[Dịch]Mỹ Nữ Đại Tiểu Thư Của Ta- Sưu tầm

Chương 23 : Đúng rồi! Ta chính là vương bài!

Người đăng: 

.
" Chủ tiệm, Chọn xong rồi." Hơn hai mươi phút qua đi, Quan Đình Đình cầm hai bộ đi đến quầy tính tiền, mà Hạ Vũ cũng chọn một bộ. Lưu Tinh dùng ánh mắt ngắm ngắm, Quan Đình Đình thật đúng là mua một cái quần chữ "T", màu trắng, còn có một bộ cotton màu trắng. Mà Hạ Vũ cũng chọn theo một bộ cotton màu trắng. Trên thực tế hai nàng đều là vì nghe thấy Lưu Tinh nói, màu trắng đại biểu cho thuần khiết, cho nên mới chọn. " Oa, một lần mua hai bộ, xuất huyết nhiều nha! Không phải cô nói cô không phải loại nữ nhân dùng một tháng tiền lương để mua nội y sao?" Lưu Tinh đứng ở một bên cười xấu xa nói. " Im đi, không ai xem anh là câm điếc!" Quan Đình Đình hung hăng trừng mắt nhìn Lưu Tinh nói, trên thực tế nữ nhân không chỉ chú trọng bên ngoài, đối với những vật phẩm bên người cũng là phi thường coi trọng. Lại hơn nữa thêm phần diễn thuyết kia của Lưu Tinh, hiển nhiên khiến nàng đối nội y có thêm hiểu biết sâu hơn. Nữ nhân nội y là một loại thưởng thức, Quan Đình Đình sao lại chịu lạc hậu chứ? Món này tuy rằng mắc một chút, hai bộ lại tiêu tốn vài ngàn, bất quá trong mắt nàng là vật có giá trị, nữ nhân luôn hướng tới những thứ xa xỉ, cũng muốn chiếm hữu vật phẩm đó. " Tiểu thư, hai bộ này là 2300, còn bộ này là 1800......!" Nhân viên cửa hàng mỉm cười nói, thái độ không sai. " Ủa?" Quan Đình Đình nhìn nhìn cái nhãn trên hai bộ kia, một bộ trong đó giá đều vượt qua 2300, cùng Hạ Vũ nhìn thoáng qua, Hạ Vũ cũng biết bộ kia của mình có giá 3600. " Cô xác định không có tính sai?" Quan Đình Đình cùng Hạ Vũ hồ nghi nhìn đối phương, sau đó đem ba tờ giấy in nhãn hiệu đưa đối phương. " Hai vị tiểu thư, không tính sai!" Một bên nữ chủ tiệm đã đi tới cười nói," Hai vị tiểu thư vật phẩm được hưởng ưu đãi 50%." " Vì sao vậy?" Quan Đình Đình khó hiểu hỏi. Tiệm hàng hiệu nổi danh quốc tế tựa hồ từ một năm trước mở tiệm ở đây đến giờ vẫn chưa từng có giảm giá. " Là tôi tặng vị tiên sinh này thẻ hội viên, dùng danh nghĩa tư nhân, toàn cầu số lượng, có thể hưởng thụ ưu đãi 50%." Nữ chủ tiệm cười nói. " Hả? 50%?" Quan Đình Đình cũng không phải ngốc, sao lại không biết 50% là gì? Này cũng không đơn giản chỉ là vấn đề tiền, nghe nói nhà tiệm này có rất nhiều danh nhân thường xuyên ra vào, khách hàng lớn có thân phận, cũng bất quá là hưởng thụ ưu đãi 10 đến 20%. Lưu Tinh đã đi tới, khoe ra cái thẻ màu đỏ trong tay, quơ quơ trước mặt Quan Đình Đình, bộ dạng ra vẻ đắc ý. " Nhanh lên đi, chẳng lẽ vì giảm 50% cô sẽ không mua?" Lưu Tinh nhìn đối phương nói. " Nga~~!" Quan Đình Đình cùng Hạ Vũ nghe thấy Lưu Tinh nói liền vội vàng lấy thẻ giao tiền. " Hoan nghênh lần sau quang lâm!" Trước khi đi thời điểm, nữ chủ quán cười nói. " Được!" Lưu Tinh cười nói. Vừa qua một cái ngã rẽ, Quan Đình Đình đột nhiên kéo lấy Lưu Tinh cánh tay. " Wow, anh thật tài tình. Mau, cái thẻ ưu đãi kia đâu?" Quan Đình Đình đem gói to đưa cho Hạ Vũ, hai tay không ngừng lục trong túi Lưu Tinh. " Làm gì?" Lưu Tinh dùng cánh tay ngăn trở đối phương hỏi. " Cho em nha." Quan Đình Đình theo lý thường phải làm nói. " Đúng rồi, vì cái gì chứ?" Lưu Tinh lại hỏi. " Đó là tiệm độc quyền nội y nữ tính, cái thẻ đó cho anh cũng vô dụng, có ưu đãi giảm 50%, đối với em mà nói không hề là xa xỉ phẩm!" Quan Đình Đình hưng phấn nói, hiển nhiên nội y hiệu này là nàng tha thiết ước mơ. " Vậy dù sao cô cũng phải tỏ vẻ một chút chứ. Còn nữa, cô, Hạ Vũ, mới vài câu tôi đã bớt được cho hai cô vài ngàn đồng!" Lưu Tinh cười nói, cầm thẻ đem ra. " Biết rồi, cho em nhanh đi!" Quan Đình Đình liền giật lại, " A, thật tốt quá, chà, yêu anh chết mất." Nói xong liền ôm Lưu Tinh. " Đừng dùng chiêu này, đừng hủy hình tượng của tôi!" " Không được, phải hôn anh một cái mới được!" " A, cứu mạng nha~~! Có nữ lưu manh đến ~~!" " Đừng chạy~~!" ...... " Lưu Tinh, sao cô ta lại làm cho anh cái thẻ này chứ? Tiệm này ở Thượng Hải cũng có, người thường là không được chiết khấu!" Khi vào khu nghỉ ngơi , Hạ Vũ khó hiểu nhìn Lưu Tinh hỏi. Trên thực tế nội y của nàng chính là hiệu này, tính tính cũng có mười bộ, coi như là khách hàng quen, nhưng mà cho tới bây giờ cũng không được hưởng thụ ưu đãi hội viên. " Cô cho là cho không à?" Lưu Tinh nhìn đối phương nói, lấy tay xoa xoa mặt, thất bại, vừa rồi vẫn bị Quan Đình Đình hôn được. " Anh tốn tiền? Cho tới bây giờ tôi còn chưa nghe nói qua tốn tiền có thể làm được thẻ này!" Hạ Vũ nói. "Những người vào tiệm kia đều là người có nhất định kinh tế thực lực, đối với nhãn hiệu có nhất định hiểu biết, nhưng có thể nhìn ra, bọn họ nên lựa chọn sao cho thích hợp chính mình cũng không biết, sự do dự trong tư tưởng thường thường sẽ làm người ta giảm bớt tiêu phí. Có lẽ vốn là muốn mua, hiện tại lại biến thành nhìn xem. Tôi nói nhiều như vậy, giảng giải miễn phí các nàng, có lý có bài bản hẳn hoi, gián tiếp đưa ra đề nghị có thể tham khảo. Lại bởi vì tôi là nam nhân, coi như nam nhân không tệ, cho nên bọn họ cũng chú ý đề nghị của tôi. Người đang do dự tự nhiên sẽ trước nghe tôi nói sau lại xác định lựa chọn mục tiêu. Cô cho là chủ quán kia sẽ vô duyên vô cớ tặng tôi cái thẻ đó? Cô không phát hiện những lời tôi nói, những nữ nhân đã mua nội y sau này sẽ phản ánh lại? Cô không phát hiện mấy bộ màu trắng kia đều nhanh bán hết sao? Cô không phát hiện khi các cô ở chuyên khu quần chữ "T" người đông hơn sao? Hai người các cô có thể mua bao nhiêu? Nói thật, cho dù ba bộ này tặng không, nàng cũng sẽ không lỗ. Vì sao một tiệm nội y nữ lại cho một nam nhân thẻ giảm giá? Còn không phải hy vọng tôi dẫn thêm nữ nhân đến? Trừ việc mua, còn có thể nâng mức tiêu thụ trong tiệm. Trên kinh doanh, phải dùng đầu phải tự hỏi, chẳng lẽ cô cho là nữ chủ tiệm là đồ ngốc không bằng?" " Lưu Tinh, em quyết định rồi, sau này mặc kệ là mua cái gì đều rủ anh theo!" Quan Đình Đình vỗ Lưu Tinh bả vai nói, bộ dạng rất coi trọng. " Vậy phải xem tâm tình của tôi!" Lưu Tinh cười nói. " Mời cơm!" Quan Đình Đình cười nói. " Vậy cô lời quá, bất quá mua dầu ăn hay đại loại cũng đừng tìm tôi!" Lưu Tinh nói. " Ha ha, em biết ngay anh chỉ tốt một mức nào thôi!" Quan Đình Đình lấy tay nhéo nhéo Lưu Tinh khuôn mặt cười nói. " Đừng phá hư hình tượng tôi~~!" " Em phá đó, ai bảo anh trong tiệm giả lịch thiệp~~!" Nhìn Lưu Tinh không ngừng cùng Quan Đình Đình vui cười đùa giỡn, Hạ Vũ lẳng lặng ngồi ở một bên. Nàng như thế nào cũng sẽ không nghĩ ra một nam nhân bình thường có điểm tùy tiện, bị nàng gọi là sắc lang lưu manh thế nhưng sẽ có biểu hiện như vậy. Giỏi quan sát, nói mấy câu có thể thu hút sự chú ý người ngoài hơn nữa có thể nắm bắt trọng điểm, đến mức vô hình chung thay đổi chủ ý người khác. Bề ngoài thì không để ý chút nào quần áo, kỳ thật tâm lý đều có tính toán tinh vi. Chẳng lẽ đây chính là cái gọi là tinh anh, vương bài công ty? Đúng! Đây là vương bài! Chú thích thêm: Phần này cho các bác dịch lẫn các bạn đọc convert. Sau nhiều lần so sánh đối chiếu, ta đã hiểu cách nói chiết khấu (giảm giá) của dân TQ. Bọn họ nói ngũ chiết, bát chiết, cửu chiết, lúc đầu ta cứ tưởng dịch thẳng con số ra %, nhưng nghĩ lại bát = 8, cửu = 9, như vậy có quá thấp? Hay con số có vấn đề, thật ra, ngược lại, bát chiết tức là 20%, cửu chiết là 10%, ngũ chiết thì là 50% hay công thức là 1 - ... chiết. Phần ba chấm tức là ngũ, bát... đây là kinh nghiệm nhỏ của ta, nếu có sai sót các bác vào phần góp ý nhá. Cảm ơn.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang