôi, nhất định chính là vận mệnh!" Lưu Tinh xoay người đem đối phương đè lên giường, trong khí thế lăng nhân lại lộ ra vài phần ôn nhu. " Vì vậy, cô không nên chống lại vận mệnh, trừ phi cô gặp được Thượng Đế. Mà hiện tại, tôi chính là Thượng Đế của cô!"
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang