[Dịch]Một Trăm Phần Trăm- Sưu tầm

Chương 21 : Kẻ Phản Bội

Người đăng: 

.
- Cô có ý gì ? Thắm nhíu mày đứng lùi lại hai bước , nhìn Tuyết chằm chằm như muốn tìm ra ẩn ý đằng sau câu nói vừa rồi . Tuyết đưa một tay lên vuốt tóc rồi nhìn cổ áo sơ mi đã bạc phếch vì nắng gió của Thắm nhẹ giọng nói : - Thắm này , sao cô không sờ thử cổ áo sơ mi của mình ngay bây giờ nhỉ . Thắm giật mình theo bản năng đưa tay sờ cổ áo . Một con chip bé bằng hạt đậu đã ghim ở trên đó từ bao giờ . Sắc mặt của Thắm nhất thời thay đổi hẳn , lạnh lùng nói : - Cô phát hiện ra từ bao giờ ? Tuyết thở dài một tiếng rồi đứng thẳng người dậy , lắc đầu nói : - Muốn người ta không biết thì đừng làm . Ngay từ lần đầu tiên cô gọi điện tới cho Hoàng tôi đã cảm thấy có gì đó không ổn rồi . Song thực sự chưa bao giờ tôi nghĩ lại có một thành viên của VND đứng về phía kẻ thù . Mãi cho tới mấy ngày gần đây , tôi mới buộc phải tin vào điều này . Thắm , tại sao cô lại làm vậy ? Đầu óc có vấn đề à ? - Hãy trả lời câu hỏi của tôi đi . - Được rồi , cô không biết mình đã mắc sai lầm ở đâu đúng không ? Vậy để tôi nói cho nghe nhé . Cái ngày mà cô trở về từ Memphis tụ họp với chúng tôi ấy , cô chỉ đi có một mình , đúng không nào ? Đó là điểm bất thường đầu tiên mà tôi nhận thấy ở cô . Không một lời giải thích , " L " đã dặn cô thế à ? hay là Buffalo ? - Không liên quan gì tới chúng cả . Thắm lạnh nhạt đáp . - Vậy thì là lỗi ở cô rồi . Nếu cô giải thích rằng Hiệp là bạn đồng hành với mình ngay từ đầu , song bị mất tích trên đường về thì đã chẳng có chuyện gì xảy ra . Thế nhưng cô lại lựa chọn phương án phủ nhận mọi mối liên quan giữa mình và Hiệp . Đó là sai lầm đầu tiên . Cô sợ phải mất công tìm cớ giải thích cho sự mất tích của gã đúng không nào ? Trong nhiệm vụ lần này " chủ thần " đã cố ý chia nhỏ các thành viên của VND ra làm nhiều nhóm . Điều này đã được thực tế kiểm nghiệm : tôi và Thắng , Hoàng và Thư Lệ , hai thành viên bị tai nạn máy bay , Cường và Vân ( người mới ) , Hoài My và Lập , và hai cặp còn lại nếu tôi đoán không nhầm thì là Hiếu và Liên , cuối cùng là cô và .. Hiệp , chính xác chứ ? Có phải cô và Hiệp đã được "chủ thần " dịch chuyển tới thành phố Harrisburg lúc mới tiến vào thế giới này có đúng không ? - Làm sao cô biết ? Thắm giật mình hỏi , bờ vai rộng khẽ run lên : Chẳng lẽ .. không , rõ ràng Hiệp chưa kịp đả động gì tới việc này trong điện thoại cơ mà ? cô đoán mò đúng không ? - Đúng . Tuyết gật đầu thừa nhận : Thực sự thì từ đầu tới giờ tôi chỉ có ý thăm dò cô thôi .. mấy người Hoài My vẫn hy vọng cô có nỗi khổ nào đó , không ngờ .. cô lại thú nhận tất cả mọi chuyện . Nói đi , bọn chúng đã mua chuộc cô bằng cách nào ? Thắm nghe vậy thì biến sắc , tay cầm con chip màu đen bé xíu kia lên ngắm nghía , hồi lâu sau mới mở miệng nói với vẻ khó coi : - Đây không phải là máy nghe lén sao ? - Đúng là FBI ở thời đại này cũng có một vài loại thiết bị nghe lén công nghệ cao tương tự như thế , nhưng rất tiếc với thẩm quyền của tôi hiện giờ thì việc động vào chúng là điều bất khả thi . Vậy nãy giờ cô nghĩ nó là cái gì ? Tuyết nhún vai cười đáp . Mí mắt của Thắm khẽ giật giật . Cô nhếch miệng cười nhạt : - Tốt thôi , cái kim trong bọc cũng có ngày lòi ra , tới sớm một chút cũng không sao . Nhưng .. chẳng lẽ cô nghi ngờ tôi chỉ vì một chuyện nhỏ nhặt như vậy ư ? Thế chẳng phải quá võ đoán hay sao ? - Không , cái gì cũng đều có lý của nó cả . " chủ thần " cũng vậy . Cô có để ý không , thân phận và địa điểm được dịch chuyển tới của mỗi nhóm hai người trong chúng ta đều có ít nhiều liên quan tới chìa khoá để giải mã nhiệm vụ lần này . Nếu kết nối được tất cả lại ngay từ đầu thì chúng ta đã chẳng gặp nhiều rắc rối đến thế . Tôi và Thắng thì là hai thành viên trong ban trọng án chịu trách nhiệm truy bắt Buffalo Bill , Hoàng và Thư Lệ thì là hai tử tù bị nhốt tại chính nơi mà bác sĩ Lecter từng vượt ngục một năm về trước . Hoài My và Lập thì gần " L " nhất , việc họ là những nạn nhân đầu tiên bởi trò thôi miên của hắn là minh chứng rõ ràng nhất . Còn cô và Hiệp .. không biết là may mắn hay xui xẻo nữa , nhưng " chủ thần " chắc chắn đã sắp xếp cho hai người ..ở gần nơi Buffalo sinh sống , đúng không nào ? Ngoài khả năng đó ra, tôi thực không kiếm ra lời giải nào hợp lý hơn cho sự phản bội của cô . Chỉ xui xẻo cho Hiệp mà thôi .. - Tất cả chỉ là phỏng đoán của riêng mình cô mà thôi , chẳng nói lên được gì cả . - Phải , tôi thừa nhận điều đó . Trừ phi có cơ hội đối chứng với " L " , Buffalo ra thì tất cả chỉ dừng lại ở mức phỏng đoán mà thôi . Rất may là nó đã giúp tôi đi đúng hướng . Cô có còn nhớ mình đã nói những gì trong bữa tối ngày hôm nay không ? " Có thể cậu ấy nói bừa ". " Cậu ấy " mà cô muốn nói ở đây là ai vậy ? - Tất nhiên là .. Hiệp rồi . Thắm ngập ngừng đáp với vẻ dò xét : Có vấn đề gì sao ? - Tất nhiên là có rồi , rất lớn nữa là đằng khác . Tại sao cô biết người tôi muốn nói tới lúc đó là Hiệp ? À , chắc phải nói thêm cho cô biết , tôi đã đề nghị các thành viên của VND giữ bí mật tuyệt đối về cuộc điện thoại mà Hiệp gọi về hôm ấy , và đã nhận được sự đồng ý và hợp tác của tất cả mọi người . Đừng bao biện rằng cô đã nghe ai đó kể về chuyện này nhé , bọn họ không phải là những đứa trẻ lên ba đâu . Mọi chi tiết về cuộc điện thoại đó của Hiệp ngoài năm người chúng tôi ra thì .. có lẽ chỉ có kẻ đã phá ngang nó lúc ấy mới biết được mà thôi . Không chừng chính cô cũng có mặt ở đó đấy chứ . Thêm nữa , căn hộ mà tôi nhờ người khác đứng tên thuê ở ngoại ô Nevada từ thủ tục cho tới việc giao nhận đều vô cùng bí mật , tôi đảm bảo người của FBI không hề biết tới chuyện này . Vậy mà chúng ta vừa đặt chân tới đó được nửa tiếng là đã có cảnh sát mò tới rồi . Thử hỏi tôi phải nghi ngờ ai bây giờ cơ chứ ? Chưa hết .. - Đủ rồi đấy . Tuyết khẽ nheo mắt , trước mặt cô bây giờ là một họng súng đen ngòm . Thắm vừa cầm súng chĩa thẳng vào mặt cô vừa nói với vẻ mất kiên nhẫn : - Tốt nhất là đừng có giở trò . Đúng như bức tranh gì gì mà cô vừa nói ban nãy đấy phó thanh tra Tuyết ạ , bữa tối ngày hôm nay chính là " bữa tối cuối cùng " của mấy người đó . Người của FBI sẽ bao vây chỗ này ngay thôi , chỉ nửa tiếng nữa là cùng . Đừng mong đợi gì vào mấy người Hoài My , với 50gr Thallium trong món súp tối nay , mỗi người bọn họ đều đã cầm chắc một vé lên thiên đường hết cả rồi , dù có là siêu nhân đi nữa thì cũng chẳng có gì khác nhau cả . " L " nói rất đúng , cô chính là kẻ đáng ngại nhất trong số bọn họ .Đáng lẽ tôi phải ra tay với cô ngay từ đầu mới đúng . Có trách thì trách bản thân mình đã biết quá nhiều đi . Vĩnh biệt . Thắm cắn môi rồi bóp cò . Thế nhưng trái với những gì cô nghĩ , chẳng có một tiếng súng nổ nào vang lên cả . Hoài My nhìn Thắm lúc này đang gục đầu trên vai mình , tay phải vô thức bóp mạnh khẩu Beretta 92 làm nó bẹp dúm lại chép miệng nói : - Thật không ngờ .. chuyện mà chị dự đoán lại là sự thật . Có khi nào Thắm đã bị " L " thôi miên triệt để rồi không ? Em không nghĩ là chị ấy cố tình làm hại chúng ta .. - Chuyện đó khó mà xảy ra lắm . Tuyết lắc đầu đáp : Nếu "L " có khả năng ấy thì chắc chị và Thắng đã chết dưới tay em và Lập từ lâu rồi . Mặc dù không hiểu hắn đã dùng phương pháp gì để mua chuộc được cô ta .. nhưng sự thật thì đúng như những gì em vừa thấy đó . Từ đây có thể suy ra , mọi rắc rối xảy đến với Hoàng mấy ngày nay đều ít nhiều có liên quan tới cô ta . " L " đã rất cao tay khi phái cái máy theo dõi di động này tới chỗ chúng ta . Nếu chúng ta không xoay sở kịp thì chắc chắn chẳng còn mạng mà sống quá hai giờ sáng ngày mai đâu , cả Thắm cũng không ngoại lệ . - Ý cô là sao ? Lập đi từ nhà trong ra hỏi . - Cậu tin vào những lời Thắm vừa nói ban nãy thật à ? Ngây thơ quá đấy . Sau thất bại ở khu ổ chuột ngoại ô Nevada, " L " sẽ trông chờ vào mấy tay cảnh sát bất tài ấy để tóm cổ chúng ta ư ? Làm gì có chuyện nực cười đó . Mấy người có biết tôi đã nghe được tin gì từ chỗ của Thượng Nghị Sĩ Ruth Martin không ? - Cái gì vậy chị ? Hoài My tò mò hỏi . Tuyết ghé sát tai cô thì thầm . - Cái gì ? hắn dùng thứ đó để đối phó với chúng ta ? Xung quanh đây vẫn còn mấy chục người dân Mỹ sinh sống , hắn không sợ mang tội giết người hành loạt sao ? Hoài My nghe xong thì mặt mày tái nhợt , thất kinh hỏi lại . - Chúng ta là ai chứ ? đồng bọn " khủng bố " đấy . Chỉ mất mấy chục mạng người mà diệt gọn được chúng ta thì cũng đáng lắm chứ . Nhất là trong bối cảnh FBI đang cần một chiến công để xoa dịu làn sóng phẫn nộ của chính phủ và người dân nước Mỹ sau thất bại vừa rồi ở Tennesse . Cùng lắm là xong vụ này , gã lại bỏ tất cả rồi chuồn đi thêm một lần nữa, như đã từng vượt ngục một năm về trước chứ có gì đâu . Còn năm người chúng ta thì chắc chắn sẽ phải tạm biệt cõi đời này khi quả tên lửa đó được lệnh rời khỏi bệ phóng . Thắm dường như cũng không biết gì về chuyện này , chứng tỏ hắn đã quyết định hy sinh cả cô ta từ đầu rồi . Nếu chúng ta không đạt được hoà ước với bà Thượng Nghị Sĩ thì sợ rằng tới việc vì sao mình chết cũng chẳng biết . Âu cũng là trong cái rủi còn cái may , trời chưa muốn năm người chúng ta phải táng mạng ở đây , đó cũng là số mệnh vậy . - Em vào gọi Thắng dậy đi . Tuyết chống tay nhìn xuống dưới ban công , hai mắt lấp lánh . Cô biết , vẫn còn rất nhiều việc phải làm ở phía trước . Gió đã đổi chiều rồi . ----------------------------- 6h15 phút sáng , Gumb đã sẵn sàng cho công việc lột da. Đôi mắt vẫn tràn trề nước mắt , Jame xem đi xem lại cuộn băng video. Trên màn ảnh nhỏ , mẹ hắn đang leo lên rãnh trượt và thả người xuống hồ bơi. Nước mắt làm nhòa tầm nhìn của Gumb, khiến hắn có cảm tưởng chính mình cũng đang ở trong nước. Mẹ ... Trong phòng làm việc, James bỏ hết đồ trong túi giấy ra . Một dải vải thật dày để kẹp vào các đường may , mấy miếng lycra thun , một gói muối hột. Hắn không quên thứ gì cả. Trong xưởng, hắn trải bốn con dao đã được mài sắc trên một khăn sạch để cạnh bồn rửa : một con dao cong để lột da , một con khác thật tinh xảo của thợ săn dùng để mổ những chỗ khó lia dao tới nhất , một dao mổ dành cho công việc tỉ mỉ và một dao lê của thời Đệ Nhất Thế Chiến . Cái cạnh tròn của dao lê là phương tiện tốt nhất để lóc một tấm da mà không sợ làm nó rách. Bây giờ đến khẩu súng. Sau vài ngày trăn trở , Jame quyết định dùng tới cái này . Hắn sẽ không treo cô ta lên vì điều đó sẽ để lại các vết nhăn trên da ở vùng ngực , hơn nữa hắn không muốn cái nút thòng lọng làm hư vùng da cổ sau lỗ tai. Gumb đã học được rất nhiều kinh nghiệm . Hắn biết dù cho có hoàn toàn kiệt sức do cái đói hoặc nỗi sợ hãi , song những cô gái xinh đẹp đó vẫn luôn giãy giụa khi tận mắt thấy các dụng cụ trong tay gã . Trong quá khứ, hắn đã từng rượt đuổi bọn họ dưới tầng hầm trong bóng tối bằng cách dùng cặp kính và cây đèn pin hồng ngoại . Thật là lý thú khi thấy họ mò mẫm các vách tường trong tuyệt vọng rồi ngồi chết cứng trong một góc. Hắn thích như thế, rượt bắt họ với khẩu súng . Cuối cùng các cô gái đó cũng mất hết phương hướng, kiệt sức để rồi liên tục đụng đầu vào các chướng ngại vật. Lúc đó Jame chỉ có mỗi một việc là đứng trong bóng tối và bắn một phát vào đầu họ. Hoặc vào chân trước, ngay dưới đầu gối để cho họ còn có thể bò được. " Những trò đùa ấu trĩ " James lẩm bẩm . Do sau đó không còn gì để sử dụng được nên hắn không làm như vậy nữa. Thật quá lãng phí . Lần gần đây nhất với một cô gái da vàng nhan sắc cũng thuộc loại khá , hắn đã đề nghị cô ta bước lên lầu tắm trước khi xô cô này xuống cầu thang với cái nút thòng lọng quanh cổ . Không có trở ngại nào cả. Nhưng với chàng trai thứ hai thì đúng là một thảm họa . Hắn làm gã mất cả giờ đồng hồ để lau chùi cầu thang từ trên xuống . Hắn vẫn nhớ bộ dáng trước lúc chết của chàng trai đó , mình ướt đẫm, nổi da gà và lên cơn run rẩy khi nghe hắn lên cò súng . Hắn rất thích lên cò súng clic-clic , Đùng ! chấm dứt các tiếng la. Còn với thiên thần nhỏ bé này , Jame dự định sẽ kéo cô lên tầm giữa giếng và bắn vài phát vào bụng dưới . Khi cô ta bất tỉnh rồi, hắn sẽ dùng đến thuốc mê để thực hiện những công việc còn lại. Jame âm thầm bước xuống nhà bếp . Hắn lấy cây đèn hồng ngoại và đeo cặp kính hồng ngoại vào. Thế giới trước mắt hắn lúc này đã đã đổi qua màu lục. Ở đây , hắn chính là chủ nhân của tối tăm, chúa tể của bóng đêm. Jame kiểm tra khẩu Python lần cuối rồi nạp đạn cỡ 38 vào. Một hoặc vài viên đạn ghim thẳng vào trán hoặc thái dương sẽ giết chết cô ta ngay tức khắc. Không một tiếng động, hai đầu gối quỳ xuống, các móng tay và chân bám vào các lati cũ, hắn tiến lại gần cái giếng . Bước âm thầm trên nền đất, nhưng không quá chậm vì Jame không muốn để cho mùi của hắn có thời giờ bay xuống mũi con mồi dưới đáy giếng. Miệng giếng tỏa ánh sáng màu lục. Hắn đưa cây đèn lên và cúi xuống. Cái vật đó đang nằm nghiêng một bên như một con tép khổng lồ và đang chìm trong giấc ngủ . Cũng phải thôi , la hét cả một đêm , không kiệt sức mới là lạ . Cái đầu để trần. Bắn vào cổ... hấp dẫn quá... cứu lấy bộ tóc. Không, nguy hiểm quá. Gumb khum người xuống nữa để nhìn cho thật rõ đáy giếng. Cái nòng tuyệt đẹp của khẩu Python cho phép hắn ngắm thật chính xác. Hắn nhắm vào thái dương, nơi mái tóc dài đã dính lại vì mồ hôi. Thư Lệ khẽ cựa quậy rồi chụp lấy tấm thảm phủ lên người . Tất cả chỉ còn là những khối u dưới tấm thảm , điều đó khiến Jame nhất thời không tài nào xác định được mục tiêu của mình nữa . Chết tiệt , có lẽ phải lôi cô ta lên đây như dự tính thôi . Jame cầm đèn chiếu soi xuống giếng . Gã đang định mở miệng đánh thức Thư Lệ dậy thì có tiếng nhấn chuông ở cửa. Tiếng chuông rít lên liên hồi khiến Jame phải dừng lại để động não . Hắn đã không nghe thấy nó từ nhiều năm rồi . Cái nắp chuông bằng kim loại đen đầy bụi, được gắn trong lồng cầu thang đang rung lên . Hắn biết có một ai đó đang đứng ngoài cửa và nhấn vào cái nút có ghi chữ VĂN PHÒNG . James quay lại phòng làm việc và nhìn vào màn hình camera được gắn ngoài cửa ra vào . Là hắn ,Jame nhận ra người này . Đó là một trong những mục tiêu săn đuổi của gã , đồng bọn của thiên thần bé nhỏ đang nằm dưới đáy giếng kia . Tại sao hắn ta lại tìm được tới đây ? Bác sĩ Lecter đã bảo đảm với hắn rằng nơi này là hoàn toàn bí mật cơ mà ? " Rầm " Cánh cửa to bản làm từ sắt tráng inox nặng nề đổ xuống . Một đấm phá nát ổ khoá , Hoàng đặt chân vào trong nhà , quét mắt nhìn khắp nơi hết một lượt . Hắn lần mò tìm công tắc đèn rồi bật nó lên . Hắn vừa nghe thấy một tiếng la yếu ớt vang lên như thể một tờ giấy bị xé đôi , ở đâu đó trong ngôi nhà này . Chắc chắn là như vậy .
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang