[Dịch]Một Trăm Phần Trăm- Sưu tầm
Chương 7 : Vớt Xác
.
Tất cả chín người ngồi đây đều dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn gã . Phúc có lẽ cũng đã quen với những ánh mắt này dành cho mình , hắn không buồn để ý mà chậm rãi nói :
- “ The Ring “ là một tác phẩm kinh dị nổi tiếng có rất nhiều phiên bản và phim truyện ăn theo . Nơi này là Nam Hakone , bằng chứng sống cho thấy chúng ta đang ở trong bối cảnh cuốn tiểu thuyết cùng tên của Suzuki Koji . Có rất nhiều bộ phim kinh dị của Nhật lấy ý tưởng từ cuốn tiểu thuyết này . Hôm qua trong lúc ra ngoài tôi đã tìm mua nó và đọc kỹ lại một lượt. Đem so sánh nó với bối cảnh của chúng ta hiện giờ , tôi đã phát hiện ra một khác biệt cơ bản .
- Điều gì ? Lập nghe đến đây thì vội hỏi .
Phúc không thèm để ý đến hắn mà chầm chậm nói tiếp :
- Đó chính là những phân cảnh trong cuộn băng . Nó có vài chỗ khác với cuộn băng trong tay chúng ta . Hẳn đã có người nhận ra rồi phải không ? Cảnh người phụ nữ mặc kimono Nhật chải tóc và cái giếng ở cuối băng hoàn toàn không có trong truyện . Điều đó có ý nghĩa gì ?
Thấy ánh mắt của gã nhìn chằm chằm về phía mình , Hằng nhíu mày rồi nói :
- Điều này tôi cũng đã nghĩ qua , nhưng vẫn chưa có thời gian suy xét kỹ về nó ... Anh có thể nói suy nghĩ của mình cho mọi người biết được không ?
Phúc gật đầu :
- Nếu ai đã từng đọc truyện thì đều biết , Sadako lúc cuối đời đã bị Nagao cưỡng hiếp và vứt xác xuống chiếc giếng gần đó . Lúc sinh thời , cô ta là một người rất chú trọng đến nhan sắc của mình . Tại sao chủ thần lại thêm cảnh chiếc giếng ở cuối cuộn băng ? Liệu đó có phải là một lời gợi ý cho cách giải lời nguyền của bộ phim này hay không ?
Mấy người Tùng , Hoàng nghe hắn nói đến đây thì hai mắt sáng rỡ . Hằng nghi hoặc nhìn gã nói :
- Ý của anh là …
Phúc hít một hơi dài rồi nói :
- Đúng , nếu tôi đoán không lầm thì lời gợi ý đó chính là : mang xương cốt của Sadako về quê hương an táng . Chẳng phải ngẫu nhiên mà chúng ta vừa được truyền tống đến đây đã xuất hiện tại chính hiện trường vụ án giết người năm xưa . Thêm nữa , hai ngày nay có ai cảm thấy một niềm thôi thúc muốn quay lại ngôi biệt thự đó như tôi không ? Nếu tất cả đều cảm thấy thế thì suy đoán của tôi có 80% là sự thật rồi .
Tùng , Hằng , Lập , Huy và Hằng nghe đến đây thì đều vô thức gật đầu . Bọn họ suốt hai ngày nay cũng đều cảm thấy một niềm thôi thúc kỳ lạ muốn quay trở lại ngôi biệt thự đó , nhưng lý trí vẫn kềm lại được . Hằng chợt nghĩ ra điều gì , cô nhìn Phúc nói :
- Villa Log Cabin , Nagao , Oshima .. Cái này .. sao tôi lại không nghĩ ra cái này từ trước nhỉ ? Chúng ta phải nhanh chóng hành động ngay , nếu không thì muộn mất !
Phúc gật đầu nói :
- Thừa còn hơn thiếu , chúng ta không thể ngồi chết dí ở đây để trông chờ vào lòng nhân từ của Sadako được . Việc đưa hài cốt cô ta về quê cũ tốn không ít thời gian , bây giờ thứ quý nhất của chúng ta lại chính là cái này ! Chính vì vậy , tôi yêu cầu mọi người phải tập trung tinh thần và bắt tay vào xúc tiến việc này ngay lập tức . Nếu cái “ thời hạn “ đó tới trước khi chúng ta kịp đưa xác Sadako về quê cũ thì mọi người chắc là biết chuyện gì sẽ xảy ra rồi đấy …
Gã nói xong thì liếc mắt nhìn hai cô gái tên Quỳnh và Mai kia đầy ẩn ý . Bởi nếu đúng như trong danh sách thì họ là người được Sadako “ đến thăm “ sớm nhất -24/09 . Thấy vẻ mặt tái nhợt của hai cô gái , Hằng khẽ an ủi :
- Đừng quá lo lắng , nếu phân công hợp lý thì mọi chuyện sẽ xong sớm thôi . Chưa kể biết đâu việc sao cuộn băng đó lại và cho người khác xem đã đủ để giải lời nguyền rồi thì sao ? Tất cả mới chỉ là suy đoán của chúng ta , vẫn còn chưa kiểm chứng được mà .
Phúc nghe chị ta nói thế thì lắc đầu nói :
- Việc cô nói có rất ít khả năng xảy ra . Hôm qua , mỗi lần cho một người bất kỳ xem cuộn băng này , tôi đều hỏi họ rằng có nghe thấy cái “ thời hạn “ như chúng ta hay không .Tôi đã hỏi năm người ,và câu trả lời đều là không . Điều đó có nghĩa là nếu muốn giải được lời nguyền , khả năng chúng ta phải thực hiện thêm một điều kiện phụ ngoài việc sao cuộn băng đó ra là rất lớn . Thôi , không nói nhiều nữa , bắt tay vào việc thôi .
Sau khi bàn bạc , Tùng phân việc lo chuyện đi lại của cả nhóm cho Phúc , bởi muốn ra đảo Oshima – quê hương của Sadako thì bọn họ bắt buộc phải thuê được tàu bè hay thứ gì đại loại thế . Những người còn lại trừ Huy ở lại khách sạn chăm sóc Hoài My ra thì đều lên đường đi khai quật hài cốt của Sadako . Tám người thuê hai chiếc taxi đi tới khu nghỉ dưỡng Villa Log Cabin , nơi họ còn vừa mới chạy trối chết hai hôm trước . Trước đó , cả nhóm rẽ vào thành phố tìm một cửa hàng kim khí mua một số vật dụng cần thiết như : dây thừng , xô , xẻng , đèn rọi …. Rồi mới tới Pacific Land Hakone .
Sau khi hoàn tất thủ tục nhận phòng , Tùng dẫn tất cả mọi người tiến về ngôi nhà B-4 , nơi mà họ “ từng ‘ thuê lần trước theo lời cô gái xinh đẹp đứng ở quầy tiếp tân . Theo như trong truyện thì phòng khách của ngôi biệt thự này chính là nơi Nagao thực hiện hành vi cầm thú của mình khi xưa . Máy thu hình và bộ đầu video được đặt ngay trên miệng giếng .
Tám người đi vòng xuống ban công tầng trệt , cầm đèn rọi xuống dưới những cây cột đằng sau nhà . Tùng đánh vỡ và lôi ra mấy tấm ván đỡ liền , cho tới khi phía bên dưới hở ra một lỗ hổng lớn bằng hai thân người thì dừng lại . Từng người một chui qua rồi bò vào bên trong . Đúng là có một cái giếng cũ ở đó thật . Không một ai ở ngoài cả , bởi dù sao được ở chỗ đông người cũng có cảm giác an toàn hơn .
Gầm nhà tuy tối song đi sâu vào trong thì cũng đủ dưỡng khí , lại khá thoải mái . Thế nhưng Hoàng vẫn cảm thấy khó thở . Một luồng khí lành lạnh từ phía miệng giếng tràn về làm cả người hắn run lẩy bẩy . Lúc này , cả tám người đều đã lại gần miệng của chiếc giếng cũ , nơi lưu giữ hài cốt của Yamamura Sadako .
Tùng lấy tay nắm lấy đầu cốt sắt lòi ra từ miếng vỡ của chiếc nắp đậy và lôi nó ra . Tiếng bê tông và đá nghiến vào nhau ken két , làm cho mấy người bên cạnh nghe thấy không khỏi rờn rợn . Đã bao nhiêu năm rồi miệng giếng mới được mở ra ? Liệu xác của Sadako có còn ở bên trong hay không ? Chẳng ai biết . Chỉ có âm thanh ken két phát ra như tiếng khóc than của người chết khi bị phá vỡ giấc ngủ ngàn thu .
Cái nắp giếng to bè cuối cùng cũng bị Tùng kéo ra . Gã thò tay vào thành giếng ẩm ướt thăm dò thử rồi cầm chiếc đèn pha rọi xuống bên dười một hồi , miệng nói :
- Đưa cho tôi cái thùng , đúng , cả dây chạc nữa .
Tùng sau khi nhận được đủ dụng cụ cần thiết thì buộc xô xẻng vào đầu dây thừng rồi thả xuống dưới . Sau khi nhìn mọi người xung quanh hết một vòng , hắn khẽ hừ một tiếng , miệng lầm bầm nói gì không rõ . Chần chừ một lúc , Tùng dụi điếu thuốc đang hút dở đi rồi lồm cồm bò xuống giếng .
Hoàng ngó đầu nhìn vào trong lòng giếng .Khí lạnh cùng mùi ẩm mốc bốc lên làm hắn cảm thấy lợm giọng và buồn nôn . Những hoa văn cùng rong rêu mọc lộn xộn trên thành giếng như muôn vàn khuôn mặt người chết méo mó đang nhìn hắn mà cười nhạo . Đây chính là nấm mồ của Sadako , người con gái bị hội chứng tinh hoàn nữ hóa ,con quái vật vẫn lẩn khuất theo dõi bọn họ suốt hai ngày nay . Không , không thể coi cô ta là phái nữ được , bởi dù một người có khuôn mặt xinh đẹp thế nào đi chăng nữa mà có tinh hoàn thì vẫn là đàn ông . Hoàng thầm nghĩ .
Trời không lạnh lắm nhưng cả bảy người ngồi trên miệng giếng lúc này đều run cầm cập , tiếng lách cách do răng đánh vào nhau vang lên rõ mồn một . Để phân tán sự chú ý của mình ra khỏi nỗi sợ hãi , Hoàng nhìn Hằng bên cạnh hỏi :
- Chị Hằng , em vẫn chưa hiểu … Nếu Sadako chết ở đây .. thì cuộn băng đó ở đâu ra ? Cô ta đã dùng siêu năng lực tự đoán trước số mệnh của mình rồi ghi sẵn từ trước ư ?
Hằng nhăn trán ra vẻ nghĩ ngợi , thực ra là để lục lại đống thông tin đồ sộ được lưu giữ trong đầu óc của mình một hồi rồi nói :
- Em đã từng nghe học thuyết của tiến sĩ Miura , một nhà tâm lý học người Nhật Bản chưa ? Theo như ông ta nói thì để oán niệm tồn tại trên thế giới này phải cần tới ba điều kiện : Không gian đóng kín , nước và thời gian đạt tới cái chết . Nghĩa là , nếu một người chết trong không gian khép kín và có nước , thì hầu hết các trường hợp oán niệm của người đó sẽ ám vào chỗ ấy . Em thử nhìn cái giếng kia xem , có thấy chỗ tương đồng nào không ?
Hoàng giật mình , cái chết của Sadako đúng là thỏa mãn cả ba điều kiện kia . Một không gian khép kín và có nước , cộng thêm oán niệm vô bờ của một kẻ có siêu năng lực như cô ta nữa , không có chuyện gì xảy ra mới là lạ . Đột nhiên Hoàng nhớ lại câu nói của bà lão trong một phân cảnh của cuộn băng :
"Kể từ... thế nào? Cháu mà... nước... quỷ ác... Phải cẩn thận... nghe chưa. Sang năm,... sinh con. Cháu gái... nghe lời bà nói. Không có gì..."
Trong lúc hắn còn đang kinh hãi thì giọng nói của Hằng vẫn đều đều vang lên :
- Cái chết của Yamamura Sadako hoàn toàn hội đủ cả ba điều kiện trên . Như đã nói , cô ta có siêu năng lực bẩm sinh cực mạnh . Trước khi chết , những hình ảnh lóe lên trong đầu óc của Sadako đã đọng lại ở trong cái giếng này . Qua ngày đoạn tháng , những dư ảnh đó cứ dao động lặp đi lặp lại theo những chu kỳ mạnh yếu khác nhau , để rồi khi tình cờ trùng với tần số đúng bằng tần số của chiếc tivi đặt bên trên thì chúng đã bất ngờ xuất hiện trên thế giới này . Đó chính là lúc ác mộng thực sự bắt đầu .
Càng nghe , Hoàng càng cảm thấy nỗi sợ hãi vô hình trong mình lớn dần lên , như muốn nuốt chửng lấy hắn vậy . Yamamura Sadako đã sống ở chỗ này rất lâu rồi … Cô ta đang ở ngay dưới chân gã , lạnh lùng quan sát gã từ sâu trong lòng giếng đen ngòm chật hẹp .
Hoàng muốn bỏ chạy khỏi chỗ này ngay lập tức , nhưng chạy đi đâu ? Dù hắn có chạy tới chân trời góc bể nào đi nữa thì khi cái thời hạn đó tới, Sadako vẫn có thể tìm đến hắn . Vấn đề chỉ là sớm hay muộn mà thôi .
- Kéo xô , kéo xô lên !
Tiếng kêu của Tùng từ đáy giếng vọng lên làm đứt mạch suy nghĩ của Hoàng . Lúc này , Lập và Hằng đang đứng sát miệng giếng , nhanh nhẹn kéo từng xô bùn đất từ dưới lên đổ ra ngoài rồi đưa xuống . Mấy cô gái còn lại thì đều sợ hãi đứng nép hết cả vào một bên . Hoàng thấy mình so ra còn kém cả một người phụ nữ như Hằng thì lòng bỗng cảm thấy có chút khó chịu . Hắn xắn tay áo lên lại gần miệng giếng nhìn chị ta nói :
- Thôi , chị cứ để đấy cho em .
Hằng mỉm cười khẽ gật đầu rồi lui ra sau . Sau hơn một tiếng liên tục đào bới thì có tiếng hô lớn đầy vẻ hưng phấn của Tùng từ dưới truyền lên làm bảy người còn lại không khỏi vui mừng .
- Tìm thấy rồi !
Guồng tay kéo chiếc xô lên miệng giếng , Hoàng thấy vừa mừng vừa sợ . Mừng là mọi chuyện diễn tiến theo đúng kế hoạch ,hài cốt của Sadako vẫn chưa bị đưa đi chỗ khác , cơ hội sống sót của hắn nhờ thế mà cao hơn . Còn sợ , đó là nỗi sợ hãi không tên khi sắp phải đối mặt với Sadako , mặc dù cô ta bây giờ chỉ là một bộ xương không hơn không kém .
- Đúng là nó rồi !
Lập rọi đèn vào chiếc xô , vừa mừng vừa sợ . Khi Hoàng kéo chiếc xô lên trên miệng giếng thì mới biết bên trong là một cái đầu lâu với những hốc mắt hốc mũi bám đầy bùn đất . Khuôn mặt Sadako trông méo mó khổ sở vì bị kẹp giữa hai bàn tay của hắn , làm Hoàng có cảm tưởng rằng cô ta đang nheo mắt nhìn mình cười nhạo vậy .
Một lúc sau , Tùng từ dưới bám dây thừng leo lên . Mặc dù đã lục tung cả đáy giếng lên nhưng gã cũng chỉ tìm thấy mấy mảnh xương sườn và chiếc đầu lâu của Sadako mà thôi . Hằng bọc tất cả vào một chiếc túi nilon màu đen mang theo sẵn rồi rời khách sạn , thuê xe đi tới cảng Atami .
Tới nơi , Hằng lấy điện thoại gọi cho Phúc . Gần như ngay lập tức , giọng điệu khô khan của gã vang lên:
- Thế nào ? Đã tìm ra hài cốt của Sadako chưa ?
- Rồi . Còn anh ? Việc thuê tàu bè thế nào rồi ?
- Thế này , tôi đang ở phía Nam cảng Atami , cách xa trạm hải quan hai trăm mét . Cô cứ ra đó nhìn con tàu lớn màu kem nằm giữa hai chiếc khác màu ghi là được .
Hằng tắt máy , gọi cho Huy giục cậu ta nhanh chóng đưa Hoài My đến đây . Tám người đợi tầm bốn mươi phút thì Huy cùng Hoài My tới . Lúc này Hoài My tuy vẫn đi lại được bình thường nhưng đã trở nên ngây ngốc , hay lo sợ vô cớ và chẳng nhận ra ai vào ai nữa . Hoàng thở dài nhìn Huy nói :
- Yên tâm đi , chỉ cần sống sót trở về thì bệnh của cô ta sẽ được chủ thần trị khỏi hoàn toàn . Cậu cứ lo chăm sóc cho cô ấy từ nay cho tới lúc đó là được .
Huy buồn buồn không nói . Hoài My nhìn Hằng và Hoàng lúc này đang đứng cạnh nhau nở nụ cười ngờ nghệch :
- Hi hi , hai người ..sắp chết rồi .. hi hi ..
Hoàng lắc đầu cười méo xệch . Tất cả sau khi đi tìm khắp cảng Atami hơn nửa tiếng thì cũng thấy con tàu mà Phúc nói trong điện thoại . Lúc này gã ta đang đứng trao đổi gì đó với hai người nữa , có vẻ đang lúc căng thẳng . Mấy người Tùng cũng chỉ biết nhìn mà thôi , bởi căn bản có ai trong số họ biết tiếng Nhật đâu .
Thấy hai gã kia bỏ đi , Tùng lại gần hỏi Phúc :
- Thế nào rồi , mọi chuyện đã xong chưa ?
Phúc tháo kính ra lau rồi khẽ lắc đầu , sắc mặt nghiêm trọng nói :
- Không ổn rồi .. mọi chuyện có chút thay đổi , phải nói là tồi tệ thì đúng hơn ..
Lập trợn mắt nhìn hắn hỏi :
-Chuyện gì ? Chỉ là một chuyến tàu ra đảo Oshima thôi mà ? Chúng ta có tiền , họ chê tiền sao ?
Phúc cau mày đáp bằng cái giọng đều đều cố hữu của mình .
- Vấn đề không phải là tiền ...mà là thời tiết . Theo dự báo thì cơn bão số 21 chiều nay sẽ quét qua bán đảo Boso . Tất cả thuyền bè tại cảng Atami đều không được phép ra khơi .
- Cơn bão này kéo dài bao lâu ? Hằng cướp lời .
- Ba ngày .
Phúc vừa đáp vừa nheo mắt nhìn ra mặt biển xa xa . Phía chân trời , những đám mây đen quái gở đang chuyển động, cái cách chuyển động giống như loài rắn, mặc khải về sự lan tràn của cái ác.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện