[Dịch] Mục Thần Ký - Sưu Tầm
Chương 73 : Ám sát trên phố hoa.
.
Buổi tối hôm nay, trong Tương Long thành nhất định cực kỳ náo nhiệt.
"Có người đang theo dõi mình."
Tần Mục đi ra phủ thành chủ, lập tức nhận ra được có người theo dõi, thần thông giả của phủ thành chủ căn bản không có ý che giấu, hẳn là cảm thấy không cần thiết phải che giấu tung tích trước mặt võ giả như Tần Mục vậy, đơn giản quang minh chính đại theo dõi hắn.
Giờ phút này trong Tương Long thành đang có xe hoa diễu phố, thương nhân trong thành kết xe hoa, cao tới mấy trượng, xe hoa được kết thành hình dạng dị thú to lớn, còn có các loại hình dạng Thần Ma, trên xe hoa còn có vũ nữ đang uyển chuyển nhảy múa. Đám vũ nữ được trang điểm lộng lẫy, trang phục cũng là trang phục của tượng đá trong mỗi thôn, Tần Mục đi trên đường hoa chẳng khác nào tiến vào một thế giới Thần Ma đang nhảy múa.
Giữa đường hoa ồn áo náo nhiệt, đinh tai nhức óc, đâu đâu cũng có người, người chen người, người kéo người, hai bên đường phố ngoại trừ đèn lồng treo lơ lửng, còn có từng cây từng cây trụ đá cao to, trên đỉnh đặt chậu đá, trong chậu đựng đầy dầu hỏa, cháy hừng hực.
Còn có đi cà kheo, cà kheo cao chừng hơn mười trượng, một bước liền có thể bước ra sáu, bảy trượng, võ giả đi cà kheo một tay cầm cây đuốc, một tay nắm lấy hồ lô dầu hỏa, uống một ngụm dầu hỏa rồi phun vào cây đuốc, phun ra rắn lửa dài đến mấy trượng.
Nơi này náo nhiệt, phồn hoa, nhưng vẫn một mực mang theo sự cuồng dã man hoang của Đại Khư.
Tần Mục đi trong đám người, đột nhiên giữa không trung cực kỳ sáng sủa, trong lúc vô tình không trung vậy mà rải đầy dây nhỏ, xen kẽ đan xen, từng sợi từng sợi dây nhỏ đột nhiên phồng lên, biến thành Ngân Long to lớn, lui tới tuần tra trên bầu trời đường hoa, tốc độ cực nhanh.
Ngân Long bơi lội, có thể thấy những con rồng bạc này hoàn toàn là do vô số văn tự tạo thành, trong lúc bơi lội phát ra Ma âm cực kỳ vang dội, tối nghĩa, huyền ảo, khó hiểu.
Oành, oành.
Tiếng rung động kịch liệt truyền đến, kèm theo ánh sáng ngập trời, tia sáng kia xung kích đến bóng tối trên bầu trời Tương Long thành, lập tức bị bóng tối hấp thu, không còn nửa phần sóng gợn, mặc dù là sóng lớn cực kỳ khủng bố tấn công vào bóng tối, cũng như đá chìm đáy biển tuyệt nhiên không tin tức.
Đám người phía dưới càng náo nhiệt, tiếng hoan hô vang trời, hồn nhiên không nghĩ tới trên đầu bọn họ cũng không phải là pháo hoa, mà là cường giả đáng sợ đang tranh đấu, cũng may sóng trùng kích xông lên bóng tối trên bầu trời, bằng không dân chúng phía dưới không biết muốn tử thương bao nhiêu người.
Ngân long qua lại đi tới, trong bóng tối thoắt ẩn thoắt hiện mấy bóng người đáng sợ tựa như Thần Ma, đó là Tương Long thành chủ Phó Vân Địch, Hắc Tôn giả, đám người phụ nhân mặt vàng đang giao phong trên không trung.
Tần Mục nhanh chóng lẫn trong đám người, đây không phải là nơi an toàn, tuy nói xung kích lúc chiến đấu của những cường giả này đều bắn lên trời, thế nhưng vạn nhất nhằm phía dưới thì sao?
Cái kia chắc chắn là máu chảy thành sông, vô số người biến thành thi thể!
Trên bầu trời Tương Long thành, tiếng nổ như sấm không ngừng vang rền, cuồn cuộn đi tới, tốc độ cực nhanh, một lúc ở thành đông, một hồi ở thành tây, lui tới như điện.
Sau lưng hắn, thần thông giả của phủ thành chủ lần theo mà đến, mặc dù Tần Mục chui tới chui lui trong đám người cũng không cách nào thoát khỏi bọn họ.
"Chuyện tối hôm nay thật là quái dị. Tuy nhiên mình vẫn gặp rắc rối, không nhịn được sát tâm, giết con trai thành chủ. Chỉ cần mau chóng thông báo bà bà và gia gia mù, sớm rời khỏi nơi này một chút!"
Tần Mục đang muốn tăng nhanh tốc độ thì đột nhiên sau lưng truyền đến tiếng rồng gầm, một tên thần thông giả Thanh Long vòng quanh thân thể, đập về phía hắn, khoảng cách Tần Mục còn có sáu, bảy trượng, liền thấy Thanh Long qua lại trong đám người, sắp nhào tới người hắn!
Tần Mục đang muốn tránh né, nhưng vào lúc này trên một căn lầu cạnh đường phố, một dải lụa trắng buông xuống, quấn lấy cái cổ thần thông giả kia, kéo hắn từ trong đám người vào trong phòng trên lầu.
Mấy cô gái thanh xuân bay nhào lên, đao giấu trong tay áo, đâm vào ngực thần thông giả kia.
Tần Mục ngẩng đầu nhìn lại, đúng là mấy vị tỷ tỷ lúc hắn vào thành vẫy hắn lên chơi.
Hắn tiếp tục đi về phía trước, lúc qua một cái ngõ nhỏ thì trong ngõ hẻm một tên thần thông giả đầu đội đấu bồng (áo choàng có mũ), nhìn thấy hắn đi qua, thân thể lay động, đột nhiên bên trong ngõ hẻm sinh ra sóng thần, sóng lớn tựa như rắn to, há mồm cắn vào Tần Mục, bên trong sóng lớn còn có cá bạc, hẳn là linh binh.
Mà vào lúc này, sát ngõ nhỏ là một lò rèn, thợ rèn là một người khổng lồ cao một trượng sáu, bảy, đang chế tạo một cây trường đao bằng thép ròng, chuôi đao dài một trượng năm, đao dài một trượng sáu, người khổng lồ này nắm lấy trường đao, phập một tiếng, cách tường ngăn đâm vào ngõ nhỏ, xuyên thủng ngực thần thông giả mặc đấu bồng kia, đóng đinh hắn lên trên tường.
Lập tức người thợ rèn khổng lồ rút đao, lau đi vết máu, tiếp tục chế tạo, lửa trong lò cháy hừng hực.
Tần Mục ngơ ngác, tiếp tục đi về phía trước, giữa đường hoa chiêng trống vang trời, hai bên phòng ốc bóng người tung nhảy như bay, là thần thông giả trong phủ thành chủ, hướng về phía Tần Mục bên này nhanh chóng tới gần.
Một thần thông giả trong đó thả người nhảy xuống, còn chưa tiếp đất thì trong lồng tre của người múa rắn phía dưới có một con rắn đột nhiên ló đầu ra, đầu rắn trở nên cực kỳ to lớn, há mồm nuốt tên thần thông giả rơi từ không trung xuống này, sau đó thu nhỏ rồi lại trở về trong lồng.
Mấy thần thông giả khác rơi xuống đất, từ trong đám người xuyên qua, một người ngang qua hàng rượu, người giúp việc trong hàng rượu đang vui cười hớn hở xem xe hoa trên đường, đột nhiên ôm lấy một vò rượu lớn không nói lời gì chụp lên đầu tên thần thông giả kia, tên thần thông giả rơi vào vò rượu, lập tức thịt xương tan rã, hóa thành một vò nước rượu.
Người giúp việc hàng rượu thu vò về, đậy nắp.
Mấy thần thông giả trong phủ thành chủ khác, có tên gặp phải người đàn ông say rượu trong đám người, bị người say phun một luồng lửa đến trước mặt đốt thành tro bụi, có tên gặp phải sát thủ, bị cắt cổ trong đám người, có tên bị cô gái lôi vào xe hoa, rồi không còn một tiếng động.
Tần Mục một đường đi tới, nhìn thấy những cảnh tượng này, trong lòng kinh nghi bất định, số lượng thần thông giả của phủ thành chủ đến đây đuổi giết hắn không ít, nhưng đều không một tiếng động chết trong đám người.
"Rốt cuộc là ai giúp minh? Lẽ nào là Thiên Ma giáo? Trong thành này thế lực Thiên Ma giáo lớn như vậy sao?"
Hắn đi tới khách sạn, đang muốn đi vào, đột nhiên hắn nhìn thấy người mù.
Bên cạnh khách sạn là một sòng bạc, người mù đang bị hai thanh niên mặc áo đen xách ra, sau đó ném xuống đất, một trong hai thanh niên mặc áo đen đá mạnh vào mông người mù, phun nước bọt nói: "Mắt đã mù lại vẫn dám chơi bẩn trước mặt chúng ta, khinh chúng ta cũng là người mù sao?"
Tần Mục vội vã chạy qua, người mù đã tự bò lên, phủi mông một cái, hướng về sòng bạc kêu lên: "Trúc trượng của ta!"
Cánh cửa sòng bạc kẽo kẹt mở ra, một cây trúc trượng bị ném ra, nện lên ót người mù.
Người mù nhặt trúc trượng lên, cười nói: "Lần này vận may không tốt, lần sau bảo đảm các ngươi không thấy được ta chơi bẩn, nhất định có thể thắng lại cả gốc lẫn lãi! Mục nhi, là con sao? Lại nói, tối hôm nay ta gặp được một chuyện thú vị, ta thấy một con chim mái sặc sỡ ra ngoài dạo một vòng, bên cạnh còn có một con chim trống nhỏ đi theo."
Tần Mục buồn bực, nói: "Hai con chim mà thôi, có gì đáng thú vị chứ? Mù gia gia, chúng ta về khách sạn."
Hai người trở lại khách sạn, tiếng kêu sợ hãi của Tư bà bà truyền đến, Tần Mục vội vã đi vào, chỉ thấy Tư bà bà mang theo túi tiền nhỏ đang kinh ngạc không thôi.
Tần Mục ngẩn ngơ, vội vã đẩy cửa sổ nhìn ra ngoài, chỉ thấy Ngân Long do Đại Dục Thiên Ma kinh biến thành vẫn còn đang tranh đấu cùng một đám cường giả đáng sợ giữa không trung Tương Long thành, hắn quay đầu nhìn lại, Tư bà bà vẫn ở trong phòng, khiến hắn mù mịt.
"Lẽ nào Giáo chủ phu nhân mà mình gặp ở phủ thành chủ không phải là Tư bà bà?"
Trong lòng Tần Mục càng quái lạ, cười nói: "Bà bà mới trở về sao? Con mang cho bà và gia gia mù một ít thức ăn." Dứt lời, lấy ra túi giấy dầu để lên bàn, nhẹ nhàng mở ra.
Đôi mắt già nua mờ mờ của Tư bà bà lộ ra vẻ cảm động, run rẩy ngồi xuống, cười nói: "Mục nhi ngược lại hiếu thuận. Còn một túi long tệ này là chuyện gì xảy ra?"
Tần Mục nhìn vào đôi mắt bà một chút, trong lòng buồn bực, ánh mắt của Tư bà bà và vị Giáo chủ phu nhân của Thiên Ma giáo kia rất giống nhau, mùi son trên người cũng giống nhau như đúc.
Nhưng mà, vì sao bên ngoài vẫn còn Ngân Long do Đại Dục Thiên Ma kinh biến thành?
Hắn lấy lại bình tĩnh, nói lại một phen chuyện mình gặp phải ở trong hẻm nhỏ.
Sắc mặt Tư bà bà quái lạ, ha ha nói: "Ngươi dùng một long tệ, kiếm được hơn ba ngàn long tệ? Sớm biết ngươi có nhiều tiền như vậy, bà bà đã sớm ra ngoài ăn chơi chè chén, dùng không hết lại ăn rồi uống tiếp."
Tần Mục nói sơ qua chuyện bản thân đã gặp được mỹ phụ và những chuyện xảy ra ở trong phủ thành chủ, rồi nói: "Bà bà, con đã đánh chết con trai của thành chủ, nơi đây không thích hợp ở lâu, chúng ta cần mau chóng rời khỏi!"
Tư bà bà rút ngọc trâm trên đầu ra, vẫy vẫy tay, đột nhiên một sợi dây nhỏ từ ngoài cửa sổ bay tới, sợi tơ kia tự động xoay trong quanh ngọc trâm, trong một hô hấp liền quấn thành cuộn chỉ, bà ném nó vào trong rổ rồi cười nói: "Ta đã biến phu nhân của Tương Long thành chủ thành bò, con thì lại đánh chết con trai của hắn, Tương Long thành chủ này cũng thật là không may. Tuy nhiên, còn có chuyện càng không may chờ hắn, hắn làm ác quá nhiều, nên có quả báo này. Những long tệ này là do con kiếm được, chính con giữ lấy, tương lai nói không chừng có chỗ dùng đến."
Bên ngoài truyền đến từng tiếng gào thét kinh thiên động địa, một âm thanh trong đó chính là Hắc Tôn giả, lớn tiếng kêu lên: "Giáo chủ phu nhân bỏ chạy rồi!"
"Nhanh lục soát bốn phía cho ta, tìm nàng cho bằng được!"
"Bên ngoài là bóng tối, ma nữ này chưa ra khỏi thành đâu!"
. . .
Người mù nghiêng tai nghe tiếng ồn bên ngoài, đột nhiên nói: "Tên tiểu tướng quân họ Tần kia ở nơi này không đi, hắn mang theo bản đồ Dũng Giang, đương nhiên là đang chờ đợi quốc sư Duyên Khang. Quốc sư Duyên Khang muốn dùng binh với Đại Khư. Toà Tương Long thành này đứng mũi chịu sào, Tần tiểu tướng quân liền ở tại phủ thành chủ, nói rõ Tương Long thành chủ Phó Vân Địch đã cùng hắn nói chuyện, đến lúc đó, Tương Long thành chính là cứ điểm tấn công Đại Khư đầu tiên. Tòa thành này rất lớn, có thể chứa đựng mấy trăm ngàn binh mã."
Tư bà bà cười híp mắt nói: "Vì lẽ đó Phó Vân Địch phải chết."
Người mù gật đầu, nói: "Hắn nhất định phải chết. Mục nhi giết con trai của hắn, khi Mục nhi ra khỏi thành rời đi thì nhất định hắn sẽ đuổi theo, khi đó chính là giờ chết của hắn. Đại Khư, không phải địa phương quốc sư Duyên Khang có thể đặt chân, hắn tốt nhất từ nơi nào tới thì về nơi đó."
Tần Mục nhìn người mù một chút, lại nhìn Tư bà bà một chút, không biết trong hồ lô bọn họ bán thuốc gì.
Tuy nhiên nhắc tới cũng kỳ, xưa nay khi vào thành Tư bà bà chưa bao giờ mang theo người mù, mà lần này lại khăng khăng mang người mù theo, lúc trước Tần Mục không có suy nghĩ nhiều, mà hiện tại nghĩ lại chuyện này có gì đó rất quái lạ.
Người mù vẫn ở trong sòng bạc, chưa từng đi ra ngoài, làm sao có thể biết chuyện đã xảy ra trong phủ thành chủ?
Hay là nói lúc đó người mù cũng ở phủ thành chủ?
"Mục nhi, ngủ sớm đi, khả năng ngày mai bà bà liền phải làm thành chủ Tương Long thành rồi!"
Tần Mục ngủ ở bên ngoài, Tư bà bà ngủ ở phòng trong, Tần Mục vừa có chút buồn ngủ mông lung, đột nhiên nghe Tư bà bà ở phòng trong lật tới lăn đi, khe khẽ nói nhỏ: "Hưng phấn đến không ngủ được! Ngày mai đừng nói là lão nương dời Long trụ trong Tương Long thành về thôn, thậm chí ngay cả tòa thành này cũng phải điều khiển rồi! Không được, thực sự không ngủ được, hì hì hì hì... "
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện