[Dịch] Mãng Hoang Kỷ

Chương 8 : Một tay Thái Âm một tay Thái Dương

Người đăng: jonyhoanganh

Kỷ Ninh cảm thấy ý thức mình xuyên qua từng tầng ngăn trở của thế giới, không ngừng tiến về phía trước. Sau khi vượt qua không biết bao nhiêu trở ngại, cuối cùng cũng tiến vào một vùng hư không bao la vô cùng vô tận, tại nơi sâu nhất trong hư không vô tận này có hai ngôi sao cực lớn. Một ngôi sao thì bề mặt lửa cháy bừng bừng, từng ngọn lửa khổng lồ bùng lên, tựa như một quả cầu lửa vĩ đại, chiếu soi thế gian vô tận. Viên còn lại thì bề mặt là băng hàn vô ngần, một cây Quế hoa cao cao đứng trên nó, phát ra ánh sáng lạnh lẽo bao trùm cả một khoảng trời. Hai ngôi sao cổ xưa, một là sao Thái Âm, một là sao Thái Dương. “Đẹp quá, thật không thể nào tưởng tượng nổi.” Kỷ Ninh vô cùng rung động, thậm chí hắn còn có thể chứng kiến từng đạo hỏa diễm, thấy tận mắt cành lá của cây Quế hoa to lớn kia. Người khác tu luyện Xích Minh Cửu Thiên Đồ, chỉ mơ hồ cảm ứng được sao Thái Âm, sao Thái Dương đã là rất khó, vậy mà Kỷ Ninh có thể chứng kiến cả hỏa diễm và cây Quế hoa. -------- Trong gian phòng. Đôi vợ chồng Kỷ Nhất Xuyên và Uất Trì Tuyết cũng kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt, chỉ thấy vô số ánh sao đang hội tụ xung quanh thân thể Kỷ Ninh, hầu hết các ánh sao chia làm hai màu vàng và bạc, ánh vàng nóng bỏng cùng ánh bạc lạnh băng không ngừng hội tụ bao quanh người hắn. Thời gian dần trôi, bàn tay trái của Kỷ Ninh ngưng tụ một ngôi sao mơ hồ, trên ngôi sao còn trông thấy cây Quế hoa, đúng là Thái Âm tinh. Mà lúc này trên bàn tay phải cũng lập tức ngưng tụ một ngôi sao lửa, còn có Kim Ô nhảy múa vờn quanh, chính là Thái Dương tinh. Một tay Thái Âm tinh, một tay Thái Dương tinh. Vô số ánh sao vây quanh, trên mặt Kỷ Ninh vẫn điềm tĩnh như không, biểu hiện sự thành kính. “Việc này, việc này…” Kỷ Nhất Xuyền và Uất Trì Tuyết nhìn nhau, nghẹn họng không nói nên lời. “Một tay Thái Âm, một tay Thái Dương?” Mặc dù Kỷ Nhất Xuyên vốn bình tĩnh trầm ổn, nhưng lúc này trên mặt vẫn tràn đầy kinh hãi. “ Cây Quế sinh, Kim Ô lượn?” “Đây là một tay Thái Âm, một tay Thái Dương trong truyền thuyết?” Uất Trì Tuyết nhìn chằm chặp vào hai ngôi sao nhỏ ngưng tụ trên tay con trai mình, “Thậm chí ngay cả cây Quế, Kim Ô cũng đều hiện ra…” Hai vợ chồng đang trong trạng thái khiếp sợ tột cùng, bọn họ không phải người bình thường, dĩ nhiên còn hiểu rõ hơn nhiều, huống chi bọn họ đều đã từng tận mắt xem kỹ nội dung bên trong Xích Minh Cửu Thiên Đồ, nên biết rõ ý nghĩa của một màn trước mắt này. Xích Minh Cửu Thiên Đồ vô cùng khó tu luyện, tốc độ tu luyện thông thường cũng rất chậm. Những người có thể nhập môn được phân thành nhiều tình trạng khác nhau. Loại thứ nhất chính là ‘Ánh sao như tơ’, chỉ có hai luồng ánh sáng mỏng manh dung nhập vào cơ thể. Loại này có thể coi là nhập môn kém nhất, tu luyện nhất định vô cùng chậm chạp. Loại thứ hai là ‘Ánh sao như mây’, chính là ánh sao bao quanh thân thể tựa mây mù, đây cũng là nhập môn tương đối tốt rồi. Loại thứ ba chính là ‘Ánh sao như vòng xoáy, một tay Thái Âm, một tay Thái Dương’. Vô số ánh sao vờn quanh thân thể tựa như một dòng xoáy, trên bàn tay trái xuất hiện một ngôi sao Thái Âm nho nhỏ, bàn tay phải xuất hiện ngôi sao Thái Dương, đây đã là thuộc vào dạng tư chất tuyệt đỉnh. Nếu hai ngôi sao nhỏ này ngưng tụ càng thực chất, thậm chí sinh ra cây Quế trên Thái Âm tinh, Kim Ô lượn quanh Thái Dương tinh thì chính là cảnh tượng cao cấp nhất trong truyền thuyết. Thật ra xuất hiện tình huống như vậy cũng không kỳ quái. Từ khi sinh ra Kỷ Ninh đã biết quan tưởng hình ảnh Nữ Oa, phóng tầm mắt khắp Thiên giới thì đây chính là phương pháp quan tưởng cao cấp nhất, thậm chí hiện tại đã có thể nhất tâm nhị dụng(1), đủ biết hồn phách của hắn mạnh mẽ đến cỡ nào. Hơn nữa từ khi sinh ra, mỗi ngày đều được thiên địa nguyên khí gột rửa làm cho thân thể tinh thuần như trẻ nít, không vướng chút tạp chất, mức độ tinh thuần có thể sánh ngang với Tiên Thiên đạo thể. Thân thể tinh thuần như Tiên Thiên đạo thể. Hồn phách mạnh mẽ đến mức có thể nhất tâm nhị dụng. Hai điều kiện này kết hợp lại để tu luyện Thần Ma Luyện Thể dĩ nhiên là tư chất tuyệt đỉnh rồi. “Con chúng ta lại có thiên phú như vậy…” Khuôn mặt trắng nõn của Uất Trì Tuyết hồng lên, thân thể kích động, chân tay run rẩy. “Nhất Xuyên, một tay Thái Âm, một tay Thái Dương, cây Quế sinh, Kim Ô lượn. Đây chính là cảnh tượng xuất hiện trong truyền thuyết, con chúng ta tu luyện Xích Minh Cửu Thiên Đồ này nhất định sẽ đạt được thành tựu to lớn.” “Ừ.” Kỷ Nhất Xuyên cũng kích động. Ngày trước lúc đứa con mới chào đời, hắn kiểm tra liền phát hiện kinh mạch thằng bé rất yếu ớt, gân cốt cũng chỉ có thể coi là bình thường. Mặc dù biết là do bị thương khi đang mang thai, nhưng lúc ấy hắn vẫn có phần thất vọng, bởi hắn hiểu rõ trong vùng đất rộng lớn bao la mạnh được yếu thua này, không có thực lực thì rất khó có được cuộc sống tốt đẹp. Dù hắn có khả năng bảo vệ con mình, nhưng sau khi hắn chết đi rồi thì sẽ thế nào? “Đây là con trai ta, con trai của Kỷ Nhất Xuyên!” Kỷ Nhất Xuyên nắm tay vợ, hai người kích động nhìn đứa con, tràn ngập chờ mong. Cha mẹ nào lại không mong con hơn người… -------- Kỷ Ninh nhắm mắt thành kính, ngồi khoanh chân, hai bàn tay giơ ra đằng trước, một tay Thái Âm một tay Thái Dương. Hai ngôi sao nhỏ Thái Âm và Thái dương không ngừng truyền lực lượng dung nhập vào trong cơ thể Kỷ Ninh. Lực Thái Âm và Thái Dương nhanh chóng được từng tế bào hấp thụ. Toàn thân hắn, dù gân cốt, bắp thịt hay là nội tạng đều đang phát sinh biến hóa. “Soạt…” Kỷ Ninh đang mặc đồ da thú, bên ngoài bỗng xuất hiện một lớp băng sương. Ngay sau đó là tiếng “Tách..tách..”, phần lưng áo da thú bị cháy dần dần vỡ ra. Đóng băng, cháy. Hai hiện tượng liên tục diễn ra làm áo da thú bắt đầu rạn nứt, tróc xuống. “Hả?” Kỷ Nhất Xuyên nhướn mày, nhẹ điểm một chỉ. Một tia lưu quang màu xanh theo đầu ngón tay bắn lên lưng Kỷ Ninh, nhẹ nhàng tẩy sạch đi mọi thứ, tấm áo da thú rách nát kia rơi xuống làm Kỷ Ninh hoàn toàn trần truồng. Chỉ thấy trên tấm lưng non nớt ấy, bên trái lấp lóe ngân quang, bên phải lập lòe kim quang. Ngân quang lạnh băng bên trái không ngừng lưu chuyển, dần dần hình thành một bức vẽ. Kim quang nóng bỏng bên phải cũng lưu chuyển không ngừng hình thành một bức vẽ khác. “Thần văn!” Uất Trì Tuyết thốt lên, “Lần tu luyện đầu tiên mà đã bắt đầu tự ngưng kết thần văn, dựa theo tốc độ ngưng kết này, sợ rằng chỉ trong mười ngày nửa tháng là có thể thành công, kết thúc tầng thứ nhất Xích Minh Cửu Thiên Đồ.” “Ừ.” Kỷ Nhất Xuyên lặng lẽ quan sát. Thời gian dần trôi… Thần văn không ngừng hiển hiện trên tấm lưng non nớt của Kỷ Ninh, bên trái có thể mơ hồ nhận ra một con thỏ, bên phải là một con chim nhỏ. Hai đại thần văn, thần văn Thái Âm hình Thỏ Nguyệt, thần văn Thái Dương hình Kim Ô. “Phù!” Kỷ Ninh bỗng thở phào một hơi, mở mắt ra, thần văn sau lưng cũng biến mất. Hai ngôi sao nhỏ trên bàn tay cũng bắt đầu tiêu tán. Một màn trước mắt làm Kỷ Ninh hơi giật mình, hắn đọc kỹ qua Xích Minh Cửu Thiên Đồ, biết rõ một tay Thái Âm, một tay Thái Dương, cây Quế sinh, Kim Ô lượn có ý nghĩa như thế nào. “Lực lượng thật mạnh.” Kỷ Ninh nắm chặt tay, cảm giác lực lượng bản thân thăng tiến mạnh mẽ.” Ta chỉ là một đứa nhỏ bốn tuổi, vừa mới nhập môn Thần Ma Luyện Thể mà lại có biến hóa như thế. Bỗng nhiên một giọng nói lạnh như băng vang lên. “Thay đồ đi.” Kỷ Nhất Xuyên vung tay lên, một bộ quần áo bằng da thú bay thẳng tới trước người con trai. “Vâng.” Kỷ Ninh liền nhận lấy. Uất Trì Quyết nhìn con mình, mặt mày tràn đầy vui sướng, cao hứng biết bao. Đứa con mà nàng luôn yêu thương nhất, kiêu ngạo nhất là đây. Từ khi sinh ra nàng luôn lo lắng cho tương lai của nó… Lúc này, thằng bé biểu hiện ra tiềm lực không thể tưởng tượng nổi làm nàng vui mừng khôn xiết. “Kỷ Ninh.” Kỷ Nhất Xuyên bình tĩnh nói. “Vâng thưa cha.” Kỷ Ninh cẩn thận lắng nghe. “Tiềm lực của con vô cùng tốt, nhưng muốn đột phá bình cảnh của sinh mệnh, trở thành Sinh Linh Tiên Thiên, thậm chí là bước vào con đường tiên nhân thì chỉ dựa vào thiên phú là chưa đủ.” Kỷ Nhất Xuyên nhìn nhi tử. ”Con cần được hướng dẫn một cách tốt nhất.” Kỷ Ninh cung kính đáp: “Xin cha chỉ dạy.” “Tuyết nhi.” Kỷ Nhất Xuyên nhìn thê tử bên cạnh, Uất Trì Tuyết gật đầu, lật tay đưa ra hai kiện vật phẩm. Một viên tinh thạch màu xanh thẫm lớn khoảng bằng cái móng tay, góc cạnh vô cùng xinh đẹp. Vật phẩm còn lại là một viên đá lớn chừng nắm tay sáng lập lòe. “Viên tinh thạch màu xanh này tên là Giới thạch.” Uất Trì Tuyết cười nói, “Là một loại tinh thạch hình thành từ tự nhiên, bên trong chứa một không gian nhỏ. Viên Giới thạch này có thể làm nhẫn hay dây chuyền các loại, hoặc cũng có thể giấu trong thắt lưng. Chỉ cần nhỏ một giọt máu lên là thành của ngươi rồi.” “Giới thạch!” Kỷ Ninh mừng rỡ hết sức. Tu tiên phân ra làm hai lưu phái lớn là Luyện Thể và Luyện Khí. Người Luyện Thể đi theo con đường của Thần Ma, không biết cách điều khiển pháp bảo. Người Luyện Khí, ít nhất phải sau khi trở thành Sinh Linh Tiên Thiên, ngưng tụ chân nguyên mới có thể điểu khiển một số pháp bảo chưa chưa đạt cấp. Chỉ cần là pháp bảo được luyện chế ra, thấp nhất cũng phải Tiên Thiên cường giả mới có thể sử dụng, mà phải là Tiên Thiên lưu phái Luyện Khí, vây nên phần lớn người tu Thần Ma Luyện Thể sẽ kiêm tu Luyện Khí. Thế nhưng trời cao vẫn lưu lại một khả năng khác. Một ít vật phẩm do tự nhiên sinh ra chỉ cần nhỏ máu liền có thể dùng được, căn bản không hạn chế về thực lực. Giới thạch chính là một trong số đó. “Nhỏ máu đi.” Uất Trì Tuyết đưa Giới Thạch và một thanh đoản kiếm qua. “Vâng, thưa mẹ.” Sau khi nhận lấy, Kỷ Ninh không hề do dự, dùng mũi đoản kiếm nhẹ vạch một đường trên đầu ngón tay. Giọt máu tươi nhỏ lên Giới thạch, nhanh chóng thẩm thấu vào làm Giới thạch như hồng lên một chút. Kỷ Ninh lập tức cảm ứng được không gian nho nhỏ bên trong Giới Thạch. Vùng không gian này rất nhỏ, đường kính chỉ hơn nửa trượng, bên trong một mảnh trống không. “Vào.” Lòng Kỷ Ninh khẽ động, đoản kiếm trong tay liền biến mất, lơ lửng bên trong Giới thạch. “Đi ra.” Đoản kiếm lại xuất hiện trong tay. “Thật thần kỳ.” Kỷ Ninh vô cùng vui sướng. Hắn sớm biết loại tinh thạch do tự nhiên sinh ra này có thể chứa không gian bên trong, không giống các loại pháp bảo trữ vật được luyện chế. Không gian của pháp bảo trữ vật kia đều lớn hơn, còn Giới thạch do tự nhiên sinh ra, không gian bên trong vốn nhỏ hơn nhiều, có lúc chỉ to bằng khoảng nắm tay hay cái đầu, vậy mà không gian ở đây có đường kính đến nửa trượng, chắc hẳn phải rất quý hiếm. “Mẹ.” Kỷ Ninh liền nói. “Giúp con may một cái đai lưng để tiện cất viên Giới thạch. “Ừm.” Uất Trì Tuyết gật đầu. “Giới thạch coi như là bảo vật, nhưng trong Kỷ Thị cũng chưa là gì, với thân phận của cha con… viên Giới thạch này căn bản không đáng nhắc tới. Nhưng còn một kiện bảo vật khác mà cả ta và cha con phải mạo hiểm tính mạng mới lấy được!” Uất Trì Tuyết trịnh trọng nâng viên đá lấp lóe to bằng nắm tay kia lên. “Nhỏ máu.” Uất Trì Tuyết nhìn nhi tử. Kỷ Ninh giơ ngón tay ra, lấy đoản kiếm vạch nhẹ một đường, giọt máu tươi nhỏ xuống viên đá kia rồi nhanh chóng thẩm thấu vào. Viên đá bỗng tan thành vô số dòng nước nhỏ màu đỏ, từng dòng nước do viên đá tan ra chảy về phía Kỷ Ninh. “Đây là?” Kỷ Ninh bỗng cảm thấy thân thể mát lạnh. “Cũng tương tự như Giới thạch, đây là bảo vật được hình thành từ tự nhiên, tên là Kim Thần Y.” Uất Trì Tuyết giới thiệu: “Chỉ cần nhỏ máu là có thể sử dụng, nhanh chóng dung nhập vào làn da. Có Kim Thần Y bảo hộ, công kích từ Sinh Linh Tiên Thiên trở xuống căn bản không thể làm tổn thương con.” Kỷ Ninh giật mình: “Lợi hại vậy sao?” Mình cũng chưa từng thấy qua trong sách vở. “Vương triệu Đại Hạ tồn tại từ thời Thần Ma tới bây giờ trải qua bao nhiêu năm tháng, lãnh thổ quốc gia trải rộng mênh mông vô cùng. Kỷ Thị chúng ta là bá chủ tại vùng đất Yến Sơn này, nhưng ở khu vực xa xôi khác vẫn có các bộ tộc vường đại hơn Kỷ Thị.” Kỷ Nhất Xuyên nói. “Trong một vài bộ tộc cường đại cổ xưa, người thừa kế được định ra từ nhỏ sẽ rất yếu ớt, nên thường được cấp Kim Thần Y để bảo hộ bản thân.” Kỷ Ninh khẽ giật mình nhìn cha mẹ, trong lòng vô cùng ấm áp. Cha mẹ đối với mình thật tốt. ---------- (1) Phân tâm trí ra làm hai, cũng một lúc có thể làm hai việc khác nhau. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang