[Dịch]Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính Boss - Sưu tầm
Chương 59 : Chú “sói” à, đừng đùa ta! 3
Ngày đăng: 20:35 06-03-2018
                                            .
                                    
             Editor: Mặc Thanh Nghi 
Tính cách của Cố Hoãn rất hướng nội, sẽ  không đi tham gia những cái xã đoàn (hay còn được gọi là CLB) kia, mà từ  sáu năm trước, khi cha Cố mẹ Cố gặp tai nạn xe cộ qua đời, trong lòng  Cố Hoãn Hoãn sinh ra sợ hãi và áy náy với chính ngôi nhà của mình, không  muốn rời đi, càng không muốn quên đi ký ức tốt đẹp trước đây khi sống  sống chung với cha Cố mẹ Cố. 
Về nhà, phải một mình đối mặt với can phòng lạnh băng, yên tĩnh khiến lòng cô khủng hoảng. 
Khiêu vũ cũng tự nhiên trở thành nơi Cố Hoãn phát tiết. 
Một  lần trong lúc lơ đãng, Cố Hoãn phát hiện thảm cỏ sau vườn trường, từ  đó, mỗi lần tan học, chỉ cần có thời gian, cô sẽ đến đây khiêu vũ một  lát rồi mới trở về. 
Đây cũng là nơi Tô Thanh và Cô Hoãn Hoãn lần đầu gặp nhau.
Hạ Diệc Sơ quyết định đi theo quỹ đạo ban đầu của Cố Hoãn Hoãn. 
Buổi  chiều sau khi tan học, Hạ Diệc Sơ đến thảm cỏ, đặt balo xuống, khẽ  nhếch làn váy, bước chân nhẹ nhàng bắt đầu uyển chuyển khiêu vũ. 
Đời  trước Hạ Diệc Sơ tiến vào giới giải trí nên loại chuyện khiêu vũ này  không làm khó được cô, so với nguyên chủ Cố Hoãn còn muốn tốt hơn. 
Thời điểm Hạ Diệc Sơ trở lại Cố gia, Cố Thâm đã trở về, đang ngồi trên sô pha đọc báo. 
Thấy có người từ bên ngoài tiến vào, hắn ngước mắt nhìn thoáng quá, ánh mắt lãnh đạm. 
Đúng  lúc Diệc Sơ cũng đang nhìn hắn, hai người bốn mắt chạm nhau, nhìn gương  mặt điển trai quen thuộc lộ ra thần sắc thập phần lãnh đạm, trong lòng  Hạ Diệc Sơ gợn sóng, có chút sửng sốt bất ngờ. Cô cong mắt cười cười  nhìn Cố Thâm, nói: "Chào chú nhỏ." 
"Ừ." Cố Thâm lên tiếng, không hề nhìn cô, cúi đầu lật tờ báo trong tay xem tiếp. 
Hạ Diệc Sơ đứng ở cửa, tự đổi giày rồi bước nhanh lên lầu hai.
Chỉ  là Diệc Sơ không biết, lúc cô lên lầu hai, Cố Thâm nguyên bản đang cúi  đầu nghiêm túc đọc báo, ánh mắt lãnh đạm lại nhìn chằm chằm bóng dáng  cô, thần sắc suy tư. 
Lúc ăn cơm chiều, Hạ Diệc Sơ không nói  chuyện, Cố Thâm càng không mở miệng, trầm mặc ăn xong bữa cơm, người hầu  thu dọn chén dĩa, Cố Thâm ngồi ở trên sô pha xem TV, Diệc Sơ cũng không  có giống như nguyên chủ Cố Hoãn Hoãn, mỗi lần ăn xong thì chạy trên lầu  trốn, mà ngồi ở bên cạnh Cố Thâm, cùng Cố Thâm xem TV nửa tiếng rồi mới  cùng hắn chào tạm biệt, xoay người lên lầu. 
Liên tiếp mấy ngày,  sau khi tan học Hạ Diệc Sơ đều đến thảm cỏ khiêu vũ, tuy rằng không gặp  được Tô Thanh, nhưng cô một chút cũng không nóng nảy. 
Bởi vì  Diệc Sơ đã sớm phát hiện từ hai ngày trước, mỗi lần cô ở chỗ này khiêu  vũ, luôn cảm giác có ánh mắt từ phía sau khu dạy học nhìn cô. 
Hôm  nay, Hạ Diệc Sơ lại ở trên thảm cỏ khiêu vũ, trong khu dạy học thứ hai  của N thị, Tô Thanh bị mấy người con trai kéo nhau gọi lên sân thượng. 
"Các  người kêu tôi đến đây làm gì? Tôi muốn đi xuống." Thần sắc Tô Thanh  hoang mang, âm trầm nói, sắp thi đại học, tuy hắn không thích học, nhưng  nếu hắn không đậu được trường tốt, ba mẹ hắn nhất định sẽ không để yên  cho hắn, cho nên Tô Thanh trong khoảng thời gian này đều rất áp lực, tâm  tình có chút nóng nảy. 
"Người anh em, đừng nóng vội, lại đây  nhìn một chút." Một nam sinh trong đó thần sắc vẻ mặt vô lễ, dựa vào rào  chắn vẫy vẫy tay với Tô Thanh. 
"Tô công tử, thấy anh mấy ngày  này bận rộn học tập, áp lực lại lớn như vậy, anh em là muốn giúp anh  khuây khỏa. Chỉ hy vọng Tô ca vui đùa xong, để lại cho chúng ta chơi một  lúc." Một nam sinh khác thần sắc xấu xa nói. 
Hắn nói xong câu đó, mấy nam sinh bên cạnh đều ha ha cười lên. 
Mấy nam sinh này đều là người giàu có, cũng giống như Tô Thanh, đều là loại người thích ngầm dâm loại thiếu nữ. 
Chẳng  qua bọn họ không có đòi hỏi con gái phải "sạch sẽ" như Tô Thanh, chỉ  cần tuổi không quá lớn, lớn lên không đặc biệt xấu, bọn họ đều không từ  chối. 
Cứ như vậy, những thiếu nữ bị Tô Thanh dâm loạn qua, tám chín phần toàn bộ đều bị bọn họ tập thể xâm phạm lại. 
Những  người này tuy rằng không yêu cầu cao với nữ nhân, nhưng cũng có lúc khó  đối với để bụng (quan tâm) với người con gái nào, nghĩ mình dạo gần đây  vì việc học mà đau đầu, cũng thật lâu không có khai tra *, trong lòng  Tô Thanh có chút ngứa ngáy muốn đi qua nhìn. 
*Xử nam/nữ lần đầu quan hệ gọi là khai tra
"Ở  đó." Một nam sinh bên cạnh duỗi tay chỉ, Tô Thanh nhìn theo, liếc mắt  thì thấy được một nữ sinh đang khiêu vũ trên thảm cỏ nhỏ sau trường. 
Bọn  người Tô Thanh đang ở lầu bảy, từ nơi này nhìn xuống, mơ hồ chỉ đủ nhìn  thấy một nữ sinh thân hình nhỏ xinh tinh tế nhưng không thể nhìn rõ  gương mặt. 
Bất quá dáng người lại lả lướt, thực dễ dàng câu nhân phạm tội. 
Tô  Thanh đang nghĩ có nên ra tay ngay bây giờ luôn không, nam sinh bên  cạnh đột nhiên đem di động mở ra, đáy mắt Tô Thanh liền hiện lên hình  một nữ sinh trên màn hình điện thoại. 
"Thế nào, người anh em? Vừa lòng không?" Nam sinh đưa điện thoại thu tay về, nhìn Tô Thanh hỏi. 
"Vừa  lòng thì vừa lòng, bất quá mấy ngày nay trong nhà quản rất nghiêm, phải  đợi một thời gian nữa." Tô Thanh sau khi xem bức ảnh, tia do dự cuối  cùng trong lòng nháy mắt liền biến mất không thấy. 
"Được, nghe  anh, dù sao trong nhóm chúng ta, anh là người có mị lực nhất. Đúng rồi,  mỗi ngày sau khi tan học, cô ấy đều sẽ đến đó khiêu vũ, khi có thời gian  nhớ qua xem một chút, anh em chờ tin tức tốt từ anh" 
"Được,  nhất định không quên các người, các người biết quy củ của tôi mà." Tô  Thanh gật gật đầu, rũ mắt nhìn thoáng qua Diệc Sơ khiêu vũ phía dưới,  xoay người đi xuống sân thượng. 
Hạ Diệc Sơ cảm giác được những  ánh mắt nãy giờ đặt trên mình dần biến mất đến khi không thấy nữa, cong  cong môi, đáy mắt một mảnh lạnh băng. 
Chẳng qua, Hạ Diệc Sơ  không tưởng tượng được là toàn bộ tư liệu sinh hoạt gần đây của cô đều  được đưa đến bàn làm việc của Cố Thâm. 
"Cố Tổng, đây là tư liệu  sinh hoạt lớn nhỏ của tiểu thư trong thời gian gần đây mà ngài muốn tôi  tìm hiểu." Thư kí đứng bên cạnh Cố Thâm, đặt tài liệu xuống bàn làm việc  của hắn. 
"Tôi biết rồi, cô ra ngoài trước đi." Cố Thâm liếc mắt nhìn tư liệu trên bàn một cái lại vùi đầu vào văn kiện trước mặt. 
"Vâng." Thư kí lên tiếng liền xoay người đi ra ngoài. 
Chờ Cố Thâm xử lí xong văn kiện, sắc trời ngoài cửa sổ đã tối sầm, dưới lầu, đường phố đèn nê ông đủ màu sắc đã sáng lên. 
Cố Thâm nhìn thoáng qua tư liệu thư kí đặt trên mặt bàn, duỗi tay bỏ nó vào ngăn kéo, đứng dậy đi ra ngoài.
=============== Chào mừng người mới, cảm ơn đã đến, Mặc Thanh Nghi 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện