[Dịch]Mỹ Nữ Đại Tiểu Thư Của Ta- Sưu tầm

Chương 45 : Thượng Đế lại trêu đùa

Người đăng: 

Đã đến chín giờ, đến giờ mở màn, người trong quán bar cũng dần dần nhiều hơn. Bất quá bây giờ coi như sớm, bởi vì DJ phụ trách còn chưa tới, hiện tại chính là lúc làm nóng người. Lại nói tiếp Lưu Tinh vẫn chưa ăn cơm, bụng không tự giác đói bụng, hướng một bên vẫy vẫy tay, một người phục vụ nhanh đi tới. Gọi một ít món ăn, những thứ đó rất là không tệ, đặc biệt món Italy và Pháp, hương vị rất tốt. Đã rất lâu chưa tới nơi này, đối với hoàn cảnh náo nhiệt như vậy thật đúng là có chút hoài niệm. Đồng thời cũng không nghĩ tới lúc còn trẻ lại tự cho chính mình để lại một khoản tài phú lớn như vậy, Lưu Tinh không thể không tán thưởng chính mình, nếu hắn muốn phát triển, tin tưởng không có mấy người có thể cản được hắn. Đồ ăn còn chưa lên, Lưu Tinh nhàm chán nhìn dưới lầu, quán bar là đại chúng, cho nên loại người gì đều có, đương nhiên trong đó đại đa số là người trẻ tuổi, hoặc là sinh viên nhàm chán ở trường, hoặc là thành phần tri thức ở đây giải khuây, đương nhiên cũng có một số ở hoàn cảnh khác, trong đó cũng không thiếu người giàu có! Trong quán bar đủ loại tinh xảo nữ nhân, vai trần tóc nâu, cặp lông mi là tỉ mỉ vẽ ra, người như vậy dưới ánh mặt trời dễ dàng bị xem nhẹ, nhưng ở trong này, lại có hương vị không kết băng ở 0 độ. Ở trong này ngươi luôn có thể rất dễ dàng tìm được một nữa kia của ngươi đêm nay, ở đây không giống các cô em xa hoa ở ‘Tô tây hoàng’, nơi đó còn có thể cho phép ngươi từ từ thưởng thức. Ở trong này càng chú ý là ba chữ-- mau, chuẩn, ngoan! Nếu ngươi ở một bên vụng trộm ngắm cô em làm ngươi tâm động, kính nhờ, đừng đùa! Để nuôi? Nơi này cũng không phải không cho phép ngươi đi nuôi từ từ, chính là ngươi phải tìm đúng địa phương, khu vực sân nhảy đại sảnh, là nơi điên cuồng, cũng không phải là chỗ chơi trò lãng mạn. Đồ ăn đã chuẩn bị tốt, Lưu Tinh một người lẳng lặng ngồi đó, vừa nhấm nháp món Pháp đã lâu chưa ăn, vừa nhìn qua lan can xuống đám người đang nhảy phía dưới, nháo trung thủ tĩnh, di nhân tự đắc! Từ từ, di nhân tự đắc? Hình như từ khi vị đại tiểu thư kia đến nhà, cũng rất ít có loại này cảm xúc. Cả tuần này, trừ bỏ phải chịu ‘ưu đãi’ khó hiểu của đối phương, còn phải chịu những ‘hầu hạ’ làm người ta chịu không nổi. Bảo mẫu? So với bảo tiêu còn lợi hại! Ngôi nhà nhỏ bình thường lại bị nàng phá cho không kém hậu thế giới đại chiến. Muốn phát hỏa à, nhưng đối phương luôn biểu diễn bộ dáng tiêu chuẩn người thú vô hại đáng yêu, làm nũng đã trở thành chuyện cơm bữa, hơn nữa đối phương tốt xấu cũng là một vị đại mỹ nữ, Lưu Tinh cục tức này có thể ra sao? Càng đáng sợ là Hạ Vũ ở đối diện lại là muội muội của nàng, hai người này tiến đến cùng nhau, có thể có náo nhiệt, không quậy tới long trời lỡ đất chỉ sợ sẽ không dễ dàng chấm dứt. Nghĩ đến đây, Lưu Tinh đột nhiên thấy mạng mình khổ quá, sau này làm cho người ta làm sao mà sống? Mười ba năm? Hay nói giỡn! Để cho nàng đi? Buồn cười, nữ nhân kia đã xem nơi này như nhà của nàng, có ăn có uống có tiền tiêu, đuổi cũng đuổi không đi. " Lão bản, chuyện bên trên đã xử lý xong!" Phía sau, Cam Cường từ trên lầu đi xuống, nhìn Lưu Tinh cung kính nói, bất quá lại cắt đứt suy nghĩ Lưu Tinh. " Ừ!" Lưu Tinh sau khi nghe thấy gật gật đầu," Đúng rồi, bình thường anh ở phía sau đều làm cái gì? Không phải là theo nữ nhân lêu lổng chứ? Vừa rồi trong điện thoại anh nói chuyện, thực làm cho người ta hoài nghi nha." Lưu Tinh thản nhiên uống một hớp rượu nói. " Lão bản, ngài hiểu lầm, vào thời gian này tôi trừ bỏ ở văn phòng, chính là ở trong này trông coi. Trong thời gian công tác tôi cam đoan không cùng nữ nhân lêu lổng!" Cam Cường nhìn Lưu Tinh cuống quít giải thích nói. " Trong lúc công tác? Nói như vậy thời gian khác thì lêu lổng?" Lưu Tinh nhìn đối phương hỏi. " Lão bản, ngài trăm ngàn đừng hiểu lầm......!" " Quên đi, tôi cũng biết cách làm việc của anh, bằng không tôi và Lượng tử cũng sẽ không đem nơi này giao cho anh, trên thực tế mấy năm nay anh làm cũng tốt, tôi cũng tính là vừa lòng. Cùng nữ nhân lêu lổng tôi không phản đối, mọi người đều là nam nhân, nhưng là nhớ các nàng cũng là đi ra kiễm miếng ăn, làm xong phải trả tiền, đã biết sao?" " Hắc hắc, đã biết lão bản!" Nghe thấy Lưu Tinh nói, Cam Cường cười trả lời. " Về sau anh...... ủa?" Lúc này, chỗ quầy bar dưới lầu một thân ảnh đột nhiên hấp dẫn ánh mắt Lưu Tinh, không chỉ có ánh mắt hắn, này...... Này quả thực cả tim hắn cũng đi theo rung động kịch liệt. Kia cao ngạo thân ảnh, kia lãnh diễm bộ dáng bất chợt gợi lên ký ức sâu trong tâm linh Lưu Tinh, hết thảy giống nhau lại trở về sáu năm trước khi chính hắn bất cần đời, hoành hành bá đạo. Tuy rằng đối phương trên mặt trang điểm nồng đậm, nhưng Lưu Tinh vẫn là liếc mắt một cái liền nhận ra nàng, vì nữ nhân này mang cho Lưu Tinh, không chỉ là đơn giản niềm đau. Trương Tĩnh Như! Nữ nhân mà Lưu Tinh vĩnh viễn cũng không bao giờ quên, nữ nhân mà Lưu Tinh thề muốn đem nàng lừa lên giường, đến bây giờ Lưu Tinh còn không biết chính mình rốt cuộc là yêu nàng hay là hận nàng, có lẽ thời trung học hắn cũng không thành thục, cũng có thể là bởi vì như thế, nàng đã để lại ấn tượng khắc sâu trong Lưu Tinh. Thật không ngờ mới mấy ngày trước gặp tên Vương Đức bị bao dưỡng, hôm nay lại gặp nàng ở chính quán bar của mình, quả nhiên là thế sự khó liệu, Thượng Đế lại chọc Lưu Tinh nữa rồi. " Lão bản, lão bản?" Cam Cường nhìn Lưu Tinh đang ngẩn người, ánh mắt vẫn nhìn chăm chú vào dưới lầu nhẹ giọng kêu lên. " Hả?" Lưu Tinh lấy lại tinh thần nhìn đối phương, vậy mới biết cái muỗn trong tay đã rớt xuống bàn khi nào không biết. " Lão bản, anh làm sao vậy?" Cam Cường hỏi. " À, không có gì, chỉ là thấy người quen mà thôi!" Lưu Tinh thản nhiên nói," Đúng rồi, từ sau lễ mừng năm mới, quán bar có rất nhiều người mới à nha!" " Đúng vậy, lão bản." Cam Cường hồi đáp. " Nữ nhân kia cũng là nhân viên chúng ta à?" Lưu Tinh chỉ chỉ Trương Tĩnh Như đối bên người Cam Cường hỏi. " Lão bản coi trọng nàng?" Cam Cường nhìn phía dưới nữ nhân sau đó hướng về phía Lưu Tinh cười dâm đãng hỏi. " Đừng thúi lắm, nói mau!" Lưu Tinh không tức giận nói. " Đúng vậy lão bản, nàng là bồi bàn bán thời gian ở chỗ chúng ta, chín giờ tối tới rạng sáng ba giờ, là thuộc loại bán rượu, đẩy mạnh tiêu thụ một ít rượu ......!" " Đẩy mạnh tiêu thụ rượu ? Công trạng thế nào?" Lưu Tinh hỏi, thật không ngờ nàng từng cao ngạo thế nhưng lại làm chuyện như vậy. " Một nữ nhân rất lãnh ngạo, bất quá ở loại địa phương này, có tư bản gì chứ......!" " Đừng vô nghĩa, tôi không cần anh bình luận người ta, trả lời vấn đề!" " Đúng vậy, lão bản. Nàng đến đây vừa mới hai tháng, xem ghi chép chỗ quầy cũng tốt, tháng đầu đã hơn ba vạn, nhưng tháng này không tốt lắm, tựa hồ cũng chỉ là vừa mới hơn vạn thì phải." Cam Cường không rõ vì cái gì lão bản lại quan tâm nữ nhân này, bất quá hắn vẫn nói những điều biết được cho Lưu Tinh. " Sao lại chênh lệch lớn như vậy?" Lưu Tinh hỏi. " Lão bản, nữ nhân này mặt mũi cũng không tệ lắm, tháng đầu mới tới, đương nhiên nhiều người hiếm lạ, sinh ý tự nhiên hảo. Bất quá nàng tựa hồ ngoại trừ đẩy mạnh tiêu thụ rượu cái gì cũng không làm. Không phải sao, tháng này rất nhiều người mất đi hứng thú đối với nàng, nên tìm người khác dễ dàng hơn!" Cam Cường cười giải thích nói. " Trừ bỏ đẩy mạnh tiêu thụ cái gì cũng không làm?" Lưu Tinh nghe xong sửng sốt, ở loại địa phương này thời gian dài quá, sự tình gì không phải cá nhân ngươi có thể nói là được, ở đây “nước rất sâu”. " Cũng không phải tuyệt đối, từng có người muốn tìm nàng ra sân khấu, nàng ra giá bốn trăm vạn, chỉ cần có người có thể cho nàng bốn trăm vạn, nàng liền theo." " Bốn trăm vạn? Nàng tưởng chính mình là xổ số à?" Lưu Tinh sau khi nghe thấy kinh ngạc nói. " Lão bản nói rất đúng, bốn trăm vạn tìm cái ngôi sao đều được ai đi tìm nàng chứ? Trung Diễn cùng Bắc Ảnh đều xếp hàng để người ta bao. Bất quá bốn trăm vạn này dường như thuộc loại bán mình, bốn trăm vạn cho nàng, nàng về sau chính là người của ngươi, về sau của nàng tiêu tiền cái gì còn phải tốn tiền, ai lại ngu như vậy? Tuổi trẻ thời điểm còn được, cảm giác mới mẻ vừa hết, chẳng lẻ còn phải dưỡng lão cho nàng? Đúng là chuyện cười." Cam Cường cười nói. " Anh có biết tình huống nhà nàng không?" Lưu Tinh hơi hơi cau mày hỏi, chuyện đó và những điều hắn hiểu Trương Tĩnh Như không có một chút giống nhau, chẳng lẽ là chính mình trông nhầm? Nhưng đối phương cho chính mình cảm giác chính là nàng. Trước kia Trương Tĩnh Như xem thường nhất chính là những kẻ có tiền tự cho là đúng và những kẻ thối tha hủy hoại nữ nhân, nhưng là hiện tại lại để chính mình ra bán, buồn cười buồn cười. " Khi tôi xem hồ sơ, nữ nhân này gọi là Trương Tĩnh Như, còn là sinh viên tốt nghiệp loại giỏi Bắc Đại. Bất quá xã hội bây giờ, không có cách nào khác, tốt nghiệp Bắc Đại không phải cũng đi bán thịt heo sao? Nàng nguyên lai làm việc ở một công ty Nhà nước nhỏ, đãi ngộ không được tốt lắm, bất quá cũng là thành phần tri thức. Nghe nói điều kiện trong nhà cũng không tốt, cha mẹ vài năm trước đã về hưu ra ngoài mở quán, học phí đại học tựa hồ đều là mượn......!" " Không phải có quỹ học sinh nghèo sao? Không xin?" Lưu Tinh cắt lời đối phương hỏi. " Lão bản, anh cũng từ đại học ra mà, hiện tại lấy học bổng có mấy cái là học bổng? Đều dựa vào người sai vặt, kết quả đại học học xong nợ liền mấy vạn, vốn nghĩ đi làm một tháng mấy ngàn, qua vài năm có thể trả xong. Ai biết cha nàng người mệt nhọc quá độ bị nhiễm trùng đường tiểu. Bệnh này nói thật, ngoại trừ đổi thận còn biện pháp nào?" " Chuyện này là vào lúc nào?" Lưu Tinh gắt gao cau mày hỏi. " Chỉ là mấy tháng trước, nếu không nàng cũng sẽ không đến chúng ta làm rượu nữ không phải? Nhưng là hiện tại bệnh viện là chỗ thế nào? Là lợi nhuận cơ cấu, không có tiền ai quản chết sống? Mẹ nàng còn đang bán hàng, nàng ngoài làm rượu nữ tựa hồ ban ngày còn làm công, sau đó còn phải cùng nàng mẹ thay phiên chăm sóc cha nằm ở bệnh viện!" " Vậy là phải vội đổi thận à~~!" Lưu Tinh nói. " Lão bản, đổi thận cũng tìm phải tìm cái phù hợp? Cho dù có, giải phẫu cũng cần mấy chục vạn, nhà nàng còn nợ nần, nữ nhân này quả thật không dễ dàng, nhưng hiện tại xã hội chính là có chuyện như vậy nhi." " Làm sao anh biết nhiều như vậy?" Lưu Tinh nhìn đối phương hỏi. " Lão bản, ở đây nhóm máu mỗi nhân viên tôi đều điều tra rõ rang, nếu người nào trà trộn vào, ra chuyện gì, tôi cũng không dễ ăn nói với hai vị lão bản?" Cam Cường cười nhìn Lưu Tinh nói. Lưu Tinh sau khi nghe thấy gật gật đầu, đồng thời cũng hiểu vì sao Trương Tĩnh Như tới nơi này làm rượu nữ, thời trung học nghe nói nàng hiếu kính cha mẹ có thể tay làm hàm nhai, hiện tại xem ra tựa hồ so với trước kia còn muốn lợi hại. Bốn trăm vạn? Chỉ sợ là để cho phụ mẫu nàng. "Kêu nàng lại đây!" Lưu Tinh nhìn Cam Cường nói. " Ủa? Lão bản, không phải anh......!" " Tôi với nàng là đồng học, tâm sự mà thôi!" Lưu Tinh đến, nhìn Trương Tĩnh Như dưới lầu đang bán rượu cho người, Lưu Tinh miệng mỉm cười, có lẽ...... lời thề của hắn sẽ đạt được cũng nói không chừng.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang