[Dịch] Mạo Bài Đại Anh Hùng

Chương 100 : Phản kích

Người đăng: 6300

Ngày đăng: 21:30 21-02-2020

.
Dịch: 6300 Đại sảnh thí nghiệm rộng lớn, phòng quan sát hình vuông lơ lửng giữa không gian, giống như một quả pha lê rỗng ruột trong suốt. Ánh đèn màu trắng chiếu sáng toàn bộ phòng quan sát. Mười mấy nhân viên công tác trong đại sảnh thí nghiệm ngửa đầu nhìn lên bóng người đang nổi giận trong quả cầu pha lê, mỗi người giống như hóa đá. "Ngươi.." Clark bị nước bọt phun khắp mặt mũi, mặt vừa lại lại vừa đỏ, một nửa là vì sợ khuôn mặt dữ tợn của mập mạp, một nửa thì xấu hổ vì bị tên mập mạp kéo cổ áo nhổ nước bọt. Tú tài không phải là lính, có lý cũng không nói được. Clark vốn chỉ nghĩ tranh chấp chỉ mở mức dùng miệng lưỡi, nằm mơ cũng không ngờ tới vị trung tướng Leray này hoàn toàn không để ý thân phân của chính mình, ngay trước mặt bao người lại biến thành một tên tiểu lưu manh chợ búa, dùng phương thức như vậy để biểu đạt sự phẫn nộ. Nhìn mặt khuôn mặt lạnh lùng của mập mạp, Clark lạnh buốt từ chân vọt tới đỉnh đầu, Lúc này, hắn đã không còn cảm giác an toàn khi ở giữa các nhà khoa học và sĩ quan liên quân. Hắn dám đồ rằng, chỉ cần mình có bất luận cử động nào trêu chọc mập mạp, hắn sẽ không do dự xé mình thành từng mảnh. Bốn bề yên lặng, kết hợp với ánh mắt đáng sợ của những sĩ quan Phỉ quân sau lưng mật mạp, đủ để Clark hiểu rằng, không ai có thể cứu mình. Có lẽ sau này mập mạp sẽ bị truy cứu, nhưng bây giờ mình chỉ là một con châu chấu trong tay hắn, sinh mạng chung quy lại thì là của mình. Bị sát khí của mập mạp làm dựng tóc gáy, Clark liền hối hận. "Cậu muốn làm gì" Clark lắp bắp, ngữ khí thì là chất vấn nhưng chẳng bằng gọi luôn là xin rủ lòng thương. Mập mạp khinh miệt ném Clark đi, quay dầu nhìn Barbara, điềm nhiên nói: "Các người không phải cảm thấy không phục sao, các người không phải muốn xem động cơ tân tiến hơn của các người sao?" Mập mạp lia mắt một vòng rồi dừng lại ở  ba vị tướng quân Trenock Phùng Trí, Lacliff và Donald liền biến thành nhẹ nhàng. Hắn cũng khẽ gật đầu những tướng quân kiên định biểu đạt thiện ý với Phỉ quân như thượng tướng Hary của Tataniya, thượng tướng Hearst của Poditouke, thượng tướng Hussein của liên lang Siliak. Không biết làm sao mà khi mập mạp nhìn mình, mấy vị thượng tướng này đều cảm thấy tim mình đập rộn lên. Bọn hắn biết rằng, mập mạp sẽ biểu đạt cảm ơn đối với những người đã rõ lập trường. Mà tại thời điểm như bây giờ, loại biểu đạt này sẽ không hề tầm thường. Rất rõ nàng, những thứ mập mạp sắp biểu diễn ra sẽ có quan hệ mật thiết với mình. "Markevitch." Mập mạp lớn tiếng gọi. "Có!" Markevitch cung kính xoay người cúi chào, chạy ra phía ngoài phòng quan sát. "Tôi phải thừa nhận rằng" trong ánh mắt chăm chú của mọi, mập mạp đi tới trước đài điều khiển của trung tâm số liệu, ngẩng đầu nhìn màn hình vi tính, nhếch miệng cười, "robot Lôi Đình là sức mạnh cao nhất của lục quân thiết giáp Phỉ minh. Nó có những số liệu gần như hoàn mỹ, nhìn sợi chỉ đỏ này đi, cỡ nào bắt mắt, cỡ nào xinh đẹp chứ." "Chỉ có điều" mập mạp xoay chuyển câu chuyện, dùng ngón tay chọc vào mấy số liệu trên hệ thống kiểm tra, sau đó dùng ngón tay vẩy một cái, dây đỏ giống như vật thật bị kéo lên, tạo thành một dây số liệu mới. Giống như rồng lo cưỡi mây vượt gió bay cao. "Nếu tôi nói, sức mạnh thực sự của Lôi Đình phải đạt tới tiêu chuẩn như thế này, thì mọi người nghĩ thế nào?" Mập mạp dùng năm ngón tay linh hoạt búng các số liệu trên trên màn hình, ung dung nói: "Sợi dây đỏ mới này có phải là đẹp hơn rất nhiều không?" Toàn bộ phòng quan sát liền như nổ tung. "Công suất động cơ tăng 62%, khả năng tận dụng năng lượng tăng 35%, khả năng truyền tăng 80%?" "Tốc độ tăng 38%, khả năng sinh tồn của cơ sĩ tăng 200%?" Một nhà khoa học Phỉ Đương gần mập mạp nhất nhìn kĩ dây số liệu mới, mặt xanh mét, lớn tiếng nói: "Không thể có chuyện này!" "Ngớ ngẩn!" Clark lau đi nước bọt trên mặt, nhìn màn ảnh cười nhạo, thấp giọng chửi khinh bỉ. Trong đám người bạo động, Barbara và các tướng lĩnh quốc gia chớp chớp mắt, không lên tiếng. Các nhà khoa học thì ồn ào, biểu lộ không đồng nhất. Có lẽ lời nói của mập mạp quá mức tưởng tượng, ngay đám người Blatter và Phil Owen sau lưng mập mạp cũng liếc nhìn nhau, khó nén được rung động và lo lắng. Bọn họ vừa từ các nơi đuổi tới Hán Kinh. Hôm nay là ngày đầu tiêu bọn họ tham gia Phỉ quân. Đối với đội quân ngưng tụ tất cả hi vọng của Leray này, họ biết rất nhiều mà cũng rất ít. Họ biết dược mập mạp tay trắng đánh được Mars làm trụ sở hậu phương, bọn họ biết bên trong Phỉ quân có hàng ngàn hàng vạn cấp chín cấp mười cơ sĩ, còn biết Phỉ quân đã có tám hạm đội vũ trụ cấp A. Bọn họ tin rằng đội quân này sẽ giống như bậc cha anh Leray ba trăm năm trước, dẫn Leray đi tới tự do và cường thịnh. Bọn họ cũng tin tưởng, mập mạp sẽ sáng tạo thêm càng nhiều kỳ tích lớn hơn. Thế nhưng, khoa học kỹ thuật không hề giống đánh trận chút nào. Vô luận thế nào, bọn họ cũng không dám tin rằng trong tay mập mạp có thứ khiến cho số liệu của Lôi Đình - robot đời thứ 12 vừa mới ra đời, tụ tập sức mạnh của Phỉ minh - có thể tăng nhiều như vậy. Các tướng quân rối bời, nhất thời cũng không biết mập mạp rốt cuộc có ý đồ gì. "Xoạt!" Bên trong phòng quan sát, vang lên tiếng điện tử trong trẻo. Máy tính trung tâm vẫn tính toán từ đầu tới giờ, cuối cùng cũng cho điểm tổng hợp của Lôi Đình. Trên màn hình hiện 8,692 điểm, vượt qua dự tính của mọi người, thế nhưng tiếng hoan hô đáng nhẽ phải xuất hiện thì lại không thấy đâu. Tất cả mọi người bứt rứt chờ đợi. Một lát sau, cửa lớn của đại sảnh thí nghiệm mở ra, một chiếc robot chậm rãi đi vào đại sảnh, đứng ngay bên cạnh Lôi Đình. "Du hiệp?" Barbara nhướn mày. Nhìn thấy chiếc robot có tạo hình giống mập mạp, lòng hiếu kỳ của mọi người đều trỗi dậy. Loại robot do Phỉ quân chế tạo đều rất thần bí với mọi người. Thế nhân, trong trận chiến Phỉ quân tấn công căn cứ của quân 31, các dụng cụ thu thập số liệu ở bốn phía cũng đã tính ra các tham số của robot chủ lực của Phỉ quân này. Mặc dù đối tượng kiểm tra hay dụng cụ đo đều khác nhau, dẫn tới số liệu khác nhau. Nhưng mọi người có thể xác định, loại robot này của Phỉ quân chắc chắn là robot đời thứ 10. Đừng nói là Lôi Đình, mà ngay cả Trường Đao đời thứ 11, loại robot này không có tuổi mà so.  Dựa theo tính ưu thế, các chiến sĩ robot bình thường ngang cấp nhau, điều khiển hai đời robot cũ mới tiến hành chiến đấu, không nhắc tới yếu tố ngẫu nhiên, điều khiển cơ giáp đời thứ 11 có tỷ lệ thắng hơn 75%. Cũng tương đương  với việc, Lôi Đình đời thứ 12 khi đối mặt với Du Hiệp, tỷ số thắng vượt quá 90%. "Điền tướng quân" Phù Trí thấy ánh mắt khinh thường của các nhà khoa học Phỉ Dương , nói khẽ với mập mạp: "Cậu định.." Mập mạp đắc ý chỉ về phía Du Hiệp: "Bí mật của võ giáo tôi". Mấy tướng quân nhìn nhau rồi thầm lắc đầu. Vũ khí bí mật cái quái gì chứ, Phỉ quân vừa mới xuất hiện, loại robot này đã trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người, trong trận chiến với quân 31 các hạng số liệu của tính năng đã sớm bị thấy rõ. Có lẽ ở nơi khác thì robot này đủ để khinh thường quần hùng, nhưng tại hội trường tụ tập các nhà khoa học cao cấp nhất Phỉ minh, trước mặt Lôi Đình cao cắp hơn hẳn hai đời, robot đời thứ 10 có chỗ nào đáng tự hào chứ? "Động cơ là tiết mục cao trào, chúng ta để tới cuối hẵng xem" mập mạp cầm micro trên đài điều khiển, ra lệnh cho Du Hiệp dưới sảnh thông qua loa phóng thanh: "Markevitch, lên trên này để mọi người nhìn cho rõ." Lên trên? Tất cả mọi người hơi giật mình, còn chưa hiểu ý của mập mạp đã thấy Du Hiệp béo khởi động, mở ra hình thức chiến đấu. Tên lửa đẩy trên lưng mở ra, robot nặng vài chục tấn, nhẹ nhàng bay tới bên ngoài phòng quan sát trong suốt bằng pha lê, lơ lửng giữa không trung, giống như một con chim ruồi đập cánh lơ lửng trước tổ chim. 10 giây, 20 giây, một phút rồi hai phút trôi qua, các nhà khoa học vốn không hiểu lắm thì giờ đây liền biến sắc. Chỉ thấy sóng người cuồn cuộn, các học giả nho nhã mặc áo nghiên cứu màu trắng mà lại đồng thời bổ nhào về tấm pha lê. Các vị tướng quân đền bị các học giả cạnh mình chen cho liêu xiêu. "Chuyện gì xảy ra vậy?" Thượng tướng hải quân vũ trụ Harry đến từ Tartanya rõ ràng còn chưa kịp phản ứng, hắn thấp giọng hỏi thăm Sean, chủ tịch khoa học Tartanya, bên cạnh mình. "Vượt qua mọi chướng ngại! Tướng quân ơi!" Hai mắt Sean nhìn chằm chằm vào du hiệp bên ngoài phòng quan sát, vội nói: "Thông qua tên lửa đẩy phụ trợ, robot khởi động trong nháy mắt, sự cơ động và bay lơ lửng trên trông giống máy bay trực thăng, Oh my God, qua năm phút rồi...." Mặc dù Sean giải thích gần như lộn xộn, nhưng hắn không cần phải nói tiếp nữa. Năm chữ "vượt qua mọi chướng ngại" giống như mồi lửa nhóm lên ngọn lửa trong mắt mọi người. Đối với tác chiến thiết giáp hiện đại, năm chữ này, đã đủ biểu thị rồi. Cho tới nay, theo đuổi năng lực cơ động việt dã siêu cấp của robot là ước mơ của các nhà thiết kế robot. Du Hiệp trước mắt dù chỉ lơ lửng trên không trung mấy chục mét, nhưng động tác của nó nhẹ nhàng, tư thế bay ổn định, thời gian bay kéo dài đã đủ để nói khả năng bay khoảng cách ngắn kinh người cỡ nào. Hàm ý rằng robot có thể hành quân trong những vùng nút gập ghềnh, bay qua vách nút như dẫm trên đất bằng. Cũng có nghĩa robot không cần cầu nối có thể bay thẳng qua sông. Nếu đem một nhóm robot, bỏ qua mọi phòng tuyến, xuất hiện ở bất kì những chỗ kẻ địch không thể tưởng tượng nổi, không hạn chế thọc sâu vào vùng địch hậu. Đây chính là vượt qua mọi chướng ngại. Trung tướng Leray Điều Hành Kiện, giống như tùy tiện ném ra quả bom thứ nhất! Các tướng quân đồng thời nhào tới cửa sổ thủy tinh. Harry quay đầu nhìn cùng lúc thấy ánh mắt vui mừng của tượng tướng Hearst và thượng tướng Hussein. Mập mạp châm điếu thuốc, liếc Barbara và các nhà khoa học Phỉ Dương rồi hững hờ nói: "Nếu không phải robot của ông bị phá hủy lúc đột phá Tương Lãng tinh, sư đoàn thiết giáp số 2 của Jaban có bở hơi tai cũng đừng hòng bắt  ta ở vùng núi đông nam của thành phố Bắc Quan." Không ai nghi ngờ lời nói của mập mạp. Nhìn Du Hiệp lơ lửng trên không, nhớ lại lúc đám mập mạp điều khiển Lôi Đình đời thứ 12, mọi người không thể không thừa nhận, nếu như lúc đấy loại robot được điều khiển là Du Hiệp thì vùng núi đông nam thành phố Bắc Quan sẽ không trờ thành tuyệt địa, mà ngược lại sẽ thành thiên đường giết chóc của mập mạp và các chiến thần. "Loại tên lửa đẩy này gọi là chim ruồi." Helen mỉm cười giới thiệu, đem một văn kiện điên tử nhét vào khe card của máy tính số liệu trung tâm, trên bàn phím ảo, cô gõ mấy cái, các tham số của tên lửa chim ruồi hiện ra cho mọi người nhìn... Nhìn các tham số tính năng của tên lửa đẩy chim ruồi, hiện trường lại phát tiếng thán phục kinh sợ. "Tốt" Mập mạp rất khắm khoát tay chặn lại, "Tiếp tục biểu diễn mục tiếp theo đi, cho mọi người thấy một ma thuật nhỏ." Lời mập mạp vừa dứt, mọi người chợt phát hiện, Du Hiệp vốn lơ lửng bên ngoài tường pha lê trong suốt, đã đột nhiên biến mất. Nếu như không phải phần đuôi tên lửa đẩy của robot vẫn còn hai cụm lửa màu xanh giữa không trung, còn trước mặt mọi người phập phồng, mọi người suýt chút nữa đã nghĩ rằng Du Hiệp đã trốn vào không khí. Bên trong phòng quan sát lặng ngắt như tờ, ánh đèn màu trắng chiếu sáng toàn quả cầu pha lê này, tường không phản xạ bóng được chế tạo đặc thù, dưới ánh đèn chiếu xuống, phản chiếu từng thân ảnh ngây như phỗng. "Đây là đồ chơi nhỏ..." Hắn liếc xéo qua khuôn  mặt căng thẳng mà chuyên chú của Barbara, nói như không có chuyện gì: "có thể tiến hành ẩn hình giả lập theo thời gian thực." "Bóng của chúng ta" một nhà khoa học lắp bắp chỉ vào tường pha lê. "Đúng." Mập mạp thổi ra vòng tròn khói, dùng bút laser chiếu ra ngoài, tia laser màu đỏ xuyên thấy qua pha lê bị một bức tường vô hình chặn lại trong không khí. Bóng người phản chiếu trên tường pha lê, theo thời gian đã nhạt dần, cuối cùng biến mất. Du Hiệp với vỏ ngoài màu xanh đã hiện ra thân hình một lần nữa. "Lợi dụng ống kính chụp ảnh của robot, đem khung cảnh xung quanh quay chụp toàn bộ 360 độ, cũng lợi dụng máy tính để tiến hành tổ hợp sắp xếp lại giáp ngoài của robot, mô phỏng hiệu quả tàng hình. Trong tác chiến thực tế, có tác dụng không nhỏ." Mập mạp híp mắt cười, "Hạng mục kỹ thuật này, có thể ứng dụng trên chiến hạm, sau chuyến này, chúng ta chuẩn bị tiến hành đấu giá." "Đấu giá???" Giống một viên đá làm dấy lên ngàn cơn sóng, phòng quan sát lại lập túc bùng nổ. Kỹ thuật tàng hình, vẫn luôn là nghiên cứu trọng điểm của các quốc gia. Nếu như có thể dùng tiền mua, cho dù dùng giá cao thì cũng đáng. Trong truyền thuyết hạm đội của Phỉ quân không hiểu sao tiếp cận tàu chỉ huy của hạm đội phòng thủ nghiêm mất Humprey, sau đó bắt được tướng chỉ huy. Mọi người liền suy đoán Phỉ quân có kỹ thuật tàng hình. Không nghĩ tới mập mạp lại hào phóng biểu diễn cho xem. "Thượng tướng Phùng Trí:" Helen cười đi tới trước mặt Phùng Trí, sau đó đưa văn kiện điện tử: "Đây là toàn bộ tư liệu về kỹ thuật tàng hình, để biểu đạt lòng biết ơn đối với sự giúp đỡ to lớn từ phương xa của Trenock, Điền tướng quân quyết định tặng cho các ngài." Phùng Trí ngơ ngác nhận cặp văn kiện, Helen đi tới trước thượng tưởng Harry của Tartanya: "Thượng tướng Harry, đây là cho ngài." "Thượng tướng Hearst, hi vọng hạng mục kỹ thuật này có thể giúp đỡ các tướng sĩ liên bang Poditouke." "Thượng tướng Hussein, cảm ơn sự ủng hộ kiên định của ngài đối với Phỉ quân." Mỗi bước đi của Hellen khiến ánh mắt ngây ngốc của mọi người chuyển động theo, mà Barbara, các nhà khoa học của Phỉ Dương và các tướng lĩnh có khuynh hướng theo tập đoàn Lý phật thì vẻ mặt càng khó nhìn. "Tiếp theo chúng ta nên thảo luận hệ thống truyền lực." Mập mạp lấy ra một cặp văn kiện, dùng máy tính trung tâm để mở ra. Trên màn hình giả lập, lập tức nhảy ra mấy trăm bản vẽ. "Nghe nói tại phương điện hệ thống truyền lực, kỹ thuật của công ty Star độc chiếm vị trí đầu?" Mập mạp nói với một nhà khoa học tóc hoa râm của Phỉ Dương đứng cạnh Barbara: "GIáo sư marcus, có lẽ, hệ thống truyền lực ba mươi hai điểm ghép này sẽ khiến Matt tiên sinh, chủ công ty Star phi thường hứng thú." Marcus biến sắc, mặc kệ Barbara, chạy vọt tới trước mặt mập mạp. Hệ thống truyền lực robot cho tới bây giờ đã tiến vào thời đại truyền lực đa điểm. Hệ thống truyền lực có càng nhiều điểm nối ghép kết hợp dụng cụ động lực, năng lượng tổn thất càng ít, lực bộc phát tức thì càng mạnh. Lúc nhận công kích, tỉ lệ bị hỏng hoàn toàn cũng nhỏ hơn. Robot lôi đình sử dụng là truyền lực mười hai điểm. Vốn chủ tịch cố vấn kỹ thuật Marcus chỉ nắm giữ kỹ thuật tám điểm truyền lực. Lần này liên hợp lại để giải quyết khó khăn, cũng không đột phá được mười sáu điểm truyền lực, đành sử dụng kỹ thuật truyền lực song hành để cố tăng thêm  bốn điểm truyền lực. Mặc dù truyền lực tăng lên không ít, nhưng so với tỉ suất truyền lực của mười sau điểm thì đây vẫn chỉ là một sản phẩm quá độ. Công ty Star, là cong ty quân sự đứng thứ ba, sản phẩm chỉnh là tàu tác chiến cùng máy bay vũ trụ, còn về mảng robot thì kém công ty Martin và công ty Rashad. Địa vị của Marcus cũng không bằng hai vị cố vấn kỹ thuật của hai công ty kia. Cũng bởi vì tính cách oion hòa, mà cũng vì lãnh đạo công ty Star không muốn tham dự quá sâu vào tập đoàn Lý Phật, cho nên, khi Barbara xung đột với mập mạp, Marcus và hai quan cấp cao của công ty Star không nói lời nào. Mà khi mập mạp tung ra mấy trăm tấm biểu đồ hệ thống truyền lực robot, đọc ra tên ba mươi hai điểm ghép truyền lực, Marcus, người dùng cả đời nghiên cứu hệ thống truyền lực, đã hoàn toàn quên mình đang ở hoàn cảnh nào. Ghép ba mươi điểm truyền lực - Chỉ cái tên này cũng làm đủ làm hắn mất bình tĩnh. Mấy nhà khoa học muốn đi vào xem, bị chiến sĩ Phỉ quân và Helen ngăn lại. Bọn hắn chỉ có thể hậm hực nhìn mập mạp giảng giải cho Marcus, lật từng bản vẽ một. Một lát sau, sắc mặt của của Marcus đã hoàn toàn thay đổi.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang