[Dịch]Mỹ Nữ Đại Tiểu Thư Của Ta- Sưu tầm

Chương 29 : Hai tên đại lười

Người đăng: 

.
Ngày hôm sau cũng chính là chủ nhật, sáng sớm Lưu Tinh đã bị Quan Đình Đình gọi điện đánh thức. Không có chuyện gì, chỉ đơn giản kêu Lưu Tinh dậy, nhìn nhìn đồng hồ, mới bảy giờ, này không phải lấy mạng người sao? Hôm nay là ngày nắng, bên ngoài dương quang cực kỳ chói mắt, Lưu Tinh nằm lại như thế nào cũng ngủ không được, đơn giản ngồi dậy, hoạt động thân thể chuẩn bị một chút. Hôm nay còn có nhiệm vụ dị thường gian khổ đang chờ nữa, không biết hôm nay lại phải đi tới khi nào. " Này, Hạ Tuyết, dậy chưa?" "......!" " Không có trả lời chính là cam chịu, tôi vào à!" "......!" Cũng không biết Hạ Tuyết nghĩ như thế nào, đã ở đây một tuần, buổi tối ngủ ngay cả cửa phòng cũng không biết khóa, là vì thần kinh quá bất cẩn? Hoặc là chính mình có vẻ thuần khiết? Lưu Tinh không biết. Vào phòng, vẫn là bộ dạng ngủ rất say, một thân nội y màu trắng là hôm qua vừa mua, phỏng chừng là đêm qua tắm rửa xong liền thay ngay. Cũng khó trách, cả tuần chỉ mặc một bộ, có thể không thay sao? Thân thể yểu điệu cuộn thành vòng cung, hai tay đặt tự nhiên trên giường, tóc phân tán lộn xộn trên da thịt trong suốt như trẻ con. Ngũ quan xinh xắn, cái miệng nhỏ mê người, ngáy nhẹ, thật sự rất giống như trẻ con ngủ say, cũng rất giống thiên sứ. Có lẽ chỉ có ở lúc này, Lưu Tinh mới cảm thấy nàng xinh đẹp. " Này, dậy đi, mặt trời rọi tới mông rồi!" Lưu Tinh đến bên cạnh lỗ tai lớn tiếng kêu, để trả thù cái khổ mấy ngày nay bị nàng đánh thức. " Dạ~~! Để người ta gia ngủ tiếp chút nữa~!" Hạ Tuyết mông lung mở mắt, nhìn nhìn Lưu Tinh, lại nhìn nhìn ngoài cửa sổ, tiếp theo lại nằm xuống giường, hiển nhiên cái giường dụ hoặc nàng vẫn rất lớn. " Dậy đi, nên đi mua bữa sáng!" Lưu Tinh ngồi bên giường, lấy tay gõ đầu đối phương. " Đừng mà, hôm nay là cuối tuần, để người ta ngủ nhiều một chút!" Hạ Tuyết đẩy tay Lưu Tinh ra, tiếp tục ngủ. " Đây là một cô bảo mẫu phải làm? Nam chủ nhân đã tỉnh cô còn không tỉnh?" Lưu Tinh nhìn đối phương nói. Hắc hắc, hôm nay dậy sớm như vậy, nhàn cũng là nhàn, quậy phá nàng chút. Làm cho nàng cũng cảm nhận được tư vị khó chịu khi mới sáng sớm bị người khác đánh thức. " Người ta thể lực không tốt, ngày hôm qua đi cả ngày, bây giờ xương sống, thắt lưng còn đau, nam chủ nhân, để em ngủ thêm tí nữa!" Hạ Tuyết bắt lấy Lưu Tinh thủ, thân mình cuối xuống, không ngừng hi vọng. Nói hi vọng không bằng nói nàng giống như con mèo nhỏ hướng chủ nhân làm nũng. " Chuyện này em không thể trách người khác, chẳng phải là do em? Trưa hôm qua anh đã muốn về nhà, nhưng em mặc kệ, hiện tại biết hậu quả ?" Lưu Tinh cười nhìn đối phương nói, bất quá có mỹ nữ hướng về phía mình làm nũng cảm giác thật đúng là thực thích. " Nhưng là người ta thật sự thật cao hứng, lớn như vậy vẫn là lần đầu tiên có người đi chung, đương nhiên phải lợi dụng dạo một chút. Hơn nữa lúc ấy thật sự không biết mệt!" Hạ Tuyết nhắm mắt lại, hai tay gắt gao nắm tay Lưu Tinh, đưa lên mặt nhẹ nhàng cọ hai cái, sau đó điều chỉnh tư thế ngủ tiếp. Ai, thật sự biến thành mèo! " Không dậy thì không dậy." Lưu Tinh thật sự là hết cách với nàng, đôi khi làm cho người ta bất đắc dĩ rất giận, nhưng là đôi khi lại làm cho người ta nhịn không được thương yêu, hơn nữa là phát ra từ nội tâm, Lưu Tinh đột nhiên cảm thấy thực mâu thuẫn. Nếu nàng nếu thật sự đi rồi, chắc chắn là bớt phiền toái, nhưng có thể sẽ không còn ‘phong phú’ như hiện giờ? " Ân, cám ơn chủ nhân!" Hạ Tuyết nghe thấy Lưu Tinh nói sau hé miệng nhẹ giọng nói, tựa hồ như đang ngủ mơ. Nghe đối phương nói, Lưu Tinh bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nữ nhân này ý thức tự mình bảo hộ cũng quá yếu? " Hôm nay đồng sự ở công ty có hoạt động, ban ngày anh phải ra ngoài, em ở nhà một mình, phải cẩn thận một chút. Sau khi tỉnh lại tự mình kiếm đồ ăn, buổi tối...... Nếu 5 giờ anh chưa về, em ăn một mình đi!" Lưu Tinh nhìn Hạ Tuyết không ngừng dặn dò, cảm giác giống như mình lập tức biến thành bà già lắm chuyện. " Có nghe không?" Thấy Hạ Tuyết không phản ánh gì, Lưu Tinh nhẹ nhàng đẩy. " Ân~~! Hô~~!" Lưu Tinh cũng không biết đối phương là đáp ứng, hay là tiếng ngày khi ngủ say, lại bất đắc dĩ lắc lắc đầu, cẩn thận rút tay từ hai tay đối phương, sau đó cầm mền nhẹ nhàng đắp lên, kéo kín rèm, nhẹ chân nhẹ tay ra khỏi phòng, cuối cùng đóng kín cửa. Ăn một gói mì, uống một ly sữa, trước khi đi lấy ra giấy bút, viết hết những gì vừa rồi nói với Hạ Tuyết ra giấy, dán lên ti vi, sau đó rời đi. Xuống dưới lầu, gọi điện cho Hạ Vũ, nói cho đối phương mình đã đến dưới lầu. Hạ Vũ cũng đã chuẩn bị tốt, đang ở nhà chờ Lưu Tinh điện thoại, nhận được điện thoại Lưu Tinh liền lập tức đi xuống lầu. " Hôm qua anh đi đâu?" Vừa thấy Lưu Tinh, Hạ Vũ liền chất vấn. " Ở nhà!" Lưu Tinh tùy tiện nói. " Nói bậy, hôm qua em gọi điện thoại bàn cho anh, không có người tiếp. Hơn nữa di động cũng không có người tiếp, tin nhắn lại không ai đáp. Có phải lại đi làm chuyện gì xấu?" Hạ Vũ hồ nghi nhìn Lưu Tinh hỏi. " Điện thoại không cầm theo! Ủa? Quái! Đi làm em điện thoại còn có lý, nghỉ em cũng tìm anh làm gì?" Lưu Tinh nhìn đối phương hỏi. " Em...... em dọn đến đây, không có bạn bè gì, chỉ có một mình buồn, nhớ tới anh còn có thể thở, lại cách như vậy gần, cho nên chỉ có tìm anh!" Nghe thấy Lưu Tinh nói, Hạ Vũ theo lý thường phải làm nói. " Vậy em tìm anh có ích lợi gì chứ, chẳng lẽ anh có thể kể chuyện cười cho em không bằng?" Lưu Tinh không tức giận nói," Mấy giờ rồi?" " Không thể kể chuyện cười, để em mắng chửi cũng được mà. 8 giờ 30, làm sao vậy?" Hạ Vũ nhìn đối phương hỏi. " Đình Đình sáng sớm đã gọi điện cho anh, nói chúng ta lúc đi thì gọi nàng một tiếng, dù sao tiện đường, thời gian cũng đủ. Đi nhà cô ấy một chút, chỉ 10 phút!" Lưu Tinh nhìn đối phương nói. " Dạ, được!" Hạ Vũ gật đầu," Đúng rồi, anh còn chưa nói hôm qua đi đâu mà!" " Đây là riêng tư, vì sao phải nói cho em?" Lưu Tinh liếc đối phương hỏi. " Đình Đình tỷ cho em quyền lợi!" Hạ Vũ khiêu khích nhìn Lưu Tinh. " Cầm lông gà mà tưởng mũi tên, huống chi trong tay em ngay cả lông gà cũng không có! Anh đi ngắm mỹ nữ, có gì không?" Lưu Tinh có chút vô lại nhìn đối phương nói, đối với loại này nữ nhân, dùng ngữ khí đàng hoàng căn bản không xong chuyện. " Anh...... em đi kể cho Đình Đình tỷ!" Hạ Vũ bị Lưu Tinh trong lời nói cứng miệng, không biết nói cái gì mới tốt, cuối cùng chỉ có thể đem Quan Đình Đình ra làm bia. " Cho dù em mời mẹ Đình Đình đến cũng vô dụng, cô ấy biết thói quen cuối tuần của anh!" Lưu Tinh hướng về phía đối phương cười nói. " Thói quen?" Hạ Vũ khó hiểu nhìn Lưu Tinh. " Đối với anh mà nói, cuối tuần ra ngoài ngắm mỹ nữ đã biến thành một loại thói quen." " Sắc lang!" " Cám ơn!" " Em không phải khen anh!" " À~~?" " Lưu Tinh, anh muốn tức chết em hả~~!" " Anh nào có lợi hại như vậy~~!" " Đừng chạy, anh đứng lại đó cho em~~! Đợi em với." ...... " Cộc cộc cộc~~!" Đi tới phòng thuê của Quan Đình Đình, Lưu Tinh hung hăng gõ cửa, thời gian rất lâu không rèn luyện, chạy mới vài phút đã thở không nổi. " Lưu Tinh chết bầm, anh muốn em mệt chết à~~!" Một bên Hạ Vũ dựa vai Lưu Tinh thở hổn hển nói. " Không phải là em còn không chết sao?" Lưu Tinh nhìn đối phương nói," Làm cái gì chứ, còn chưa mở cửa!" " Cộc cộc cộc~~!" Lưu Tinh lại gõ cửa, vẫn như cũ không có phản ứng. " Không phải là Đình Đình tỷ đã đi rồi?" Hạ Vũ nghi hoặc hỏi," Anh khẳng định Đình Đình tỷ bảo anh tìm chị ấy?" " Vô nghĩa, bằng không điện thoại buổi sáng là em gọi à?" Lưu Tinh không tức giận nói, lấy xâu chìa khóa trên thắt lưng ra, tìm một chìa cho vào, xoay thuận chiều kim đồng hồ, cửa mở. " Anh...... anh có chìa khóa?" Hạ Vũ nhìn Lưu Tinh đi vào như vào nhà mình ngẩn người hỏi. " Có gì mà tò mò, cô ấy cũng có chìa khóa nhà anh. Vào đi, đừng khách khí!" Lưu Tinh nhìn đối phương nói. " Ai khách khí, cũng không phải nhà anh!" Hạ Vũ không tức giận nói. " Ài, vẫn loạn giống như trước đây ~~!" Lưu Tinh đi vào phòng khách sau thở dài nói, tuy rằng Hạ Vũ không biết trước kia ra sao, bất quá cảnh tượng trước mắt thật sự loạn. Trên đất đặt lung tung tạp chí, giầy, đồ uống, trên sô pha thì quần áo hỗn độn, màn cũng không mở, trong phòng thoạt nhìn thập phần âm u! " Cẩn thận một chút, chú ý dưới chân, vào phòng cô ấy không thể so với đi trên mai hoa thung thoải mái bao nhiêu!" Lưu Tinh nhìn phía sau Hạ Vũ dặn nói. " Quan Đình Đình, còn sống không? Còn sống thở một cái ra tiếng nào!" Lưu Tinh lớn tiếng hô. " Chi~~!" Thanh âm từ phòng ngủ truyền đến, Lưu Tinh ngựa quen đường cũ đi vào, chỉ thấy Quan Đình Đình mặc một bộ nội y màu đỏ nằm trên giường. " Giỏi cho Quan Đình Đình nhà cô, sáng sớm gọi tôi dậy, chính mình lại còn ở nơi này ngủ!" Lưu Tinh đi đến bên giường, không khách khí lấy tay đẩy đẩy đầu đối phương. " Ủa? Lưu Tinh à, Hạ Vũ? Em cũng đến hả. Mấy giờ?" Quan Đình Đình mở to mắt mơ mơ màng màng nhìn Lưu Tinh hỏi. " 8h50, nếu cô không dậy thì chắc đến muộn!" Lưu Tinh nhìn đối phương không tức giận nói:" Không phải không đến bảy giờ cô đã dậy rồi à? Như thế nào lại ngủ?" " Chỉ vì dậy quá sớm, không có chuyện gì làm, bất tri bất giác liền ngủ! 8h50? Em ngủ thêm chỉ 10 phút!" Quan Đình Đình trở mình điều chỉnh tư thế có vẻ thoải mái. " Quan Đình Đình đồng chí, Hạ Vũ cũng ở đây, nói như thế nào cũng phải để lại một cái ấn tượng tốt cho người mới chứ, nhìn cô hiện tại, tôi nói cô sống giống ma trơi mà cô còn không chịu phục!" Lưu Tinh ngồi ở trên giường bắt chéo chân nói. " Ai không chịu phục! Hạ Vũ cũng không phải ngoại nhân, sợ cái gì, phải không Hạ Vũ?" Quan Đình Đình nói. " A...... Ha ha!" Hạ Vũ ngượng ngùng cười cười, bởi vì hôm nay nàng thấy Quan Đình Đình cùng bình thường gặp ở công ty kém quá lớn. Trong công ty Quan Đình Đình, luôn gợi cảm, sạch sẽ thoạt nhìn thập phần giỏi giang. Nhưng trong nhà nàng...... Không dám khen tặng! " Cô không thể làm gương tốt của người đi trước à? Đều là độc thân, sao khác biệt lại lớn như vậy chứ?" Lưu Tinh không khách khí phê bình nói. " Tương lai tôi muốn sống cuộc sống của đại tiểu thư, quý phu nhân, việc nhỏ như dọn nhà bổn tiểu thư không cần tự mình động thủ." "Cô mau mà dậy đi, đã sắp 9 giờ!" Lưu Tinh nhìn đồng hồ trên tường nói. " Đều oán anh, lãng phí mười phút của em! Nếu không để em ngủ tiếp năm phút?" " Bốp~~!" Lưu Tinh hung hăng vỗ lên mông đối phương, mông thịt dao động, trên da thịt trắng noãn nhanh chóng xuất hiện một mảnh hồng ấn. " A~~! Anh làm gì?" Quan Đình Đình bị Lưu Tinh vừa đánh, ôm mông đứng dậy, hướng về phía Lưu Tinh lớn tiếng hô:" Lưu Tinh chết bầm, anh muốn đánh chết em à! Đều đỏ!" " Bây giờ chắc không còn muốn ngủ? Vậy nhanh một chút, bọn Ngô tỷ đều chờ cô đó!" Lưu Tinh không tức giận nói, sau đó đứng lên ra khỏi phòng Quan Đình Đình.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang