[Dịch]Mùa Đông Nhiệt Đới - Sưu tầm

Chương 15 : Những ô màu đen trắng !​

Người đăng: 

Ngày đăng: 18:36 13-10-2018

.
Ngày hôm sau, một buổi chiều đầy nắng, với cái nóng không quá gay gắt của mùa đông ở mảnh đất phương Nam, Jack và Lan Vy đã có cuộc hẹn với nhau tại “Cà phê đen trắng” . Góc quán quen thuộc mà Jack cùng với ekip vẫn rất hay lui tới, cùng với Huỳnh Lâm, Phương Ly và một vài thành viên cứng trong đại gia đình Sóc Nâu. Lan Vy đã có được những giây phút vui vẻ và khó quên nhất trong cuộc đời. Anh tài xế Taxi tốt bụng đã đưa Lan Vy đến quán sớm nhất.Vì trong lòng vô cùng hồi hộp, phần lại sợ vì kẹt xe mà đến trễ trong lần gặp gỡ Jack ban đầu nên Lan Vy đã đến nơi trước giờ hẹn gần nửa tiếng đồng hồ. Từ trước đó, Lan Vy cũng đã tranh thủ sửa soạn và mặc một bộ quần áo tuy rất đơn giản mà trang nhã vô cùng. Lúc vừa mới đến, Lan Vy thực sự bị thu hút bởi không gian tràn ngập cây xanh và bầu không khí yên tĩnh.Con đường từ ngoài bước vào trong là một con đường đầy những viên sỏi đủ sắc màu.Phía bên trên là giàn dây leo phủ kín. Đúng với tên gọi, tông màu của quán đều là hai màu đen trắng. Quán có hai tầng, tầng dưới có hai gian. Phía bên trên là giàn dây leo phủ kín. Bên phải của góc quán, ngay cạnh chỗ cầu thang là một chiếc đàn Piano, bên cạnh đó là bục sân khấu nhỏ.Tầng trên thì lại được bày trí theo một không gian khác hơn, với những chiếc bàn gỗ nhỏ thấp cùng với những chiếc ghế nệm được bọc bởi những lớp vải thổ cẩm nhẹ nhàng mà lại trang trọng vô cùng Chủ quán ở đây là một chị gái rất xinh xắn, trên môi lúc nào cũng nở một nụ cười tươi niềm nở. Chị có dáng người thanh mảnh, khuôn mặt trái xoan cùng với một mái tóc đen suôn dài. Theo sự hướng dẫn của một nhân viên phục vụ, Lan Vy đã được đưa đến nơi căn phòng mà Jack New sẽ gặp “đại gia đình” của mình ở đó. Cô bước vào phòng. Đây là chỗ yên tĩnh và riêng tư nhất, và là căn phòng duy nhất của quán được ngăn cách với những chỗ ngồi khác bằng một cánh cửa. Chủ nhân của quán cũng thật là rất hiểu nhu cầu của thực khách. Có được một nơi riêng tư và yên tĩnh như thế này là điều thật sự quý báu giữa cái thành phố xô bồ tấp nập này. Lan Vy gọi một ly nước chanh rồi ngồi xuống , đưa mắt nhìn một lượt căn phòng này. Thật đúng là một nơi khiến cho con người ta cảm thấy thích thú, với màu sơn xanh nước biển nhạt, những bức tranh vẽ hình những cánh đồng mênh mông, hay là những chú cún đáng yêu, đủ sức để bất kì một người nào cũng phải đưa mắt lên nhìn. Phía bên trong góc phòng còn có hai chậu cây xanh mướt được đặt khéo léo vừa có thể điểm tô thêm những nét chấm phá của căn phòng, cùng với những ca khúc nhạc Trịnh da diết mà trữ tình làm cho tâm hồn của Lan Vy cảm thấy yên bình. Lan Vy ngẫm nghĩ một điều gì đó rồi tự mình gật đầu nhẹ. Trực giác mách bảo cô rằng, nơi này là nơi mà Jack New rất thường hay đến và anh còn rất thích nơi này nữa, biết đâu chừng lại còn là khách ruột nữa... Ngồi được một lúc thì Huyền Trang và chị Phi Thanh cũng đã đến. Ba cô gái gặp nhau, mừng rỡ, trao cho nhau những cái ôm nồng ấm, rồi sau đó lại cùng nhau trò chuyện rất rôm rả. Dường như ngày hôm đó, không chỉ đưa Lan Vy đến gần với Jack New hơn mà ngay cả những người chị, người em cùng sở thích với Lan Vy cũng đã không còn khoảng cách. Tất nhiên, chủ đề trò chuyện của họ vẫn xoay quanh một người, và đêm chung kết cuộc thi “ Giọng Hát Quen Thuộc” mà Jack giành giải quán quân vẫn còn sục sôi trong lòng những fangirl đích thực. - Lan Vy! Chuyến đi Sài Gòn lần này của em coi như không hoài công rồi. Đêm chung kết, Jack nhà ta quá ấn tượng luôn. – Chị Thanh ríu rít nói - Dạ! em cũng quá bất ngờ luôn, mà công nhận Jack giỏi thật chị nhỉ. - Cái đó còn phải nói, đại ca nhà chúng ta mà mấy chị - Huyền Trang cũng không giấu được nỗi vui mừng cất tiếng. - Đúng rồi, là đại ca nhà ta...hì hì - Haiza! hồi hộp ghê, tí nưã mà gặp đại ca, em không biết phải như thế nào đây. Nghĩ lại chuyện tối hôm đó, làm Jack suýt ngã mà em ngại quá đi mất – Lan Vy không khỏi lo lắng bộc bạch khi nhớ đến chuyện của đêm hôm trước. - Ui trời! không có sao đâu, Lan Vy đừng có nghĩ nhiều. Cả nhà mình đều biết em “cuồng” Jack đến mức độ nào mà. Hơn nữa, ai cũng biết Lan Vy hôm đó là lần đầu tiên gặp Jack, nên phấn khích là chuyện thường thôi. Còn Jack thì em yên tâm đi, “super” dễ thương rồi. Hôm đó, nếu để ý là sẽ thấy Jack với sự xuất hiện của em là ảnh vui cỡ nào rồi. Nên em đừng có lo ha. - Chị Thanh nói đúng đó chị Lan Vy, chị cứ vô tư đi, đại ca nhà mình dễ gần nhất hệ mặt trời á. Được lời động viên của chị Thanh và Huyền Trang, Lan Vy mới cảm thấy lòng mình nhẹ nhàng hơn hẳn, sự áy náy về hành động có phần hơi thiếu kiểm soát của mình ngày hôm đó, Lan Vy dần dần quên đi, rồi lại cùng với Huyền Trang và Phi Thanh chụm đầu vào điện thoại, cùng xem video của Jack, rồi lại sôi nổi bình luận... 14h30, lúc ba cô gái vẫn đang chăm chú vừa xem thần tượng vừa đang mong ngóng bóng dáng mà mình tôn thờ kia xuất hiện, thì bất ngờ, cánh cửa căn phòng bật mở. Jack cứ thế từ từ bước vào, một vài giây sau thì có thêm Phương Ly, Huỳnh Lâm, Trúc Quỳnh và Mai Trinh cũng đã đến không lâu sau đó. Jack hôm nay ăn mặc rất giản dị, một chiếc áo sơ mi màu xám, một chiếc quần Jean màu xanh đậm. Jack cứ thế, ngồi xuống chỗ đối diện với chỗ mà Lan Vy đang ngồi. Từ lúc nhìn thấy Jack, trống ngực của Lan Vy cứ thế mà đập liền hồi. Tuy đây là lần thứ hai được tận mắt nhìn thấy anh, nhưng cảm giác thì lại khác hoàn toàn lần đầu tiên. Jack của hôm nay, gương mặt không còn dấu ấn của phấn trang điểm, dù đã được tẩy trang. Jack của hôm nay thực sự rất chân chất, rất đời thường. Mà lại đẹp trai hơn đêm hôm ấy gấp nhiều lần nữa...Lan Vy dường như cũng không thể kiểm soát được ánh mắt của mình, hai mắt của cô như thể có keo dính, dán chặt vào Jack. .... Jack cũng bị ánh mắt của Lan Vy làm cho ngại ngùng, gương mặt anh đỏ bừng lên, nhưng chính bản thân anh cũng không biết được rằng, khi ấy anh cũng hướng ánh nhìn của mình vào Lan Vy gần chục giây. - Hình như trên mặt Jack có dính nhọ hay sao ấy mà Lan Vy nhìn không chớp mắt luôn kìa – Huỳnh Lâm vừa cười vừa khéo léo nói lời trêu chọc để cho cả hai con người kia có thể định thần lại. Lời nói của Huỳnh Lâm khiến cho Jack và Lan Vy đều không khỏi giật mình. Nhìn thấy được cả hai đều ngập ngừng đến không thể nói được một lời nào, mà những con người khác có mặt ở đó đều phá lên cười. Phải mất một vài giây sau, Jack New mới thôi không nhìn vào mắt của Lan Vy nữa, anh hơi quay đầu về phía khác rồi bắt đầu câu chuyện của mình. Lan Vy cứ như thế, vẫn đắm chìm vào những câu chuyện Jack kể, là những nỗi vất vả của anh ngày xưa khi chân ướt chân ráo bước vào showbiz, rồi là cách nhìn nhận về người nghệ sĩ ở Việt Nam khác với ở nước Mỹ như thế nào, bằng giọng nói nhẹ nhàng ấm áp thi thoảng có chút tinh nghịch của Jack, dù đôi chỗ có những từ Jack vẫn còn phát âm bị sai về dấu nhưng tất cả đều đọng lại trong lòng Lan Vy những dấu ấn sâu đậm nhất. Có những điều Lan Vy đã từng được nghe kể về Jack rất nhiều, và quả thật đúng là như thế. Những câu chuyện mà Jack kể cứ cuốn hút người nghe một cách đầy mị lực. Chốc chốc Huyền Trang lại ghé vào tai Lan Vy mà nói rằng : “ Đại ca nhà ta lại kể câu chuyện ngày xưa lần thứ 100 rồi đó chị, em nghe đến thuộc luôn rồi”. Miệng tuy nói thế, nhưng cô bé ấy vẫn cứ chăm chú lắng nghe từng lời của thần tượng. Riêng về phần Lan Vy, những chuyện mà Jack nói, có cái cô đã từng biết thông qua báo chí, cũng có cái đã được nghe mọi người kể lại một vài lần, nhưng cũng có những điều mà cho đến tận hôm nay, Lan Vy mới được nghe chính miệng anh tiết lộ. Càng nghe, cô lại càng thêm phần yêu quý và cảm phục Jack đến lạ. Đối với cô mà nói, kể từ giây phút ấy Jack lại trở nên gần gũi hơn bao giờ hết. Những lời này anh nói, từng câu, từng chữ Lan Vy đều nhớ như in. Nói được một lúc, thì Jack đột nhiên im lặng. Thế rồi, anh lại đưa mắt hướng về phía Lan Vy rồi bất giác hỏi cô : - Em ở Sài Gòn chơi có lâu không? Bao giờ thì về Đà Nẵng? Lan Vy nghe Jack hỏi, mà cả cô đột nhiên sững sỡ không đáp, lúc ấy may nhờ có chị Thanh ở bên cạnh, đẩy nhẹ vai cô và nói nhỏ vào tai cô rằng Jack đang nói chuyện với cô kìa, thì Lan Vy mới sực tỉnh. Cô bấy giờ mới nhận ra, là Jack đang hỏi thăm mình, giọng của anh dịu dàng đến vô cùng. Lan Vy hơi ấp úng rồi trả lời : - Dạ...dạ em ở cũng không lâu lắm, tuần sau là em về lại Đà Nẵng rồi. - Ồ thế hả? Anh thì ngày mai ra Hà Nội chạy chương trình ngoài đó, hai ngày sau lại trở về Sài Gòn. - À dạ! - Mà Đà Nẵng dạo này có cái gì mới không em? Cũng lâu rồi anh không ghé Đà Nẵng, anh thích Đà Nẵng lắm á. Thích sau này về già, không đi hát nữa có khi ra ngoài ấy sống. Vì ở đó yên bình... - À dạ cảm ơn Jack vì đã thích Đà Nẵng nha. Lan Vy thực ra muốn nói với Jack nhiều điều hơn thế nữa, nhưng cô không thể hiểu tại sao, cô không thể nói thêm được bất cứ điều gì. Chỉ dạ, dạ vâng vâng một cách rất rập khuôn và cứng nhắc. Cô lúc ấy cũng giận bản thân mình lắm, chẳng phải trước khi đến đây cô đã nghĩ ra biết bao nhiêu điều muốn nói, biết bao nhiêu điều cần hỏi Jack hay sao. Vậy mà, gặp Jack rồi, ngoài việc nhìn Jack và nghe anh nói ra, Lan Vy chẳng thể nói thêm một điều gì nữa về bản thân mình. Chỉ duy nhất một điều rõ ràng mà Lan Vy có thể nhận định được đó là khi nghe Jack nói về Đà Nẵng, thành phố quê hương cô, Lan Vy lại vô cùng hạnh phúc. Anh còn nói là còn muốn sống ở đó nữa kìa. Trong lòng Lan Vy thật muốn nói với Jack một điều xiết bao rằng: “ Ủng hộ Jack ra Đà Nẵng sống luôn, Jack mà ra Đà Nẵng thì việc em gặp anh dễ dàng hơn nhiều à...” Nhưng rồi, cô hiểu có những điều dù muốn nhưng không thể nói ra. Thế rồi, mọi người lại tiếp tục cùng nhau rôm rả nói chuyện, những câu chuyện tưởng chừng không có hồi kết với một không khí tràn ngập tiếng cười. Có một lúc khoảng chừng vài giây, Lan Vy thôi không hướng mắt về Jack nữa, cô quay sang chỗ chị Thanh, rồi ghé vào tai chị nói nhỏ : - Chị ơi! Jack đẹp trai thật á chị, lại còn trắng nữa... Ngay khi Lan Vy vừa dứt lời, chị Thanh đã nhanh nhảu nói với Jack : - Jack New! Lan Vy khen anh đẹp trai kìa. Hành động đó của chị Thanh làm cho Lan Vy như chết sững lại, cô cảm thấy bối rối vô cùng, đâu có thể ngờ, chị Thanh lại “bán đứng” mình như vậy. Riêng về phần Jack, khi nghe câu nói của chị Thanh, khuôn miệng anh như nở một nụ cười nhẹ nhàng rồi nhìn Lan Vy bằng một ánh mắt rất lạ. Hai lỗ tai anh lúc này cũng đỏ bừng lên, giống như gương mặt của Lan Vy vậy. Cái chị Thanh này, quả thật là “ nhân vật nguy hiểm” mà. Lan Vy vốn không thể kìm chế được, nhưng vẫn biết khen những điều này trước mặt Jack thì còn đâu là “thể diện” của con gái, ấy vậy mà bà chị này lại làm mình ngượng chín mặt. Sau này, nếu có lỡ như mà không thể kìm chế được cảm xúc với Jack New nữa, thì tuyệt nhiên vẫn cố gắng mà giữ nó ở trong bụng. Sẽ không nói với ai nữa. Lan Vy tự nhủ với bản thân mình như thế. Hôm nay, Lan Vy cũng đã được nhìn thấy Huỳnh Lâm một cách trực diện hơn, đó là một chàng trai có khuôn mặt trẻ hơn rất nhiều so với tuổi thật của mình. Huỳnh Lâm có đôi mi dài và rậm, gương mặt lúc nào cũng mang theo một nụ cười nhẹ nhàng mà ấm áp. Lâm dường như rất thích màu đen nên hầu hết những thứ đang trên người anh đều là màu đen cả. Sau một hồi trò chuyện thì Lan Vy mới biết hóa ra Huỳnh Lâm là fan cuồng của “Batman” nên đặc biệt yêu thích màu đen cũng là điều dễ hiểu. Huỳnh Lâm đối với Lan Vy mà cũng có rất nhiều thiện cảm. Anh hay thường trêu chọc Lan Vy, từ lúc gặp Lan Vy đến giờ cứ mỗi lần có cơ hội nói chuyện với Lan Vy thì câu cửa miệng của anh là “ Lan Vy, anh nhớ lúc trước em là fan của anh mà, sao tự nhiên gặp Jack rồi lại thành fan của Jack mà lơ anh vậy?”. Lan Vy mỗi lần nghe câu nói ấy, cô chỉ có thể nở một nụ cười giả lả mà không thể nói một lời nào. Còn những người khác thì ồ lên cười một tiếng rồi lại ngưng... Lan Vy quan sát thấy, có một chiếc túi màu đen đặt bên cạnh chỗ Jack New đang ngồi. Bên trong ấy hình như là rất nhiều những chiếc DVD, có phải không, đó là album chuẩn bị phát hành của Jack New? Liệu cô có được sở hữu một chiếc trong số đó hay không? Ý nghĩ ấy, chưa kịp dứt thì Lan Vy đã thấy Phương Ly ngồi phía bên tay phải của Jack New, đang rút ra một tập DVD để trên chiếc bàn rồi nói : - Đây là album mới của Jack, hôm nay đích thân Jack sẽ tặng mọi người. Album này không bán ra thị trường nhé, Jack chỉ dành tặng cho đồng nghiệp và các fan thân thiết thôi. – Vừa nói Phương Ly vừa rút từ trong chiếc túi của mình ra một chiếc bút màu đen và đưa cho Jack, cô lại nhanh nhảu nói: - Jack ký tên và viết lời gửi tặng “gia đình sóc Nâu” đi. Jack New ngay lập tức đón lấy chiếc bút từ tay Phương Ly rồi viết từng chữ nắn nót lên bìa chiếc DVD đầu tiên. Lúc Jack đang cẩn thận từng chữ viết tặng DVD, thì cũng đồng thời là những ánh mắt đang háo hức mong chờ. Ai nấy cũng đều hi vọng, mình sẽ là người đầu tiên được đón nhận lấy món quà quý giá này từ tay thần tượng. Lan Vy đương nhiên cũng nằm trong trạng thái ấy. Phương Ly bấy giờ cũng đoán ra được điều mà Lan Vy đang trông đợi, ngồi bên cạnh Jack, cô bỗng cất tiếng. Jack viết đi. “Mến tặng Lan Vy.” Jack bấy giờ không chút ngần ngại, theo lời của Phương Ly mà viết. Lan Vy từ đầu đến cuối nhìn thấy cái cách Jack nắn nón viết những dòng chữ gửi tặng cô, rồi lại nắn nón viết tên cô lên chiếc DVD mà lòng cô hạnh phúc đến lạ thường. Từng phút giây ở bên cạnh Jack New đều khiến cho Lan Vy không thể nào quên được. Viết xong, Jack New cầm lấy chiếc DVD rồi hướng mắt đến chỗ Lan Vy, rồi nhẹ nhàng nói : - Anh tặng Lan Vy nè, em về xem thử có hay không nhé? Cảm ơn em vì đã lặn lội đường xa đến để cổ vũ anh. - Dạ! Không có gì mà, Jack đừng cảm ơn em... Lúc Lan Vy đưa tay ra nhận lấy chiếc DVD từ Jack, hai bàn tay của hai người đã vô tình chạm vào nhau. Đó là một cảm giác thật khó diễn tả. Thế rồi, Jack lại chăm chú viết vào những chiếc DVD khác. Chị Phi Thanh lúc này lại cất lời trêu Lan Vy, vừa nói miệng chị Thanh mỉm cười đầy tinh nghịch - Nhất Lan Vy rồi đó nha, cái gì cũng được ưu tiên cả. Hôm trước, còn được tặng cho chiếc mũ có in hình Jack nữa. Cả FC Sài Gòn, chẳng ai có, mà em lại có đó. - Tại Lan Vy ở Đà Nẵng xa xôi vào đây mà, đâu có dễ dàng gì được gặp Jack đâu, nên chị Thanh cũng đừng có phân bì mà. – Phương Ly lên tiếng bênh vực. - Bin nói đúng đó, chị Thanh đừng trêu chị Lan Vy nữa, coi chừng chị ấy ngại á... - Ờ, thì chỉ là chị đang đùa thôi mà. Lan Vy biết là chị đang đùa đúng không ? - Dạ ! Chị Thanh đang trêu Lan Vy thôi, Lan Vy biết mà... - Thấy chưa, chỉ có Lan Vy là hiểu chị thôi. Còn mấy đứa thì, chị nghỉ chơi được rồi á. Jack New nghe qua cuộc trò chuyện của những fan girl, anh ngoài việc nở những nụ cười nồng thắm thì cũng chẳng thể nói thêm một điều gì. Sự pha trò của chị Thanh lại khiến mọi người thêm một lần nữa, cười phá lên trong sự vui vẻ, Jack New bấy giờ thì cũng đã viết xong từng chiếc DVD và trao nó đến tận tay từng người. . Những câu chuyện mà Jack kể, bao gồm rất nhiều điều. Nhưng điều khiến cho Lan Vy cảm thấy ấn tượng nhất, đó chính là khi anh kể về những fan làm cho anh nhớ nhất, Jack bảo, ngày trước có một cô bé fan tên là Ngọc, có một hoàn cảnh rất đáng thương, cô bé bị bại liệt và phải ngồi xe lăn. Cô bé tình cờ được nghe Jack hát một lần trên ti vi, và rồi cảm luôn giọng hát của anh lúc nào không hay, lần ấy cô bé đã gửi cho anh một bức tâm thư chất chứa biết bao lời cảm ơn anh từ tận đáy lòng. Jack khi ấy, vừa trở về sau một ngày làm việc mệt mỏi, đọc thấy bức thư của cô bé ấy mà anh đã khóc nấc lên như một đứa trẻ, bởi vì cảm động và thấy mình thật hạnh phúc khi có được những khán giả chân thành đến như vậy. Lan Vy chỉ là người nghe kể lại, cũng đã cảm nhận được sự chân thành của cô bé tên Ngọc ấy rồi, và điều đó đã tạo ra một Jack New sâu sắc và tình cảm trong lòng của Lan Vy càng thêm đậm sâu. ............ Thời gian trôi thật là nhanh, mới đó mà đã hai giờ đồng hồ trôi qua, Jack New và mỗi một thành viên trong gia đình Sóc nâu đều muốn thời gian như có thể kéo dài mãi, để tất cả đều có thêm thật nhiều những giây phút quây quần, được trò chuyện và được hiểu về nhau nhiều hơn. Thế nhưng, cũng đã đến lúc Huỳnh Lâm thông báo show diễn của Jack New đã sắp bắt đầu. Jack cần phải trở về nhà, thay quần áo và chuẩn bị mọi thứ. Nghe xong lời thông báo ấy, mọi người dù muốn nấn ná thêm cũng không thể được nữa, thế là tranh thủ những giây phút ngắn ngủi còn lại cùng nhau chụp những tấm hình làm kỷ niệm, sau đó Jack New, Huỳnh Lâm và Phương Vy tạm biệt gia đình sóc nâu rồi nhanh chóng rời đi. Thời khắc Jack New sắp sửa rời đi ấy, Lan Vy đã nhanh tay cầm lấy điện thoại của mình và chụp lại bóng lưng của anh, cô cũng theo sau lưng anh bước xuống cầu thang, rồi lại theo bước chân anh đi ra ngoài. Trước khi Jack New bước lên chiếc xe máy, anh vẫn không quên ngoái đầu lại và vẫy tay chào mọi người. Lan Vy cứ đứng mãi ngắm nhìn theo bóng của Jack New cho đến khi anh mất hút giữa dòng xe cộ tấp nập và đông đúc. Chỉ có hai tiếng ngắn ngủi thôi, nhưng có quá nhiều điều đã đọng lại trong tâm tưởng của Lan Vy. Chắc chắn ngày hôm nay, sẽ là một ngày mà Lan Vy chẳng bao giờ có thể quên được. Đó là lần đầu tiên, cô được cùng Jack New gặp gỡ ở góc quán quen thuộc, được ngồi lắng nghe anh kể những câu chuyện rất đời thường. Được ngắm nhìn anh ở khoảng cách gần nhất, rõ ràng nhất. Được nghe những lời anh nói ấm trầm nhất... Nếu như có thể điểm tô những kí ức của Lan Vy với Jack New, thì cô sẽ chẳng ngần ngại vẽ lên hai màu đen trắng, đong đầy xúc cảm này... Và bằng trực giác của mình, Lan Vy tin Jack cũng sẽ có những cảm xúc giống như cô vậy. Những ngày tới đây, cô sẽ dành thời gian để đi thăm quan, và ăn thật nhiều những món ngon đặc trưng của Sài thành. Hành trang của chuyến đi lần này, theo cô trở về Đả Nẵng là đầy ắp những điều giản dị sâu sắc không thể nào có thể nhạt phai.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang