[Dịch]Mộng Thiên Nhai- Sưu tầm
Chương 16 : Âm quái
.
Bóng tối !
Tĩnh lặng !
Tích !
Một giọt nước rơi lên mặt hồ , khiến cả mặt hồ vốn yên tĩnh bỗng trở nên xao động .
Một chú kiến lửa chới với giữa mặt hồ , cả người nó được bao bọc bởi một lớp bong bóng nước ,nó liên tục giãy đạp các chi ,cố gắng giữ cho mình không bị chìm xuống .
Đột nhiên cách đó không xa có ánh sáng lóe lên ,ngay sau đó một quả hỏa cầu xuất hiện treo lơ lửng giữa không trung, tiếp đó là một gương mặt tái nhợt lộ ra ngay bên cạnh hỏa cầu .
Nam Mộng mệt mỏi quan sát xung quanh ,khi nhìn thấy trước mặt mình là một hồ nước ,trong đêm tối không biết nó lớn bao nhiêu ,nhưng cái cảnh xa lạ này khiến hắn ngỡ ngàng trong chốc lát .
" Chủ nhân đã tỉnh rồi ?"
Đột nhiên trong đầu Nam Mộng vang lên âm thanh của Thiên Nhai ,giọng nói của nó vẫn non nớt như một tiểu hài tử .
Nam Mộng thất thần hỏi :" Là chuyện gì đã xảy ra ,ta tại sao lại ở nơi này ?".
Thiên Nhai chậm rãi hồi đáp :" Khi chủ nhân bị Song Nha Thú Vương đánh ngất đi ,thiên địa bỗng nhiên xảy ra chấn động dữ dội ,tiếp đó mặt đất xuất hiện rất nhiều vết nứt ,chủ nhân cũng theo đó mà rơi xuống đây ".
Nam Mộng yên lặng một chút ,sau đó lại hỏi :" Ta đã ngất đi bao lâu ?".
Thiên Nhai đáp :" Trên dưới hai ngày ".
" Lâu như vậy ! ".Nam Mộng sửng sốt .
Sau đó hắn lại cười khổ một tiếng ,nói :" Thôi bỏ đi ,có thể thoát khỏi Song Nha Thú Vương đã là tốt rồi , hiện tại phải mau chóng tìm đường lên mặt đất ".
Thiên Nhai đáp lại một tiếng ,sau đó lại nói :" Bốn người lúc trước chủ nhân nhìn thấy chính xác là bốn người bọn Dương Vũ ,nếu không phải bốn người bọn họ bỏ mặt chủ nhân lúc nguy nan ,thì tình cảnh của chủ nhân cũng không như hiện giờ ".
Nam Mộng im lặng không nói gì .
Một lát sau hắn mới thở dài một tiếng ,chỉ nghe hắn nói :" Con người ,đều có tâm lý sợ chết ,có người vì chính mình mà sợ chết ,có kẻ lại vì người thân mà không nỡ chết ,chuyện đã qua cũng nên quên đi thôi ,dù sao hiện tại ta vẫn còn sống ,chuyện này cũng nên theo đó mà tan đi ".
Nghe Nam Mộng nói ,Thiên Nhai cười hì hì nói :" Bây giờ thì ta đã hiểu ,vì sao chủ nhân có thể lang thang suốt mười mấy năm liền mà vẫn có thể khoái hoạt như vậy ".
Nghe Thiên Nhai gợi lại chuyện xưa ,Nam Mông không khỏi hồi tưởng lại những gì đã trải qua ,lát sau hắn mới bật cười ,nói :" Ngươi nhắc ta mới nhớ ,suốt hơn chục năm lang thang khắp thiên hạ ,ta cũng gặp phải những cảnh trái ngang không ít ,nhưng rốt cuộc cũng nhanh chóng quăng ra sau đầu ".
Ngừng một lát ,lại nghe hắn nói tiếp :" Như vậy không phải tốt hơn sao ? Cuộc đời có gì mà không thể nhìn thoáng ? Tâm tư thay vì đặt vào những chuyện vặt vãnh như vậy thì nên đặt chú ý vào cái bụng của mình thì hơn ,dù sao nó suốt ngày cứ kêu réo bên tai cũng không hay ho gì ".
Lại nghe hắn nói :" Nói đi cũng phải nói lại ,cái bụng này cũng chẳng khác gì lão bằng hữu của ta ,những lúc trằn trọc những khi trời đông giá rét với cái bụng cồn cào kể ra cũng rất có tư vị ".
Bụp !
Hỏa cầu đang lơ lửng trên tay Nam Mộng hao hết linh khí mà nhanh chóng nhỏ dần ,rồi lại tan biến thành những điểm tinh quang ,quang cảnh lại trở nên tối mịt .
Nam Mộng nhanh chóng khởi phát tấm Hỏa Cầu Phù khác ,xung quanh lại được chiếu sáng với ánh sáng màu đỏ có phần u ám .
" Hiện tại nên mau chóng rời khỏi đây thì hơn ".Nam Mông vừa nhìn ngó xung quanh vừa lẩm bẩm tự nói với mình .
Bốn phía xung quanh Nam Mông lúc này không hề có một tia ánh sáng ,chỉ có hồ nước trước mắt thỉnh thoảng truyền lên bờ từng đợt sóng lãng .
Trên bờ có không ít những loài cây kỳ lạ ,những chiếc lá còn to hơn cả thân cây ,che phủ hoàn toàn từ ngọn cho đến mặt đất ,chỉ trong một giây lát ngắn ngủi , Nam Mộng có cảm tưởng chính mình đã lạc vào thế giới của người khổng lồ .
Đột nhiên Nam Mộng lên tiếng hỏi :" Thiên Nhai ,người có thể quan sát được bao xa ,dù sao ngươi cũng không có mắt như con người ".
" Chín dặm ".
" Chính dặm ! ".Nam Mông ngạc nhiên kinh hô .
Sau đó hắn lại vội vàng hỏi :" Không lẽ cách quan sát của ngươi cũng như tu sĩ dùng thần thức quan sát sao , bằng không trong đêm tối không chút ánh sáng này , ngươi sao lại có thể nhìn được xa như vậy ?".
Thiên Nhai không khẳng định nói :" Nói như vậy cũng không sai ,nhưng cũng không hẳn là hoàn toàn chính xác ".
Nam Mộng nghi hoặc :" Rất khó hiểu ,ngươi nói rõ một chút ".
Thiên Nhai nói một cách rất đương nhiên :" Cũng khó có gì ,dù sao ta tồn tại rất khác với nhân loại , tỉ như nhân loại có thọ mệnh ,còn ta thì không . Cũng tương tự như vậy , nhân loại khi sinh ra đã biết dùng mắt quan sát, sau khi trải qua tu luyện thì biết cách quan sát bằng cái gọi là " Thần thức " ,mà Thần thức lại không bị hạn chế bởi mức độ ánh sáng hay những vật hữu hình thông thường cản trở ..Còn ta ,cách quan sát cũng tựa như nhân loại chưa trải qua tu luyện ,khi mới sinh ra đã có thể quan sát trong phương viên chín dặm ,cho đến nay vẫn cứ như thế không thay đổi gì ,chỉ cần ra thêm vài thốn ta sẽ không thể nhìn thấy được gì .Bất quá ta lại có thể quan sát mọi vật tựa như " Thần thức " hay còn gọi là " Nguyên thần " của tu sĩ ,nên trong hoàn cảnh tối tăm này ta vẫn có thể quan sát được tới chín dặm mà không hề gặp phải khó khăn gì ".
Nam Mộng gật đầu ,có điều hiểu ra nói :'' Khả năng quan sát của ngươi cũng tựa như Ngũ Hành Nhất Nguyên Hợp vậy ,chỉ có diệu dụng ở một mặt nào đó ,đồng thời còn bị hạn chế rất nhiều ".
Thiên Nhai đồng ý nói :" Không sai ,đây cũng chính là đạo lý trong thiên địa ,có được tất có mất ,không thể nào có sự vật gì hoàn mĩ được ".
Nam Mộng gật đầu , sau đó hắn lại nở nụ cười nói :" Như vậy cũng đã tốt rồi ,hiện tại ta chỉ có thể quan sát trong phương viên mười trượng ,ngươi mau cẩn thận nhìn kỹ thử xem quanh chúng ta có tồn tại nguy hiểm nào không , ta hiện tại bị thương rất nặng , cần một nơi an toàn cùng một khoảng thời gian để chữa thương ,sau đó có xảy ra chuyện gì cũng có thực lực để ứng phó ".
Thiên Nhai đáp :" Được ".
Nam Mộng cũng không nói gì nữa ,tận dụng khoảng thời gian này cẩn thận quan sát xung quanh lại một lần .
Đến lúc này hắn mới chú ý tới ,nhiệt độ ở nơi này cực thấp ,nếu không phải trong người hắn có linh lực không thời khắc nào ngừng lưu chuyển ,bảo vệ tâm mạch của hắn ,có lẽ Nam Mộng đã như những người không tu luyện khác ,dễ dàng chết cóng ở nơi này.
Gợn sóng nhỏ lăn tăn đập nhẹ vào chân hắn ,cái lạnh buốt của nó khiến thân xác đang mệt mỏi của Nam Mộng dường như có thêm sức lực.Đôi mắt của Nam Mộng căng ra ,cố gắng không để bản thân chìm vào cơn buồn ngủ .
" Chủ nhân "
Đang lúc Nam Mông được ru ngủ bởi caí yên tĩnh đến đáng sợ của nơi này ,âm thanh của Thiên Nhai lại đột nhiên vang lên .
" Kết quả thế nào ?".Nam Mộng cố gắng cất tiếng .
" Trong phương viên chín dặm không hề có bất cứ sinh linh có sinh mệnh nào ,chỉ có các loài thực vật cùng một số tàn tích ,có vẻ như đã trải qua vô tận năm tháng ".
Nam Mông nhíu mày ,tự nói :" Theo lý ,cho dù là sâu dưới lòng đất ,cũng phải có một hay hai loài động vật nào đấy ,nơi này dường như có chút bất thường ".
" Ta cũng nghĩ như vậy ,chủ nhân quyết định thế nào ?".Thiên Nhai nói ,sau đó lại hỏi ý kiến Nam Mộng.
Nam Mộng không trả lời ngay mà lâm vào trầm ngâm .
Một lát sau mới nghe hắn nói :" Đã vào đây rồi ,mà nơi này lại quỷ dị như vậy ,chỉ có thể lấy bất biến ứng vạn biến ,ta đành ở ngay tại đây chữa thương vậy ".
" Đáng tiếc ,ta không hề có thủ đoạn công kích nào ,không thể trợ giúp chủ nhân một tay ".Thiên Nhai nghe Nam Mộng nói xong liền lâm vào trầm mặc ,lát sau mới nghe nó nói với vẻ buồn bã .
Nam Mộng cười lắc đầu :" Không sao ,ngươi cũng trợ giúp ta rất nhiều rồi ,nếu không có ngươi ,có lẽ giờ phút này đã ta không đi được đến bước này ".
Thấy Thiên Nhai vẫn không nói gì ,Nam Mộng kiên nhẫn an ủi nó :" Đừng để bụng chuyện này nữa ,ngươi xem ,không phải ta vẫn còn có trận pháp sao ,chỉ cần khi ta đang chữa thương ,ngươi cảnh giác tình hình xung quanh là được ".
Vừa nói xong ,hắn lập tức lấy " Trận khí " ra ,những thứ này có hình thù không khác lắm với cái Dương Vũ dùng ,chỉ có màu sắc được thay bằng hai màu hắc bạch ,một nửa trắng , nửa còn lại thì màu đen ,các loại đồ án hoa văn phức tạp có đủ các loại hình thù được khắc lên trên đó cũng nhiều hơn không ít , có cái tựa như kim tự tháp ,có hình lại giống như một chiếc lá cây thông thường .
Thứ này Nam Mộng đã chuẩn bị từ lần tới phường thị vừa rồi ,những lúc cạn kiệt chân khí cần khôi phục ,đây cũng là một trong những thứ tốt nhất tranh thủ thời gian cùng cơ hội cho tu sĩ .
Chỉ cần liên tưởng một chút ,trong lúc bản thân đang đả tọa ,tâm thần đang tập trung trong việc hấp thu linh khí trong thiên địa để chuyển hóa thành linh lực ,khi đó lại có một con sói đói tới gần , có trận pháp ngăn cản con sói đói đó và không có trận pháp sẽ có khác biệt nhau rất lớn.
Thứ Nam Mộng mua là một loại trận pháp khá có giá trị ở giai đoạn Trúc Cơ Kỳ , không những khả năng phòng ngự cao hơn trận pháp của Dương Vũ không ít , mà còn cả trình độ che dấu người bên trong trận cũng cao thâm hơn rất nhiều .
Cầm tám thứ " Trận khí " có hình dáng như những chiếc cờ vây trong tay , Nam Mộng nhanh chóng xắp đặt những thứ này xung quanh mình , tạo thành một vòng tròn ,sau đó hắn dựa theo chú quyết như cái chìa khóa để đóng mở cánh cửa để phát động trận pháp.
Chỉ thấy ngón tay của Nam Mộng liên tục điểm ra , ngay sau đó ,những trận khí được bày xung quanh tựa như hô ứng mà không ngừng lóe sáng , tiếp đó từng luồng sáng từ trong " trận khí " phát ra ,chúng nhắm thẳng vào những " trận khí " khác mà bắn tới ,chỉ nháy mắt sau ,một hình bát giác được bao phủ bởi ánh sáng lóa mắt xuất hiện ngay trước mặt Nam Mộng .
Lúc này chỉ nghe hắn khẽ hô :" Khởi !".
Lập tức một màn quang tráo tựa như một chiếc bát úp ngược bao phủ cả người Nam Mộng vào bên trong ,quang tráo phát ra hai màu hắc bạch đan xen ,thoạt nhìn nó trong suốt như bọt nước ,nhưng từ ngoài nhìn vào lại không thể trông thấy thân ảnh Nam Mộng ở bên trong.
Cũng chỉ nháy mắt sau ,màn quang tráo bỗng lóe lên quang hoa chói mắt ,ngay sau đó tất cả đều biến mất không thấy.
Sau khi trận pháp được phát động ,Nam Mộng không muốn kéo dài thời gian thêm, hắn lập tức ngồi xuống ,sau đó lấy đan dược chữa thương ra ,bắt đầu trị liệu thương thế .
Thời gian chậm rãi trôi qua...
Một chiếc lá ố vàng rời khỏi thân cây ,chậm rãi phiêu động giữa không trung , sau đó nhẹ nhàng rơi trên mặt hồ nước làm dấy lên những gợn sóng nhỏ vỗ vào bờ.
Không biết qua bao lâu , đột nhiên trong không trung xuất hiện những điểm tinh quang ,chúng chỉ nhỏ hơn hạt bụi ,nhưng số lượng tuyệt không ít .
Ban đầu chúng chỉ chừng vài chục điểm ,nhưng chỉ nháy mắt sau ,những điểm tinh quang này lấy số lượng hàng ngàn không ngừng hướng về bên trong trận pháp bay tới.
Những điểm tinh quang này dường như có một năng lực kỳ dị nào đó ,chúng không hề bị trận pháp cản trở mà dễ dàng xuyên qua ,sau đó nhập vào người của Nam Mộng.
Dường như Nam Mộng vẫn không hề phát giác được gì ,hắn vẫn ngồi im lặng bất động không nhúc nhích.
Cũng vào lúc này ,xung quanh chỗ Nam Mông ngồi bỗng xuất hiện từng trận khinh phong ,ban đầu chỉ như những cơn gió thoảng qua ,nhưng chỉ trong chốc lát sau đã biến thành một cỗ lốc xoáy mạnh mẽ ,nó cuốn đất đá xung quanh Nam Mông lên cao ,tuy chỉ là những hạt cát đá nhỏ bé ,nhưng chúng lấy số lượng cực nhiều không ngừng xoay quanh hắn ,bao phủ Nam Mông vào bên trong.
Đồng thời ,những điểm tinh quang lấy tốc độ nhanh gấp mấy lần ban đầu mà không ngừng tụ tập lại ,hướng về bên trong lốc xoáy bay nhanh vào.
Từ ngoài pháp trận nhìn lại ,trong phương viên ba mươi trượng ,những điểm tinh quang tựa như bị thứ gì đó hấp dẫn mà không ngừng tụ tập lại một chỗ ,sau đó lại biến mất một cách quỷ dị .
Khung cảnh tối mịt ở nơi đây cũng vì vậy mà được chiếu sáng như ban ngày ,cảnh vật quanh đó dùng mắt thường cũng đã có thể nhìn thấy được rõ ràng.
Dị tượng như vậy cứ tiếp diễn qua hơn một canh giờ sau vẫn không hề thay đổi ,cũng không có thêm biến hóa nào xảy ra.
Ù..ù..ù!!!
Đúng lúc này đột nhiên xuất hiện từng đợt âm phong ,chúng phát ra âm thanh trầm đục ,không ngừng vang vọng ra xa .
Tiếp đó một đám hắc yên từ phương xa xuất hiện ,sau đó nó dần tiếp cận nơi Nam Mộng đang chữa thương .
Nó giống như bị cơn âm phong thổi tới , tốc độ của nó không nhanh ,những cũng tuyệt đối không chậm.
Đám hắc yên chỉ có kích thước gần năm trượng ,thoạt nhìn nó cực kỳ dày đặc ,từ ngoài nhìn vào ,dùng mắt thường không thể thấy được bên trong tồn tại thứ gì ,nó tựa như một đám phi yên thông thường ,nhưng lại có vẻ cực kỳ linh động ,nó ngưng mà không tán ,tản mát ra từng đợt khí tức âm trầm ,hàn lãnh.
Khi bay đến cách chỗ Nam Mông khoảng hơn mười bước đám hắc yên tức thì dừng lại ,nó cứ lơ lửng tại chỗ như vậy mà không có thêm động tác gì.
Khoảng một khắc sau hắc yên đột nhiên di động ,nó bay tới gần pháp trận ,tuy pháp trận dùng mắt thường không thể phát hiện được ,nhưng dường như nó có thể trông thấy được pháp trận đang ẩn hình ,nên khi nó dừng lại ,lại vừa đúng chỉ cách pháp trận tầm nửa bước chân.
Sau đó chỉ thấy đám hắc yên chậm rãi di động về phía trước.
Ngay khi nó chạm vào pháp trận ,vốn dĩ trận pháp đang trong trạng thái ẩn hình ,ngay lập tức hiển hiện ra.
Một màn quang tráo phát tán ra ánh sáng hai màu hắc bạch không ngừng lưu chuyển ,phía trên đó còn xuất hiện không ít các loại hoa văn ,có cái tựa như cái móc ,có cái lại giống như con giun ,có cái lại có hình trong tựa mặt trời ,...chúng có hình dáng rất đơn giản nhưng cũng rất kỳ quái.
Khi trận pháp hiển hiện ra đám hắc yên cũng không thể tiến lên phía trước được nữa ,nó bị chặn lại ngay bên ngoài pháp trận.
Ti !!!
Dường như đám hắc yên này rất tức giận khi nó bị cản đường ,nên nó phát ra âm thanh vừa kỳ dị lại vừa chói tai ,sau đó chỉ thấy đám hắc yên này đột nhiên phân tán ra ,chúng hóa thành hơn chục đám hắc yên khác ,tất cả đều giống nhau không hề có chút khác biệt nào.
Sau đó chúng lấy tốc độ cực kỳ nhanh chóng bắn thẳng đến pháp trận do Nam Mông bày ra.
Ầm !!
Âm thanh nổ vang tựa sấm rền phát ra ngay sau đó , hơn chục đạo hắc yên bị đẩy lùi ra xa ,nhưng pháp trận lại lúc sáng lúc tối ,trông có vẻ cực kỳ không ổn định.
Nhưng khi những hoa văn phía trên pháp trận đột nhiên di động ,tựa như tuân theo một loại quy luật nào đó ,chúng thay phiên nhau xuất hiện ở các vị trí bất kỳ phía trên pháp trận ,ngay sau đó trận pháp lập tức ổn định lại ,tựa như chưa hề có chuyện gì xảy ra.
Sau khi tấn công mà vẫn không thu được kết quả gì ,hơn chục đạo hắc yên có vẻ rất phẫn nộ ,lần này chúng hóa thành hơn chục cây phi châm ,tuy rằng là do hắc khí ngưng tụ mà ra ,những thoạt nhìn cũng rất chân thực ,so với những phi châm thông thường cũng không có quá nhiều khác biệt.
Ngay khi hơn chục thanh hắc sắc phi châm vừa thành hình ,lập tức chúng lại bắn nhanh về phía trận pháp.
Ngay khi vừa va chạm ,một trận âm thanh đinh tai nhức óc lại truyền ra ,hơn chục đạo hắc khí lại bị đẩy lùi.
Vốn dĩ phía trên trận pháp có bảy đạo hoa văn ,sau đòn công kích vừa rồi của những đạo hắc yên ,một đạo hoa vắn trên đó đã bị vỡ tan ,hóa thành những điểm tinh quang ,sau đó biến mất giữa thiên địa.
Ánh sáng do trận pháp phát ra lúc này cũng đã ảm đạm đi vài phần.
Sau hai lần xông kích ,hắc yên vẫn không bị tổn hại gì ,dường như thứ trước mắt không có khả năng gây thương tổn đến nó ,thế nên nó vẫn không hề có chút e ngại nào ,lại tiếp tục hướng pháp trận triển khai công kích.
Bên trong trận pháp.
Nam Mộng dường như vẫn không hề phát hiện những gì đang diễn ra bên ngoài pháp trận ,gương mặt của hắn vẫn không hề có chút biến hóa ,từng điểm tinh quang vẫn không ngừng hướng cơ thể của hắn bay vào.
Một tia khói màu xám trắng đột nhiên từ phía trên đỉnh đầu của hắn bay ra ,ngay sau đó từng tia lịa nối tiếp từng tia không ngừng bốc lên ,tiếp theo đó là trên người hắn ,tay hắn ,rồi đến chân hắn.
Tình cảnh như thế duy trì liên tục đến gần một chén trà nhỏ mới kết thúc.
Ngay sau đó toàn thân hắn bỗng nhiên xuất hiện từng đạo quang hoa ,ánh sáng không chói mắt ,nhưng lại tựa như có linh tính ,không ngưng lưu chuyển quanh thân Nam Mộng.
Đồng thời ,những điểm tinh quang vỗn dĩ lấy đan điền Nam Mộng làm trung tâm mà không ngừng dung nhập vào ,lúc này lại đột nhiên đổi hướng ,bay thẳng vào mi tâm của hắn ,ngay sau đó mi tâm của Nam Mông tỏa ra ánh sáng bạch sắc ,tựa như một vầng mặt trời nhỏ ,toả sáng khắp thân thể đang xảy ra biến hóa của hắn.
Hiện tượng như vậy duy trì trong khoảng thời gian gần một khắc mới kết thúc ,đến khi tất cả đều biến mất ,mi mắt của Nam Mông khẽ động đậy ,hắn chậm rãi mở mắt ra ,sau đó chỉ thấy hắn hơi ngửa mặt lên nhìn ra phía ngoài pháp trận.
" Chúc mừng chủ nhân đã đột phá ".Thanh âm của Thiên Nhai lúc này đột nhiên vang lên trong đầu Nam Mộng.
Nam Mộng nhẹ lắc đầu ,cười nói :" Cũng chỉ là trong lúc chữa thương không tự chủ được mà đột phá , ta cũng không khống chế được ".
Sau đó Nam Mông lại hỏi Thiên Nhai :" Hiện tại thần thức của ta còn chưa đủ cường đại ,không thể vừa tu luyện vừa phân chia một phần thần thức để quan sát tình huống xung quanh ," nó " đến từ lúc nào ?".
"Dường như là chấn động do linh lực tạo ra đã hấp dẫn nó đến đây , cũng không quá lâu ,khoảng gần ba khắc ".
Ba !
Ngay tại lúc này ,trận pháp đã không thể duy trì nổi mà vỡ tan ,linh lực được phong ấn trong đó trong lúc trận pháp bị phá mà hóa thành những điểm tinh quang tiêu tán.
" Trận khí " cũng bởi bì pháp trận bị phá mà cũng vỡ tan thành những mảnh vụn nhỏ nằm lặng yên trên đất.
Nhìn thấy cảnh này ,Nam Mông cũng không tỏ vẻ hoảng hốt gì ,dường như hắn đã có chuẩn bị từ trước ,ngay khi trận pháp bị phá ,sáu tấm linh phù cũng từ trong tay áo của hắn bay ra.
Mười ba đạo hắc yên khi vừa phá vỡ pháp trận lập tức lại hóa thành phi châm hướng Nam Mộng công tới.
Nhưng khi thế tới vừa được nửa đường ,sáu thanh cự kiếm bạch sắc to lớn đột nhiên xuất hiện trước mắt nó ,lưỡi kiếm còn lóe lên từng ánh hàn quang lạnh lẽo hướng nó trảm xuống.
Ầm !
Sau khi đẩy lùi địch nhân ,Cự Kiếm Phù cũng lập tức tiêu tán ,một chút hắc khí bị tán xạ ra từ những đạo hắc yên lơ đãng giữa không trung ,nháy mắt sau cũng biến mất trong thiên địa.
" Chủ nhân ,nó là loại tồn tại gì ?".
Sau khi Cự kiếm đẩy lui hắc yên ,trong đầu Nam Mộng lại vang lên tiếng nói của Thiên Nhai.
Trong mắt Nam Mộng tựa như có điều nhớ lại ,sau đó lại nghe hắn nói :" Nó gọi là " Âm quái " ,theo điển tịch ghi lại thì chỉ có những nơi tồn tại dày đặc âm khí mới có thể sản sinh ra loại quái linh này ,khi nó mới sinh ra thì cũng chẳng khác gì những loại dã thú thông thường ,nhưng chỉ cần cắn nuốt một số lượng linh hồn nhất định thì trí tuệ của nó cũng chẳng kém gì nhân loại ,thậm chí so với một số người còn giảo hoạt hơn gấp mấy lần ".
Nam Mộng đưa mắt cẩn thận quan sát " Âm quái " đang đứng bất động ở phía đối diện trong chốc lát ,sau đó lại nói :" Theo những gì ta thấy được thì con âm quái này đã cắn nuốt được không ít linh hồn ,nhưng cũng chỉ là linh hồn của những động vật bình thường ,có lẽ cũng không khó đối phó lắm ".
Sau đó Nam Mộng lại như nghĩ ra điều gì ,hắn lại nói với Thiên Nhai :" Thiên Nhai ,có lẽ nơi này tồn tại không ít " Âm quái " ,mà loại quái linh này chỉ sợ loại công kích linh lực đơn thuần ,các loại pháp khí hay phi châm ,cũng như các loại vật chất hữu hình khác đối với nó chẳng có bao nhiêu tác dụng , ngươi hãy tận dụng khoảng thời gian này giúp ta " phân hóa " nhiều Thượng phẩm linh phù một chút ,có lẽ đây cũng là thủ đoạn chính giúp ta đi lên mặt đất ".
Thiên Nhai nói :" Được ,chủ nhân nhớ cẩn thận ".
Nam Mông cười nói :" Yên tâm ".
" Âm quái " sau khi ăn chút thiệt thòi nhỏ đã không còn lỗ mãng như trước ,nó đứng im lẳng lặng quan sát đối phương ,nhưng chờ một hồi lâu lại chẳng thấy đối phương có thêm động tác gì ,thế nên " gan " của nó cũng lớn hơn một chút ,nó lại hướng Nam Mông công tới.
Lần này " Âm quái " không còn phân ra như trước mà hợp nhất lại như lúc ban đầu , sau đó nó hóa thành một thanh cự kiếm ,ngoại hình giống y như đúc Cự Kiếm Phù do Nam Mộng phóng xuất ,nhưng kích thước lại nhỏ hơn một chút .
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện