[Dịch] Mãng Hoang Kỷ

Chương 4 : Phủ chủ

Người đăng: jonyhoanganh

Yến tiệc ở Phiêu Tuyết điện kéo dài tới tận nửa đêm mới chấm dứt. Lúc này sao đã giăng khắp trời, vợ chồng Kỷ Nhất Xuyên cũng mang đứa con nhỏ trở về. “ Ồ!” Kỷ Ninh hơi hé đôi mắt còn đang mông lung ra thì thấy trời đêm đã đầy sao. A…! Mình ngủ quên mất rồi, ngủ quên giữa đường mất rồi! Các tiết mục biểu diễn thì vô cùng đặc sắc, trong đại điện các nhạc công lại thổi, gõ các nhạc khí như trống, chuông, huân… Những thiếu nữ mặc da thú đi chân trần tự do nhảy múa vô cùng tự nhiên, … tất cả tạo nên một phong vị khác hẳn với Trái Đất. Dù cho chúng vô cùng hấp dẫn nhưng tiếc là mình vẫn còn quá nhỏ, mới xem được một lúc đã ngủ quên mất rồi. “ Nhất Xuyên.” Uất Trì Tuyết vừa đi vừa nói bằng giọng điệu có vài phần tức giận:” Tại sao lúc yến tiệc chàng lại bảo sẽ để con chúng ta tranh đoạt kim kiếm? Lẽ nào chàng không biết việc này rất khó sao?” “ Năm đó ta có thể làm được.” Kỷ Nhất Xuyên nhíu mày đáp. “ Chàng là người mạnh nhất ở Tây Phủ Kỷ Thị nên hồi trẻ tất nhiên có thể làm được, nhưng trong suốt mấy ngàn năm truyền thừa của Tây Phủ Kỷ Thị liệu có mấy người có thể làm được như chàng?” Uất Trì Tuyết đã thực sự nổi giận, nàng vốn là một nữ tử hiền lành nhưng khi gặp chuyện liên quan đến con mình thì cũng trở nên nóng nảy. “ Hơn nữa tối nay, lúc Thiên phủ chủ đề nghị đưa con chúng ta kế nhiệm chức Phủ Chủ đã có năm người chấp sự đồng ý, chỉ còn thiếu một người nữa mà thôi. Sau này chỉ cần thuyết phục được thêm một người để có thể đủ sáu người chấp sự đồng ý thì con chúng ta chẳng phải có thể dễ dàng lên làm phủ chủ sao, cần gì phải để nó đi tranh đoạt cái kim kiếm kia?” Giành được kim kiếm là chuyện vô cùng khó khăn. Kỷ Nhất Xuyên lắc đầu thở dài:” Nàng không hiểu rồi.” “ Sao thiếp lại không hiểu?” Uất Trì Tuyết giận dữ nói. “ Nàng mới tới Tây Phủ Kỷ Thị này của chúng ta nên vẫn chưa hiểu được những điều bí ẩn ở nơi này.” Kỷ Nhất Xuyên giải thích:” Tây Phủ Kỷ Thị chúng ta có mười đại chấp sự, mười người này lại chia ra làm ba phe. Một phe là của phủ chủ, một phe là của Kỷ Liệt, lại có ba người trung lập. Nếu chúng ta muốn lôi kéo một vị chấp sự thì phải trả cái giá rất lớn.” “ Cái giá rất lớn thì sao?” Uất Trì Tuyết bất mãn hỏi. “ Phải, bỏ ra một cái giá rất lớn thì con chúng ta đã có thể trở thành Phủ chủ.” Kỷ Nhất Xuyên nhíu mày quát:” Nhưng nếu con của chúng ta là một kẻ bất tài thì khi để nó ngồi ở vị trí phủ chủ chắc chắn nó sẽ phải chịu đau khổ! Đó rõ ràng là chịu tội!” Uất Trì Tuyết ngẩn người ra. “ Ta không muốn con chúng ta phải chịu tội.” Kỷ Nhất Xuyên chậm rãi nói:” Vì thế ta mới muốn nó đoạt kim kiếm.” “ Nếu con chúng ta thực sự có thiên phú dị bẩm, ngộ tính lại cao hơn người thì hoàn toàn có thể liên tục đột phá, dễ dàng đoạt lấy kim kiếm. Dùng tư cách giành được kim kiếm để đạt được ngôi vị phủ chủ thì sẽ không còn ai dám di nghị.” Kỷ Nhất Xuyên nói:” Nhưng nếu con chúng ta không đoạt được kim kiếm, vậy thì cũng có thể sống thảnh thơi, Kỷ Nhất Xuyên ta tự nhiên có thể che chở cho nó cả đời, để cả đời này nó có thể vô lo vô nghĩ.” Uất Trì Tuyết chìm vào suy nghĩ Nàng đã hiểu. Làm phủ chủ không nhất định có thể tiêu diêu tự tại, nếu như là cường giả, tự nhiên có thể ngồi vững vàng ở vị trí đó. Nhưng nếu là kẻ vô năng, thì dù có ngồi lên được vị trí ấy, cũng chỉ chịu khổ mà thôi. “ Nhất Xuyên, thiếp trách nhầm chàng rồi.” Uất Trì Tuyết nói khẽ. Kỷ Nhất Xuyên cúi đầu sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai:” Mắt mở to thế này, xem ra tên nhóc này đã tỉnh từ lâu rồi.” “ Đúng rồi, Nhất Xuyên, chúng ta nên đặt tên gì cho đứa con mới sinh này?” Uy Trì Tuyết lập tức hỏi. “ Lúc thiếp mang thai thì chàng chẳng vừa ý với cái tên nào cả, bây giờ sinh nó ra rồi thì cũng nên đặt cho nó một cái tên thích hợp rồi.” “ Cái tên này sẽ theo con chúng ta cả đời.” Kỷ Nhất Xuyên nói:” Ta không thể đặt tên bừa bãi được, trước đây ta vẫn không thể quyết định nhưng vừa rồi ta bỗng nghĩ tới một cái tên… Con chúng ta sẽ tên là Ninh, mặc kệ cuộc sống sau này của nó bình thản hay gập ghềnh, dù là kẻ yếu hay là kẻ mạnh, thì tâm của nó phải luôn yên bình.” “ Ninh?” Uất Trì Tuyết lẩm bẩm:” Kỷ Ninh, Kỷ Ninh…” Kỷ Ninh? Đứa bé đang được mẹ ôm bỗng mở to mắt. Là do vị Thôi phủ quân kia đã định sẵn tên kiếp sau cho mình trên sổ sinh tử? Hay đây chỉ là trùng hợp? Kiếp này lại được gọi là Kỉ Ninh sao? ******* Người có thực lực mạnh nhất ở Tây Phủ Kỷ Thị chính là Tích Thủy kiếm Kỷ Nhất Xuyên. Người xếp thứ hai lại là Hổ ma Kỷ Liệt. Trong phủ của Kỷ Liệt. “ Chúc mừng phụ thân, chúc mừng phụ thân.” Một người trung niên có hơn mười bím tóc trên đầu nói:” Tên Kỷ Nhất Xuyên kia kiêu ngạo đến mù quáng rồi, vậy mà hắn lại dám cho con mình đi tranh đoạt kim kiếm… Trong lịch sử hơn ngàn năm của Tây Phủ Kỷ thị chúng ta, chưa hề có ai dùng tư cách đoạt được kim kiếm để ngồi lên vị trí phủ chủ cả.” Lão già này tóc đỏ như lửa, trên lỗ tai lại có một con rắn nhỏ màu đỏ, lão ta vỗ mạnh vào thành ghế:” Đáng lẽ khi ta còn trẻ, ta đã được ngồi lên vị trí phủ chủ! Nhưng khi đó ta lại quá phô trương nên thua dưới tay đại huynh Kỷ Dậu Dương, khiến cho lão gia hỏa ấy ngồi yên ở vị trí phủ chủ suốt tám mươi năm nay!” “ Là tám mươi năm đấy….!” “ Ta vẫn luôn chờ đợi, một mực chờ đợi.. mỗi ngày trôi qua là mỗi ngày đau khổ.” Kỷ Liệt cắn răng:” Chỉ không ngờ trong dòng chính lại xuất hiện Kỷ Nhất Xuyên! Hắn quả thực quá phong hoa tuyệt đại.. may mắn là xưa nay hắn chỉ một lòng tu tiên, căn bản không để ý tới địa vị phủ chủ. Mà lần này hắn cũng quá kiêu ngạo, hắn lại dám cho con mình đi theo con đường khó khăn ấy.” “ Là ông trời muốn cho chúng ta ngồi lên vị trí phủ Chủ rồi.” Người đàn ông trung niên nói đầy kích động. “ Đừng vội mừng.” Kỷ Liệt quát:” Sau lần vấp ngã lúc còn trẻ ấy, ta đã hiểu được, khi chưa thành công thì tuyết đối không thể vui mừng quá sớm! Chúng ta cũng nên chuẩn bị một chút!” “Ý của phụ thân là?” Người trung niên hỏi. Kỷ Liệt nhíu mày trầm tư. Thời gian dần trôi, người đàn ông trung niên vẫn ngồi yên bên cạnh lão, hắn biết phụ thân mình đang tính toán. “ Ừm! Kỷ Liệt trầm giọng nói:” Cứ làm như vậy đi!”” Người trung niên nhìn sang phụ thân rồi hỏi:” Phụ thân, ý người như thế nào?” “ Muốn đạt được kim kiếm thì phải đánh bại tất cả con cháu Kỷ Thị và thiếu niên ở các bộ lạc.” Kỷ Liệt trầm giọng nói tiếp:” Con cháu của Kỷ Thị tuy ít nhưng lại chiếm lượng lớn bảo vật và bí tịch, còn thiếu niên ở các bộ lạc dù đông nhưng lại hầu như không có bảo vật gì. Vậy mà đại điển kim kiếm bốn năm một lần, thì phải tới năm sáu lần con cháu Kỷ Thị mới thắng được một lần.” Người trung niên gật đầu:” Thiếu niên ở các bộ lạc quá nhiều nên thỉnh thoảng cũng sẽ xuất hiện vài đứa có thiên phú dị bẩm. Nhưng dù cho chúng có thiên phú dị bẩm thì cũng chỉ được Kỷ Thị chúng ta truyền cho công phu hạng nhất chứ không phải là tuyệt học. Dù cho trong đại điển kim kiếm này, bọn thiếu niên ở các bộ lạc ấy có lợi hại hơn nữa thì bảy tám mươi năm sau, phần lớn cường giả vẫn là người của Kỷ Thị chúng ta. ” “ Ý ta là…” Kỷ Liệt trầm giọng nói:” Trong đám thiếu niên ở các bộ lạc kia chọn ra mấy kẻ ưu tú nhất, sau đó lại cấp cho chúng lượng lớn bảo vật và tài nguyên, hết sức bồi dưỡng chúng. Chúng không được bồi dưỡng mà đã mạnh như vậy thì một khi được bồi dưỡng, tất sẽ một bước lên trời! Chúng càng trở nên mạnh mẽ thì ta càng không tin con trai Kỷ Nhất Xuyên có thể càn quét tất cả đối thủ để giành lấy kim kiếm.” “ Đúng đúng.” Người đàn ông trung niên liên tục gật đầu. Thường thì đãi ngộ của con cháu Kỷ Thị và thiếu niên ở các bộ lạc là hoàn toàn khác nhau. Con cháu Kỷ thị tất nhiên là người trong nhà, nên cũng nhận được nhiều chỗ tốt. Còn đãi ngộ với thiếu niên ở các bộ lạc chỉ là vừa lôi kéo, vừa khống chế! Nhưng lần này… sẽ cố gắng hết sức để bồi dưỡng những kẻ ưu tú nhất! “ Phụ thân, cứ như vậy thì con trai của Kỷ Nhất Xuyên chắc chắn sẽ thua cuộc.” Người trung niên nói đầy tự tin. “ Ha ha….” Kỷ Liệt cười nói:” Nhỡ ký, sắp xếp thêm người bên phía Kỷ Nhất Xuyên, ta muốn biết tình hình phát triển của con trai hắn, biết mình biết người mới có thể trăm trận trăm thắng được!” “ Vâng!” Hai mắt của người trung niên đều đã đỏ lên. ******** Uất Trì Tuyết nhẹ nhàng đặt đứa con lên chiếc giường nhỏ ấm áp. “Ninh nhi, nghe lời mẹ, ngủ đi con.” Uất Trì Tuyết hôn nhẹ lên khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai rồi nằm xuống bên cạnh. Vẻ mặt Kỷ Ninh cực kì kì quái. Hắn nhóp nhép miệng. Vừa mới được bú sữa nên có một cảm giác rất kì quái. Những thứ xảy ra trong hai mươi tư tiếng này quả thật không thể tượng tượng nổi. Đầu tiên hắn đã đi qua cầu Nại Hà, tiếp đó lại uống Mạnh Bà thang, ai ngờ Địa phủ ở Minh giới lại đột nhiên xảy ra hỗn loạn như thiên băng địa liệt, may mà hắn phản ứng nhanh nên nhảy được vào Nhân gian đạo, đầu thai tới nơi này. Một con chó to có bộ lông màu trắng lại là Bạch thúc của mình? Một con rắn dài hơn trăm mét, cái đầu lại lớn như một căn phòng mà lại có thể biến thành một người trung nhiên tóc đen, trở thành Hắc bá của mình? Bây giờ họ còn ép mình đi tranh đoạt kim kiếm, lại còn bắt mình làm phủ chủ gì đó? Các ngươi đã từng hỏi ý của ta chưa? “ Haiz, trẻ con quả thực không có nhân quyền..” Kỷ Ninh liếm khóe miệng còn đang dính sữa. Hắn cũng thôi suy nghĩ, đôi mắt lộ ra vẻ mong đợi:” Cũng nên tu luyện rồi!” Ngày đầu tiên tới thế giới này, Kỷ Ninh đã nhận thấy gia tộc của mình rất cường đại. Một gia tộc có thể thống lĩnh vô số bộ lạc há có thể là thứ bình thường? Nhưng hiển nhiên vị trí phủ chủ cũng là thứ khiến mọi người thèm thuồng, thế lực của lão gia hỏa có con rắn nhỏ màu đỏ trên lỗ tai cũng không hề nhỏ, nên hắn mới dám phản đối phủ chủ, lại dám khiêu chiến với phụ thân mình. Mặc kệ! Bây giờ mình chỉ là một đứa bé, không cần phải phiền não như thế làm gì. Việc quan trọng nhất bây giờ là tu luyện, tu luyện công pháp quan tưởng Nữ Oa đồ. Theo lời Thôi phủ quân nói thì nếu mình đầu thai tới Thiên giới, nó cũng là công phu quan tưởng đứng đầu trong các thiên binh thiên tướng, càng không phải so sánh với nhân gian. Nó nhất định là công pháp quan tưởng cao cấp nhất ở nhân gian, diệu pháp quan tưởng quý giá như thế lại in sâu trong trí nhớ của mình, thì tất nhiên sẽ là chỗ dựa lớn nhất cho mình ở thế giới này. Kiếp trước bị bệnh tật hành hạ mười tám năm, chỉ đi bộ nửa canh giờ cũng đã mệt đến đứt hơi. Mình đã chịu đựng đủ loại tra tấn của bệnh tật rồi! Cũng chịu đủ cái cảm giác vô lực trước tử vong rồi! Đủ rồi! Tất cả đều đủ rồi! Muốn tự mình nắm lấy vận mệnh của mình thì chỉ có một con đường, mà con đường đó chính là tu tiên như lời Thôi Phủ Quân đã nói! Chỉ có tu tiên! Kỷ Ninh nhắm chặt hai mắt, bắt đầu quan tưởng. Từng tia thiên địa nguyên khí chậm rãi tiến vào thân thể Kỷ Ninh, sau đó chúng đều được thu vào thức hải để cường hóa hồn phách. Bởi vì thiên địa nguyên khí bị thu vào vô cùng ít ỏi nên cả Kỷ Nhất Xuyên và Uất Trì Tuyết cũng không phát hiện ra. Phương pháp quan tưởng lại có thể thu nạp thiên địa nguyên khí? Điều này quá khó tin! Bởi vì nó không phải là pháp quyết để tu tiên, cũng không phải là bí thuật của tiên ma. Nếu như nó là pháp quyết tu tiên thì kể cả có điên cuồng thu lấy lượng lớn thiên địa nguyên khí thì cũng chỉ là chuyện bình thường. Nhưng mà một phương pháp quan tưởng lại có thể thu được thiên địa nguyên khí, dù cho chỉ là một tia nhỏ thôi cũng đã là chuyện không thể tin nổi. “ Xao xao…” Từng tia thiên địa nguyên khí nhỏ bé không ngừng tiến vào cơ thể mang hình dáng trẻ con của Kỷ Ninh. Thiên địa nguyên khí lũ lượt tiến vào gột rửa thân thể hắn. Trẻ con khi sinh ra vốn rất thuần khiết, nhưng sau đó sẽ dính bụi bặm của thế gian. Lúc này Kỷ Ninh cũng đã tiêm nhiễm một chút bụi trần nhưng sau mỗi lần bị gột rửa, lại trở nên vô cùng thuần khiết, thuần khiết như lúc mới sinh ra! Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang